Nhớ cái ngày xưa.... Ngày tháng cũ mịt mờ như trong mộng Người thân yêu xa mãi tận chân trời Thế gian này phản phúc biết bao nhiêu Sao người nỡ quên đi tất cả Tình yêu đầu ngây thơ chân thực Có thể nào sống lại với ta Như biển sâu tình khiến ta đau đớn Tháng năm trôi mái tóc đã điểm sương Dứt không được hình anh trong tâm khảm Đừng bỏ đi hạnh phúc của ngày mai Dứt không ra những đau khổ tình đời Đừng nhẫn nại vì mối tình xưa nữa Hoa nở xuân về mà tình đã ra đi Còn để lại vấn vương nơi trần thế…
Mỗi lần vô 500 đồng bạc rượu là lại nhớ cái thời ở truồng tắm mưa... ờ ờ mà bi giờ chiều sau 4g30 cũng ở truồng hoài dị áh
Mười hai năm trước Lúc còn học đại cương, có một ông thầy nói một câu mà đến giờ vẫn còn nhớ. Vốn dĩ cuộc sống rất công bằng, khi bản thân mình tự cân bằng...
Mỗi buổi sáng thức dậy! Dù nắng hay mưa, dù vui hay buồn ! Vẫn 2 ly cà phê, cùng một người , đi hơn 30 năm.... Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy Ta có thêm ngày nữa để yêu thương !! Mong cuộc sống kéo dài thêm một ít! Để có thể ở gần những người mình yêu thương!
Có những điều thấy bình thường nhưng thật ra là bất thường Có những việc thấy không bình thường thật ra là vô thường Có những việc thấy vô thường thật ra là rất bình thường Có những việc thấy rất bình thường thật ra là bình thường