MƯA BUỒN ____________Tiếng Hát Đan Trường - Thanh Thảo___________ Mưa trên phố ngày xưa Lời yêu thương thì thầm trong mưa. Sao mưa phố chiều nay Đôi tình nhân ấy không còn qua đây. Nghe mưa về nhớ thêm Nhớ tháng ngày ấm êm Nghe em về bước chân khi trời mưa. Đôi khi muốn ngủ quên Vì quanh ta tình chậm bao la. Cây trút lá chiều mưa Như buồn, như khóc , như sầu , như thương . Em nhớ gì hỡi em , ta trong lòng khó quên Xua tan mọi nỗi đau , như mây ngàn gió qua Mong êm đềm sớm mai ah .....ha.. Lời tình yêu sâu lắng , ngày thôi mưa trong nắng Ngày tình yêu sẽ không bao giờ rời xa. Ngày đẹp tươi em đến ,nụ cười trong khe mắt Là bàn tay êm ái vuốt ve ngày xưa. Lời tình yêu sâu lắng , ngày thôi mưa trong nắng Từng nụ hôn xóa đi bao ngày chờ mong . Để đêm về tình thôi cô đơn Để mưa buồn ngàn năm thôi rơi Để ai về tình như sóng khơi mãi còn. QUÊN Lạnh không anh những ngày tháng xa nhau Em xin lỗi những lúc không còn nhớ Em xin lỗi có lúc không trăn trở Gió yếu rồi thuyền đi nổi không anh? Nỗi nhớ sẽ vui khi được gọi tên Em lơ đãng và rồi quên đi đấy Không phải quên anh, mà quên mất nhớ Quên mất buồn, quên mất cả tương tư. Đừng trách em, em không phải thờ ơ Không phải quên anh, anh biết rồi anh nhỉ Khi lỡ gần ai một buổi chiều, em nghĩ Giá được gần anh, dù chỉ một buổi chiều! Anh thấy không, em vẫn biết nhớ nhiều Không phải quên anh, không quên đâu anh nhỉ Nếu tiếng em cười chiều nay hơi hoan hỉ Không phải em vui khi mình phải xa nhau. Anh biết mà, em không phải quên đâu.... Sưu tầm
DIỄM XƯA __________________Tiếng Hát Khánh Ly_______________ Mưa vẫn bay bay trên tầng tháp cổ Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua Trên bước chân em âm thầm lá đổ Chợt hồn xanh buốt cho mình xót xa Chiều nay còn mưa sao em không lại Nhớ mãi trong cơn đau vùi Làm sao có nhau hằn lên nỗi đau Bước chân em xin về mau Mưa vẫn hay mưa cho đời biến động Làm sao em biết bia đá không đau Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau Mưa vẫn hay mưa cho đời biến động Làm sao em nhớ những vết chim di Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng Để người phiêu lãng quên mình lãng du Khép lại một tình yêu Em vẫn bước gót trần in trên cát Ánh hoàng hôn rọi mãi bến sông xưa Kỉ niệm cũ nhạt phai còn một nửa Chốn tâm hồn lặng lẽ một nhành hoa Bến đợi chờ con thuyền vẫn lướt qua Trái tim buồn em mang giờ hoá đá Giọt tình nồng đơn sơ giờ hết cả Gom nhặt về em trả lại người xưa Nước dâng tràn kỉ niệm một mùa mưa Vài tiếng ếch vẳng nghe nơi hốc đá Ánh trăng tàn nhẹ buông như chiếc lá Lệ ưu sầu ướt đậm mặn mà rơi Mùa đông này ôm cái rét lạnh hơi Từng nhịp đập rụng rơi đầy băng giá Trái tim buồn trao anh hồn xa lạ Mối tình này sâu lắng rồi sẽ phai? Tấm chân tình ước vọng một ngày mai Tiếng sáo diều thiên thai chiều vẫn cất Anh ra đi một đường tình đã khép Mộng tan rồi khép lại một TÌNH YÊU. Sưu tầm
...Tặng MỘT NGƯỜI... Quên Nhau Quên Chẳng Đành Ngọc Lan Đời bé và đời anh Hai đường thẳng song hành Kiếp này làm sao gặp? Quên nhau, quên chẳng đành! Kiếp này làm sao gặp? Quên nhau, quên chẳng đành! Đời bé như cánh hoa Mùa xuân phơi phới hương Đời anh như lá khô Mùa thu rơi rớt bay bên đường... Đời bé như cánh chim Mãi rong chơi đó đây Đời anh như bóng cây Già nuạ.. Vẫn đứng trông ...ngày tháng. Thôi, xin giã từ em Em hãy về đi Mình anh lặng lẽ... Thôi, xin giã từ em Xin giã từ em... Kiếp này đành thôi. Đời bé và đời anh Hai đường thẳng song hành Kiếp này làm sao gặp? Quên nhau, quên chẳng đành! Kiếp này làm sao gặp? Quên nhau, quên chẳng đành!
