Nhỏ Ơi Lần đầu ta gặp nhỏ trong nắng vàng ban mai ngập ngừng ta hỏi nhỏ, nhỏ bảo nhỏ không tên ừ thì nhỏ không tên, bây giờ làm quen nhé nhỏ, nhỏ ơi! lần này ta gặp nhỏ trong nắng vàng ban mai ngập ngừng ta hỏi nhỏ, nhỏ bảo: nhỏ chưa yêu ừ thì nhỏ chưa yêu! bây giờ yêu nhé nhỏ, nhỏ ơi! lần này nhỏ quay đi không thèm nhìn ta nữa giọt sầu rơi 1 mình, chỉ còn ta 1 mình, nhỏ ơi! còn gì đâu hỡi nhỏ trong nắng chiều phôi phai kỉ niệm ta cùng nhỏ giờ chỉ là hư vô ừ thì là hư vô, xa rồi vẫn nhớ hoài, nhỏ ơi! tình cờ ta gặp nhỏ trong nắng chiều bay bay thẹn thùng ta hỏi nhỏ, nhỏ bảo khờ ghê đi ừ thì khờ ghê đi, thương rồi sao chẳng hiểu, nhỏ ơi.....!
Tháng Tư Về Tháng tư về, gió hát mùa hè, có những chân trời xanh thế. Mây xa vời, nắng xa vời, con sông xa lững lờ trôi. Nắng nhẹ nhàng, mây trắng nhẹ nhàng, hát giấc mơ xa lắm. Em mong chờ, mãi mong chờ, bao nhiêu vẫn cứ đợi anh... Mơ, em mơ mơ về con đường nhỏ, quanh co lối mòn hoa dại nở, chỉ mình em bên anh bên anh… Nghe bâng khuâng mấy nhành hoa lựu đỏ, ta chia tay những ngày xuân để hát : tháng tư về!
Chuyện Tình Thảo Nguyên Trời chiều người em gái vẫn đi trên thảo nguyên xanh Chíu chíu chíu lêu lêu, ồ lêu ồ lêu ồ Gùi từng bầu nước mát tới chàng trai yêu Chíu chíu chíu lêu lêu, ồ lêu ồ lêu ồ Em vui như chim hót, trên cao nguyên bao la Em như con suối xanh trong, ồ lêu ồ lêu Rồi từ ngày em đến đám chăn bò vui sao Chíu chíu chíu lêu lêu, ồ lêu ồ lêu ồ Chàng nào lòng cũng nhớ ... ớ ơ ờ thương em Chíu chíu chíu lêu lêu, ồ lêu ồ lêu ồ Ai cũng chăm lên nương rẫy, chăm săn hươu săn nai Tiếng sáo ai cũng tha thiết Em biết chọn tình yêu ai, ồ lêu ồ lêu Em biết yêu thương ai nhất Ai chơi đàn thật hay đây, ồ lêu ồ lêu Rồi một chiều xa vắng có anh chàng thương binh Chíu chíu chíu lêu lêu, ồ lêu ồ lêu ồ Trở về làng quê cũ với cây đàn t'rông xưa Đôi chân anh thôi leo núi Đôi tay anh thôi chơi đàn Đôi mắt anh buồn xa xăm nhìn em, nhìn em Để rồi người em gái trót đem lòng yêu anh Chíu chíu chíu lêu lêu, ồ lêu ồ lêu ồ Rừng về chiều im bóng dáng hai người bên nhau Chíu chíu chíu lêu lêu, ồ lêu ồ lêu ồ Em đưa anh qua núi Đêm đêm anh nghe em đàn Năm tháng đi qua êm ấm trong căn nhà nhỏ chênh vênh ồ lêu ồ lêu Đôi khi tình yêu vẫn thế, yêu nhau chỉ vì yêu … nhau
Tiếng đàn ai khẽ bay hòa cùng cơn gió Ta đưa tay nhẹ lay đôi bờ vai nhỏ Nốt nhạc vỡ tiếng đàn cũng đã thôi đưa Ta vẫn nhớ tiếng hát và bờ môi xưa Ta nhớ cảm giác đầu tiên khi ta chạm vào ánh mắt Ta nhớ khoảng trời bình yên mà đôi tay mình nắm chặt Góc phố nhỏ thấp thoáng bóng dáng người xưa Gương mặt đó không còn vui không còn cười nữa Ta dấu kí ức thật kĩ phía sau cánh cửa Ta đẩy nụ cười ra trước tấm mành thưa Ta đưa nỗi đau vào sâu trong lồng ngực trái Ta cất kỉ niệm vào từng lời hát mong sẽ không phai 1 chuyện tình không vui rồi sẽ đóng lại Người đến rồi đi tình này chóng phai Trái tim đã chết liệu sẽ sống lại Hay nó ôm lấy kỉ niệm rồi bị vùi chôn mãi..
