Tôi va phải một người lạ trên phố khi người này đi qua. “Ồ xin lỗi”, tôi nói. Người kia trả lời: “Cũng xin thứ lỗi cho tôi, tôi đã không nhìn cô”. Chúng tôi rất lịch sự với nhau. Nhưng ở nhà thì mọi chuyện lại khác. Tối nọ, lúc tôi đang nấu bếp thì cậu con trai đến đứng sau lưng. Tôi quay người và đụng vào thằng bé làm nó ngã chúi xuống sàn nhà.”Tránh ra chỗ khác”- tôi cau mày nói. Con trai tôi bước đi, trái tim bé nhỏ của nó vỡ tan. Tôi đã không nhận ra là mình đã quá nóng nảy Khi đã lên giường, tôi nghe một giọng nói thì thầm: “Khi đối xử với người lạ con rất lịch sự, nhưng với con mình con đã không làm như vậy. Hãy đến tìm trên sàn nhà bếp, có những bông hoa đang nằm ở cửa. Đó là những bông hoa mà con trai con đã mang đến cho con. Tự nó hái lấy những bông hoa này: nào hoa hồng, màu vàng và cả màu xanh. Nó đã yên lặng đứng đó để mang lại cho con điều ngạc nhiên, còn con thì không bao giờ thấy những giọt nước mắt đã chảy đẫm lên trái tim bé nhỏ của nó”. Lúc này thì tôi bật khóc. Tôi lặng lẽ đến bên giường con trai và quì xuống: “Dậy đi, con trai bé nhỏ, dậy đi. Có phải những bông hoa này con hái cho mẹ không?”. Thằng bé mỉm cười: “Con tìm thấy chúng ở trên cây kia. Con hái cho mẹ vì chúng đẹp như mẹ. Con biết là mẹ thích lắm, đặc biệt là bông hoa màu xanh”. Thế bạn có biết từ family có nghĩa là gì không? FAMILY = Father And Mother, I Love You Mời bạn đọc thêm một câu chuyện có thật khác dưới đây: Một người đàn ông, trong lúc đang chùi cho láng chiếc xe hơi của anh ta, đứa con trai 4 tuổi của anh ta nhặt một hòn đá và rạch vào bên hông xe.Trong cơn tức giận, anh ta chụp lấy tay đứa con trai và đánh vào tay nó nhiều lần mà không nhận ra rằng anh ta đang đánh bằng cái mỏ lết. Tại bệnh viện, đứa bé mất hết các ngón tay vì xương thịt dập nát. Khi đứa trẻ thấy bố nó… Với đôi mắt đau buồn, nó hỏi: “Bố ơi các ngón tay con đâu rồi?”. Anh ta rất đau lòng, không nói nên lời và trở lại bên xe, đá vào chiếc xe nhiều lần. Suy sụp bởi hành động vô ý thức của mình, ngồi trước chiếc xe hơi, anh ta nhìn vào vết xước trên hông xe….. thằng bé đã viết: “Con Yêu Bố, bố ơi!”. Ngày hôm sau, người đàn ông tự tử… Giận dữ và yêu thương không có giới hạn, hãy chọn YÊU THƯƠNG để có một cuộc sống xinh tươi và đẹp đẽ. Đồ vật sinh ra là để SỬ DỤNG và con người sinh ra là để YÊU THƯƠNG...Vấn nạn của thế giới hôm nay lại là…. Con người bị SỬ DỤNG còn đồ vật thì được YÊU THƯƠNG !!! sưu tầm
