Nếu ta còn đó tình yêu mãi hãy để thời gian ghi khắc lòng Qui ẩn giang hồ sau mệt mỏi Thâm sơn, cùng cốc giữ chân người
Trách Chiêu Hổ - Hồ Xuân Hương: Anh đồ tỉnh, anh đồ say, Sao anh ghẹo nguyệt giữa ban ngày ? Này này chị bảo cho mà biết. Chốn ấy hang hùm chớ mó tay. ...........
Đánh Cờ Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc, Đốt đèn lên đánh cuộc cờ người. Hẹn rằng đấu trí mà chơi, Cấm ngoại thuỷ không ai được biết. Nào tướng sĩ dàn ra cho hết, Để đôi ta quyết liệt một phen. Quân thiếp trắng, quân chàng đen, Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa. Thọat mới vào chàng liền nhảy ngựa, Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên. Hai xe hà, chàng gác hai bên, Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ. Chàng lừa thiếp đương khi bất ý, Đem tốt đầu dú dí vô cung, Thiếp đang mắc nước xe lồng, Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu. Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu Thua thì thua quyết níu lấy con. Khi vui nước nước non non, Khi buồn lại giở bàn son quân ngà. ..............Thơ : Hồ Xuân Hương
Vết thù trên lưng Ngựa hoang http://nhacso.net/nghe-nhac/vet-thu-tren-lung-ngua-hoang.W1FXV0BW.html Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời Ngựa phi như điên cuồng Giữa cánh đồng dưới cơn giông Vì trên lưng cong oằn Những vết roi vẫn in hằn Một hôm ngựa bỗng thấy thanh bình Thảm cỏ tình yêu dưới chân mình Ân tình mở cửa ra với mình Ngựa hoang bỗng thấy mơ Để quên những vết thù Ngựa hoang muốn về tắm sông nhẫn nhục Giòng sông mơ màng mát trong thơm ngọt Ngựa hoang quên thù oán căm Từ nơi tối tăm về miền tươi sáng Ngựa hoang về tới bến sông rồi Cởi mở lòng ra với cõi đời Nhưng đời ngựa hoang chết gục Và trên lưng nó ôi Còn nguyên những vết thù . .............
Vết thương đời rất nhiều nhưng chưa làm gục ngã , Vết thương lòng sẽ làm nó ngã mà khó đứng lên được. Nó cần được vuốt ve, yêu thương thật lòng để đứng lên Dòng sông mát ngọt có làm nó quên hết các vết thương khg ?? ................... đời là thế đó, đời làm cho nó đi hoang
Tùy hứng Thâm Sơn không nhạc, cũng không hoa, Cùng Cốc chỉ còn ta với ta, Không rượu, không trà, không thuốc lá , Ngắm cảnh Sơn Lâm thật hữu tình. ....................
Ta về làm khách ở quê Của ngày thơ ấu. Bờ đê đi tìm Tiếng con dế gáy. Từng đêm Nằm nghe cây lúa giật mình trổ bông Ta về nhìn lại nhánh còng Sông Tiền- sông Hậu- long đong một thời Phù sa ngầu đục-đắp bồi Rạ rơm vàng lối- chào người năm xưa Chuồn chuồn ớt ngủ giấc trưa Tìm trong hương cỏ bốn mùa đã xa Ta về làm khách quê nhà Tự dưng buồn bật khóc òa vậy thôi
Em muốn đứng nhìn lại chặng đường em đã đi qua . đứng giữa chợ đời ồn ào , làm em khg ghi nhận hết . muốn tìm nơi ẩn dật để nhìn đời đó mà BC . BC thì xuôi ngược giang hồ, bằng hữu bốn phương mà sợ chi không nơi tá túc .
Có lý.. Đôi lúc nhìn lại dòng đời cũng hay.. nhưng đội lúc cũng nên lạc quan 1 tí để cuộc sống dễ thở hơn.. Tương lai & quá khứ sẽ làm mình không vui.. Hôm nay làm gì.. chơi gì.. ăn gì.. đơn giản cho nó lành. Có việc rồi... Rảnh tâm sự tiếp hén.. Pi pi nghen.