Mùa Xuân Xôn Xao Ngày vào xuân chưa anh sao chim én bay đầy trời, ngày vào xuân xôn xao hoa mai nở vàng nơi nơi. Ngày vào xuân xôn xao ôi đất trời thay màu áo mới, trên lối quê mở hội hoa vàng, hội đình làng chiên trống rềnh vang. Ngày vào xuân thênh thang xôn xao gửi nhau lời chào, chào mùa xuân năm nay vui hơn những mùa xuân qua. Chào mừng em năm nay sẽ có người cau trầu hỏi cưới, đâu có ai ngõ lời yêu mình mà em bảo lễ cưới lễ sinh. Em ơi đừng lo dù anh chưa nói một lời anh đã yêu rồi, yêu em, yêu em, yêu em, yêu em nhất đời. Em ơi, lòng anh đâu giấu gíem gì.thương em từ lâu lắm rồi. Anh không, anh không ngõ lời, em đâu dám hé môi. Này người em yêu ơi năm nay cưới nhau được rồi để cùng nhau rong chơi vui xuân vui tình đôi ta. Để mùa xuân sang năm hai đứa mình có thắng bé tí, anh với em sẽ về bên nội về bên ngoại thăm tết xuân sang.
Ai thả cho tôi một chữ buồn, Chiều vừa nhạt nắng, bổng mưa tuôn Không gian lạnh, tưởng sầu vô tận Trái đất rung, thương kẻ lạc hồn! "Nhật mộ", hôm nao ngâm "Nhật mộ" Hoàng hôn, mới đấy lại hoàng hôn.
Ngày ..... mai này , anh chắc biết Tình ..... sẽ vào quên lãng thôi Yêu ..... thật đâu mà luyến tiếc Ra ..... sao ...ta phó mặc đời . Đi ...... lang thang dưới mặt trời Em ....... khát khao một nguyện vọng Xin ....... bình yên trong cõi mộng Không ..... mắc vào nợ vô duyên . Đưa ...... tay hứng giọt sầu riêng Tiễn ...... cuộc tình vào dĩ vãng Sẽ ....... tạ từ sự chán nản Trả ....... cho người những dối gian . Về ....... một mình , dấu chân hoang Lòng ..... tự hỏi : Ngày tháng tới Biển ...... có còn muốn tìm kiếm Ánh ...... lửa hồng sưởi ấm tim ? Mắt ..... nâu ( nằm ) khép lặng im Giờ ...... mới hiểu được số phận Biệt ...... khúc gởi , mong anh nhận Ly ...... vỡ rồi , nhặt mà chi ...
hùi đó giừ nghe tân nhạc ..mới nghe tân cổ ..hay nhỉ [YOUTUBE]Z-4abQ9xhOo[/YOUTUBE] Xưa thật là xưa nhớ mấy cho vừa nhớ mẹ kể đêm mưa Có ông vua trẻ xuất binh qua rừng dẹp quân xâm lấn Khi vua kéo quân về tình cờ gặp một giai nhân Vua xao xuyến tâm hồn vời nàng về chốn hoàng cung Truyền cho khắp nhân gian đem lụa là đến cho nàng Trên ngôi cao chín tầng hoàng hậu đẹp hơn ánh sao Trên ngôi cao chín tầng hoàng hậu đẹp hơn ánh sao Kể nữa đi anh! Kể nữa đi anh rồi đi về với lầu hồng gác phượng Người con gái kia có được quân vương suốt đời thương yêu chiều chuộng? Hay tháng dài năm rộng chôn chặt đời hoa trong điện ngọc cung... vàng? Giữa nhung gấm kiêu sa... mà cô độc lạnh lùng! Rồi đến đêm nhìn trăng treo lầu Vọng Nguyệt nghe Hoàng Thành khắc khoải trống điểm canh. Vén tay dắt và rón rén bước qua mành như sợ đánh thức một hoàng cung hoang lạc Cơn gió vô tình làm chao ngọn đèn khuya người cung nữ chạnh lòng nhớ thương về quê cũ... Dù được quân vương hết cả yêu thương hay hững hờ quên lãng thì cả một đời hoa cũng vùi chôn trong cung điện lạnh lùng! Ngự Uyển kiêu sa nhưng cây cỏ thiếu linh hồn Tường cao vây hãm nên khung trời chật hẹp núi phẳng cây trồng nên sung cũng kém tươi Hoa rừng sâu thầm lặng nở giữa hoang vu nhưng chúng cũng tìm đến dập dìu ong bướm Còn gởi thân nơi hoàng cung vàng son rực rỡ chắc nhung gấm lụa là làm vướng bận bước chân son... Tôi không phải là vua nên mộng ước thật bình thường Như