Dường Như Ta Đã Mây buồn trôi mãi, trôi về nơi xa Mây cũng tiếc nuối tình chúng ta những ngày qua Mây buồn tha thiết, áng mây trôi đi lặng lẽ Cuộc tình ngày nào nay thôi cũng trùng xa mãi. Còn yêu nhau nữa không, trái tim em như lặng câm Khi cất tiếng hát là nỗi đau chia lìa nhau Em buồn biết mấy, biết ta xa nhau từ đây Yêu em, yêu em mà sao vẫn cứ gian dối. Giờ anh đi mãi xa, xa thật xa nơi chân trời Tình yêu đó sẽ mãi chỉ là bóng mây trôi vào đêm Mây buồn mây khóc, em buồn em khóc Em không tin ta sẽ vang xa nhau từ đây. Ngoài kia mưa đã rơi như giọt nước mắt không lời Tình yêu đó sẽ mãi chỉ là giấc mơ như ngày thơ Thôi đừng xa cách, thôi tình đã mất, Em quay lưng cho nước mắt dâng tràn đôi mi.
Ru Nữa Vầng Trăng [YOUTUBE]_P1d5WKuIMs[/YOUTUBE] Chờ em hoài đợi em mãi sao em hững hờ Chuyện chúng mình giờ nước mắt thay lời chia ly Khóc người ra đi Anh yêu em như trời biển rộng Nay chim kia xa vào trời mộng Thời gian hỡi nửa vầng trăng rơi Để tình đơn côi Đêm dài vầng trăng lơ lửng trên đầu Vầng trăng ơi Người thương ơi vầng trăng xưa sao không còn nữa Em ra đi chưa nói một lời Dù một lời cay đắng trong ta Dòng sông ơi tình yêu ơi Dòng sông nay ru người tình phụ Khi xa nhau anh hiểu tình đời Cuộc tình tựa như áng mây trôi Để nụ cười heo hắt trên môi Dòng sông lặng nhìn vầng trăng xa khuất chân trời Hẹn trăng về tìm giây phút xây mộng yêu đương Nói lời yêu thương Ơi quê hương xinh đẹp ngàn đời Con sông trôi xuôi về biển cả Người sao nỡ nói lời chia xa để tình phôi pha.
Gió héo hắt ánh mắt thơ ngây đang chờ ngày nắng mai Ôi quanh tôi thế giới thật buồn cho lòng càng tái tê Tôi đang nghe đâu cơn gió xuyên qua những đám lá cây Ngồi tôi đếm những vì sao và đón chờ nắng về. Lòng tôi không bao ước muốn mặt trời lên lúc ấy cũng sẽ ra đi Hạnh phúc dẫu thật mong manh lòng bình yên tôi ko tiếc nuối Bao hận thù chẳng còn trong tôi và hờn ghen cũng sẽ cứ thế ra đi Cùng tôi...sẽ tan vào hư vô... Một ngày mới nắng lên xanh màu là hạnh phúc cũng sẽ tan mau Dù vẫn biết tôi đành phải xa người, một niềm vui mới đến Cuộc đời biết thế nhưng tôi vẫn cười vì khi ánh nắng chiếu lên tôi Từng tia sáng soi nhẹ dấu chân trong tâm hồn tôi. Tôi không quen những sớm ban mai,khi mặt trời nắng lên Tôi không mong sẽ có được nhiều nên chẳng phải khổ đau Khi sương rơi trên chiếc lá tôi tan trong ánh nắng mai Dù biết thế vẫn vui bước đi dẫu ko trở vế Lòng tôi không bao ước muốn mặt trời lên lúc ấy cũng sẽ ra đi Hạnh phúc dẫu thật mong manh lòng bình yên tôi ko tiếc nuối Bao hận thù chẳng còn trong tôi và hờn ghen cũng sẽ cứ thế ra đi Cùng tôi...sẽ tan vào hư vô... Một ngày mới nắng lên xanh màu là hạnh phúc cũng sẽ tan mau Đừng tiếc nuối những gì đã qua rồi dù niềm vui mới đến Cuộc đời biết thế nhưng tôi vẫn cười, hạnh phúc dẫu chỉ có trong mơ Vì đã sống trong đời trái tim của những giọt sương.
