Tình lỡ Bóng chiều dập dờn mây bay Ngẩn đầu liếc cảnh mây trời gió đưa Bùi ngùi nhớ chuyện ngày xưa Hai đứa nguyện thề có nhau trọn đời Bây giờ gió đả trở trời Nắng mưa, mưa nắng ,trôi mất câu thề Còn đây lạnh lẽo tái tê Người ơi sao nở ra đi chẳng về Anh giờ như lá vàng rơi Phất phơ theo gió sướm chiều tìm em Đêm khuya anh vén chăn rèm Mở to đôi mắt chờ em chở về Bây giờ anh vẫn còn mê Em người con gái tóc dài thướt tha Dáng hình em thật kiêu sa Đêm mơ cứ ngỡ em về bên anh Thu này lá đả đủ xanh Mà sao tình mình cứ hoài chóng vánh Chấp tay anh khấn chân thành Cầu hai nửa tim tìm về lại nhau Nắng vàng sao cứ hanh hao Để cay khoé mắt, khóc ròng bao đêm Sao không giấc ngủ êm đềm Ngày em còn đó trong vòng tay anh.
Em rồi sẽ không còn những mơ mộng Anh rồi sẽ nuôi lại những hy vọng Tháng ngày rồi trôi đi mãi vui buồn kể lại cho ai. Tiếc thay đời luôn như thế đấy Như một áng mây nhẹ thoáng trong lòng Em chợt thấy tim mình cũng rung động. Nếu mai tình yêu chan chứa không còn trở lại như xưa Biết đâu tình yêu không thấy nữa. [ĐK:] Hình như lòng muốn nói hình như mình yêu rồi Khoảnh khắc tuyệt vời tôi là ai em là ai chúng ta là ai Đừng tan thành mây khói đừng xa tận chân trời Khoảnh khắc tuyệt vời như là mơ Ngỡ đang là mơ chắc đang là mơ mình yêu từ bao giờ... [YOUTUBE]5q8Xw8QGQ3k[/YOUTUBE]
Xin còn gọi tên nhau TÌNH NGẬM NGÙI Đời lở làng duyên phận trái ngang Bao khổ đau cứ mãi ngập tràn Tình dở dang một thời dể nhớ Những nhọc nhằn đi qua trong đời, Tình yêu gảy gánh lắm thương đau Bao uất hận dồn nén trong lòng Tình chia lìa đau khổ nát tan Đổ vở tim đau tận ngút ngàn, Nổi buồn đi dài theo năm tháng Một thời bứt rứt tận sâu thẳm Khôn cùng nổi đau cứ giày xéo Lòng phôi phai tình lở muộn màn, Nhờ thời gian chôn vùi quên lãng Ký ức buồn năm tháng đi hoang Chút thanh thản tìm lại chính mình Giữa cuộc đời dâu bể xốn xang ...
xin làm cỏ lạ Gió của trời, cây có níu được đâu Tình của anh, tay em sao giữ nỗi Được mất, hợp tan, chuyện bình thường quá đỗi Sao lâu rồi mà tim vẫn nhói đau. Gió của trời, cây chỉ biết xôn xao Tình của anh, em chỉ hoài tiếc nuối Chuyện chúng mình, chuyện một thời nông nổi Sao niềm đau lại sâu nặng khôn cùng. Gió của trời, cây đứng giữa không trung Tình của anh, em thuộc về quá khứ Gió đi, lại về, lại cùng cây tình tự Anh đi, biền biệt khuất xa mờ. Gió của trời, gió vẫn hát tình thơ Chẳng ở bên vẫn ru cây nồng giấc Tình của anh, rơi vào đời tất bật Em biết rằng đã mất những vẹn nguyên.
Anh Vẫn Không Đổi Thay Em gọi anh là người tình bí mật Góc tâm hồn em xin gửi vào đây Người em yêu nhưng chẳng dám tỏ bày ? Chẳng dấu diếm nhưng phải đành ,bí mật Chưa bao giờ dám mong mình giữ chặt ! Nắm tay anh dìu bước hết quảng đời ? Thầm nguyện cầu hạnh phúc ở ngày mai Bên anh đó dẫu tình không trọn vẹn .... Anh hỡi anh vì sao duyên tình muộn ! Đôi tim sầu không khép nửa vào nhau ? Có bao giờ anh hiểu được em đâu .. ,, kẻ đến sau ,, hoặc chưa bao giờ đến Chắc có lẻ chỉ là do thương mến .. Cảm thông nhau bằng tình cảm chân thành Em vội vàng nên hy vọng mong manh ? Chẳng dám mơ có anh dù khoảnh khắc .. Em sẽ mang tình anh vào góc khuất Dấu trong lòng ích kỷ một mình thôi ? ,, Giử một người mãi mãi của riêng tôi Đừng trách nhé hỡi người tình, bí mật ...