mai em đi, phố buồn thêm! Và mưa sẽ bắt đầu vây kín giấc mơ Đêm lặng lẽ trở mình trong thao thức Mùa rắc lá vào tiếng rung nơi lồng ngực Nhịp thở bỗng về chếnh vếnh, xanh xao. Mai em đi, anh lê bước với gió Trên phong hóa của triệu năm tiếc nuối Giọt nước đánh rơi không bao giờ nguội Bên những chiền đời nhạc khúc vắng im. Mai em đi, phố lại buồn thêm Ai sẽ nhớ và ai quên không biết Dưới những cánh chim thiên di mỏi mệt Có một gã khờ bước trong thành phố của em.
Anh lấy đi niềm tin - Trả Em bao dối trá. Lấy con đường hoa lá - Trả lại cánh đồng hoang. Lấy cả giấc mơ ngoan - Trả lại Em ác mộng. Lấy cả những rung động - Trả lại Em niềm đau. Sao ko lấy u sầu - Để Em vui trở lại. Sao ko lấy khờ dại - Để Em đừng yêu Anh
Viết Cho Tháng 10 ĐỢI THÁNG MƯỜI VỀ Em vẫn đợi tháng Mười về mỗi độ Gió heo may se lạnh bờ môi Hoa sữa rơi ngập tràn phố cũ Hương nồng nàn da diết nhớ thương Em vẫn đợi anh phía cuối con đường Nơi hẹn hò một chiều anh có nhớ Ấm áp bàn tay, tim nghe rộn rã Một phút chẳng nhiều nhưng có cả trăm năm Em vẫn đợi tháng Mười - Anh biết không???
Chào em! Tháng 10. Tháng của dây dưa. Tháng của vương vấn. Tháng của chuyển tiếp. Tháng của tương giao. Tháng của những gì kết thúc và bắt đầu. Tháng của những luyến tiếc cho những gì sắp qua và tháng của những gì ngỡ ngàng sắp đến. Tháng 9 ơi! Tôi chia tay em trong lặng lẽ, trong những xúc cảm khô hạn hanh hao và nhẹ nhàng. Một tháng của tình yêu với chiếc máy tính, với bốn bức tường của căn phòng, với đêm đen và những trang sách dày cộm. Tháng của những gì không tên. Lánh xa những mối quan hệ và khép mình trong mộng tưởng phiêu du không cất lên thành lời, không gọi lên thành tiếng, không viết lên thành câu và không rung rinh những chiều thơ thẩn. Tháng 10 ơi! Tôi đón em cũng trong lặng lẽ, dẫu chưa biết tháng này xúc cảm của tôi sẽ đi theo chiều hướng nào. Sẽ lại là tình yêu với chiếc máy tính? với bốn bức tường? với nàng đêm huyền hoặc? với những trang sách triết học còn bỏ dở? hay sẽ lại là một tháng 8 xa xăm hay sẽ lại là một tháng 11 của cùng kỳ năm ngoái?... Ôi!! Tôi không nhớ tưởng quá khứ và không muốn dự báo tương lai!