Để giải thích vấn đề nhiều bí ẩn này về THIÊN LINH CÁI, đệ xin mở topic này để nhờ huynh Đại Từ Đại Bi có thể vui lòng giải thích về môn phái này cho cả nhà không. Đây cũng là những thắc mắc & tò mò chung của toàn thể các ACE trên diễn đàn về THIÊN LINH CÁI, kỳ trước Hiền huynh có nói là sẽ giải thích vấn đề này cho các ACE biết sơ qua nhưng vì lý do công việc nên Hiền huynh tạm thời ngưng 1 thời gian lên diễn đàn nên vấn đề này vẫn còn bỏ ngõ 1 cách bí ẩn. Nếu không có gì đụng chạm tới vấn đề tín ngưỡng thì huynh ĐTĐB có thể dành thời gian để giải thích về THIÊN LINH CÁI này được không, thân !
Cảm ơn em . Em để thời gian cho anh 10 ngày nữa anh sẽ giải thích nhé. Nhưng điều này anh không hứa trước đâu.
Để tìm hiểu về Thiên Linh Cái. Anh em tham khảo 1 chút về mẩu chuyện này trước đã. Nếu có nhã hứng nữa thì mình sẽ nói kĩ hơn 1 chút. Nếu Hien Salon có ghé vào Diễn đàn thì chia sẻ với anh em luôn.
Thiên linh cái Thuở đó người ở trong xóm Chiếu đồn cụ Thượng sống lâu tự nhiên thành quỷ. Cụ đã 84 tuổi. Cụ ở với con gái và đứa cháu ngoại. Con gái của cụ Thượng là bà Nhiên, năm nay đã 56. Không biết ông chồng bà buôn bán ra sao, nhưng một ngày, ông đi không trở lại. Bà ở nhà nuôi đứa con gái tật nguyền vừa câm, vừa điếc, tên Tịnh. Cô bé tội nghiệp đã hơn 20 tuổi mà thân thể không phát triển, mặt mày ngơ ngác như đứa bé lên 10. Nói gì nó cũng chỉ biết cười mà thôi. ảnh minh họa Mắt cụ Thượng lúc 70 tuổi thì yếu kém, nhưng khi qua tới 80, không biết sao, tự nhiên mắt cụ lại tỏ tường trở lại, người ta nói mắt cụ đã qua cái làn, bây giờ cây kim dưới đất cụ cũng thấy được. Một ngày, ngồi buồn đâm lẩn thẩn, cụ Thượng há miệng ra đếm răng, cụ la to rằng cụ mới mọc thêm răng. Thế là hàng xóm nói nhất định cụ đã thành quỷ rồi, không quỷ đi nữa thì cũng không phải là người bình thường. Một bữa bà Nhiên thấy cụ Thượng đang lui cui vào một đêm tối trời ở ngoài sân, bà Nhiên đi ra sân tìm, chưa kịp hỏi thì nghe bà cụ lẩm bẩm:: --Không lẽ...không lẽ...thiên linh... --Má, má cái gì vậy? má sao vậy? Cụ Thượng thều thào: --Ai bỏ cái...cái thiên...linh ...cái trước nhà mình! Bà Nhiên đưa tay lên bụm miệng để tiếng kêu đừng phát ra ngoài: --Hả? hả? cái gì? cái gi? Cụ Thượng thở một cách khó nhọc, vịn vai bà Nhiên đứng lên: --Ðúng là nó! Ðúng là nó! má đã nhìn kỹ. Mình phải đem dấu kỹ đừng cho ai biết Bà Nhiên tính hỏi đêm tối quá làm sao cụ thấy rõ được, nhưng nhớ ra mắt mẹ mình tốt lắm, bà thì thầm bằng một giọng run run: --Có phải thiên linh cái thiệt không má? mà sao ai lại đem quăng vào đây? Cụ Thượng đưa mắt nhìn chung quanh như dò xét: --Không biết ai bỏ ở đây. Mình coi như của phước đức rớt. Có thể ai đi ngang , bị mất mà không biết. Nhưng mình lượm thì mình hưởng. Bà Nhiên cầm tay cụ Thượng, tay cụ lạnh ngắt, mở từng ngón cụ ra một cách khó khăn vì cụ đang bấu vào nó cứng ngắt. Bà Nhiên cúi xuống sát hơn trong đêm tối, chỉ có một vệt sáng dài được hắt ra từ cửa sổ. Bà Nhiên giật mình thụt lùi lại: --Trời ơi! dễ sợ quá má à. Thôi đêm quăng đi, không biết nó có linh thiêng không mà đem vô nhà, Tết nhứt sắp tới nơi, coi ghê quá má. Cụ Thượng ôm cái vật được gọi là ‘’thiên linh cái’’ vô lòng như sợ đứa con gái sẽ quăng đi mất. Cụ lôi cái khăn quàng đầu xuống, gói gọn cái vật đen đen vô đó, bỏ vô bụng, nạt nhỏ: --Con không biết gì hết đừng có nói bậy. Ai có thiên linh cái thì sẽ sai khiến được nhiều thứ lắm. Bà Nhiên vẫn chưa hết hoài nghi: --Nếu thiên linh cái linh như vậy, tại sao người ta lại bỏ nó đi chớ? Cụ Thượng không thèm nghe người con nói, cụ phủi bụi sau mông: --Nói vậy mà cứ nói! má đã bảo, vì mình có phúc, của đi tìm mình. Ai làm rớt, mình tìm được là của mình. Bà Nhiên chờ cho đứa con đi ngủ, vào phòng cụ Thượng thăm dò. Bà hoảng hồn khi nghe bà cụ nói --Vậy mới biết nó linh thiêng nghe. Má mới đặt nó vô cái rương là nó nhúc nhích liền. Mồ hôi bà Nhiên toát ra, mặt bà tái mét: --Má đừng nói kiểu đó nữa, con sợ má. Cụ Thượng cười nhạt: --Có sợ thỉ đi ra ngoài. Bà Nhiên làm gan, đến ngồi gần người mẹ --Má, má kể cho con nghe về thiên linh cái đi má. Mà má nghĩ nó hiệu nghiệm ra sao? Bà cụ cầm cái ống ngoáy vào ống giả trầu, ngoáy mấy cái, xong bỏ vô miệng: --Thiên linh cái là cái đầu người ta chặt ra từ xác chết mới chôn hoặc có thể là đầu của người còn sống... Má không biết rõ người ta đã làm như thế nào để nó trở thành linh hiển. Nhưng ai làm chủ nó thì có thể sai khiến hoặc hỏi han nó những điều mìm muốn biết. Bà Nhiên vặn hỏi: --Ðiều mình muốn biết là điều gì? Cụ thượng nói nhẩn nha: --Muốn biết ai có tiền, muốn biết kẻ thù ở đâu, muốn biết và có những điều mà hồi trước tới giờ mình chỉ ao ước... Bà Nhiên lắc đầu nhăn mặt: --Biết ai có tiền chi vậy? còn kẻ thù thì nhà mình làm gì có má. Thôi má đem nó liệng quách đi. Cụ Thượng bắt đầu nổi giận: --Mày mói lần nữa thì đừng trách nghe. Bà Nhiên giận lẫy: --Bộ má sẽ sai thiên linh cái phạt con hay sao! **** Người đàn ông ngưng lời kể, uống một ngụm rượu. Bộ mặt của hắn ta rất kỳ dị. Hắn là vị khách bất ngờ của chú Liều. Hôm nay ngày 30 Tết, chú và vợ con vừa mới làm mâm cỗ đón ông bà mà cũng là ngày đám giỗ của má chú Liều. Trên bàn thờ cúng ông bà còn có hình một người đàn ông có gương mặt hao hao giống chú Liều, đây là hình ông cậu, tên Ðoàn. Ðang khi ăn uống, chú nói có người anh bà con tên Phiên, ở bên Lào, có công chuyện bên này, sẵn dịp hôm nay ghé chơi. Chú Liều nói anh Phiên hành tung kỳ dị lắm, tự nhiên biến khỏi làng xóm, nói đi làm ăn xa, không biết làm áp phe gì, nghe nói giàu lắm. Giữa bữa giỗ, ông Phiên xuất hiện. Ông mặc áo măng tô đen, choàng khăn đen, đeo kiếng đen. Ông Phiên nhìn lên bàn thờ. Nhìn vào hình ông cậu của chú Liều, nở một nụ cười vu vơ, rồi đôi mắt của ông ta đảo qua, đảo lại một vòng khắp nhà. Mặc dù mắt ông ta đang đeo đôi kính đen, nhưng chú Liêm