Em à..! lặng lẽ rời xa nhau nhé Mi ướt nhòa... anh khẽ lấp nỗi đau Kiếp số này...không cho phép nhượm màu Mộng mị nhiều...rồi biệt nhau mãi mãi Yêu thương này.... vỡ đi ai tìm lại Hay chỉ vì ...anh ngu dại ...điên cuồn Yêu đơn phương...mưa gió cứ khẽ luồn Rồi từng đêm mưa tuôn trên khóe mắt Sẽ chẳng còn.... là những cơn đau thắt Nhung nhớ nhiều... rồi úp mặt lệ rơi Vội vã xa... Anh độc bước trên đời Chén rượu buồn... là một nơi trú ẩn
Tết thương em nhỏ vùng cao Trung thu buồn tẻ đồng bào vùng sâu Ánh trăng héo hắt thêm sầu Phận nghèo đói khát lấy đâu được quà Đâu như thành phố xa hoa Trái thơm bánh ngọt nhìn mà thấy thương Vùng sâu chẳng được đến trường Trông em cho mẹ lên nương trồng mì Trung thu chẳng biết là chi Vùng sâu thiếu thốn lấy gì mà vui Nhìn em cảm thấy bùi ngùi Chị hằng chẳng ngó tới lui chỗ này Thương em khoé mắt chị cay Cầu mong bọn trẻ có ngày tết trung Thiếu nhi làng bản vui cùng Nhận quà vui vẻ chẳng ngưng tiếng cười
MẸ ... vất vả cả đời chịu thiệt ƠI! ... sao giờ cách biệt âm dương CON ... trai ở chốn thương trường HIỂU ... ra nhân nghĩa càng thương mẹ nhiều MỘT ... buổi chiều nghe tin mẹ mất ĐIỀU ... đó làm con thật đớn đau KHI ... tim con ...vẫn nguyện cầu CON ... mong mẹ mãi sống lâu ở đời MẤT ... mát đó không lời nào tả MẸ ... của con giờ đã đi rồi NHƯ ... mây lặng gió ngừng trôi DIỀU ... bay xa mãi con rơi lệ sầu ĐỨT ... khúc ruột, thấy đầu choáng váng DÂY ... lạt mềm, buộc mảng trời yêu MẸ ƠI CON HIỂU MỘT ĐIỀU KHI CON MẤT MẸ NHƯ DIỀU ĐỨT DÂY CUỘC ... sống này mình con bươn trải ĐỜI ... con giờ gặp phải bão giông NHƯ ... thuyền độc nhất giữa dòng ỚT ... cay, muối xát chỉ mong mẹ về TRÊN ... cao đó mẹ chê con dại CÂY ... tre già đâu mãi bên măng TRÁI ... tim mách bảo con rằng NGỌT ... ngào tình mẹ sánh bằng biển Đông THÌ ... những lúc mẹ không bên cạnh ÍT ... ra thì phải mạnh mẽ lên TRÁI ... tim con ... phải vững bền CAY ... đời nghiệt ngã con nên trưởng thành THÌ ... có vậy ngọt lành sẽ đến NHIỀU ... niềm vui vượt bến bùn lầy CUỘC ĐỜI NHƯ ỚT TRÊN CÂY TRÁI NGỌT THÌ ÍT TRÁI CAY THÌ NHIỀU
Đường mây suối mộng không bờ. Tôi đi tôi hái hoa thơ cài lòng. Sông dài bể rộng mênh mông. Thuyền rồng lờ lửng trên dòng tương tư. Thu nay đã mấy thu chừ. Cây vàng võ lá trầm tư cũng nhiều. Đời tràn ngập những thương yêu. Mà sao chưa dứt những chiều tương tư.
Đọc đến đây...bady nhớ bố mẹ mình kể lại ở PLEIKU ..hằng năm gđ mình tết đến biếu và giúp mọi người dân tộc gạo-muối, áo quần thuốc men...người dân tộc ho thật thà và tốt
Thu sang trên những cánh bàng. Chỉ còn hai chiếc lá vàng mà thôi. Hôm qua đã rụng một rồi. Lá theo gió cuốn ra ngoài sơn thôn. Hôm nay lá thấy tôi buồn. Lìa cành theo Gió.lá luồn qua song. Hai tay ôm lá vào lòng. Than ôi chiếc lá cuối cùng là đây. Quạnh hiu như tấm thân này. Lại âm thầm sống những ngày gió mưa.
Trời thu ảm đạm dưới ánh trăng Sầu vương nặng trĩu ngắm chị hằng Ngước nhìn muốn hỏi sao quạnh vắng Có phải cung hằng đã đóng băng Trần gian tình ái vòng đâu thẳng Chốn ấy hằng nga cũng có thằng Vì tình ngang trái ôm sầu lặng Ảo não nào riêng cả với trăng ..!
Anh chở nỗi nhớ đi đâu Để cho hoang lạnh ướt câu thơ tình Khát khao từ phía mong manh Đêm thì thao thức bên nhành cỏ may Đợi chờ heo hắt tháng ngày Lời yêu mắc nợ, đắm say một đời!
Đêm buồn da diết nhớ anh Tình ơi đã hết,cũng đành mà thôi Lệ sầu mặn chát bờ môi Heo may xua nỗi đơn côi, lạnh lùng ! Trách người sao nỡ vô tình Trao yêu thương lại lặng thinh, trở về Bẽ bàng , em những tái tê Anh đi, mang cả lời thề dở dang! Mảnh trăng đậu xuống nhành lan Câu thơ chở nỗi đa đoan , kiếp người Đêm nay khắc khoải ,chơi vơi Một mình cô lẻ, lệ rơi tim ... sầu!!!
