ĐỪNG TRÁCH Đừng trách thời gian quá phủ phàng Đang tâm tàn phá bao dung nhan Nhuộm mái đầu xanh thành tóc trắng Xô người vào huyệt lạnh mồ hoang Đừng quên thời gian đã ân cần Nuôi ta tấm bé đến thành nhân Đã dạy cho ta muôn bài học Dìu dắt ta đi suốt cuộc trần Và nhớ thời gian là thuốc tiên Chữa lành ta mọi nỗi ưu phiền Hàn gắn tim ta bao mảnh vỡ Để đời nở lại nụ cười duyên Dẫu ai có nói đời vô thường Chưa vui nắng sớm đã tà dương Oán trách thời gian sao bạc bẽo Chẳng vô thường đâu chuyện bình thường ...
Kkkkkkk .. Iem canh me chụy từ nãy giờ ngủ hok dám ngủ mum ko dám mum Quyết định xún xác ôm eo theo chụy Trâm đẹp chai mỗi con 2k .. Mum mum
Xiiiiiiiiiiii .. Cụ nhìn lại Cụ coi có chỗ nào đẹp hem mà hok nói xấu ... đừng giở trò đầu gấu ra .. Đây là địa bàn của chụy nhá ..
Thế là chụy ơi rụng bông hoa gạo .. Huhu .. Chia bùn chuỵ , chắc tại em xui nên ôm chụy làm chụy chết ngắt .. Xin nỗi chụy ngàn nần xin nỗi chụy .. P/s: có oánh Mb thì post súm súm cho iem túm với