cảm thấy ánh mắt ông Phiên hình như có thể nhìn xuyên suốt qua cái vách. Chú Liều bắt gặp cái nhìn của người khách bất ngờ, thì có vẻ bất van. Chú Liều mời ông ta ngồi xuống và nói với thím Liều anh Phiên cũng là bà con có dây mơ rể má với cậu Ðoàn. Câu chuyện tự nhiên bắt qua thiên linh cái vì bà Liều chợt buột miệng: --Anh Phiên có bà con với cậu Ðoàn như vậy, anh biết chuyện thiên linh cái xảy ra ở xóm Chiếu phải không? Ông Phiên cười bí mật và nói, ông biết rõ câu chuyện. Chú Liều bỏ vô miệng một miếng thịt ba rọi, lấy tay bốc một ngọn rau thơm, bỏ vô miệng, nhai trệu trạo, uống một hớp rượu, rồi nói: --Chà! anh kể cứ như anh là nhân vật chính không bằng hả?Sau đó cụ già đã làm gì với cái đầu lâu đó hả anh Phiên? kể tiếp đi? Ông Phiên không trả lời. Ông chỉ đưa cặp mắt sau làn kính đen như quan sát nét mặt chú thím Liều. Trên mình ông ta vẫn mặc cái áo choàng đen, khi ngồi xuống bàn theo lời mời của chú Liều. Ông Phiên vẫn nhẩn nha nhìn ra ngoài sân, bóng đêm tràn lan. Ðêm 30 Tết, trời tối đen như mực. Nghe gió khuya xào xạc, tiếng cú rúc trong đêm. Tay ông để thu lu bên trong ngực áo, thím Liều bất giác rùng mình. Thím tính đứng lên đi lấy thêm thức ăn, nhưng đã bị câu chuyện của ông Phiên đứng lại, không nhúc nhích. Tiếng nói của thím tự nhiên lọt ra giữa hai hàm răng: --Thế cái đầu lâu có nghe theo lời sai khiến của cụ Thượng không? Rồi bà Nhiên có bao giờ thấy cái đầu lâu nữa hay không? *** Rồi khoảng một thời gian sau, có tin một cửa tiệm vàng giàu có bị mất trộm sạch sành sanh, mà cửa tiệm không bị bể kiếng, ổ khoá vẫn còn nguyên! Vài ngày sau, một tiệm vàng khác cũng mất một số bạc lớn và tình trạng cửa nẻo của họ cũng như vậy! nghĩa là không có một cửa nẻo nào bị cạy, bị mở, cái tủ đựng tiền cũng vậy, khóa còn, mà tiền bay mất. Người ta đồn có tay phù thủy nào đang ở trong vùng. Họ tìm cách dò xét. Người họ nghĩ ra đầu tiên, sau khi có lời xầm xì bàn tán là cụ Thượng. Bà cụ nghe nói, chỉ cười một cách khi dễ. Người ta nói, dạo này mắt cụ Thượng sáng quắt. Khi cụ cười, nét mặt cụ như có loé ánh lân tinh. Tai cụ rất thính, cụ có thể nghe được ai nói hành, nói tỏi sau lưng cụ. Ai gặp cụ cũng cảm thấy ớn lạnh. Dạo này cụ không đi ra ngoài vào ban ngày, thỉnh thoảng họ gặp cụ đi trong đêm tối. Nếu mắt mũi kém cõi làm sao đi được trong đêm? Lạ một điều nữa là hai hàm răng đen của bà bây giờ đã được cụ nạo sạch, trắng xóa, khi cười đã làm cho nụ cười thêm rợn tóc gáy. Thiên hạ có ý tránh gặp cả hai mẹ con. Họ bảo ‘’tránh voi chẳng xấu mặt nào’’. Lỡ gặp bà Nhiên ngoài đường, thiên hạ chỉ chỏ, thì thầm, chửi rủa là con của phù thủy, là yêu tinh, là ma quái. Tụi nhỏ thấy cô Tịnh lấy đá ném. Một ngày cô Tịnh bị ném đá lỗ đầu, bò về được tới nhà thì ngất xỉu. Bà Nhiên không có ở nhà, bà cụ ôm cô Tịnh ra sau vườn, nơi bà đã mướn người xây một cái chòi, ăn ngủ trong đó, bà cấm con gái bà bước vào. Cửa đóng một hồi, cô Tịnh đi ra, máu me gì cũng không còn nữa. Miệng cô cười vu vơ. Từ đó người ta nói cô đã bớt ngu ngơ. Thôi đích thị rồi, bà ngoại nó đúng là mụ phù thủy yêu tinh gì rồi đây, đã chữa lành nó. Bà Nhiên nghe thiên hạ bàn tán mãi, đâm nghi. Bà rình một bữa cụ Thượng không có ở nhà, bà vào cái phòng nhỏ sau vườn lục soát. Vừa bước chân ngang qua cửa, bà bị một sức đẩy, bật ngửa đầu ra sau. Tuy sợ hãi, bà vẫn mở cửa bước vô. Một tiếng động lịch kịch dưới đầu giường, gai ốc bà bắt đầu mọc. Bà lấy hết can đảm, nhìn xuống dưới giường, bà thấy có nhiều hộp vuông, lớn nhỏ, đủ loại. Một hơi lạnh như đá thổi ra từ cái hộp mà bà nghi là mẹ bà đã để cái đầu lâu trong đó. Tuy nhiên, bà Nhiên hy vọng cụ Thượng đã đem cái đầu lâu đi ra ngoài rồi. Bà lấy hết can đảm, lôi ra một cái thùng khá nặng. Bà loay hoay, mở bật cái vòng khoen, tay bà run run bật cái nắp lên. Trời ơi! vàng! vàng! hột xoàn, kim cương, ngọc thạch châu báu, chén vàng, chén ngọc, lưu ly lóng lánh. Chưa kịp thốt ra tiếng nào, bà nghe một tiếng gió thổi ào vô nơi gáy. Tóc bà dựng đứng khi thấy chiếc đầu lâu tí hon đen thui với hai hố mắt thăm thẳm dọi ra một ánh sáng kỳ dị thẳng vô mắt bà. Bà la lên một tiếng hãi hùng, tay đóng nắp thùng chạy thục mạng vô nhà, bà tưởng như ngất đi, hơi thở đứt quãng... Nhưng bà phải đi dấu những món, mà không biết vô tình trong cơn hốt hoảng, hay cố ý, bà đã lấy trong khi chạy bán sống, bán chết về nhà. Bà nhìn lên trần nhà, mắt bà sáng lên. Sau đó bà nằm liệt giường. Khi bà Nhiên hoàn tĩnh lại, đi tới, đi lui được, thì mới biết là mẹ bà và đứa con gái tật nguyền của mình đã biến ra khỏi xóm. Vào cái chòi ngoài vườn của mẹ, bà Nhiên thấy trống trơn, vô phòng đứa con gái, cũng không còn một vật gì sót lại. Bà Nhiên hơ hãi chạy từ đầu trên xuống xóm dưới, hỏi người nọ, người kia, aì cũng lắc đầu và có vẻ mừng rỡ vì từ nay quỷ đã ra khỏi làng xóm, họ không thèm để ý đến tâm trạng của người đàn bà tội nghiệp. Bà Nhiên nhớ thương cô Tịnh và lo lắng vô cùng, có lẽ nó đã bị bà mẹ biến thành quỷ rồi cũng không chừng. Từ đó trở đi, bà Nhiên sống âm thầm, đau khổ. Mặc dầu bà mẹ và đứa con đã mất tích cùng với cái thiên linh cái quái ác, nhưng dân làng vẫn tìm cách tránh bà. Họ sợ dây dưa với bà thì có ngày cụ già xuất hiện cùng cái đầu lâu là chết cả đám. Bà Nhiên cũng đoán là cụ Thượng bây giờ không phải là người nữa mà đã thành yêu thành quỷ gì rồi. Nhưng còn đứa con gái của bà thì sao? nó có biến thành quỷ như bà ngoại nó hay không? Câu chuyện rồi lần lần đi vào quên lãng, người ta nghĩ rằng bà già quái quỷ và đứa cháu vô phước chắc đã chết dấp, chết dúi ở chốn nào rồi. Người ta bắt đầu cũng lui tới chuyện trò với bà Nhiên và cũng lơi bớt sự nghi ngại. Cho đến vài năm sau, bà Nhiên đau nặng, nằm chờ chết, bà không còn phân biệt được hàng xóm láng giềng, khi nào hơi tỉnh người bà hay nhìn lên cái mái nhà, đôi mắt bà không dấu nỗi bâng