em thuộce về gió.... em là của gió... em giống như 1 cơn gió mùa đông khẽ thoảng qua vào những ngày buốt giá... em giống như 1 cơn gió mùa xuân..mang hơi thở của mùa ấm áp em là cơn gió giữa hạ, mang cái oi nòng của cơn nắng hanh hao và em như ngọn gió mùa thu, nồng nàn những giai điệu buồn bã và âm thầm những yêu thương... em muốn mình là những cơn gió, để có thể bay trở về tuổi thơ, nơi em chôn dấu bao niềm thương yêu, nơi chứa đựng những kí ức ngọt ngào mà em âm thầm giữ gìn bao ngày tháng đã qua... em muốn quay lại tuổi thơ, em muốn được gặp lại hình ảnh của cô bé có đôi mắt tròn xoe và má phúng phính ửng hồng đứng bên cạnh người chị thân yêu...cả hai cùng nhau lớn lên và chứng kiến hình ảnh một gia đình hạnh phúc, dưới mái nhà thân yêu, em hiểu được rằng..mình là người may mắn.
GÓC PHỐ ĐỢI THU Thu chưa sang mà chuông buồn đến vậy Mùa chưa vàng lá lác đác buông rơi Nắng đã hanh đâu mà xanh ngắt nền trời Hoa sữa chưa về, hương đâu vào phố Vậy mà chiều nay vương vấn đầy vơi. Cứ ngỡ ngàng nhìn theo hạt mưa rơi. Và những cánh thư bay về hối hả Trả lại màu hoa, trả lại tất cả Một nét u buồn pha chút hờn ghen Một câu thơ chẳng kịp đặt tên Một chấm lửng vu vơ bên lề phải Một nét chữ hoa liêu siêu góc trái Cuộn vo tròn ném vút vào không gian. Chuông nhỏ ơi, em đừng cố rung thêm! Tiếng ngân sầu làm đường dài hun hút Ngày xa dần, mờ cả dòng lưu bút Ngồi đợi thu về thờ thẫn chờ mong. Nhìn kia em! Phía bên ấy rực hồng Bình Minh đấy đang bừng lên ngày mới Cho má môi em thơm tho vời vợi Rạng ánh mắt cười….đón nhận những nụ hôn. Cứ đợi nhé bên góc phố- bồn chồn Thu đang đến hé chân trời vàng óng. 30.7.2014.nnh
Ngàn lần Là cứ: có yêu em *** Em bảo quả đất vuông Anh bảo trònEm bảo vuôngỪ, thì vuông! Em bảo mặt trời màu đen Anh cho rằng đỏ Em bảo đen Anh chữa lại vàng Em bảo đen Ừ, thì đen! Em bảo biển sao hẹp thế Anh nói rằng biển mênh mông Em bảo: Không Anh bảo: Có Một hạt sương long lanh nho nhỏ... Ừ, thì biển chẳng mênh mông! Anh có yêu em không? Anh bảo rằng có Em lắc đầu: Không Anh gật đầu: Có Không có! Ngàn lần là cứ: Có yêu em!
GHEN Bạn bè rủ đi chơi xa Còn em trông nhà, có ngại ngần chi Nhưng rồi anh lại không đi Vì anh chợt nghĩ: Em thì ai trông?
Khi chia tay anh dạo trên bến cảng, biển một bên và em một bên. Biển ồn ào em lại dịu êm, anh như con tàu lắng sóng từ hai phía. Biển một bên và em một bên! Cho dẫu mai đây xa ánh đèn thành phố. Anh đến buông neo, nơi thăm thẳm ánh sao trời. Anh vẫn thấy đời không lẻ loi. Biển một bên và em một bên! [YOUTUBE]K2AqNYGFb6w[/YOUTUBE] Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên. Cơn bão chưa ngưng, trong tâm hồn biết bao người. Anh đứng gác trời khuya đảo vắng. Biển một bên và em một bên! Cho dẫu nơi kia thôi không còn biển nữa. Không có em yêu anh chỉ còn với cỏ. Cho dẫu thế thì anh vẫn nhớ: Biển một bên và em một bên! Biển một bên và em một bên!
Vết chân tròn vẫn đi về trên con đường mòn cát trắng quê tôi Anh thương binh vẫn đến trường làng vẫn ôm đàn dạy các em thơ bài hát quê hương Bài hát có ngọn núi quê anh xa vời Bài hát có đồng lúa miên man câu hò Bài hát có người lính đã hy sinh rất âm thầm Cho hôm nay những gót chân son vui quanh vết chân tròn ... Bài hát có trận đánh không quên bên đồi Bài hát có người lính biên cương thương Mẹ Bài hát có ngọn gió cuốn bay theo dấu chân tròn Chỉ để lại một bài ca trên cát trắng bao la ... [YOUTUBE]Lff6fkvMbuA[/YOUTUBE] Vết chân tròn vẫn đi về trên con đường mòn cát trắng quê tôi Như bài ca anh hát trong thầm lặng, như bài ca không lời Cứ hát mãi trong tôi, hát mãi trong tôi ... Ôi bài ca không lời, hát mãi trong tôi, hát mãi trong tôi .