Hoa nào anh quên TỰA VÀO VAI ANH Mệt rồi phải không? Dựa vào vai anh mà yên lòng ngủ nhé Đừng giả vờ nói cười vui vẻ Có ai cần em mạnh mẽ vậy đâu Nhắm mắt nào ngủ một giấc thật sâu Đôi mắt em màu u sầu đậm quá Vai anh này đang chìa cho em tựa Cô gái khờ, đừng khóc nữa, nghe không? Hãy để anh xua giùm những gió giông Vết thương lòng làm em đau nhiều quá Kể anh nghe, đừng gồng mình lên nữa Giấu làm gì cho khó nhọc nhiều thêm Cho anh được làm một chiếc gối thật êm Ru giấc ngủ em cho bình yên ghé lại Cô gái à, không có gì là mãi mãi Để quá khứ ngủ yên, để em lại yêu đời.
Để Nhớ Một Thời Ta Đã Yêu TÔI BIẾT THỜI GIAN CHẲNG CHỜ ĐỢI CUỘC ĐỜI NÀO Ngồi một mình tôi lật ngược bàn tay Đếm những vết chai sau tháng ngày nông nổi Rồi tôi lắc đầu, âm thầm tự hỏi: "Mình đã làm gì với những tháng ngày qua." Tôi mất thời gian cho những phút kêu ca Sao người ta vui, người ta luôn hạnh phúc Cuộc sống đủ đầy, tiếng cười luôn tràn ngập Nhìn xuống mình, tôi bất lực, buông xuôi Tôi mất thời gian cho những giấc ngủ vùi Ngày lại qua ngày, chỉ mình tôi đơn độc Rồi khi nghĩ rằng, bị lãng quên, tôi khóc Tôi trách ông trời sao có mắt như không Tôi mất thời gian để suy nghĩ lung tung Mình chẳng kém ai, sao không người để ý Tôi thờ ơ sống những ngày tự kỉ Mặc kệ đời, cứ vô vị, chẳng sao Tôi mất thời gian cho những thứ hư hao Mà quên mất mình đã bao nhiêu tuổi Tôi úp bàn tay, đến lúc cần thay đổi Tôi biết thời gian chẳng đợi cuộc đời nào.
Giấc Mơ Có Thật LẦN CUỐI CÙNG EM NÓI NHỚ ANH Bảo không nhớ anh là em đang nói dối Nhưng vậy còn hơn... bởi nói thật được gì Ngoài tự khiến mình làm nước ngập bờ mi Khi giữa chúng ta... chẳng còn gì sót lại Một ánh nhìn cũng chứa đầy ái ngại Vậy làm sao có thể nói nhớ người Em giấu lòng mình sau những tiếng cười vui Để vô tình gặp nhau... sẽ không rơi nước mắt Rất nhớ anh... là em đang nói thật Lần cuối cùng em cất tiếng nhớ thương Để ngày sau mình em bước trên đường Trái tim này thôi vấn vương, tiếc nuối.
Có khi nào rời xa Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau, Ai còn đứng dưới mưa ngân nga câu ru tình.. Và môi hôn rất ướt,dư âm giấu trong mưa. Cơn mưa kéo dài… Sẽ là dối lòng khi em chẳng ngại âu lo, Lo em sẽ mất anh trong lúc yêu thương nhất. Vì tình yêu mong manh,tay em quá yếu mềm.. Người yêu ơi,anh có biết? Em yêu anh hơn thế,nhiều hơn lời em vẫn nói. Để bên anh em đánh đổi tất cả bình yên Đêm buông xuôi vì cô đơn,còn riêng em cứ ngẩn ngơ Có khi nào ta xa rời… Anh đưa em theo với, cầm tay em và đưa lối, Đến nơi đâu em có thể bên anh trọn đời, Nơi thương yêu không phôi phai, được bên nhau mỗi sớm mai. Quá xa xôi không, anh ơi Nơi thương yêu không phôi phai, được bên nhau mỗi sớm mai. Biết không anh ,em yêu anh...
Sau tất cả Sau tất cả mình lại trở về với nhau Tựa như chưa bắt đầu, tựa như ta vừa mới quen Sau tất cả long chẳng hề đổi thay Từng ngày xa lìa khiến con tim bồi hồi Và ta lại gần nhau hơn nữa [Pre-chorus] Có những lúc đôi ta giận hờn Thầm trách nhau không một ai nói điều gì Thời gian cứ chậm lại, từng giây phút sao quá dài Để khiến anh nhận ra mình cần em hơn [Chorus] Tình yêu cứ thế đong đầy trong anh từng ngày Vì quá yêu em nên không thể làm gì khác Chỉ cần ta mãi luôn dành cho nhau những chân thành Mọi khó khan cũng chỉ là thử thách Vì trái tim ta luôn luôn thuộc về nhau Sau tất cả mình lại chung lối đi Đoạn đường ta có nhau, bàn tay nắm chặt bấy lâu Sau tất cả mình cùng nhau sẻ chia Muộn phiền không thể khiến đôi tim nhạt nhoà Và ta lại gần nhau hơn nữa [Pre-chorus] [Chorus] Giữ chặt bàn tay mình cùng nhau đi hết bao tháng ngày Mọi điều gian khó ta luôn vượt qua Để khiến ta nhận ra mình gần nhau hơn