khuâng, lo lắng nhưng không thể thố lộ nên lời. Trong lúc đó, thì người chị họ xa của bà là bà Thái, quê hương từ ngoài trung, xuất hiện, nói là tình cờ đến thăm. Thấy bệnh tình của người em họ quá bi đát, bà không nỡ rời. Ðôi lần, trong lúc mê sảng, bà Nhiên gọi tên con gái một cách tuyệt vọng. Hình như bà muốn con bà về để giao lại một vật gì đó và ánh mắt bà không ngớt nhìn lên mái nhà. Ðêm hôm đó, khi ngồi cạnh giường, săn sóc bà Nhiên, bà Thái chợt nhớ có người nhớ lại chuyện thiên linh cái có liên quan đến bà Nhiên nên trong bụng đâm nghi ngại. Trời lại trở giông bão, những cơn gió như rú, như gào ngoài trời làm cây đèn dầu đang thắp heo hắt bên đầu giường bà Nhiên tắt nhiều lần. Những tia chớp lóe sáng như những nhát dao bén, chặt vào song cửa sổ. Bà Nhiên có vẻ sợ, rên rỉ như cầu khẩn bà Thái ngồi sát vô giường. Bà Thái giờ cũng cảm thấy lo sợ. Biết đâu, tối nay bà Nhiên sẽ từ trần? Có tiếng mèo kêu một cách não nuột trong đêm gió mưa. Bà Thái nghĩ đến ma cà rồng. Trời ơi! nếu bà Nhiên tắt thở, rồi con mèo nhảy ra, bà có thể biến thành quỷ nhập tràng thì bà phải làm sao? Bà đứng lên đi tìm cây gậy để đập con mèo đi nơi khác mới được. Những tiếng động lịch kịch ở ngoài làm bà hơi sợ, nhưng viễn tượng con mèo có thể biến xác người thành quỷ làm bà lo hơn. Bà nhìn bà Nhiên đang thiêm thiếp như mê man, bà yên tâm bà nhìn chung quanh và tìm ra cây gậy để chận cửa đang được dựng vô tường, bà cầm cây gậy, lần mò trong tiếng mưa, bước ra ngoài. Một tiếng kêu ‘’Meo!’’ thật to làm bà hoảng hồn làm cây gậy rớt xuống đất. Bà cúi xuống mò mẫm. Một ánh sáng lóe trên đầu, rồi một tiếng động xé màn tai làm bà Thái ngã lăn ra đất, trước khi bất tĩnh, bà trông thấy con mắt của một con vật gì đó, sáng trưng, lấp lánh trong cơn mưa như thác đổ. **** Chú Liều giật mình như thể mình đã nghe được tiếng sấm nổ trong lời kể của ông Phiên, chú hỏi: --Bà Thái thấy gì vậy ? bà Thái là gì của anh ? --Bà Thái là bà ngoại dì của tôi! Bà thương mẹ tôi như con ruột nên chúng tôi gọi bà là ngoại dì! --Bà ngoại dì của anh?! Bà Thái có chết vì sét không? --Không! bà ngoại tôi không chết. Chú Liều lập lại câu hỏi: --Ngoại anh thấy gì? --Khi ngoại tôi tỉnh giậy, ngoại lần mò được vô nhà thì cái đầu của bà Nhiên đã biến mất, chỉ còn cái thây! Thím Liều lắp bắp: --Như vậy có người đã cắt đầu bà Nhiên để luyện thiên linh cái? ai dã làm chuyện đó ? --Bà ngoại tôi nói đêm hôm đó, cái chòi ngoài vườn của cụ Thượng có ánh đèn le lói như ma trơi. Có tiếng động lục đục như có người đang làm gì trong đó, bà ngoại tôi nói buổi chiều bà thấy có bóng người đàn bà lai vãng, theo lời bà tả, hình dáng đó hơi giống giống tướng cô Tịnh, đứa con gái tật nguyền của bà Nhiên. Bà tôi đoán có lẽ con gái của bà nghe tin mẹ sắp chết nên trở về. Thím Liều la lên: --Như vậy rõ ràng đứa con gái bà Nhiên đã lấy đầu người mẹ luyện thiên linh cái phải không? Vậy rồi bà ngoại của anh ra sao? Người đàn ông đứng lên, mắt ông ta lấp loè những sánh sáng kỳ dị. Ông ta nói: --Con gái bà Nhiên cũng luyện thiên linh cái nhưng không có duyên, nên bà ngoại dì tôi lại được nó! Giọng ông như từ một nơi xa vắng nào về, trong khi thiếm Liều đứng trân trân nhìn ông, miệng thím há hốc: --Gần giống như trường hợp má bà Nhiên. Ngoại tôi được thiên linh cái rất tình cờ! Giọng ông Liều chợt trở nên lo lắng: --Còn...còn vật gì trên mái nhà ...thì ra sao? Ông Phiên hừ một tiếng trong cổ: --Hừ! một vật quý giá mà bà Nhiên đã lấy được từ đống hàng hoá của cụ Thái trước khi cụ cùng đứa cháu ngoại đi mất tích đã bị một kẻ nào đó, biết chỗ dấu của bà Nhiên lấy mất !... Hừ! đây là món gia bảo có từ đời vua Càn Long bên Tàu! quý vô cùng! không biết tại sao bà Nhiên lại biết nó quý như vậy mà lấy?! Hắn tằng hắng: --Thiên linh cái của cụ Thượng dở quá, không tìm ra, nhưng có những thiên linh cái có thể nhìn xuyên qua tường, mái nhà, cửa tủ... Người đàn ông nở một nụ cười bí mật. Tay hắn thu vào trong túi áo măng tô. Hình như túi áo của hắn động đậy thì phải. Chú Liều nớ một nụ cười nhợt nhạt.. Chú hỏi ông Phiên một cách khó khăn --Tối hôm nay anh .... Ông Phiên phá lên cười khi thấy giọng nói ngập ngừng của chú Liều: --Chú khỏi lo! Tôi ghé lại chơi một tí là đi ngay đấy mà...tôi có nhiều chuyện phải làm lắm. Ông ta nói xong, đứng lên, phủi áo thẳng thớm, tuy nhiên một bàn tay vẫn để trong ngực. Người hắn bây giờ toát ta một hơi lạnh mà hồi nãy giờ, cả chú thím, không để ý. Thím Liều có vẻ muốn đuổi khéo người đàn ông đi nơi khác: --Anh có đi đâu, thì cứ tự nhiên, trời tối nhanh lắm. Hắn sửa lại cái khăn choàng cho ngay ngắn, cười nhẹ trước lời của thím Liều. Hắn gật đầu chào chú Liều và bước ra sân, trong bóng đêm đã trùm xuống mênh mang. *** Vài ngày sau, chú thím Liều đã đọc bản tin về một vụ đánh cướp một tiệm vàng trong quận. Tiệm vàng đã bị lấy sạch bách. Thủ phạm không để lại một dấu vết nào cả trừ một việc kỳ lạ, là một nhân chứng đã khai thấy một người mặc toàn đồ đen đã đứng trước tiệm vàng một vài giây, rồi một vật gì như cái đầu đã bay ra từ ngực áo ông ta, xuyên qua tiệm kính. Người đàn ông này bị câm luôn vì quá sợ hãi. Cảnh sát lấy lời của ông ta bằng những giòng chữ và những hình vẽ nguệc ngoạc về người đàn ông và cái đầu bay. Chị Liều thì thầm cùng chú: --Như vậy đúng là anh Phiên có cái đầu lâu của bà Thái, ngoại của ảnh rồi, đúng không? Cái đầu lâu đã đi ăn cướp theo lời của chủ nó là...anh Phiên! Chú Liều chợt la lên: --Bộ chén ngọc! bộ chén ngọc! để tôi coi bộ chén ngọc của ông cậu Ðoàn ...cho.... còn không? Hai ông bà chạy vào cái tủ chè có khoá cẩn thận, tay ông run run mở chìa khóa. Trước mắt ông bà một khoảng trống giữa những đồ vật bằng bạc, bằng gỗ quý, bộ tách trà bằng ngọc mà ông cậu của ông đã lấy được bà Nhiên đã không cánh mà bay! 1 câu chuyện " ma" thôi.!!! mình lượm trên mạng.