yêu một loài hoa trên vùng đá sỏi buồn phiền Loài hoa không hương sắc màu nhưng loài hoa biết xếp lá ngây thơ Tôi không phải là vua nên nào biết đến xa hoa Không ngọc ngà kiệu hoa, không nệm gấm không cung son Tôi chỉ là người lính phong trần, thấy hoa nhớ người yêu rất xa Nâng nhẹ một cây lá xếp trong tay lá ngủ thật mê say Ngỡ đôi mi gầy khép đêm trăng đầy cài then cung ái Tôi nghe thoáng qua hồn mình vừa thành một quân vương Quân vương giữa hoa rừng lòng bàng hoàng nhớ người thương Và mong ước mai sau khi tan giặc nước vua về Cho giai nhân ngóng đợi chỉ một cành Trinh Nữ thôi Cho giai nhân ngóng đợi chỉ một cành... Trinh Nữ thôi... Anh không phải đấng quân vương anh không có vàng son rực rỡ anh chỉ tặng cho người yêu đang mong đợi một cành trinh nữ trổ hoa trên vùng đá sỏi khô cằn. Anh không phải là vua nên mộng ước thật bình thường. Em cũng không ước cung son cũng không mơ ngôi hoàng hậu Chỉ mong được trọn đời kề cạnh anh thôi! Một chiều nào qua vùng đất hoang vu anh nhẹ duỗi tay hái một cành trinh nữ. Lá xếp trong tay lá êm đềm say ngủ anh nhớ mi em khép kín mộng đêm nào... Em bỗng thấy anh thành một đấng quân vương không đến đây rước em về cung cấm mà vua sẽ bỏ ngai vàng điện ngọc để cho lòng sống trọn với tình yêu. Ngự Uyển hoang vu có hoa nở muôn màu đỉnh núi ngất cao thay cho lầu Vọng Nguyệt. Rồi đêm đêm em ngả mình trên nệm có nghe anh kể chuyện ngày xưa xưa lắm tự lâu rồi... Có một vì vua yêu một nàng cung nữ bỏ ngai vàng tìm đến chốn hoang vu. Từ bỏ ngôi cao nên vua nghèo nghèo lắm sính lễ trao nàng cành trinh nữ mà thôi...
[YOUTUBE]jlnfexR2bzU[/YOUTUBE] Hôm chia tay chiều chúa nhật Anh bảo rằng tuần sau anh tới Hái một nụ hoa xinh xinh màu tim tím anh cài lên mái tóc thề Rồi hẹn tuần sau khi hoa mười giờ nở anh sẽ đến thăm em Em trông chờ từng phút bao đêm rồi không ngủ mong đến ngày được gặp anh... Bao trông mong ngày chúa nhật đã đến rồi Trời sao không nắng chỉ sợ trời mưa cho anh ngại không tới để mình em đếm thương dài Ngập ngừng thật lâu khi em chọn áo tím xưa anh nói anh yêu Em xin mẹ ra phố mẹ vui cười khẽ nói con gái mẹ thật là xinh. Gió lướt qua mau hôn nhẹ lên từng cánh hoa đang vươn mình khoe sắc thắm Tay trong tay tình mình sâu đậm hồn ngất ngây say theo gió lộng bay về. Hái nụ hoa xinh anh cài lên mái tóc thề Anh hẹn tuần sau khi hoa mười giờ nở chốn này là điểm hẹn hò anh sẽ đến bên em Em tin lời mật ngọt ru êm để hồn ngủ say trong vườn hồng mơ ước. Chuyến đò tình mình vẫn chung đôi giữ vẹn một lời thề không đổi bến. Ngày ngày em mong hai chúng ta cùng gần bên nhau buổi chia tay thầm mong hết tuần Ngoài công viên có em trông chờ chớ bâng khuâng cho môi hồng nhạt màu yêu thương Cánh hoa xinh này thay lời thủy chung dành tặng riêng em làm tin Vui kỷ niệm nên thơ em ấp yêu đời mộng mơ gió đưa hương Tình phơi phới hồng lời keo sơn khắc ghi trong lòng. Chúa nhật tuần sau mình gặp nhau nơi hò hẹn em mặc áo tím xinh mà anh vẫn ưa nhìn. Màu tím bâng khuâng đậm nét trữ tình anh sẽ đón đợi với cõi lòng rộn rã Kết vòng hoa mười giờ dành tặng cho em Anh đừng bao giờ trễ hẹn nghen anh nếu không đến chắc em sẽ buồn sẽ khóc. Trời hôm ấy dù lên cơn bão lốc chẳng để em đếm buồn thương nhớ dài lâu...