Thương lắm người ơi , tặng em! Anh đã đến vùng phố thị nhà em vào trưa hè rực nắng. Đi loanh quanh trên mọi nẻo đường. Từng hàng cây, từng góc phố nơi nào in dấu chân em? Bất chợt trong anh vang lên câu hát: " Anh đi tìm em mãi nhưng anh nào đâu thấy trên đô thị Đài Bắc bóng một Hàn Ni..." Ôi Lê Dinh, sao Người viết ca khúc " Mùa thu lá bay" rung động lòng tôi đến thế, tôi cũng đi tìm, tìm hình bóng một người thương! Anh muốn hít thở từng luồng không khí, muốn ghi tâm mọi cảnh vật phố phường. Với anh bao lạ lẫm sao mà thân quen quá. Gã lãng tử si tình ngơ ngác đứng chờ em. Rồi lặng lẽ nhìn, lặng lẽ suy tư. Tình yêu ơi sao mà đến vội, thương em rồi thương luôn cả đường đi! Không kiềm lòng anh ghé nhà thăm viếng thì hay tin em đã lên H. rồi. Anh thẫn thờ như cánh chim rã rượi," xoãi cánh cô đơn bay trong chiều vàng". Đắng lòng quá khi chim bay biển Bắc anh mỏi mòn tìm kiếm khắp trời Nam. Và giờ đây lòng anh mới hiểu, " phố bổng hoang vu từ lúc em đi", hoang vu hóa lòng anh thành sa mạc. Giọt nước mắt ngà em hãy tưới thắm tim anh!