Còn đây là 1 bài phỏng vấn để tìm hiểu về Thiên Linh Cái. Thiên Linh Cái DƯƠNG TRÙNG DƯƠNG NGUYỄN TÚ A & NGUYỄN VĂN Thần pháp sư Dương Trùng Dương tại văn phòng chính của ông LTS: Văn phòng chính của ông nằm trong khu Mall of Fortune, Thương xá Tam Đa. Lối bài trí của gian phòng bên ngoài thật trang nhã, thanh tịnh bởi nhiều bức tượng Phật Di lặc khổ lớn, đặt rải rác trên sàn nhà, chen lấn với những chậu cây kiểng, cây phát tài và những fountain có nước chảy róc rách. Một phụ nữ trung niên, có nhan sắc mặn mà, mặt hiền hoà ngồi tiếp điện thoại, đón khách hàng. Đối xứng với những bức tranh gỗ khắc nổi, cũng là những đầu tượng Phật. Như đã được hẹn, thần pháp sư Dương Trùng Dương thân mật tiếp hai nhà báo của Việt Weekly tại văn phòng phía sau một gian hàng chuyên bán thẻ điện thoại. Dọc theo bức vách, nhiều bàn thờ vẫn còn thơm lừng mùi nhang khói. Một bức chân dung lớn vẽ thần pháp sư họ Dương, bức tranh do đệ tử ông thực hiện, mà ông đã cho chụp lại, dùng để đăng trên các trang quảng cáo về dịch vụ trừ bùa, ếm ngải của mình. Một chiếc bàn tiếp khách bằng gỗ thường, bốn chiếc ghế và một cái đôn bằng gỗ dùng để làm ghế quây quần chủ và khách. Một luồng ánh sáng chói loà, phát sáng từ skyline từ trần nhà xuống làm gian phòng nhỏ, chật hẹp, chứa đựng nhiều thứ đồ cúng tế, các loại phướn có chữ Tây tạng (?), không đến nỗi tối. Trong khung cảnh đó, thần pháp sư Dương Trùng Dương tiếp chúng tôi. Câu chuyện lan man về bùa, ngải, và các vấn đề liên hệ tới báo chí, quan niệm nhân sinh quan, và tất nhiên, những tin tức dồn dập về vụ đầu lâu đang gây xôn xao trong và ngoài nước… VW: Xin ông cho biết đã học nghề bùa chú như thế nào? DTD: Tôi học từ dòng họ, từ đời ông cha để lại, rồi phải có những tích lũy sâu thẳm của nghề nghiệp do mình phải học hỏi mà có. VW: Xin đi vào cụ thể, thời gian vừa qua, người ta hay nhắc tới chữ “Thiên linh cái”, xin ông giải thích cho biết thế nào là Thiên linh cái? DTD: Thiên linh cái là gì? Có nhiều trường hợp ở ngoài đời người ta không hiểu được. Như trong tờ báo Người Việt có viết rằng ở Việt Nam, có một người vì muốn luyện Thiên linh cái, nên đã giết một bệnh nhân, giấu xác để lấy đầu. Theo tôi, người đó tu luyện cách đó là không đúng. Thiên linh cái, theo tờ Việt Weekly, nói về trường hợp của bà Smith Hà thì đúng hơn. Thiên linh cái là một bào thai nhỏ. Bào thai còn nhỏ, oan hồn còn nhỏ là một thiên linh. Người thầy dùng cái xác và cái hồn chết oan đó để luyện Thiên linh cái. VW: Có người cho rằng, Thiên linh cái quí nhất là bào thai, tuy nhiên, có thể kéo dài tới 12 tuổi, nhưng phải còn trinh, ông nghĩ nhận định như vậy có đúng không? DTD: Rất chính xác. Trong nghề, có nhiều người thầy dùng xác chết để nguyên, sống để luyện, cũng có người thiêu đốt xác để luyện Thiên linh cái. VW: Có người nào dùng đầu lâu để luyện Thiên linh cái không? DTD: Không. Đầu lâu không luyện được Thiên linh cái, mà chỉ luyện được bằng bào thai thôi. Đầu lâu dùng để luyện cái khác, chứ không phải dùng để luyện Thiên linh cái. Đi sâu vào xã hội Tây Tạng, thì người dân ở đây không coi đầu lâu là cái gì ghê gớm hay khác thường, hoặc quan trọng. Họ thường gởi đầu lâu đi khắp thế giới. Người Tây Tạng có tập tục lóc thịt người chết cho kên kên ăn, xương thì đập rồi rải cho thú ăn. Đầu lâu để dành cho việc thờ cúng gì đó… chứ không có gì quan trọng. Ý tôi nói, tùy theo tập quán xã hội. Còn xã hội Việt Nam mình, chuyện nhỏ thì muốn xé ra to, còn chuyện to thì không dám làm gì hết. Vì một cái gì đó, họ làm cho lớn lên, còn chuyện đào xới cả một nghĩa trang của người ta, thì không sao. Vì sao? Vì họ không thấy vấn đề sâu xa của một con người. Chẳng hạn như người Tây Tạng cầm 4, 5 cái đầu lâu đi lòng vòng chơi, cũng không ai nói gì hết. Vì xã hội nó như vậy. Chuyện một cái đầu lâu đâu có gì ghê gớm mà làm lớn chuyện như vậy? VW: Tại sao anh lại cần một cái đầu lâu, lại order từ Việt Nam qua, anh cần đầu lâu để làm gì? DTD: Thực sự mình cũng không cần. Vì nếu mình cần, bên Mỹ mình cũng có những đồ để mình làm rồi, không nhất thiết phải order từ Việt Nam qua. Có thêm cũng không sao, không có cũng không sao. VW: Trong trường hợp này, tại sao lại có cái đầu lâu gởi qua, và nhất là cái đầu còn tươi? DTD: Không nhất thiết là tươi hay khô. Như tôi nói, là nếu tôi thấy cần thiết, ở bên này, tôi có thể order từ Tây Tạng, các vị thầy bên đó có thể gởi cho tôi. VW: Như vậy ông có order đầu lâu không? Hoặc là ông order một món hàng nào đó, mà họ hiểu lầm, gởi cho anh cái đầu lâu? DTD: Tôi nói là mình cần đầu tượng Phật như vầy như vầy, có thể người bên đó tưởng rằng trong cái đầu Phật cần phải có chứa đựng một cái gì đó để nó linh thiêng nên họ mới gởi qua có đầu lâu. VW: Như vậy là ông đặt hàng đầu tượng Phật, họ lại gởi đầu Phật có chứa đầu lâu người? DTD: (cười) Tại vì bên đó, người ta đi hỏi các vị thầy khác, ví dụ lên núi Bà, lại có một chỗ thờ một cái đầu lâu người… thì người bên đó tưởng là có cái đầu lâu người, gởi qua cho linh thiêng. Thật sự linh thiêng hay không, phải do một vị thầy tu luyện giỏi về ngải, bùa,… ăn làm sao, nói làm sao để vật đó linh thiêng. Tại làm sao một vị thầy, lời nói của họ nói ra là có sức mạnh. Tại làm sao, một vị thầy giơ tay lên, vẽ một đạo bùa, sẽ xoay chuyển được nhiều thứ. Đạo bùa là gì? Cũng giống như mixer, hay cái computer với những bí số 01, 01 để điều khiển. Một vị thầy tu luyện giỏi, sẽ nắm được các luồng sức mạnh trong vũ trụ. Một vị thầy giỏi về thiên văn trong vũ trụ, có thể dùng những đạo bùa để điều khiển được nhiều thứ. Ví dụ như trên tay tôi đây (chỉ vào tay) có những chữ, số. Đây không phải là những hình, những số giỡn chơi. Mà đây là những cái “trap” (bẫy), thần chú. Người ta nói thần chú là những trái bom nổ chậm. Người Mỹ đã trưng dụng được phép thuật của người Aán Độ, Trung Hoa, Tây Tạng v.v. VW: Giả sử như một người thầy có khả năng luyện chú, với Thiên linh cái, họ sẽ có thêm khả