THƠ : CHO MỘT THỜI ... Chiều cuối tuần ai về ngang qua phố. Có nhớ hàng cây đứng đợi hôm nào. Cây rưng rưng giọt sầu rơi xuống lá. Mỗi giọt buồn tan chảy cả mùa xuân... Anh không thể trở về miền quá khứ . Để yêu em như những buổi ban đầu… Thời vụng dại khi mình hai mươi tuổi. Ước mơ đầu là cả một trời yêu ! Tuổi hai mươi anh khờ sao ngốc thế . Chỉ biết lặng thinh, lớ ngớ bên đường. Chờ cô bé mỗi chiều tan lớp học . Thả hồn mơ theo vạt áo em bay . Tuổi hai mươi, ngày ấy rất nên thơ. Yêu mà cứ ngập ngừng không dám ngỏ . Để đêm về mình anh mông lung nhớ . Miệng hoa cười, sao yêu quá ai ơi ! Nay xa rồi, Em - những giấc mơ bay. Anh không thể quay về miền ký ức . Em không thể hồn nhiên thời áo trắng . Chỉ còn trong nhau màu cũ thời gian... _____________Một Thời Đã Xa (Sưu tầm)_________________ Viết tặng những mùa xưa Trương Nam Hương Hãy chỉ dùm anh hoa sữa phố nào Thơm váng vất, nhớ thương nhòe hết cả Anh quay về hoài niệm giữa chiêm bao Chợt hoảng hốt cây đến mùa trút lá Hương hoa sữa phải một lần thơm quá Bàn tay em ngây dại để anh cầm Cái nóng ấm suốt mười năm mất ngủ Sớm nay buồn nghe lạnh nhắc hồi âm. Hãy chỉ dùm anh quán nhớ xa xăm Cà phê đắng những vỉa hè Hà Nội Lời nói yêu em môi thơm kẹo vừng Hồi hộp trước khi mùa run rẩy đợi Chẳng phải mùa đâu, em đang run đấy Phập phồng trăng sau nếp áo đang rằm Chẳng phải lời đâu, kẹo vừng thơm đấy Chúng ta còn quá trẻ trước trăm năm. Hãy giữ dùm anh phố cũ rêu phong Mùa đang rắc những yếu mềm đa cảm Anh đang khóc cho ngày xưa lãng mạn Thời hai ta nông nổi đã qua rồi...