Khi con người tức giận, chỉ số IQ bằng 0, phải qua một lúc hồi lắng mới hồi phục trạng thái bình thường, mới suy nghĩ chín chắn. Chìa khóa thanh lịch của một người nằm ở cách họ kiềm chế cảm xúc của mình. 1. Việc gấp, từ từ nói: Khi bạn gặp phải một chuyện gấp gáp, nếu có thể bình tĩnh suy nghĩ một chút, sau đó từ từ nói rõ ngọn ngành, sẽ khiến cho người nghe cảm thấy ổn định, từ đó tăng độ tin cậy của mọi người đối với bạn. 2. Việc nhỏ nói hài hước: Đặc biệt là một vài lời nhắc nhở có thiện ý, bạn nên dùng những câu nói đùa hài hước, sẽ khiến cho người không cảm thấy cứng nhắc, họ không những vui vẻ chấp nhận lời nhắc nhở của bạn mà còn tăng thêm thiện chí với bạn. 3. Việc chưa hiểu rõ, hãy nói một cách cẩn thận. Đối với những việc bạn chưa nắm rõ, nếu bạn không nói, người khác sẽ cảm thấy bạn giả dối, còn nếu bạn có thể diễn đạt một cách cẩn thận, sẽ khiến cho người nghe cảm thấy rằng bạn là người đáng tin cậy. 4. Việc chưa xảy ra, không nên nói linh tinh. Mọi người ghét nhất ăn nói hàm hồ, nếu bạn chưa bao giờ phỏng đoán một cách tùy tiện hoặc nói những chuyện chưa xảy ra, bạn sẽ khiến cho mọi người cảm thấy rằng bạn là người trưởng thành, có tu dưỡng, cũng là một người làm việc chăm chỉ, có trách nhiệm. 5. Việc chưa làm, đừng nói lung tung. Tục ngữ có câu “không có khoan kim cương, thì đừng mong ôm nghề đồ gốm”, bạn không nên hứa làm một việc gì đó mà bạn không chắc có thể làm được, sẽ khiến cho người nghe cảm thấy bạn là một người “nói là tin, làm là được”, và họ sẽ rất tin tưởng bạn. 6. Không nên nói những chuyện làm tổn thương người khác. Không được tùy tiện dùng lời nói làm tổn thương người khác đặc biệt là giữa những người thân. Như vậy mọi người sẽ cảm thấy bạn là người lương thiện, giúp cho việc duy trì và gia tăng tình cảm. 7. Đối với những việc đau lòng, bạn không nên gặp ai cũng nói. Khi ai đó bị tổn thương trong lòng, đều muốn thổ lộ với người khác, nhưng nếu cứ gặp ai bạn đều nói, sẽ khiến người nghe phải chịu một áp lực lớn, rất dễ sinh nghi ngờ và xa lánh bạn. Đồng thời, bạn sẽ để lại ấn tượng muốn trút bỏ đau khổ của bạn lên người khác. 8. Những việc của người khác thì nên cẩn thận trong lời nói. Giữa con người với con người cần phải có một khoảng cách an toàn, không nên bình luận hay nói ra những chuyện của người khác, sẽ mang lại cảm giác an toàn cho những người mà bạn giao tiếp. 9. Việc của bản thân, lắng nghe người khác nói như thế nào. Bạn nên lắng nghe cách nhìn của người khác khi nói về mình, điều đó có thể để lại ấn tượng khiêm tốn cho người khác, đồng thời biểu hiện rằng mình là một con người thấu tình đạt lý. 10. Chuyện của con cái, cần nói rõ ràng. Đặc biệt là khi con bạn còn ở thời kỳ thanh thiếu niên, chúng rất dễ bị kích động, bạn hãy dùng thái độ ôn hòa, vừa kiên định để nói với chúng một cách rõ ràng, điều đó có thể khiến cho con bạn có tình cảm tốt đối với bạn, coi bạn như một người bạn, đồng thời điều đó cũng có tác dụng thuyết phục.
Hoàng hôn réo rắt dội hồn ai Quạnh vắng đìu hiu lệ ngắn dài Cũng bởi còn đây câu luyến ái Nên hoài đau khổ lụy trần ai.