năng gì? DTD: Không trở thành cái gì hết. Người thầy vẫn là thầy thôi. Thiên linh cái chỉ giúp thêm cho người thầy biết trước một số điều gì đó. Thiên linh cái sẽ báo trước những tín hiệu, như ngủ nằm mơ một dấu hiệu gì đó… Nếu tin vào hành tinh quỹ đạo của con người, phải thay đổi hành tinh bổn mạng. Phải có những bùa chú để đọc lên, làm thay đổi quỹ đạo hành tinh của cuộc đời. Giúp cho việc đi tốt hơn. Ví dụ quỹ đạo bổn mạng của anh sắp đụng phải đá, thần chú sai khiến, đọc lên, giúp cho anh thay đổi, đi tránh được cục đá đó mà thôi. VW: Một người thầy luyện giỏi, sẽ biết nhiều về tương lai, vậy khi biết được tương lai, họ có thể tránh được những chuyện này hay chuyện khác không? DTD: Theo kinh nghiệm của tôi, mình biết trước như vậy, nhưng có muốn làm thay đổi hay không là một việc khác. Hầu hết con người ta rất bướng bỉnh. Ví dụ như có ai nói với anh rằng, trong 3 tháng nữa, anh sẽ có thêm $3,000. Nhưng anh chỉ có bằng đó thôi nghe, đừng tham, đừng kiếm thêm. Nếu không, anh sẽ phải nhả ra cả tiền vốn lẫn tiền lời, tôi chỉ cho anh chừng đó thôi nghe. Nhưng vì tính bướng bỉnh, tôi đã có $3,000, tôi cũng phải có thêm $4,000, $10,000 v.v. Vì tánh bướng bỉnh này, mà nhiều người được các vị thầy mách trước cho biết, vẫn không tin hoặc không làm theo. VW: Có mấy danh từ họ hay dùng mà ít người hiểu thấu đáo như: Bùa, ngải, ếm, chú v.v. xin ông giải thích? DTD: Để làm cho người ta hoảng sợ, như lúc đầu tôi nói, con người dễ bị hoang mang, nghe nói, rồi sợ. Ngải là gì? Bùa là gì? Thư ếm, trùng độc là sao? Ngải chỉ là những thứ củ thuốc, trái cây. Nó có những dược tố hay độc tố tùy theo loại. Mỗi loại ngải có chứa đựng ngũ hành (Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ)… Nếu củ này, người ta nói là củ ngải, có thể ăn được, chữa lành được thì cũng có thể chết được. Ví dụ đi vô rừng, có những loại cây, chỉ đụng vào có những cây có chất độc, như cây Sơn, đụng vào là bị ngứa, nhựa của nó quá độc. Ngải cũng giống như vậy. Tuy nhiên, ngải được các thầy ngải chăm sóc, cho ăn các loại ngũ hành. Nói một cách tổng quát, để dễ hiểu, nhưng tôi khuyên là những người không biết gì về ngải, đừng cố gắng luyện tập gì hết, rất nguy hiểm. Ngải có rất nhiều loại. Ngải cần luyện cho đúng. Có thể có sức mạnh. Chỉ nói về phấn của ngải, cũng là độc rồi. Ngải có thể sai khiến đi chỗ khác, như một con vật. Vì ngải được cho ăn đầy đủ. Ngải được đụng tới người này, hay cho người kia ăn chứ không phải nó đi, chạy như một người đâu. Nếu tôi muốn thư ếm anh, tôi sẽ bỏ một cái gì đó trong người anh, làm cho đầu óc anh bất bình thường, tạo cho hệ thống thần kinh của anh thay đổi. Đó là ngải. Trùng độc cũng vậy thôi. Trùng là các loại độc dược, nhiều loại độc trộn chung với nhau, rồi có một con rất độc cho nó ăn, lấy phân của nó làm thành trùng độc. Ví dụ tôi mời anh một ly nước, bỏ vào đó một cái gì đó, ngày mai anh không biết mình là ai nữa. Đó là thuốc độc mà. VW: Trong thời gian vừa qua, báo chí loan tải việc ếm, thư… việc ếm như thế nào? DTD: Ếm là dùng một phương pháp đặc biệt trong đó có viết tên, viết họ vô, gài cái tên của mình vào. Tên của mình lúc nào cũng yên trí trong đầu mình. Đi ra ngoài đường, có ai gọi tên mình, mình mới quay lại, còn gọi tên một người khác thì thôi. Trong những lá bùa ếm, có vẽ những chữ, tên ngoằn ngoèo nhằm thay đổi làn sóng trong người của anh. Khi gặp anh, họ đốt lên, sức nóng phát ra, hòa lại với con số hỗn hợp có tên của anh, đọc nhiều lần trong một không gian 3 chiều nào đó, khiến cho xoay chuyển suy nghĩ của anh. Ví dụ như anh muốn bỏ vợ hay muốn vợ anh quay về, lá bùa đó sẽ có ứng nghiệm giúp chuyển đạt ý nguyện của anh. VW: Trong vụ án Smith Hà, cô Phương Thảo lấy một người tên Thắng, sau đó, cô Phương Thảo yêu một người em ruột của ông Thắng và hai người bỏ đi tiểu bang khác sinh sống. Sau đó họ cũng tan rã. Cô Phương Thảo về lại Cali, nhờ bà Smith Hà, mua một lá bùa, ngải yêu gì đó với mục đích đưa ông người yêu về lại với bà ta… Theo câu chuyện kể như vậy, thì có bùa yêu hay không? DTD: Đi sâu vào vấn đề, có nhiều chuyện lắm. Nếu vì đồng tiền, làm như vậy có đúng hay không? Nếu trái với lẽ thường thì không nên. Ở đây, tôi không dám làm những chuyện gì trái với luân thường đạo lý. Vì trong thế giới bùa ngải, có những lời thề rất khắc nghiệt. Nếu không nghe lời, làm quá, sẽ bị hại ngược lại. Tôi đã phải hứa, thề độc với các vị thầy là phải đi theo với qui luật trời đất, không đi ngược lại lý lẽ vũ trụ. Nói là dùng bùa ngải nhiều quá thì bị điên, bị phản, điều đó có thật. Không ai dám lạm dụng bùa ngải nhiều. Dùng quá có hại, nhất là dùng ngải, bùa vì lòng tham. VW: Có người cho rằng, bùa ngải có hai loại: thiện và ác, ông nghĩ sao? DTD: Trên quả đất này cái gì cũng có âm và dương. Trong âm có dương, trong dương có âm. Ngải và bùa cũng vậy. Có những vị thầy với lòng từ bi. Cũng có vị thầy chỉ dùng với bùa độc, ngải độc. Chẳng hạn như anh bị ho ra máu, bị cảm hay bị gì gì đó, tôi có thể giúp cho anh được. Một vị thầy giỏi, phải biết cả điều tốt lẫn điều xấu để giải trừ. Nếu bị ếm toán, bị thư độc, đến đây, tôi có thể giải được. VW: Trong vụ Smith Hà, theo ông có dính dáng tới ngải, hay vụ sai khiến của thần linh, dẫn đến án mạng hay không? DTD: Tôi có thể nói thế này, lúc đầu tôi nghe nói là bà Smith Hà đã được báo trước, nhưng không tin… Tôi thấy cũng đúng, vì nhìn thấy phương pháp của thầy Vũ Hùng, những bùa chú có liên quan tới ngải và cả Lỗ ban kinh. VW: Ông theo phương pháp nào? DTD: Tôi theo phương pháp luyện bùa Lỗ ban kinh. VW: Ông có liên hệ gì sau vụ án của Smith Hà, đối với việc ông order đầu lâu ở Việt Nam không? DTD: Tôi không có order đầu lâu. Tôi nói với mấy người em bên đó, nếu có dịp gì gởi hàng cho tôi thì cứ gởi, nhưng thực sự tôi không cần, vì những gì tôi luyện tập bên đây cũng đã có đủ. Muốn làm một người thầy ở Cali, phải thực sự có tài mới sống nổi. Phải cao tay, có khả năng mới