THƠ : THƠ TẶNG MỘT NGƯỜI Không hiểu sao mãi chẳng thể nào quên Khoảng trời trong veo đôi mắt ấy Phút đầu tiên em nhìn anh bối rối Gọi thu về nhóm ngọn lửa đầu tiên. Tình yêu đầu tựa sắc cỏ dịu êm Đôi mắt yêu thương đốt lòng anh lửa cháy Em dịu dàng như mùa thu ấy Và đáng yêu tựa đôi mắt hay cười Và bây giờ thì xa cách vô biên Em đã quên? Sẽ quên? Còn anh thì vẫn nhớ Khoảng trời năm xưa bình yên nho nhỏ Rất dịu dàng trong đôi mắt nhìn anh... ______________Một Thời Đã Xa (Sưu tầm)_____________ Trách gì ai __________________Vũ Hoàng Chương Ai trách gì ai những bấy lâu Xem thơ chẳng biết ý thơ sầu! Thi nhân tự trách mình thôi chứ: Bèo nổi mà sao rễ quá sâu? Cuối sông nước chảy về đâu? Rễ bèo khăng khít riêng đầu sông Tương Chiều mưa bàng bạc phố phường Lệ rưng rưng chợt ngùi thương cho tình Chiêm bao một phút nở hoa quỳnh Mà trắng đôi tay cũng bất bình Huống đã hoài công chờ nửa kiếp Vườn trần hoa lạ bướm Trang-sinh Nào ai đâu bóng mê hình Phải chăng mình tự dối mình bấy nay? Hoàng hôn xuống, lệ mưa bay Sầu lên chẳng nhắp mà cay men hờ Hỡi ơi, tình vẫn chỉ là mơ Sao cũng đòi phen giận với ngờ? Mới biết mình si là thế đấy Mà ai si đến thế bao giờ! Có chăng một gã-làm-thơ Mười năm cửa khép mây mờ tháp cao Nhớ giai nhân tự kiếp nào Mở lòng ra đón trăng vào thử xem Ví có đà gương tỏ trước rèm Mà ai kiếp trước có là em Nhưng thôi, còn ước ao gì nữa Bốn ngả tâm tình ngập bóng đêm! Hồn trong dĩ vãng tan chìm Ngọn tàn đăng cũng im lìm cánh hoa Lỡ nhau một kiếp xưa mà Đành thôi ngàn kiếp sau là Sâm Thương!
Anh lại đi tìm một nửa tháng ba Mà thời gian qua đi không trở lại Chùm Xoan tím vẫn rụng đầy hoang hoải Tháng ba ơi mê mải đến bao giờ Anh lại tìm gói ghém những vần thơ Buổi chia ly mong chờ ngày gặp lại Dẫu vẫn biết tình yêu đầy khờ dại Mà đỏ hồng hoa Gạo rải triền đê Anh lại tìm đâu đó chút hương quê Vành nón lá lối em về ngập nắng Vườn nhà bên nở đầy hoa Bưởi trắng Hương nồng nàn sâu lắng phút đam mê Tháng ba này anh mải miết tìm về Miền ký ức vùng quê đầy kỷ niệm Tình yêu xưa còn thẹn thùng dấu diếm Mà ấm nồng chiếm trọn cả hồn anh Anh lại tìm đâu đó tháng ba xanh Từng sợi nắng...Vẫn giăng mành...Chờ đợi! Anh đã yêu màu tím của hoa xoan Như yêu em lòng ngập tràn nỗi nhớ Có lẽ xoan đã cho ta duyên… nợ Nên thần giao vượt cách trở không gian Ngắm hoa xoan thấy hạnh phúc vô vàn Nỗi khát khao những lạc hoan say đắm Tại tim nhỏ gửi ước mơ sâu thẳm Tại lửa tình nhớ thương lắm em à Đường làng quê giờ xoan đã nở hoa Sao ta vẫn để nhạt nhòa màu tím Cánh hoa rơi cuối mùa đừng để lịm Hãy để mình miệng chúm chím nụ xoan… Hoa Xoan nở khoe màu tím thắm Tình thủy chung mãi đậm trong lòng Phương xa anh nhớ em không Hương đồng gió nội má hồng chẳng thay. Em nhớ lắm mong ngày gặp lại Bởi buồng cau sắp hái quả rồi Dây trầu xanh mượt lá phơi Chờ anh kết mộng ngỏ lời đính hôn. Anh về nhé gió luồn quạnh vắng Chiều hoàng hôn tĩnh lặng một mình Lòng em cứ nghĩ quẩn quanh Ở nơi xa đó có cành hoa không. Hương xoan thoảng bên đồng lưu luyến Đưa em về câu chuyện ngày xưa Nói sao kể hết cho vừa Anh làm hoa cưới trao đưa làm chồng. Anh xa xứ ngày đông năm đó Nơi quê nhà bóng nhỏ nhớ mong