Em vẽ vào thơ chút mặn mà Vẽ từng giọt đắng lẫn xót xa Vẽ yêu, vẽ ghét thêm hờn tủi Vẽ giận rồi thương rất đậm đà
Mơn mởn đào hoa tuổi dậy thì Trăng vàng lãng đãng rọi cành si Hồn ai lặn ngụp trong trần thế Say chút hương thừa kẻo biệt li
Bao ngày gạ gẫm...chẳng thèm yêu Tức quá đợi đây sáng tới chiều Khát nước rã rời nghe muốn xỉu Cồn cào bụng đói thấy gần tiu Do tình mới gắng đợi thêm xíu Bởi hận đâm ra nóng giận nhiều Đã ráng dằn lòng mong thấu hiểu Nhưng vì bức xúc mới sinh liều
Anh ngủ thêm đi anh Em phải dậy lấy chồng Mùa thu vừa rụng lá Lòng em đã sang đông Đừng cười và đừng khóc Đùng tin và đừng nghi Hãy bình thường mà sống Em lấy...kẻo lỡ thì Anh bảo rằng rất yêu Rất thương và rất nhớ Rất cần nhưng không thể Cưới em? Chuyện trong mơ Chẳng cần phải lý do Giải thích và phân bua Chỉ cần anh im lặng Em đã hiểu: Mình thừa Ừ! Thôi em lấy chồng Chẳng còn gì luyến tiếc Ừ! Thôi lên xe hoa Bên chồng mà câm điếc Anh cứ ngủ say thôi Em dậy đeo nhẫn cưới Kẻ mắt môi cô dâu Tím ngực buồn rười rượi Yêu mà sao lại thế Thương mà sao vậy anh Em - đàn bà yếu đuối ...Muốn đời mình duyên lành Nhưng anh đã không thể Mạnh mẽ để làm chồng Cởi áo mà không dám Mặc cho em váy hồng? Thì thôi anh ngủ đi Nhắm mắt và câm điếc Em cười nụ cuối cùng Giễu đời này quá nghiệt.
" còn mưa không em?" Hà Nội có còn mưa? phố vội vã, em dưới hiên nép vội gió khẽ đưa chiều dần tan vào tối nhớ cồn cào một người mãi phương xa...
E thích nhìn biển số cụa anh cơ E với Lam Chinh là cuối giờ toàn hỏi xem Lục già lúc nào hiện hình để bám bụng bia
Hoàng hôn xuống cho lòng em buồn thẳm Hạnh phúc nào sao mãi vẫn xa xăm Gió vẫn thổi vào hồn em lạnh buốt Mưa tâm hồn làm lệ mãi tuôn rơi Em vẫn biết cuộc đời là bể khổ Mải mê tìm tia hạnh phúc mong manh Đường em đi không biết anh có đợi? Nắm tay em đi tới cuối con đường! Có thể em không cùng anh chung bước Nhưng xin đừng quên hết kỷ niệm xưa Vì em biết trong dòng đời tấp nập Vẫn rất cần hơi ấm một bàn tay Lá vẫn bay trong buổi chiều gió lộng Lướt mắt tìm trong khoảng trống hư không Em mong lắm nụ cười anh ở đó Cho tâm hồn em vơi bớt đơn côi…
Từng hạt mưa lặng lẽ giữa phố phường Làm run rẩy cánh tường vy đang nở Gợi trong ta bao nỗi niềm thương nhớ Giọt lệ sầu ướt đẫm cả hoàng hôn Em ở đâu nơi nào trong ký ức? Để anh tìm trong bong bóng hạt mưa Bong bóng vỡ ra trăm ngàn mảnh nhớ Kỷ niệm ơi thương biết mấy cho vừa? Chỉ còn cao nguyên, nỗi nhớ và anh Với giọt mưa rơi tí tách trên cành Với kỷ niệm xa tầm tay vời vợi Với nỗi buồn, với giọt lệ long lanh Đường anh qua con phố bổng vắng tanh Bằng lăng tím rủ buồn trong chờ đợi Tường vy hỡi giờ xa nhau vời vợi Nỗi nhớ dịu dàng… tình đã phôi phai
Đã bao lần anh tự hỏi con tim Em là ai giữa dòng đời náo nhiệt Mà nỗi nhớ cứ hằng đêm da diết Cuồn cuộn về như sóng vỡ bờ xa ! Em là ai giữa xuôi ngược bôn ba Để thơ anh mãi trở trăn khắc khoải Câu với chữ lạc nhau thời vụng dại Bến xa mờ chưa biết ngỡ nào ra ! Em rất gần nhưng cũng rất đổi xa Một ánh mắt , nụ cười...đôi hơi thở Một lần gặp đã thành muôn nỗi nhớ Những chiều đông góp lạnh thổi mù sương Em là ai giữa bao nỗi vấn vương Sao thương mến như hằng muôn thế kỉ Sao ẩn hiện từng đêm trong mộng mị Bao lời yêu ngân vỡ cả thiên đường..