sống được… Nên tôi không cần họ gởi qua. Nếu tôi cần, tôi đã order từ Tây Tạng, Aán Độ gởi qua, cho khỏi bị rắc rối. VW: Đầu lâu người khác với đầu lâu vật ra sao? DTD: Đầu lâu người khác xa đầu lâu vật. Đầu lâu người có tính linh trong đó. Loài người có linh hồn, đầu người có tính linh rất đặc biệt. Tuy nhiên, con người mình bị chi phối nhiều thứ quá, nên không ý thức được sức mạnh của phần tính linh trong mình. Tôi đi vào thế giới tâm linh bằng một tinh thần rất khoa học. Ở đây tôi tu luyện với sự tính toán kỹ, ít nhất là mình có học. Ở Việt Nam cũng đi học, qua đây cũng đi học về computer. Tôi học ở Montana, rồi học trường đại học Arizona University. VW: Khi nào thì ông vào hẳn trong nghề thầy bùa? DTD: Từ nhỏ tôi đã có học về nghề bùa. Các em tôi không có học về bùa. VW: Hiện nay, những người liên hệ về chuyện gởi đầu lâu đã bị bắt. Ông có nghĩ họ bị bắt có đúng không? DTD: Họ bắt thì cứ bắt. Như tôi nói, Việt Nam thấy chuyện nhỏ, cứ xé ra cho to… Xứ Mỹ này, nếu anh bán cocain nửa ký hay nửa tấn đi chăng nữa, nếu anh có tiền chuộc mạng, cũng không sao. Còn ở Việt Nam, nếu chỉ vì một vài gram thuốc phiện, không có tiền đút lót, chuộc mạng, bị xử tử là chuyện thường. Đó là theo vấn đề luật pháp hay làm tiền gì đó, tùy theo họ thôi. VW: Còn đối với ông, phía ông có bị rắc rối gì với chính phủ Mỹ về việc ông nhận đầu lâu hay không? DTD: Mình cũng không nghĩ ra tại sao có sự rắc rối. Vì trên internet, có thể mua xác người, đầu lâu trên các website, họ rao bán các xác chết nguyên bộ giá vài ngàn đô la, để về anh nghiên cứu, học hỏi… đâu có gì đâu. VW: Tại sao phải là đầu lâu trinh tiết? DTD: Các người thầy muốn cho cái xác tinh khiết, như một đứa nhỏ, chưa bị nhiễm các tạp chất, vì nó chưa liên hệ tình dục. Vậy thôi. VW: Để kết luận lại bài viết này, từ việc vụ án bà Smith Hà, cho tới vụ đầu lâu gởi cho ông từ Việt Nam, xin ông cho biết nhận định cuối, nói về những việc nói trên. Ông muốn qua báo chí, nói điều gì? DTD: Tôi không thấy có gì liên hệ với vụ án Smith Hà. Nếu có liên hệ, chỉ là sự trùng hợp vì tôi với bà ta cùng làm chung một nghề bùa ngải. Thực sự tôi rất thích nghề bùa ngải này, và đã làm từ nhiều năm qua. Vì tôi thấy có một sự huyền bí liên hệ tới tôi. Còn phía Việt Nam, đó là việc của họ. Họ làm gì thì họ làm. Tôi thấy nó được thì tôi tiếp tục liên hệ, tôi đi khỏi nước từ năm 1975 tới giờ tôi chưa về lần nào. Chỉ liên hệ qua điện thoại. VW: Người liên lạc với ông, gởi đầu về địa chỉ của ông, có liên hệ bà con gì với ông? DTD: Đó là người bà con bên chúa.
Cám ơn huynh ĐTĐB đã trả lời, nhưng đây mới chỉ là nói chung chung nên chưa thỏa mãn về vấn đề chính về cách xin số. Tiện thể có Hiền huynh quay trở lại diễn đàn nên đệ mời Hiền huynh viết tiếp câu chuyện về THIÊN LINH CÁI mà huynh đã hứa nà !
híc! huynh nói giống như huynh đang muốn tìm phương pháp luyện cho mình 1 cái Thiên Linh Cái vậy? ở việt nam là đi tù đó huynh hic hic.
Có vẻ em rất muốn tìm hiểu. Anh có bạn là người Khơrme, nên anh có tìm hiểu và tin về TLC. Tuy nhiên, anh sẽ không nói thêm gì nữa về điều này.
Gởi Huynh đọc thêm LUYỆN THIÊN LINH CÁI MỘT HỘI CHỨNG CỰC KỲ QUÁI ĐÃN TRONG TÌNH DỤC BS HỒ ĐẮC DUY Trên báo Công An Tp HCM ngày thứ năm 27 tháng 6 năm 2002 có đăng một mẫu tin như sau : Kẻ luyện linh nhân độ thế bị tử hình ....vào sáng ngày 24 -6 – 2002 Tòa Án Tối Cao tại Tp HCM đã xữ phúc thẫm. Qua thẫm vấn tại tòa và những điều luật sư bào chửa cho hai bị cáo, tên Tuấn đã cuối đầu nhận tội, y đã cưỡng hiếp và giết các bị hại gồm : Lê thị Nguyên,SN 1984; Pham thị Đẹp, SN 1975; Nguyễn thị Nguyệt, SN 1972 và Trần thị Phượng,SN 1975. Tiếp tay và dụ dỗ các nạn nhân còn Trần thị Thể, SN 1969, sống chung như vợ chồng với tên Tuấn; y thị đã góp một phần quan trọng vào hành động dã mang của tên Tuấn. Trước vành móng ngưa, hai bị cáo đều cúi đầu nhận tội . Tòa án tối cao đã tuyên phạt y án tử hình đối với Phạm văn Tuấn và tù chung thân đối với bị cáo Trần thị Thể “ Hành động dã man đó đã được báo SGGP ngày 7 tháng 9 năm 2001 đưa tin như sau : “... Trưa ngày 31 tháng 7 năm 2001 mọi người phát hiện bên canh bờ kinh Cả Gừa ( thuộc ấp Hạ, xã Tân Quới, huyện Thanh Bình, Đồng Tháp ) có một đám dất cao hơn bình thường, dấu vết đất mới đào và đặc là khi đi ngang nghe có mùi hôi thối, Vừa đào lớp đấ lên mọi người nhìn thấy bên dưới có một xác người. Nhận được tin báo Công An tỉnh Đồng Tháp kết hợp với cac bộ phận chức năng tiến hành khai quật tử thi xác định nạn nhân chính là chị P. Nhận định thủ phạm chính là thầy bùa Phạm văn Tuấn, cơ quan điều tra đã tiến hành khám xét khẩn cấp nơi ở của y và kết quả thu giử thật bất ngờ, ngoài những vật dung có dính máu nghi là được Tuấn xữ dụng làm hung khí gây án ( hai cái len, dao Thái Lan, dao lam) có thêm một nhúm lông, tóc và một số tài sản như đồng hồ đeo tay, dây chuyền, vong mã nảo phù hợp với số nữ trang mang theo trong người của chi P mà gia dình nạn nhân đã khai báo trước đó, công an còn phát hiện tại nhà Tuấn 3 chiếc sọ đầu và hai giấy chứnng minh nhân dân mang tên của hai phụ nữ khác...tất cà các tang vật thu giử tại hiện trường được trưng cầu giám định Được biết tên sát nhân này tên Phạm văn Tuấn,sinh năm 1957 vốn là người ở An Biên, Kiên Giang, đã có vợ và 3 con, Từ năm 1994, y bỏ địa phương đến đây, sống một mình và có quan hệ như vợ chồng với hai phụ nữ khác . Về hành vi giết chị P, Tuấn khai nhận y đã có ý định từ trước. Tuấn kêu chi P thay áo thun để làm “phép” và khi chị chuẩn bị mặc áo vào thì y bất ngờ từ phía sau dùng hai tay nắm lấy áo thun trên tay chị P và xiết cổ chị cho đến chết sau đó y lấy toan bộ nữ trang, dùng dao lam cạo lông trên bộ phận sinh dục của P rồi mới thực hiện hành vi đồi bại với xác chết... và lúc chôn thì hung thủ đã dùng dao Thái Lan mỗ bụng chị P” Còn báo Tuổi Trẻ ngày 14 tháng 9 năm 2001 cho biết thêm “ Công an tỉnh Đồng Tháp huy động lực lượng đến ngay hiện trường để