Khi cây xoan nở đầy bông Bên thềm lại nhớ chuyện lòng ngày sau. Em giữ trọn duyên đầu chẳng nhạt Về với nhau đêm khát thỏa lòng Nắng hạn vời mãi mưa dông Tương phùng ước vẹn kết vòng se tơ. Hoa xoan rụng tím sân nhà Đàn chim ríu rít lượn ra lượn vào Hương xoan nồng thắm dạt dào Chim khuyên thánh thót ngọt ngào giọng ca Tháng ba trời hửng nắng hồng Gió hiu hiu lạnh bềnh bồng mây trôi Ngày xưa hai đứa chung đôi Lấy hoa xoan tím kết đôi trâm cài Mái đầu nghiêng gió tóc bay Em yêu hoa tím nên hay khóc nhè Tâm hồn mơ mộng lắng nghe Thì thầm xoan tím em xe đôi vòng Chung lòng tình hóa thành thơ Hoa xoan tím ngắt đợi chờ thủy chung Cùng mầu hoa tím yêu thương Theo anh trên khắp nẻo đường bôn ba Thế mà em lỡ rời xa Bông hoa xoan tím thế là bơ vơ Sang sông bỏ bến đợi chờ Anh nhìn xoan tím thẫn thờ quặn đau. Dáng em manh mỏng hao gầy Trong làn sương khói vơi đầy tình duyên Phất phơ tà áo nhung huyền Nhẹ nhàng uyển chuyển giữa chiều mưa xuân Đâu đây thoang thoảng bụi trần Phai màu tim tím mờ dần trắng trong Mưa phùn rả rích gió đông Hoa xoan rớt rụng tím trông lục bình Lòng em ước mộng chồng mình Nhưng hình dáng ấy vô tình hại em Để em lả lướt bên thềm Còn anh lưu luyến tím lên mắt tròng. Tháng ba anh lại về quê Hoa xoan vẫn nở hương quê vẫn nồng Đợi anh em sợ ế chồng Nghĩ rằng lên tỉnh anh không muốn về Có anh trai trẻ cùng quê Đem lòng thương mến mẹ "mê" anh liền Mẹ lo trên tỉnh anh quên Để con gái mẹ phải phiền phải lo Ba mùa xoan đã đợi chờ Em thương mẹ quá làm ngơ nhận lời Bây giờ anh đã về rồi Hoa xoan vẫn tím lỡ rồi tình nhau Duyên tình không thắm trầu cau Tình ta đành đợi kiếp sau trùng phùng. Trên áo em màu hoa tím đẹp xinh Cứ ngỡ tháng ba muộn màng vội nở Những cánh hoa xoan thẹn thùng bỡ ngỡ Giống như em mắc cỡ ngập ngừng qua Anh đã dần quen tiếng nói thật thà Những bước bên nhau nhặt loài hoa ấy Tím mượt trong tay nhu mềm tỏa ngậy Tựa má đào em ngây ngất đong đằy Những giọt sương mai phủ tràn lóng lánh Ngời sáng trong em như màu mắt trẻ Hồn nhiên mộc mạc tựa nắng trưa hè Hồn anh ngỡ chìm trong gió xuân se Xoan thuở nào, nay đẫm giọt chiều mưa Rơi chấm áo bay vỡ màu hoa tím Lối vàng son chẳng còn văng vẳng phím Lặng lời yêu vì em ở trời nao ? Tháng ba về tím hoa xoan Tiết xuân cũng chợt vừa tan cuối mùa Em nàng Bân của ngày xưa Đang còn đan áo chờ mưa rét về Thương anh giữ trọn câu thề Để hoa xoan tím người quê nặng lòng Áo em khâu sợi chỉ hồng Em đan nỗi nhớ, em lồng lời thương Chiều nay nhìn cánh hoa vương Ai đem màu tím về phương em chờ... Ôi ! Sắc tím tràn đầy trước ngõ Tháng ba về gửi gió ngát hương Hoa xoan một đoá bình thường Mà sao rất đỗi thân thương lạ kỳ . Ngày xưa nhớ đường đi trải mãi Sắc tím kia khắc khoải đợi chờ Gót sen thiếu nữ mộng mơ Người làm ta phải thẫn thờ tương tư . Sao em lại tạ từ buông thả Để anh hồn hoá đá sầu bi Gửi theo hương gió thầm thì Hoa xoan còn đó em đi theo chồng . Mùi hương tỏa thinh không thơm ngát Vị đắng tình lang bạt nơi nao Còn đâu êm ái ngọt ngào Dưới giàn hoa tím ta trao môi mềm . Nay đã lỡ trầu têm cánh phượng Chốn quê nhà hồi tưởng tình xa Gửi hương theo gió nhạt nhoà Tím hoa còn đó tình ta đâu rồi !
