Tơ Tằm Như Quỳnh Chiều nay ra bờ sông vắng Thấy con chuồn chuồn bay về Chuồn chuồn đưa tin báo Mai này về chốn xưa (Con chuồn chuồn bay về, quay lại bờ bến xưa) Ngày xưa khi còn con gái Ước mơ được cùng theo người Giờ đành ôm mong nhớ Thương mẹ già xứ xa (Mơ được cùng theo người , thương mẹ già xứ xa) Ngày em đi trời đang bão giông Ngày em đi còn ai nhớ trông Để cho mẹ trách bỏ đi xa Tháng năm dài nhớ mẹ thương cha Trách gì nhau đời mình con gái Con như mẹ trách thì trách ai (Trách gì nhau đời mình con gái Con như mẹ trách thì trách ai) Ngày về thăm mẹ ra đón em Màu thời gian bạc trên tóc xanh Khóc cho nhiều để rồi như không Nhớ thương hoài bóng mẹ bên sông (Chút trầu cau giờ thì đã héo Duyên tơ tằm suốt đời mang theo) (Chiều chiều ra bờ sông vắng, ai chờ Chuồn chuồn bay về nơi ấy, nhớ mong Kỷ niệm xưa thời con gái mơ mộng Giờ đành ôm niềm thương nhớ mẹ cha)
Nụ Hồng Mong Manh Như Quỳnh Anh đem trao cho em nụ hồng, Nụ hồng mong manh như sương mai trong gió. Em nâng niu đem hoa về giữ, Trong hồn mong cho hoa không phai sắc hương. Nhưng bông hoa kia mau phai tàn, Rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá. Em nghe như trong tim rạn vỡ, Nỗi đau làm nhạt nhoà 1 trời sương khói. Anh như chim bay quên đường về Âm thầm mình em nơi đây với những bâng khuâng. Cánh chim ơi, còn mịt mù tận trời nao, Vui chi nơi xa xôi ấy? Anh quên em như quên cánh hoa. Nhưng sao nay anh quay trở về? Ta còn gì đâu, hoa xưa đã héo trong tim, Mối duyên xưa, dù giờ chỉ là mộng thôi, Em nay như trăng đã úa, Thôi anh ơi duyên ta đành lỡ.
Gõ Cửa Trái Tim Quang Lê Gõ cửa trái tim van em được vào Dù tình xót đau chung thân huyệt đào Ngủ vùi với chiêm bao Nỗi niềm mắt xanh xao Nhưng anh vẫn ngóng tim em mở cửa. Gõ cửa trái tim sao em hững hờ Ngõ hồn tái tê năm canh thẫn thờ Nhện lòng mắc giăng tơ Để một mối bơ vơ Khi không em nhốt anh trong đợi chờ! Ôi cửa tim em bằng vàng Nên tiếng yêu nghe bẽ bàng Để anh gõ cửa miên man Mà em không chút hỏi han Anh buồn lang thang...! Gõ cửa trái tim nghe xa nghìn trùng Đèn mờ hắt hiu cô đơn tận cùng Đàn lỡ phím sai cung Tình này cũng mông lung Tim em ai bắn mũi tên lạnh lùng!!!
Hờn Trách Con Đò Dương Ngọc Thái Có gọi con đò.... Nhưng con đò dường như chẳng nghe... Có gọi tôi zề... nhưng tôi nào đâu có còn nghe... Mà tôi nhẫn tâm... xem như là ko có chuyện gì... Nào đâu có hay em đâu lòng khóc ở bờ sông... Chắc tại tôi làm em đau lòng mà k nói ra Chắc tại con đò đưa tôi về nơi bến yêu vui.... Đò ơi cớ sao quên bao lời hứa hẹn ngọt nào... Để cho bến sông mang nỗi nhớ đêm ngày chờ mong... Thầm trách zì tôi... sao thay lòng đổi dạ mà chi Để bến chìu nay k còn trông thấy được con đò Nước sông vơi đầy bao tháng ngày mà e cứ trông Ánh trăng hao gầy suốt đêm dài mà em vẫn mong Còn nhớ còn thương xin quay về bến đợi người ơi... để bến đò xưa k còn ai cứ gọi Ơi.. đò Nói ko nên lời e khóc vì đời e nhỏ nhoi... đã yêu nhau rồi ...sao nỡ làm vầng trăng vỡ đôi...