truy tìm tung tích nạn nhân, do lúc này vào mùa nước lũ lên cao nên quanh nhà hung thủ đã bị ngập. Anh em phải bao bờ chung quanh và nhờ quần chúng hổ trợ dể bơm tát nước ra rồi đào tìm . Kết quả thật kinh hoàng cả ba xác người đều không có đầu và đang trong tình trạng phân hủy ” Hiếp dâm, cướp của, giết người là một tội phạm cũng thường thấy trong các vụ án liên quan đến tình dục, nhưng ở đây lai là giết người, cướp của, rồi mới thực hiện hành vi giao cấu với xác chết Trong lịch sử tội phạm liên quan đến vấn đề tình dục thật sự nghiêm trọng và dã man như thuộc loại giao cấu với xác chết thì trường hợp này tên sát nhân Phạm văn Tuấn này có một không hai trong y văn thế giới Ở nhà xác Chí Hòa cách đây trên 30 năm cũng có một tên cướp khét tiếng chuyên môn đột nhập vào nhà xác cùng với băng đảng để thực hiện hành vi đồi bại với các tử thi là thiếu nữ Trong Y Học người ta gọi hiện tượng Necrophilie là những trường hợp có tư tưởng bệnh hoạn, lệch lạc tình dục như khuynh hướng thích giao hợp với súc vật, với trẻ em, với người già, đặt biệt quái dản như thích giao cấu với xác chết Tìm kiếm thêm nyững thông tin về vấn đề này trên website mang cùng tên với chữ necrophilie thì chỉ có những thông tin rất nghèo nàn hạn chế các nhà khoa học và tâm lý đã cho nó là một vấn đề rất tế nhị khi đề cập đến, đó là một ham muốn khác thường mà ít chuyên gia nghiên cứu về tình dục để ý đào sâu đến, ngay cả một số đông cũng né tránh khi nói đến chuyện bí ẩn và huyền bí chung quanh cái chết, người ta thường sợ cái chết cũng vì điều đó mà mà việc làm sáng tỏ thôi thúc nhu cầu giao cấu với xác chết của tội phạm đôi khi không đề cập và mỗ xẻ một cách đến nơi đến chốn Trước hết danh từ necrophilie bắc nguồn do sự kết hợp giữa hai từ của chử Hy lạp là Nekro và Philie ( nekro : xác chết, philie : sự yêu thích,sự ham muốn giao cấu ) necrophilie được dùng để mô tả một hành động giao cấu với xác chết Sự đồi trụy không chỉ dừng lại ở một ấn tượng quái dãn mà nó còn là một khuynh hướng có thật trong muôn hình vạn trạng của sự lệch lạc tình dục, có thể nói một cách khác giao cấu với xác chết là sự băng hoại suy đồi của đạo đức Khuynh hướng necophilie không chỉ thể hiện trên bình diện tình dục mà nó có thể thấy trong sự chết chóc tàn bạo của chiến tranh, thể hiện qua những loại vũ khí giết người hàng loạt như các vũ khí sinh hóa học, tác giả của các vũ khí đó cũng dược xem như những người có khuynh hướng necrophilie Nói tóm lại necrophilie là những người không thích sự sống, họ thích cái gì chết chóc bất động, im lặng, ngoài ra trong số họ cũng có những người có những có những đam mê mà con người khó tưởng tượng nỗi như họ thích nhìn ngắm đối diệ với xác chết, thậm chí ăn những phẫm vật bài tiết như phân, rác, đồ thối rữa, đàm rãi..... họ là những kẻ muốn hủy diệt sự sống và bản chất của những kẻ này là đam mê cái chết và sự tàn bạo, những kẻ rất nguy hiễm cho đời sống xã hội Những người necrophilie không phải là những người thuộc loại bệnh tâm thần, họ nhận định sự việc một cách tỉnh táo và khôn ngoan, mọi hành động của họ được tính toán và che dấu một cách tinh vi đối với cộng đồng ở chung quanh, họ hòa nhập với xã hội như những con người bình thường cho đến khi người ta khám phá ra họ chính là kẻ đã giao cấu với xác chết Necrophilie cũng thường đi đôi với các hành động tội ác và các hành vi mê tín dị đoan thần bí huyễn hoặc, họ tạo dựng và tin tưỡng mù quán vào một thế giới vô hình và sức mạnh của nó có thể thay đổi sự vật, họ là một mối nguy thật sự cho xã hội Tuy nhiên ở trong một trạng thái nuối tiếc thương cảm khốc liệt mà kẻ tội phạm dường như không muốn tin vào sự thật đã xãy ra, một mẫu chuyện mô tả trạng thái này được kẻ phạm tội thể hiện dưới hình thức bằng một hành động necrophilie Những mẫu chuyện thật và hoang đường lẫn lộn đã đẫy đề tài này càng ngày càng thêm quái đãn Erich Fromm là một người rất quan tâm vấn đề necrophilie đã cho rằng đó là một hành vi đồi trụy rất nguy hiễm vì họ là những người thích xác chết, không thích sự sống và sự sung mãn mà chỉ thích cái chết và sự phá hủy Trường hợp Phạm văn Tuấn bản chất là một necrophilie và là một kẻ sát nhân vô cùng dã mang, cuồng tín vào một ý đồ muốn mình trở thành một kẻ bất khả xâm phạm sai khiến được âm binh . Hung thủ là một người đã có gia đình, vợ và 3 con, sau đó bỏ gia đình sống một mình và có quan hệ như vợ chồng với hai phụ nữ khác, y giết chết tất cả là 3 phụ nữ và một bé gái vị thành niên, sau khi giết chết ba phụ nữ, y đều thực hiện hành vi giao cấu với xác nạn nhân và thực hiện thêm trước và sau khi giao cấu là cạo lông ở bộ phận sinh dục, mỗ bụng và lấy thủ cấp của nạn nhân sau khi xác đã thối rữa để luyện “ thiên linh cái ” Báo Tuổi trẻ cho biết khi bị bắt giam kẻ sát nhân vẫn còn tin mình sẽ dùng phép độn thổ để vượt ngục Necrophilie là một hiện tượng hiếm thấy trong những tội ác liên quan đến lãnh vực tình dục Chỉ là hành vi muốn giao cấu với xác chết không mà thôi thì đã cảm thấy ghê tởm tội lổi, thể hiện bằng hành động đồi bại thì đã cấu thành một trọng tội đối với luật pháp, trường hợp của Phạm Văn Tuấn còn dã man và bệnh hoạn hơn nữa khi y rắp tâm giết người, khi y cạo lông trên bộ phận sinh dục và mỗ bụng nạn nhân Mức án mà Tòa án tỉnh Đồng Tháp và Tòa án Tối cao dành cho Phạm Văn Tuấn và Trần thị Thể về hành động sát nhân và những hành vi quái đản ghê rợn của hung thủ là lời cảnh báo cho xã hội về tệ nạn mê tín dị đoan vẫn còn đang khá phổ biến trong đời sống của người dân ở nông thôn BS HỒ ĐẮC DUY Nguồn: ykhoanet.com
Cái này chỉ là théc méc của mình & của mọi người thôi huynh đệ, trong giang hồ đồn đãi về cái này nhiều quá nhưng mà mình không tin là có vì chưa bao giờ thấy, hehe. Vì muốn chứng minh là có nên mình muốn mời các huynh đệ nào đã từng mắt thấy tai nghe tường thuật lại mà thôi nhưng vẫn chưa ai trả lời được, huyền thoại này đến đây đã kết thúc trong bí ẩn !
