thơ ..spam.. Có ai đem bán mùa thu cũ Để tôi nhặt lấy những lá vàng Yêu thương như khói sương mờ tỏ Chìm nổi lênh đênh một kiếp người Tôi bán nụ cười có ai mua Rẻ thôi,cớ sao khách bảo đùa Đã lâu môi tắt màu của nắng Vội vã nhận về những chát chua... Tôi bán dại khờ của tôi đây Bao ngày ấp ủ với đong đầy Cần mẫn tin vào người bội phản Khôn nào có bíêt dại như vầy... Tôi bán tim lòng đỏ nguyên sơ Hồn nhiên như cỏ mọc ven bờ Thân dại lẻ loi bên đời sống Một mình rũ rượi đứng chơ vơ Có ai đem bán tình yêu cũ Để buồn vương mắt gịot mưa thu Tôi như lá úa mùa thu trước Tàn héo rơi đầy dưới trăng thu Bán những buồn vui ,bán cả đời Ai mua ? Rao đến khản cả lời Tôi còn một chút niềm hy vọng Cất lại để dành sống cầm hơi...
spam ..thơ.. Xuân này khác hẳn mấy xuân xưa Yêu thương xuân lắm, biết sao vừa Rước tình vào ngõ...xuân vừa tới Ngấp nghé đợi chờ , thấm lòng chưa? Đôi lúc lòng yêu rất rộn ràng Rời nhau giây phút, dạ hoang mang Bởi đời còn những điều xa cách Nên sợ sau này...sẽ dở dang Mai đã tươi hoa,dưới nắng vàng Từng đàn bướm lượn rủ nhau sang Mơn man từng nụ hoa chúm chím Cánh mỏng rơi đầy xuống thế gian..... Có thể là yêu...có thể không Vì chưa hẹn ước khó hiểu lòng Trăm năm chưa chắc tình xanh mãi Đường tình nhiều lối uốn cong cong.... Nay đón xuân về...dạ ước mong Gặp được người yêu rất thật lòng Rũ bỏ những ngày xa xưa cũ Quên hết u sầu những đêm đông...
thơ ..spam.. năn nỉ mùa xuân chớ vội tàn ở đây mãi nhé chốn dương gian để tươi sắc áo màu hy vọng thắm đỏ môi thơm những nồng nàn đi qua trăm ngã mắt phai màu vì yêu vẫn đợi đến ngàn sau duyên này ta giữ làm hành lý tình yêu cũng tựa giống ga tàu, tàu đến rồi đi, chẳng đợi chờ có người lữ khách đứng bơ vơ đôi mắt ưu tư nhìn theo bóng con tàu trễ hẹn khóc ngu ngơ những đường ga nhỏ có ai đan tựa mạch máu tim vỡ lan tràn ngoằn nghoèo tuôn chảy qua cuộc sống chở những cuộc đời khắp muôn phương.... chia ly , sum hiệp cũng nơi này đau buồn, vui sướng cũng ở đây hạnh phúc cho ai là kẻ đợi người đi mà dạ cũng xéo giày... xuân đến đây rồi, xuân lại đi ba tháng dạo chơi đúng hạn kỳ rồi tàn trên lối mùa hạ tới tình yêu tan hợp...tại....bởi.....vì... một khúc tư lương, đón xuân về lòng mang tâm sự đớn đau ghê gặp lúc mai đào vươn xòe cánh ta cũng nhẹ đi nỗi ê chề... đừng buồn ta nhé, chớ lo âu cô đơn làm bạn có chi sầu đất trời đôi lúc chưa tròn vẹn con người nhỏ bé, có chi đâu
Anh chờ ai,đường dài như năm tháng Đứng lặng thầm, cố đợi bạn tri âm Mưa nắng đổi thay hằn lên má vết trầm Tay run rẩy làm sao cầm hạnh phúc? Ngột ngạt, nóng ran cô đơn cái nỗi buồn Bứt rức bồn chồn đau đớn cái buồn vui Vẫn cố đợi, vẫn cố nuôi hy vọng Một kẻ chỉ biết chờ, nẻo mờ quá xa xôi Lạnh không em , đến đây anh ủ ấm Che giọt sương buồn còn thấm ở trên vai Anh vẫn ở đây, Chờ đợi....đếm từng ngày.... Mau em nhé...kẻo tình phai màu đấy....
Ai ra nớ nhắn dùm tôi xứ Quảng Đến Tam Kỳ tìm người bạn hàn vi Rượu hồng đào ai nhấp tiễn người đi Mưa Phố Hội làm tình si thấm ướt Ai ra nớ..nhắn dùm người xuôi ngược Hồi mô chừ...lòng ước một ngày vui Cách xa lâu Cửa Đại cũng ngậm ngùi Thu Bồn vắng bóng người con xa xứ Sông Hàn mô sầu miên man lữ thứ Bãi Bụt còn lưu giữ kỷ niệm không? Chợ Cồn ơi ta nhớ bát cháo bò Xôi đậu ngọt...như đo lòng lữ khách Trái Lòong Boong níu chân đời xa cách Xa lâu rồi chiều Bàn Thạch buồn không Núi Thành ơi mây trắng có bềnh bồng Ai xa nớ...vẫn mong ngày trở lại
[YOUTUBE]bgwLt8xDlA8[/YOUTUBE] Làm sao giết được người trong mộng Để trả thù duyên kiếp phũ phàng. Giết người đi! Giết người đi! Giết người trong mộng đã bội thề Giết người đi! Giết người đi! Giết người quên tình nghĩa phu thê Giết người đi! Giết người đi! Giết người trong mộng đã đi về Giết người đi! Giết người đi!
Làm tui nhớ quê bà ơi.... Bao nhiêu là kỷ niệm thời thơ ấu, mối tình đầu...đong đầy rồi vơi theo ngày tháng lênh đênh xứ người...