THƠ : Ai có ngờ chỉ trong một phút giây mắt em và mắt Anh...nhìn nhau ...bối rối... Trái tim em đã bổi hổi-bồi hồi đập lên những nhịp đập Tình Yêu đầu tiên Em tưởng rằng hai chữ Nợ Duyên Đã thắt chặt sợi chỉ hồng vương vấn Em tưởng Tình Yêu của Anh là có thật đã cho em những cảm nhận ngọt ngào Nhưng trái yêu đầu đời đắng chát làm sao khi Anh đã không yêu em nữa Bông hồng tình yêu mà Anh chọn lựa tặng cho người...không phải là em Em đã lặng người...nghe xót xa thêm khi Hạnh Phúc em ngỡ của mình...giờ là của người khác Trái tim em đã vỡ tan...trong nỗi buồn mất mát Hàn gắn được không Anh...Anh bắt đền em đi... _____________Chim QUYÊN lẻ Bạn______________
THƠ : Mưa ơi...thôi...mưa thôi đừng rơi nữa mưa ngoài trời mà lạnh buốt lòng tôi mưa rơi...rơi...làm buồn lắm mưa ơi... mưa có biết tôi đang buồn không vậy? vì người tôi yêu...giờ đã xa mãi mãi trong lòng tôi chỉ còn những ngày sầu từng giọt rơi như chạm phải nỗi đau vì...tôi và người ta quen nhau... cũng vào mùa mưa năm ấy Những kỳ niệm trở về ôi...sao buồn đến vậy? Lần gặp gỡ đầu tiên-đã nhuốm biệt ly rồi Nếu biết rằng yêu...rồi để phải chia phôi Tôi và người ta...sẽ xa nhau mãi mãi thì mưa ơi xin hãy quay về lại lần gặp nhau...mùa mưa của ngày nào thì tôi sẽ không bao giờ...yêu khờ dại Để không có bây giờ...ray rứt những niềm đau... ________________Chim QUYÊN lẻ Bạn________________
Một Ngày Mùa Đông - Lê Hiếu Rồi một ngày trời không biển xanh Rồi một ngày hàng cây vắng tanh Và cơn gió mang mùa đông tới Cuốn bay theo đám lá vàng rơi Bờ cỏ này giọt sương đã tan Bậc thềm này còn in dấu chân Mùa đông tới anh chờ em mãi Lá hoa thu sang nay đã úa tàn Giờ đây anh biết anh biết đã mất anh rồi đấy Ngày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơi Lòng anh đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nói: Còn yêu mãi... Giờ đây anh biết anh biết đã mất em rồi đấy Ngày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơi Lòng anh đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nói: Anh mãi yêu em...
Khi Giấc Mơ Về Lâm Nhật Tiến - Như Loan Khi giấc mơ đã quay trở về Em vẫn không tin rằng có ngày em sẽ đón anh nơi cuối đường. Anh nhớ không khi xưa ta gặp nhau chính cũng nơi đây ta ngồi mơ... Về giấc mơ nơi thiên đường. Rồi một ngày anh đi Em buồn như khóc anh đâu hay biết Bao đêm em thức nước mắt đầy vơi rớt theo đêm dài. Dù giờ này em biết Xa nhau năm tháng hôm nay anh cũng đã quay về đây, Bên em đêm ngày chẳng muốn chia tay. Nhưng tiếc thay anh ơi Những mộng mơ mãi cũng chỉ là những mộng mơ, Chẳng có thiên đường bao giờ! Em biết anh trách em Cũng vì em bước đi con đường Nơi mà ta chẳng thể đến với nhau bao giờ. Ðuờng gập ghềnh em đi, Riêng một mình em đường dài em đi Nơi đây anh đứng chẳng biết làm chi chẳng biết nói gì. Rồi chợt buồn em khóc Anh đâu hay biết trong tim em chỉ có riêng mình anh, Yêu anh cho dù phải cách xa anh. Em mãi mơ giấc mơ đêm ngày Em có anh bên em muôn đời nhưng chẳng biết nên làm thế nào. Em biết anh trách em Cũng vì em bước đi con đường nơi mà ta chẳng thể đến với nhau bao giờ.