Huynh vô google.com.vn đánh Thiên Linh Cái là tìm được hình ảnh liền. đệ không biết đưa ảnh lên cho nên huynh vô đó coi có 2 cái Thiên Linh Cái . mà theo câu truyện của DTD thì cái có 2 trẻ sơ sinh dính liền nhau chắc là đúng còn cái đầu người thi hông phài hen. hihi
Sưu Tầm Thiên Linh cái Cái chuyện thiên linh cái hình như hầu hết người Việt Nam nào cũng biết. Mỗi người đồn một kiểu. Nào là lấy cái đầu của cô gái còn trinh, bị sét đánh hay chết vào giờ linh gì đó v.v. đem về đọc thần chú luyện mấy tháng mấy ngày thì cái con ma cái đó nó linh hiển vô cùng, có thể sai nó đi làm đủ thứ chuyện bậy bạ nhằm phục vụ cho chủ của nó (ông thầy pháp). Nó còn biết giúp cho ông ta coi bói, coi đâu trúng đó (thực tế cái linh hồn này hoàn toàn vô năng ngoại trừ nhát ma người ta). Cái câu chuyện nhảm nhí như vậy mà ở thời đại khoa học vẫn còn có nhiều người tin theo. Trong số đó có cả ông Chim, chẳng những ông ta tin mà còn dâng của lễ cho ông lục già để cầu học. Trong một đêm tối vào giờ thiêng gì đó, ông ta theo ông Lục ra nghĩa địa đào mộ cho tới khi thấy cái quan tài, khui nắp quan tài xong, ngồi đó mà đọc thần chú và chắc nói lời dụ dỗ cái linh hồn người chết, nào là theo lục về chùa nghe kinh tu học, đi lang thang bơ vơ, đói lạnh chi cho khổ… nếu đồng ý thì bật dậy cho lục biết. Cái thây ma bật dậy. Như thế có nghĩa là đồng ý. Ông Chim cưa lấy cái đầu đem về chùa luyện phép. Ông Chim này khờ quá, tuy là ham học, ham tìm hiểu, nhưng lựa chi cái pháp thuật quỷ quái này, có ích lợi gì đâu. Ông ta đã có cái tài coi bói để sống, đã có nhiều quyền năng khác để nổi tiếng, nổi danh phục vụ cho đời như trị bịnh tà, bịnh sưng trặc, nhức đầu v.v., rước chi cái oan hồn vô dụng này đem về chùa mà người ta không hiểu sẽ cho ông là tà đạo. Sau này ông ta kể cho thầy già nghe chuyện này nhưng có vẻ hối hận. Ông thấy cái đầu lâu tội nghiệp quá ông đem để dưới phía bàn thờ Phật để cho nó nghe kinh và ông ta thật sự lo sợ mà nói với thầy già không biết sau này ông ta có bị trả cái nghiệp quả là bị nguời ta cứa cổ lại hay không? Riêng đệ tử của thầy già, trong những thời công phu thường thấy có các phần âm về xin quy y. Họ đã làm lễ cho các vong hồn đó quy y Phật Trời, dạy họ niệm Phật trì chú và xin cho họ theo thánh thần học đạo (cần chi ba cái xác, cái đầu thúi tha đó họ mới học được đạo).
sưu Tầm Lý giải Thiên Linh Cái Thiên Linh Cái mới đầu cũng chỉ là một vong hồn bình thường. Từ khi được kết nạp vào băng đảng của thầy pháp, nó bắt đầu được huấn luyện để làm bậy, và làm việc dưới quyền của đám quỷ thần của ông thầy pháp. Đám quỷ thần này trước kia cũng chỉ là những quân lính của chính quyền, 1 cơ quan siêu hình nào đó. Nhưng sau đó phạm luật siêu hình, âm thầm kết cấu với nhau để làm ác. Chánh quyền cấp cao hơn chưa phát hiện được những chuyện sai quấy của đám gian đảng này vì chúng khéo che giấu chân tướng. Càng ngày chúng càng làm những việc tội ác lớn lao hơn, vi phạm luật nên bị điều tra và kết tội. Một người thường theo ông pháp sư để luyện thiên linh cái tức là một người bắt đầu theo một tổ chức tội ác. Thiên linh cái theo người mới gia nhập là một âm binh mới, kinh nghiệm và tài năng kể như không gì đáng kể. Cái đám âm binh cũ của ông thầy pháp mới là những kẻ chỉ huy ở đằng sau. Nên nói kẻ có khả năng làm bậy đúng là ông thầy pháp và đám âm binh cũ chứ không phải thiên linh cái. Nói thiên linh cái có quyền năng thật sự là không đúng nên gọi là vô năng. Khi bị kết tội thì ông thầy pháp là chính, và người luyện thiên linh cái là kẻ đồng đảng. Thiên linh cái chẳng qua cũng chỉ là một âm binh bị lợi dụng. Còn về tội nặng nhẹ có thể khác nhau. Nếu tội liên hệ đến giết người thì ông thầy pháp bị kết tội tử hình. Nếu tội liên quan đến ăn cướp có thể tội ở cấp trung, nếu ăn trộm thì nhẹ hơn. Có thể coi cái người luyện thiên linh cái, ông pháp sư và gia đình của họ bị trừng phạt như thế nào thì một phần có thể hiểu ông ta phạm luật siêu hình ra sao. Thầy già được biết 3 trường hợp cụ thể của 3 người làm việc cho thánh thần: __ Một ông thầy bùa có hai cuốn sổ về pháp thuật: 1 cuốn ác và 1 cuốn thiện. Ông có việc tranh chấp lớn với 1 người hàng xóm và dùng phép ếm làm chết đứa con trai của ông kia. Khoảng thời gian ngắn sau, đứa con trai của ông cũng tự nhiên chết bất đắc kỳ tử. Ông tự hiểu đó là quả báo. Từ đó ông đốt đi cuốn sổ ác, chỉ phổ biến cuốn sổ thiện. Ông ấy sống trên 90 tuổi. __ Một ông thầy bói nổi tiếng ở Sài Gòn ngày xưa, có tiếng xì xầm ông luyện thiên linh cái. Cuối đời ông chết vì bị cứa cổ. __Một ông thầy bói nổi tiếng là ngậm ngãi mà nói (nói đâu trúng đó), sau bà vợ cũng ra coi bói, quảng cáo rất rộng rãi: Coi tướng, coi phong thủy, giúp vợ chồng hòa thuận v.v.. Không biết ông này có luyện thiên linh cái hay là không? (Chắc là có). Bà vợ và đứa con gái sau này bị người ta cứa cổ chết. Thầy già
Ai nói mình biết THIÊN LINH CÁI là nói XẠO ! tất cả chỉ là truyền thuyết ! nói như vậy là phủ nhận ? Xin thưa là Không ! nhưng TLC là một bí mật ! mà đã là BÍ MẬT thì chỉ có người Làm và Người sử dụng , Luyện mới biết mà thôi ! Xin miễn bàn về TLC . mình chỉ biết là có thật và thật 100% ! Vậy thôi ! tất cả các bài nói và viết về TLC ở bất kỳ đâu cũng chỉ là Truyền thuyết mà sự thật chỉ có vài % mà thôi !
Có phù thủy nào cho hỏi nếu hok có cái skull này lấy cái của con khỉ làm đc hok ?? có lẽ sẽ luyện thành ma khỉ ?