Bao giờ hoàng cúc trổ bông? Thu xưa vạn lý chừ không bóng hình Vui? Buồn? Vãn cuộc điêu linh Nhận về Lỗi của riêng mình đa đoan Ừ thôi Hoa nở-hoa tàn Mùa đi-mùa đến Thế gian đã thường Nhủ lòng, dứt sợi tơ vương (Nào hay cúc dại ven đường trổ hoa)
Rồi em sẽ cùng ai Đi qua ngày đông giá? Con đường quen bỗng lạ Lạc nẻo về hôm mai Rồi em phải nhớ ai Trong đêm dài lặng lẽ? Từng bước chân rất nhẹ Chạm đáy buồn thật sâu Rồi ngày tháng mưa ngâu Đâu còn cầu Ô Thuớc Làm sao em biết được Nỗi lòng người nông sâu Từng đêm thâu khắc khoải Có được gì không em? Nhân nghĩa giờ ố hoen Cái tình chua chát lắm! Đắng cay nơi lồng ngực Từng nhịp đập khó khăn Người bao giờ ăn năn? Tương tư nào còn nghĩa? Giữa cuộc đời dâu bể Ta có gì cho nhau Một trò đùa qua mau Nỗi đau hằn vết sẹo Mang gì theo hỡi người Khi đi qua ngày cũ? Thu chết cùng tình thu Mùa yêu đương cũng lỡ Đàn lỗi nhịp đường tơ Thiên thu sầu câm nín Thôi còn chi bịn rịn Bước qua đời nhau đi
luc laogia aka lặn lâu quá =)) (1) - Anh ơi. Em mượn bao diêm. - Mô Phật. Thí chủ vui lòng giữ Giới. Tôi là Hòa Thượng. - Em xin lỗi. Vậy gọi anh là Hòa Thượng gì? - Gọi Thầy. - Thầy gì? - Chị hỏi Pháp Danh của tôi à? - Vầng. - Thích Thanh Thanh Định. - Tên hay lắm. Dưng em hỏi tên anh khi chưa ở Chùa cơ. - Thầy. - Ồ em quên. Tên Thầy khi chưa ở Chùa. - Tôi hồi nhỏ tên Ngọc. - Thầy Ngọc. Tên đẹp người đẹp. Em thích. - Cửa Chùa chị nên xưng tôi, nếu ít tuổi xưng con. Không xưng em. - Em cứ em đấy. - Con. - Em nhớn rồi nhé Thầy nhé. - Chị thắp hương đi. Đừng cắm hương lên xôi. - Thầy nhìn thế, em cắm hương lên tay em đây này. (2) - Thầy ơi. Chào Thầy. - Vầng. Chào chị. - Em mượn cái khay. (3) - Thầy ơi. Chào Thầy. - Vầng. Chào chị. - Thứ Bẩy Thầy không xuống phố chơi? - Xuất gia không nghỉ Thứ Bẩy. - Không buồn? - Không. Tu hành vui trong Giới. - Em chả hiểu. Tu thì không được lấy vợ có phải? - Phải. - Dưng vẫn được yêu? - Không. - Vô lý. Thầy yêu Phật chứ? Yêu Giời chứ? - Cái đó khác. - Em ước người yêu em bảo em là, em là Giời Phật của anh. Ui thật đắm say. - Báng bổ quá. - Hì hì ước thôi mà. Giả dụ Thầy chưa tu, chưa người yêu. Thầy yêu em không? - Không. - Tại sao? - Tại chị quá đẹp. - Ui Thầy bảo gì? - Tại chị quá đẹp. - Quá đẹp, lại không yêu? Nói dối hả? Hay nịnh? - Mô Phật. Thí chủ vui lòng giữ Giới. - Em ước cắn phát môi Thầy. (4) - Thầy ơi. Chào Thầy. - Vầng. Chào chị. - Á à Thầy để tóc nhá. - Tuần rồi chưa kịp cạo chị ạ. - Chứ không phải Thầy thích em? - Ồ không. Không đời nào. - Thầy chả cần để tóc. Đóng quả quần Lì Vai, quả áo Cá Sấu. Đầu trọc phong trần càng quyến rũ. Ui em mê Thầy túi bụi. (5) - A lố Mi Mi à? - Chị đây. Gì con kia? - Này chị có giai mới. - Khoe mãi. Sốt ruột. Đẹp giai không? - Đẹp đau đớn luôn. Mày thấy không ghen chị làm con mày. - Giầu không? - Chả quan trọng. - Ơ con dở hơi. Giầu không quan trọng gì quan trọng? Làm đâu? - Mày không đoán nổi đâu. - Đẹp giai, nghèo. Nghệ phỏng? - Không. Đặc biệt hơn nhiều. - Sinh viên? - Ơ con dở hơi. {***} ai yêu nhãi ranh. - Chịu. - Thầy chùa. - Gì? Sư á? - Sư. Hòa Thượng. - Mày không dở hơi. Đồ chó. Mày khùng rồi. - Mày chưa gặp. Miễn bàn. - Con khùng. Mày yêu nó bỏ nó, nó yểm bùa cho mày sống như chết. - Thật? - Chị chán mày lắm. (6) - Thầy ơi. - Lễ sớm thế? - Sớm mới vắng. Thầy! - Gì? - Thầy ôm em đi. - Không. - Hèn. (Kết) Hòa Thượng liếc cổng Chùa, ghì siết cô gái. Hèn? Làm vợ bé anh nhá? Cô gái dẩu mồm tròn mắt. Vợ bé sư? Hòa Thượng tủm tỉm, rút trong áo quả thẻ nhựa: Bộ Công An, Cục A41, Tạ Xuân Ngọc, Đại Úy.