Đoạn Đường Vắng Vẫn biết là anh, đi sẽ không quay về. Vẫn biết là anh bên người hạnh phúc, mà sao giọt nước mắt em vẫn rớt mỗi khi nhớ người,có bao giờ anh nhớ em một lần không anh. Đã có lần ta đi qua vô tình, cứ muốn gọi anh nhưng lại im tiếng, vì bây giờ em biết anh đã xóa hết bao kỷ niệm, chỉ còn em vẫn yêu anh như ngày đầu tiên ĐK; Đọan đường vắng em đi về giữa khuya mưa rơi não nề không có anh mưa rơi nhiều hơn, không có anh mưa lạnh giá hôn, đèn đường vẫn hiu hắt, buồn soi bước chân em bước vô hồn, làm sao anh hiểu hết đượ em sống thế nào khi không còn anh, Đoạn đường vắng đi một người vẫn em cho em nụ cười. Anh chóng quên cơn mưa chiều rơi, ta ướt mưa nhưng lại thấy vui. Giờ đường ấy qua mỗi ngày, em bước nhanh che nỗi đau dài. Ngoài anh ra chẳng có một ai đánh thức…
[YOUTUBE]Srm2rCeaeXI[/YOUTUBE] Đêm đêm gió thổi từng cơn Gió lạnh về từng cơn Nhớ người em gái phương xa Đêm đêm anh ngắm sao trời Thấy lòng nhớ thương vô vàn Người em gái... Đêm nay nhớ nhiều về em Với kỷ niệm ngày xưa Nhớ ngày hai đứa yêu nhau Đêm nay nghe gió heo may về Bỗng nhớ em vô bờ Những ngày thân ái bên nhau Bây giờ em có nhớ không ? Nhớ chiều nào mưa bay Mình cùng chung bước trên con dường dài Đường về xa lắm em ơi Và nhớ những ngày ta xa cách Em gói trọn yêu thương Theo khắp miền hành quân Em ơi.. giữa trời đầy sao Nhớ về người thương Nhớ ngày hai đứa yêu nhau Em ơi chinh chiến bao lâu rồi Anh lính xa quê nhà Nhớ người em gái thôn quê Nhớ ngày xưa đó yêu nhau
Bóng Nhỏ Đường Chiều Ai biết ai vì đời cùng ngược xuôi chung lối mòn Ngày anh hai mươi tuổi, em đôi tám trăng tròn Đêm lạnh còn chăn đơn gối lẻ Chưa buồn khi canh vắng khép đôi mi Cho đến hơn một lần tuổi trẻ như qua mất rồi Ngày tim lên tiếng gọi, thôi tôi mến một người Tâm tình chiều nao trên phố nhỏ Khi về lưu luyến mãi phút hẹn hò Bao thương nhớ từ độ anh vui bước quân hành Nửa năm anh viết lá thư xanh bảo rằng Sẽ về phố phường Mừng rơi nước mắt ướt mi người tôi thương Tôi đến nơi hẹn hò đường chiều nghiêng nghiêng nắng đổ Bàn tay thon ngón nhỏ, đang tay gánh sơn hà Ta nhẹ dìu nhau trong tiếng thở Thương này thương cho lúc đợi chờ
Đắng Cay Người yêu dấu ơi, tình em đã trao anh rồi, nổi nhớ ngàn khơi không cuồn phong gió mưa nào ngăn lối. Người yêu dấu ơi, dù năm tháng thêm xa vời, bóng đêm tối trong lẽ loi đơn côi cuộc đời. Giọt lệ đắng cay nhoà trên gối bao u hoài, dĩ vãng còn đây nghe thầm đau vết thương tình xưa ấy. Thời gian đã qua, lưu luyến mãi không phai nhoà, mãi cho đến kiếp sau tình còn nghe xót xa. Biết thế khi xưa đừng chung đường, sợi nắng giọt mưa nào ai có lường. Ánh mắt đôi môi càng bẽ bàng, tình đắm tình say tình đã lỡ làng. Vẫn mãi mãi yêu anh yêu vô vàng, vẫn mãi mãi yêu anh khi duyên tình trái ngang.