Dung Mạo Đẹp Đến Từ Đâu? Khuôn mặt xinh đẹp cũng là một loại phúc báo. Dù là phúc báo gì đều có căn nguyên của nó, giống như tài phú đến từ bố thí, tôn quý đến từ khiêm cung, khuôn mặt xinh đẹp đến từ dịu dàng lương thiện. Đến trung niên, tướng mạo đã đi vào ổn định, cũng là thể hiện của tính cách một người. Tướng do tâm sinh, cảnh tùy tâm chuyển – Nhiều người khoan hậu có khuôn mặt có phúc, người dịu dàng lương thiện có khuôn mặt xinh đẹp. Người thô bạo, vẻ mặt hung dữ; rất nhiều phụ nữ trung niên lão niên có phẩm tính không tốt, vẻ mặt thường cay nghiệt, cũng gọi là tướng bạc mệnh, khắc chồng. Thật ra, tướng mạo không phải sinh ra là cố định, mà nó là phản chiếu của quá trình tu tâm và hành động lâu dài; cũng vì vậy, tướng mạo sẽ biểu lộ ra vận mệnh tương lai của một người. Xem tướng là một loại tích lũy kinh nghiệm, tướng tùy tâm sinh, từ mặt biết tâm, từ tâm biết mệnh. Thật ra, tướng mạo không phải sinh ra là cố định, mà nó là phản chiếu của quá trình tu tâm và hành động lâu dài; Vậy nguồn gốc khuôn mặt tuổi thiếu niên, thanh niên ở đâu? Đặc thù của tướng mạo có quan hệ với sự di truyền của bố mẹ, như màu da màu tóc, nhưng khuôn mặt dáng người cùng tiên thiên có quan hệ, mức độ xinh đẹp là dựa theo những đời trước mà bố trí. Nửa đời trước của một người, là ảnh hưởng từ kiếp trước, nửa đời sau, chính là tự mình. Vậy mới nói, sau khi đến trung niên, cần phải chịu trách nhiệm với hành vi của chính mình. Lòng từ bi cũng là một yếu tố quan trọng. Người có thiện tâm, thường từ trong ra ngoài tản mát ra một loại hào quang, càng khiến người thuận mắt, càng ngày càng thích tiếp xúc. Mà người ích kỷ, giảo hoạt, so đo, tất khó nhìn, thậm chí xấu xí; cho dù may mắn có khuôn mặt đẹp đẽ, thì trên mặt cũng sẽ dần hiện ra một vài chỗ khiến người không thích, người ta thường nói khuôn mặt không có duyên, chỉ lần đầu gặp hơi thuận mặt, tiếp xúc nhiều liền không còn thuận nữa. Xin hãy tin rằng, tướng mạo là có thể từng bước thay đổi đấy! Nhất là một khuôn mặt xinh đẹp sẽ từ trong ra ngoài tản mát ra một lực hấp dẫn, khiến người gặp bất tri bất giác sinh lòng mến mộ. Nhiều khi, xinh đẹp hay không, chính là từ tâm mà nhìn, “Tình nhân nhãn lý xuất Tây Thi” chính là đạo lý này, tức là nhìn người mình yêu càng nhìn càng thấy đẹp. Vì vậy, muốn có dung mạo đẹp, trước cần nội tâm đẹp! Một, người cam tâm tình nguyện chịu thiệt, lại nhận được càng nhiều. Người có thể chịu thiệt, nhân duyên nhất định sẽ tốt, nhân duyên tốt, cơ hội tự nhiên sẽ nhiều. Mỗi người khi còn sống, có thể nắm bắt một hai lần cơ hội là đủ! Hai, người thích chiếm phần hơn, cuối cùng chẳng chiếm được bao nhiêu, nhặt được một ngọn cỏ, mất đi một rừng cây. Người mà vừa đến lúc tính tiền liền kiếm cớ đi việc khác hoặc móc hoài không ra tiền, cơ bản đều là những người không có thành tựu gì. Ba, người có ánh mắt tiểu nhân, tâm địa nhỏ hẹp. Lúc bạn bè hội tụ, nói ra ba câu, đều không thoát khỏi chuyện cá nhân, người này chính là ốc sên chuyển thế, nội tâm hư không, ích kỷ. Trong nội tâm chỉ có chuyện nhà mình, những chuyện khác liền không liên quan đến anh ta. Bốn, chỉ có tiếc duyên mới có thể tục duyên, tức là vun bồi duyên phận. Trên đường đời, nhiều người chúng ta gặp, thật ra đều có duyên mới gặp được nhau, hơn một nửa người thân chính là bạn tốt trong đời trước, còn bạn tốt thì hơn một nửa là người thân trong đời trước, mang đến phiền muộn cho bạn vì hơn một nửa là người bạn đã từng gây tổn thương. Vì vậy cần nhớ: Đối xử tử