vì sao khi anh đi em đã không ôm lấy anh hỡi người. vì sao đôi chân em cứ đứng nhìn em xa mãi xa.vì sao hôm nay em ko thể cười như lúc anh nơi này.vì sao khi xưa em đã nói ko cần anh
Một mình anh trong đêm thâu Ngắm bầu trời lung linh ánh sao Lòng anh thấy nhớ em nhớ thuở nào Mình cùng đi trên con đường xưa Cùng say đắm với bao mộng mơ Mà h đây sao lẻ loi chỉ mình anh Rồi mùa thu đang dần qua Khi mùa đông cô đơn đến đây Lòng se sắt trong giá băng anh nhớ em nhìu Đôi hàng mi anh mong lệ rơi Mùa đông sao giá băng người ơi Anh muốn thét lên xé tan màn đêm. Nghe trong gió có tiếng của em Nghe trong đêm có tiếng em về Anh giật mình ngỡ như e đang bên cạnh a Một lần nữa nước mắt lại rơi Một lần nữa k thấy em về Anh lại buồn ,ngồi ngẫn ngơ chờ em. Rồi mùa thu đang dần qua Khi mùa đông cô đơn đến đây Lòng se sắt trong giá băng anh nhớ em nhìu Đôi hàng mi anh mong lệ rơi Mùa đông sao giá băng người ơi Anh muốn thét lên xé tan màn đêm. Nghe trong gió có tiếng của em Nghe trong đêm có tiếng em về Anh giật mình ngỡ như e đang bên cạnh a Một lần nữa nước mắt lại rơi Một lần nữa tim anh lại khóc Anh buồn , ngẫn ngơ chờ em ....
Oh oh oh , không bao giờ hơ hơ Mẹ lúc nhỏ có dặn ra đường phải tránh người điên và người say