Kiếp Cầm Ca Mưa rơi cho đời thêm nhớ thương Hạt mưa ướt vai người tha hương Mưa rơi phố thưa vắng tiêu đìều Xóm nghèo quạnh hiu màn đêm tịch liêu Đêm đêm đem lời ca tiếng thơ Đời ca hát cho người mua vui Nhưng khi cánh nhung khép im lìm Ánh đèn lặng tắt Gởi ai nỗi niềm Người đến bên mình khi vui trăm ngàn lưu luyến Nhưng hoa xưa đã tàn úa đâu còn Đời ta là bến ai qua ghé thăm đôi lần Nhớ chăng tiếng ca cung đàn ngày xưa Đêm nay bên thềm một bóng ai Dừng chân bước giang hồ phiêu linh Mưa đêm vẫn rơi mãi không ngừng Có người ca sĩ khóc đời quạnh hiu
Tình Lỡ Thôi rồi còn chi đâu anh ơi Có còn lại chăng dư âm thôi Trong cơn thương đau men đắng môi Yêu rồi tình yêu sao chua cay Men nào bằng men thương đau đây Hỡi người bỏ ta trong mưa bay Phương trời mình đi xa thêm xa Nghe vàng mùa thu sau lưng ta Anh ơi, anh ơi thu thiết tha Ơi người vì ta qua phong ba Có còn gì sâu trong tâm tư Mắt lệ mờ hoen dư âm xưa Một vầng trăng vỡ đã thôi không theo nhau Cuộc tình đã lỡ với bao nhiêu thương đau Hết rồi thôi đã không còn gì thật rồi Chỉ còn hiu hắt cơn sầu không nguôi Con đường mình đi sao chông gai Bước vào đời nhau qua bao nay Anh ơi, anh ơi sao đắng cay Thôi đành vùi sâu tâm tư thôi Hết rồi còn chi đâu anh ơi Hết rồi còn chi đâu anh ơi...
Trả Lại Thời Gian Xin trả lại những kỷ niệm buồn vui Ngày xanh đã theo thời gian qua mất rồi Ngồi viết tâm sự, nhớ ngược về quá khứ, chợt lên nét suy tư Bao năm thầm kín trót thương tà áo tím Những đêm sương lạnh nghe trái sầu rớt vào tim Thương tiếc nhiều mái tóc xõa bờ vai Tình khôn lớn nỗi chờ mong ôi quá dài Đời ai biết được ai Chia ly là hết, xót xa nhiều cũng thế Nếu mai sau gặp xin cúi mặt làm ngơ Thời gian có ngừng đây bao giờ Thương tiếc rồi sẽ làm buồn vu vơ Nhiều lúc muốn quên để xóa mờ Nhưng mỗi lần nhìn xuân về thương nhớ Người đó ta đây Tình vẫn chia phôi Biết cuộc đời mình ra sao Ôm kỷ niệm chẳng nửa lời thở than Một tâm khúc cho người thương, cho tiếng đàn Đời đã không mang những gì mình mơ ước Mà sao khó tìm quên? Xa nhau thì nhớ, lúc đêm gần xao xuyến Nhớ thương bây giờ xin trả lại thời gian.
Hãy Trả Lời Em Em hỏi anh có bao giờ Con sông kia thôi ngừng trôi Anh trả lời em rằng Một ngày nắng hạ sông sẽ cạn khô Em hỏi anh có khi nào Đám mây kia thôi ngừng bay Anh trả lời em rằng Mây ngừng bay khi mưa đến bất chợt Em hỏi anh có bao giờ Anh thôi không còn yêu em Anh trả lời em rằng Cuộc tình chúng mình không bao giờ tan Em hỏi anh đến khi nào Anh đi chung đường người ta Anh cười với em rằng Tình yêu đôi ta mãi chung một đường Nhưng sao hôm nay anh đã đi xa em rồi Như con sông kia đến lúc cạn khô Em đây ngây ngô khóc than đêm ngày Mong sao nước mắt lấp đầy con sông kia Sao khi xưa anh không nói với em đôi lời Tình yêu đôi ta có (đến) lúc tàn phai Cho con tim em xót xa mong chờ Trời tan cơn mưa mây sẽ lại bay Trời tan cơn mưa anh sẽ quay về Trời tan cơn mưa anh sẽ quay về.