tế với người thân, quan tâm người bên cạnh, khoan dung những người làm bạn tổn thương, vì đây đều là nhân quả. Năm, nội tâm vô khuyết gọi là phú, có thể bao dung người khác gọi là quý. Luôn vui vẻ không phải là một loại tính cách, mà là một loại năng lực. Sáu, biện pháp giải quyết phiền muộn tốt nhất, chính là quên nó đi. Bảy, tiếu khán phong vân đạm, toại đối vân khởi thì (cười nhìn gió mây nhạt, ngồi trông áng mây trôi). Không giành là từ bi, không biện là trí tuệ, không nghe là thanh tịnh, không nhìn là tự tại, tha thứ là giải thoát, biết đủ chính là buông. Tám, nội tâm không loạn, không khổ vì tình, không sợ tương lai, không giữ quá khứ. Chín, kiếp này, bất kể thứ gì cũng sẽ không mang đi được, vậy nên hãy sống với hiện tại, cười với hiện tại, và hãy ngộ ngay bây giờ! Bình Minh __(())__
-----(¯`™†. ĐỪNG TƯỞNG .†™´¯)----- -------------------- ☆☆☆☆☆ -------------------- Đừng tưởng cứ núi là cao.. Cứ sông là chảy, cứ ao là tù Đừng tưởng cứ dưới là ngu.. Cứ trên là sáng cứ tu là hiền Đừng tưởng cứ đẹp là tiên.. Cứ nhiều là được cứ tiền là xong Đừng tưởng không nói là câm.. Không nghe là điếc không trông là mù Đừng tưởng cứ trọc là sư.. Cứ vâng là chịu cứ ừ là ngoan Đừng tưởng có của đã sang.. Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây Đừng tưởng cứ uống là say.. Cứ chân là bước cứ tay là sờ Đừng tưởng cứ đợi là chờ.. Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần Đừng tưởng cứ mới là tân.. Cứ hứa là chắc cứ ân là tình Đừng tưởng cứ thấp là khinh.. Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to Đừng tưởng cứ quyết là nên.. Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua Đừng tưởng cứ lớn là khôn... Cứ bé là dại, cứ hôn… là chồng Đừng tưởng giàu hết cô đơn.. Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo Đừng tưởng cứ gió là mưa.. Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè Đừng tưởng cứ hạ là ve.. Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn… Đừng tưởng thu lá sẽ tuôn.. Bao nhiêu khao khát con đường tình yêu. Đừng tưởng cứ thích là yêu.. Nhiều khi nhầm tưởng bao điều chẳng hay Đừng tưởng vua là anh minh.. Nhiều thằng khốn nạn, dân tình lầm than. Đừng tưởng đời mãi êm đềm.. Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân. Đừng tưởng cười nói ân cần.. Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương. Đừng tưởng trong lưỡi có đường.. Nói lời ngon ngọt mười phương chết người Đừng tưởng cứ chọc là cười.. Nhiều khi nói móc biết cười làm sao Đừng tưởng khó nhọc gian lao.. Vượt qua thử thách tự hào lắm thay Đừng tưởng cứ giỏi là hay.. Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần Đừng tưởng nắng gió êm đềm.. Là đời tươi sáng hóa ra đường cùng Đừng tưởng góp sức là chung.. Chỉ là lợi dụng lòng tin của người Đừng tưởng cứ tiến là lên.. Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm Đừng tưởng rằm sẽ có trăng.. Trời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu Đừng tưởng cứ khóc là sầu.. Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng Đừng tưởng cứ nghèo là hèn.. Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong. Đừng tưởng quan chức là rồng Đừng tưởng dân chúng là không biết gì. -------------------- ☆☆☆☆☆ -------------------- Đời người lúc thịnh, lúc suy Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng. Bên nhau chua ngọt đã từng Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau. Ở đời nhân nghĩa làm đầu Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền.