bình yên Tác giả: Niệm Nhiên bình yên nhé sáng lặng thinh soi gương cười với chính mình vu vơ bình yên trưa nắng thẩn thờ lối mòn tôi bước bóng chờ chao nghiêng bình yên nhé tối cô miên à...ơi... này hỡi muộn phiền...ngủ ngoan tim như cổ mộ bỏ hoang tình như bia đá điêu tàn khắc tên nương theo sương khói bồng bềnh bóng tiền thân hiện buồn tênh thở dài....
góc bình yên Tác giả: HoaTiNa Nếu cảm thấy buồn, anh cứ ghé qua đây Khi đám mây biệt chiều vẫn loang sắc nhớ Khi cơn gió cô đơn về qua từng ô cửa Mà đoái trông theo một phương cũ xa rồi… Nếu cảm thấy buồn, cảm thấy quá chơi vơi Thèm một góc bình yên cho cơn mơ vừa dứt Đừng ngại ngần nhé anh, dẫu thu vàng hoa Cúc Hay khi giá đông về, anh cứ ghé lại đây… Vẫn nhớ nụ cười buồn từ bấy đến nay Thương lắm bờ sông cứ chênh chao đứng đợi Ai khuất phía cơn mưa…mà thời gian lấp lối Thiên đường trắng như sương, mơ ảo đến phũ phàng… Đâu thể trách cuộc đời với những nỗi trái ngang Cho xa cách chẳng thể nào đừng được Cho giây phút lòng bỗng nhiên chùng xuống Bởi trái tim khao khát những ân tình... Nên nếu cảm thấy buồn, anh cứ ghé nha anh! Dẫu chẳng thể xua tan mọi muộn phiền trăn trở Nhưng còn mãi nơi đây góc bình yên nho nhỏ Dành cho anh những lúc muốn quay về...
Vô Đề Tình yêu là ngục thất, giam một đời si mê Tình yêu là lối về, ôm tâm hồn lầm lỗi Tình yêu là nguồn cội, ta bắt đầu từ đây Tình yêu là hôm nay, đâu phải là mãi mãi Tình yêu nào ở lại, tình yêu nào ra đi Tình yêu nào cuồng si, tình yêu nào bi lụy Tình yêu nào vị kỉ, tình yêu nào bao dung Tình yêu nào thủy chung, tình yêu nào tráo trở ? Khi yêu đừng nặng nợ, dang dở đừng tiếc chi (Quay lại mà làm gì... nếu như mình bất lực) Khi yêu đừng thổn thức, chỉ nên là niềm vui Đi hết một kiếp người, tình yêu... đừng đánh mất Ai yêu ta chân thật, ai yêu ta đầu môi Ai yêu tôi vì tôi, ai yêu tôi vì họ Ai yêu em níu kéo, ai yêu em buông tay Ai yêu anh ngày mai, ai yêu anh mãi mãi ? Điều gì còn ở lại khi tình yêu mất đi Buồn đau à? Hoang phí! Hạnh phúc à? Từ bi! Vậy thì còn lại gì? Còn lại gì ta hỡi? Có thể là nỗi nhớ... chỉ nỗi nhớ mà thôi!!! Lãng khách
TÌNH YÊU MÀU ĐEN Ngày nào anh yêu em Anh đã quen trong cay đắng tuyệt vời. ngày nào ta xa nhau anh nhớ mong .....em biết chuyện đời đen tối..... Nhưng em ơi! anh đâu ngờ ...Tình em là dối gian... ************************************* Em xem anh như là ... một sân ga chờ khách .... Tuy bên nhau nhưng mà....Tình yêu em cho người khác. Thôi chia tay thật buồn .....thà quên đi là hết..... Trong tim Tôi còn hận một bóng hình ......dối .......Tôi...........
Khi yêu nhau em từng nói ! Mình nắm tay nhau đến cuối cuộc đời. Hẹn ước một lời mãi không buông tay. .......lời nói gió bay..... Tay trong tay nhưng Tâm hồn bên ai ?
Ai cho Tôi tình yêu Ai cho tôi xin một tình yêu đẹp Để tô màu trong cuộc sống đua tranh Khi hoàng hôn đêm xuống mộng an lành Đầu tay ấp vai kề tìm hơi ấm Trời bên ngoài cơn mưa chiều ướt thấm Gợi nỗi niềm cho kẻ còn cô dơn Đường tình yêu trách ai hay dỗi hờn Cho lận đận số duyên nhiều ngang trái Con tim tôi đã bao lần tê tái Tình muộn màng vội đến vội vã đi Nhìn người ta hạnh phúc dám so bì Lê từng bước độc hành nơi trần thế Mái đầu xanh thoáng qua chiều bóng xế Kể cho đời chuyện cổ tích tình yêu Thiên đàng đâu nàng công chúa mỹ miều Tìm chẳng thấy về cùng chàng hoàng tử Có yêu tôi thật lòng xin đừng thử Chữ chung tình không kiêng cữ đắng đo Chờ ngày mai tay nắm tay hẹn hò Xây mái ấm sống bên nhau bạc tóc Tàn cơn mê buồn chi thôi ngừng khóc Ngày qua ngày sống trong bọc an vui Cài then trong góc tối nghe ngậm ngùi Ai cho tôi xin một tình yêu đẹp ? Ng. Tâm
Có thể bán cơ bắp và trí tuệ với giá cao nhất nhưng đừng bao giờ để ai ra giá mua trái Tim và tâm hồn mình.
Biết Anh rồi! Đời em chẳng bình yên Bực mình với cả nhân gian ! Em đem trút hết, ngỡ ngàng cho anh Biết anh rồi đời em chẳng bình yên Những giấc mơ cứ triền miên nối tiếp Bóng thuyền anh chờn vờn trong tiền kiếp Đêm buông mình hiện hữu nguyệt là anh Em chẳng là em khi nhìn khoảng trời xanh Chẳng thanh thản khi không anh bên cạnh Càng không thể dối mình: em không lạnh Khi bàn tay ngà buốt cóng từ lâu Hạt mưa ơi, mi được mọc từ đâu ? Từ nỗi sầu úa vàng trong tâm thức Từ yêu thương nảy mầm lần duy nhất Anh vun trồng trên mảnh đất tình em Em có bình yên đâu khi nỗi nhớ bon chen Dù không một lời nghẹn ngào rằng em nhớ Chỉ nặng trong những bài thơ em chở Những ngôn từ ngỡ tiếng nấc con tim Lạ không anh khi tỉnh giấc trong đêm Em đã gọi tên anh là yêu dấu Vĩnh hằng anh trong lòng em nương náu Bình yên nào khi đau đáu sợ ly tan Có đôi khi vì em anh hoang mang Ngỡ ngàng lo sao mà em thật lạ Cho dù thế nào, xin anh ( anh nhớ nhá) Nhắm mắt lại đi nào, anh sẽ hiểu được ra Bởi những điều rất thật ngỡ như là ... Bởi những điều mặc nhiên là như thế Em chẳng nói đâu, con gái mà, sao thể ...? Chỉ biết là em chẳng thể bình yên Từ lúc ... Biết anh rồi....... đời em chẳng bình yên Tác giả: Triều Sương
Thế là không Anh. Thế là không anh… Em một mình trong đêm cuộn tròn chăn vẫn không đủ ấm. Chợt thèm lắm vòm ngực rộng Gối bình yên lên cánh tay. – Thế là không anh… Em lăn bên nào cũng chạm vào nỗi nhớ Trên trần nhà con thạch sùng than thở Sấp ngửa bàn tay không chạm nổi lòng mình! – Thế là không anh… Em co ro trên chiếc giường bỗng thênh thang đến lạ Quên và nhớ khi hai người đôi ngả Sao không giản đơn như yêu và không yêu?. – .. Thế là không anh. .. Em với nỗi buồn chơi trò cút bắt Khi vỡ òa những dòng nước mắt… Ừ .. Em thua…
CHÚNG MÌNH NỢ NHAU MỘT NỬA CỦA CUỘC ĐỜI Chúng mình nợ nhau một cái kết vẹn tròn Nợ những hẹn hò khi hoàng hôn nắng tắt Nợ những buổi chiều nắm tay nhau thật chặt Trên con phố quen mình cùng dắt nhau về. Chúng mình nợ nhau những trò chuyện đêm khuya Nợ những cái ôm khi gió về lạnh buốt Nợ tiếng cười giòn trong những ngày tất bật Nợ một bờ vai khi khó nhọc nhau cần. Chúng mình nợ nhau những lo lắng, quan tâm Nợ những ghen tuông, nợ những lần hờn dỗi Nợ những dòng tin mình ngọt ngào thăm hỏi Cho những nỗi buồn cũng như khói bay đi. Chúng mình nợ nhau những câu nói thầm thì Nợ những yên bình khi có nhau bên cạnh Chúng mình bây giờ đôi bàn tay buốt lạnh Bởi những yêu thương đã chấp cánh bay rồi. Chúng mình nợ nhau một nửa của cuộc đời.
Miên man Tình nồng. Anh ở nơi nào khe khẽ đến? Nồng nàn đan chặt chuỗi yêu thương Vòng tay rộng mở như lòng biển Ôm ấp tình em mọi nẻo đường Cổng tim mở nhẹ len miền nhớ Anh bước vào trong tận đáy lòng Tưới hạt tình xanh vừa chớm nở Vườn yêu thắm đượm nụ chờ mong Ríu rít trên cành chim gọi bạn Hòa chung điệp khúc mộng sum vầy Giọt nồng anh rót tình vô tận Thấm quyện bờ môi dịu ngọt say… Tâm Đoan
Hôn Anh. Ngủ thôi anh, tựa bờ vai anh nhé Rất êm đềm nâng giấc ngủ em sâu Nhẹ nhàng thôi... hãy hôn em thật lâu Trao say đắm, trao tình nồng thật khẽ...! . Em hôn anh, mơn man bờ môi nhẹ Cho nồng nàn len khẽ tận vào tim Say không anh... mà đôi mắt lim dim? Hôn anh nhé...ta chìm vào giấc ngủ...!