...Nếu ngày ấy...mình đừng quen nhau... [YOUTUBE]http://www.youtube.com/watch?v=fsZgg72WSM4&feature=related[/YOUTUBE]Nếu một ngày - Elvis Phuong
THƠ : Có một thời em yêu Anh kỳ lạ hình như Anh là tất cả trên đời Anh đã cho em thật nhiều niềm vui Anh an ủi-ân cần-chở che Anh là tất cả Tình Yêu đến với em - nhẹ nhàng như phép lạ Biến mọi vật xung quanh trở nên tươi đẹp hơn Em như cây non-bỗng phút chốc lớn lên biết Yêu Anh và nhìn Tình Yêu...rất khác Anh đã làm cho em cảm thấy buồn man mác khi Anh đi đâu mà chẳng nói một lời Để cảm thấy...rất vui khi Anh đã về rồi Em không ngờ em đã bị lệ thuộc Buồn-Vui nhiều đến vậy!!! Nhưng đã không còn những ngày xưa thân ái Chủ Nhật Anh cũng quên mất em rồi đâu còn những ngày vui-tràn ngập tiếng cười- anh luôn quan tâm đến em...đâu còn đâu nữa... Em đã biết...em không là gì cả vì bên cạnh Anh đã có người ta rồi... Em chỉ là bóng mờ trong dĩ vãng mà thôi Vậy mà sao em có một thời Yêu Anh...kỳ lạ... ___________________Chim QUYÊN lẻ Bạn_____________
THƠ : Lại một chủ nhật nữa...không có Anh Em một mình trong không gian...yên lặng Nghe bản nhạc buồn-của một thời dĩ vãng Tiếng hát Bằng Kiều "...Một thời ta đã Yêu" Để nhớ một thời ta đã Yêu... Bài hát ấy-ngày xưa mình rất thích Ai có ngờ-giờ đã như Định Mệnh Để em và Anh...thương nhớ đến xé lòng Vết thương Tình Yêu-Không biết có lành không mà sao cứ từng ngày...đào sâu thêm nỗi nhớ Ai có ngờ đâu...lần yêu đầu đã lỡ Em nghẹn ngào chôn kín mối tình đau Nhưng mỗi lần nghe bài hát ngày nào Thì em vẫn...rưng rưng nỗi nhớ... ___________________Chim QUYÊN lẻ Bạn____________
Nếu Hai Đứa Mình - Hương Thủy Nếu hai đứa mình không về cùng chung lối đường Thì dù hoa thắm chỉ là màu thắm không hương Nếu hai đứa mình thương nhau, nếu hai đứa mình xa nhau Thì dù mưa xuân với em vẫn là tuyết đông lạnh lùng. Nếu hai đứa mình cung đàn tình duyên lỡ làng Thì dù trăng sáng chỉ là màu trắng khăn tang. Nếu hai đứa mình xa nhau, nếu hai đứa mình quên nhau Thì bình minh lên nắng đẹp chan hòa có nghĩa gì đâu. Người ơi có nhớ hôm nào? Tay nắm tay nhau chúng mình vui nói chuyện mai sau. Ngờ đâu giữa trời quê hương Có người trông sao ngắm nửa trăng sầu xót thương đời nhau. Nếu hai đứa mình đi về cùng chung lối đường Thì dù đêm tối không làm mờ lối yêu thương. Nếu hai đứa thành đôi chim chắp đôi cánh nhịp đôi tim Thì dù mưa rơi giá lạnh đêm trường cũng vẫn dịu êm...
Thôi đành nhé ta lỡ hẹn mùa xoan Vầng mây tím khép mi ngoan hờ hững Hạ mới sang nên bước còn chập chững Ve gợi sầu ngân khúc hát miên man. Ở nơi anh có nắng hạ đã sang Con đường cũ hoa điệp vàng đã nở Cánh bằng lăng có đượm màu tím nhớ Mối tình đầu em đâu nỡ xa anh. Bao lời thề ta chung bước ngày xanh Mùa lỗi hẹn...mộng lành kia tan vỡ Tháng tư ơi có bao điều trăn trở Em gom về... gửi tím nhớ hoa xoan. Phận má hồng em đâu biết đa đoan Lòng thủy chung giữ vẹn toàn sau trước Có biết đâu giữa dòng đời xuôi ngược Thêm một lần...ta bước phía không nhau Tím hoa xoan vẫn thắm mãi sắc màu Đường hạnh phúc không tròn câu ước hẹn Thôi anh nhé duyên tình ta không vẹn Xin lỗi mùa...em lén trả cho anh ! Bước trở về nơi ấy giữa mùa xoan Từng bông tím vẫn rơi tràn lối nhỏ Hoa li ti quyện trong từng ngọn gió Khơi chuyện tình...nơi xóm nhỏ ngày xưa Thuở yêu nhau, tuổi 18 đang vừa Theo tiếng gọi, tôi lên đường nhập ngũ Em dặn tôi...gắng hoàn thành nghĩa vụ Chốn quê nhà em nguyện giữ tình yêu... Giờ đứng đây...nhìn gió lạnh hoang chiều Trên bến hẹn, bóng người yêu chẳng thấy Kỉ nệm cũ...chỉ mình tôi lấp đậy Em lấy chồng trước dạo nẩy hoa xoan Màu tím xưa, giờ vẫn tím giăng tràn Thề vẫn đó, tình đã tan thành khói Đêm trở giấc, mùa xoan thầm thì gọi Màu thủy chung...màu nhức nhối tâm hồn. Xuân về lác đác cánh hoa xoan Ngan ngát mùi hương gió ngập tràn Hoa nằm sân gạch trên thềm vắng Thương quá màu hoa sao chóng tàn Tôi nhớ ngày xưa cũng tiết Xuân Thơm thơm nhắc lại chuyện tình nhân Cái ngày cô bé bên rào ấy Lúng liếng mắt cười nụ tầm Xuân Tôi nhớ áo màu tim tím mơ Đuôi sam em buộc một hồn thơ Nhớ nhung nhung nhớ sao hình bóng Đêm chẳng đâu rồi giấc ngủ mơ Cuối mùa hoa rụng xác hoa bay Chẳng cần từ biệt em từ đây Em đi...tôi cũng xa từ bấy Bây giờ tôi vẫn nhớ em đây Tôi ngắm bên ngoài những cánh hoa Tím ngơ tím ngắt rụng ngoài xa Nhớ em người cũ sao mà nhớ Rụng cánh hoa bay trước cửa nhà. Hoa xoan trải suốt triền đê Anh nói mùi hoa ấy thơm ghê Lần đầu em biết mùi thơm lạ Ấm áp tình yêu một lối về Năm nay nhiều lắm cả trời hoa Lác đác cánh rơi tím tím là Nhìn hoa mà rụng trên đường ấy Em thầm nhắn nhủ với tình ta Yêu kiều cô bé của lòng anh Mộc mạc như hoa lại chân thành Màu hoa xoan tím như màu mắt Đắm chìm trong đó cả hồn anh Mong mùa sau nữa cũng nhiều hoa Mơ ước mỏng manh ấy thật thà Cười tươi trong nắng thơm chiều xuống Bàn tay nắm lại chỉ hai ta. Em về lối cũ thân thương Hoa xoan tím rụng bên đường em đi Hương thơm nhớ buổi xuân thì Tóc vương hoa tím mỗi khi xuân về Hoa Xoan tím biếc đam mê Câu thơ nhuộm tím con đê mỗi chiều Hàng cây lối cũ tiêu điều Tơ vương một thuở bến chiều mộng mơ Em về dệt mộng cho thơ Con đê lối cũ thẫn thờ bước đi Hoa xoan tím biếc thầm thì Câu thơ vương vấn tình si một thời. Hoa xoan rụng tím vườn nhà Ngỡ ngàng nắng đã chan hòa khắp sân Nắng vàng cho lộc Xuân ngần Gió mang hương tỏa xa gần nơi nơi Một màu tím nhạt chơi vơi Nhớ thương gửi gắm phương trời quê hương Hoa xoan theo gió vấn vương Ấm nồng Xuân mới, người thương mong chờ Xa quê dạ thấy ngẩn ngơ Màu hoa tim tím rắc bờ ao xưa Nhẹ nhàng cánh mỏng lưa thưa Nhẹ buông trên tóc, hương đưa gợi tình. Đường làng trải thảm hoa Xoan Xuân về chim hót ríu ran đêm ngày Một làn gió nhẹ thoảng bay Xinh xinh tím rụng vương đầy hồn ai Trải qua nhiều tháng năm dài Sắc hoa màu nhớ đậm hoài nên hương Biết bao tình nghĩa vấn vương Xuân về ta lại Yêu Thương nhau nhiều! Tháng ba về cất nỗi nhớ đi đâu? Để chẳng ướt con tim đầy hoang hoải Cơn mưa phùn sao cứ hoài rơi mãi Chẳng cho lòng được một phút tạnh khô Nỗi nhớ cứ về như ngõ vắng chiều mưa Tím đất, tím trời hoa xoan buồn vương vãi Những cánh nhỏ mỏng manh có ai còn giữ lại Hay vô tình mặc gió cuốn đi xa Nỗi nhớ trải đầy theo mỗi bước chân qua Hoa bưởi trắng những con đường còn mang nhiều kỉ niệm Ta cứ mải mê bao tháng ngày tìm kiếm Nhưng được gì khi chỉ có một phương Mưa vẫn cứ rơi ướt những con đường Ướt dấu chân ai một mình hoang hoải Tháng ba về cơn mưa phùn rơi mãi Đến lạnh lòng một nỗi nhớ đơn côi...
RONG RÊU __________________Tiếng Hát VŨ KHANH_____________ Thà là rong rêu lênh đênh trên biển Thà là chim bay vui theo tháng ngày Thà là mây bay mênh mang giữa bầu trời Lang thang giữa cuộc đời mà vui Một ngày bên em cho em hơi thở Từ dạo yêu em cho tim tan vỡ Để rồi đêm nay trên căn gác lạnh lùng Đêm thương nhớ một mình lẻ loi À ơi người yêu ơi Da thịt mát tình nồng say Tìm đâu em hỡi người yêu ơi Đêm hồng những lần hẹn hò Vòng tay buông lơi Tình yêu chơi vơi nhớ người Chỉ vì yêu em nên anh vất vả Chỉ vì yêu em nên anh mất cả Tình buồn em ơi lanh thang giữa cuộc đời Bên sông có một người nhìn theo Một ngày mưa rơi trên con phố nhỏ Chỉ mình anh thôi lang thang lối nhỏ Còn lại trong anh rong rêu tháng ngày dài Lê thê suốt một đời vì sao.
THƠ : CHIỀU TRÊN BIỂN VẮNG Ta lẳng lặng đứng nhìn chiều biển vắng Gió vô tình se thắt trái tim côi Sóng lả lơi nô đùa trên cát trắng Chợt thấy lòng, Ta nhớ lắm người ơi!... Chớm bước đi, sao lòng nghe buốt nhói Ngước mắt nhìn, biển vắng bóng chiều rơi Gió hắt hiu chạnh lòng buồn vời vợi Lẻ loi Ta lạc lõng giữa biển trời! Đứng lặng im nhìn nghìn con sóng vỗ Cánh buồm ai cô độc giữa trùng dương Đi về đâu giữa biển chiều muôn hướng Hay như Ta đời lạc lối muôn phương! Chiều biển vắng ôi! buồn cô độc quá Người phương xa có chút nhớ về Ta Hay tất cả lòng người đà bôi xóa Như dấu chân trên cát đã nhạt nhòa?! ___________________Một Thời Đã Xa (Sưu Tầm)
THƠ : Giữ Lại...đi em Giữ cho mình một chút ...nhớ đi em Khi ngoài kia nghĩa tình qua rất vội Như anh vẫn đi tìm câu em nói "Hoài yêu nhau" - ngày xưa khập khễnh rồi Giữ cho mình một chút nắng đi em Khi nhành hoa gió mưa nào không gội Để ngày xưa hay bây giờ bão nổi Thì huơng riêng có mấy chẳng nhạt màu Giữ cho mình một chút ...những đớn đau Để mai kia khi bước cùng người mới Em sẽ hiểu xưa - nay đều nông nổi Chuyện chúng mình không nuối tiếc dài lâu Có còn gì mà bảo giận hờn nhau Những hẹn hò cũng chẳng làm xuân thêm mộng Khi yêu nhau đã biết là bể sóng Thì bây giờ sóng bể có gì đâu? Giữ cho mình em nhé, với người sau! _______________Một Thời Đã Xa (Sưu tầm)_________________