Ảnh hài hước trong ngày: Thanh niên tỉnh nhất năm VnExpress.net – 46 phút trước Đỉnh cao của cắt tóc. Em còn thức đó nha. Cái gì có Vì đường xa ướt mưa. Siêu xe.
vào lũy tre làng... đọc thơ của chu dung cơ.... HIỂU ĐỜI Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già. Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái. Qua một ngày mất một ngày. Qua một ngày vui một ngày. Vui một ngày lãi một ngày. Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng. Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi. Nếu có người cần giúp, rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn. Nếu dùng tiền mua được sức khỏe và niềm vui thì tại sao không bỏ ra mà mua? Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ! Người khôn biết kiếm tiền biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đừng làm tôi tớ cho nó. “Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú”. Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi, hãy chia tay với “ông sư khổ hạnh”, hãy làm “con chim bay lượn”. Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già. Tiền bạc là của con, địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khỏe là của mình. Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn. Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhòm một chút hỏi vài câu là thấy đủ rồi. Con tiêu tiền cha mẹ thoải mái; cha mẹ tiêu tiền con chẳng dễ. Nhà cha mẹ là nhà con; nhà con không phải là nhà cha mẹ. Khác nhau là thế, người hiểu đời coi việc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong báo đáp. Chờ báo đáp là tự làm khổ mình. Ốm đau trông cậy ai? Trông cậy con ư? Nếu ốm dai dẳng chẳng có đứa con có hiếu nào ở bên giường đâu (cửu bệnh sàng tiền vô hiếu tử). Trông vào bạn đời ư? Người ta lo cho bản thân còn chưa xong, có muốn đỡ đần cũng không làm nổi. Trông cậy vào đồng tiền ư? Chỉ còn cách ấy. Cái được, người ta chẳng hay để ý; cái không được thì nghĩ nó to lắm, nó đẹp lắm. Thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tùy thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quý trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có, và không ngừng phát hiện thêm ý nghĩa của nó, làm cho cuộc sống vui hơn, giàu ý nghĩa hơn. Cần có tấm lòng rộng mở, yêu cuộc sống và thưởng thức cuộc sống, trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình (tỷ thượng bất túc tỷ hạ hữu dư), biết đủ thì lúc nào cũng vui (tri túc thường lạc). Tập cho mình nhiều đam mê, vui với chúng không biết mệt, tự tìm niềm vui. Tốt bụng với mọi người, vui vì làm việc thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui. Con người ta vốn chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như có cống hiến, có thể yên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được. Huống hồ nghĩ ra, ai cũng thế cả, cuối cùng là trở về với tự nhiên. Thực ra ghế cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao. Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui thì sống, việc nào muốn thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống vì ý thích hay không thích của người khác, nên sống thật với mình. Sống ở trên đời không thể nào vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm cho khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong. Tuổi già tâm không già, thế là già mà không già; Tuổi không già tâm già, thế là không già mà già. Nhưng xử lý một vấn đề thì nên nghe già. Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức. Ăn uống quá thanh đạm thì không đủ chất bổ; quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tẻ; quá ồn áo thì khó chịu…. Mọi thứ đều nên “vừa phải”. Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống…). Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh). Người khôn phòng bệnh, chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống. Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới khám chữa bệnh… Tất cả đều là muộn. Chất lượng cuộc sống của người già cao hay thấp chủ yếu tùy thuộc vào cách tư duy, tư duy hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi, dùng tư duy hướng lợi để thiết kế cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và sự tự tin, cuộc sống có hương vị; tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực, sống qua ngày với tâm lý bi quan, sống như vậy sẽ chóng già chóng chết. Chơi là một trong những nhu cầu cơ bản của tuổi già, hãy dùng trái tim con trẻ để tìm cho mình một trò chơi ưa thích nhất, trong khi chơi hãy thể nghiệm niềm vui chiến thắng, thua không cay, chơi là đùa. Về tâm và sinh lý, người già cũng cần kích thích và hưng phấn để tạo ra một tuần hoàn lành mạnh. “Hoàn toàn khỏe mạnh”, đó là nói thân thể khỏe mạnh, tâm lý khỏe mạnh và đạo đức khỏe mạnh. Tâm lý khỏe mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao thiệp; đạo đức khỏe mạnh là có tình thương yêu, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung, người chăm làm điều thiện sẽ sống lâu. Con người là con người xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong hoạt động xã hội, thể hiện giá trị của mình, đó là cuộc sống lành mạnh. Cuộc sống tuổi già nên đa tầng đa nguyên, nhiều màu sắc, có một hai bạn tốt thì chưa đủ, nên có cả một nhóm bạn già, tình bạn làm đẹp thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc. Con người ta chịu đựng, hóa giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất. Quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống thế nào. Tại sao khi về già người ta hay hoài cựu (hay nhớ chuyện xa xưa)? Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân cuối, tâm linh cần trong lành, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tim lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại những ước mơ thuở nhỏ, cùng bạn học nhớ lại bao chuyện vui thời trai trẻ, có như vậy mới tìm lại được cảm giác của một thời đầy sức sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của tuổi già. Nếu bạn đã cố hết sức mà vẫn không thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó! Đó cũng là một sự giải thoát. Chẳng việc gì cố mà được, quả ngắt vội không bao giờ ngọt. Sinh lão bệnh tử là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình một dấu châm hết thật tròn.
Mọi chuyện không đơn giản như tôi nghĩ... Tôi không bao giờ quên câu nói của ba tôi ngày rời bỏ mẹ con tôi: “Tụi con còn nhỏ, không thể nào hiểu được chuyện giữa ba mẹ. Sau này các con sẽ hiểu”. Năm đó tôi 17 tuổi. Qua từng năm tháng, tôi mong tới ngày mình đủ lớn để hiểu rõ mọi chuyện. Hóa ra mọi thứ đơn giản chứ không phức tạp như ba tôi nói. Đơn giản là vì nó chỉ có một lý do duy nhất: ba bỏ mẹ con tôi là vì ba chê mẹ tôi quá già, quá xấu. Ba thấy xấu hổ khi đi cùng mẹ ra ngoài bởi đôi lần có người nói thấu tai ba rằng cứ tưởng ba đi với chị hai của ba chứ không phải vợ. Chỉ đơn giản vậy thôi mà ba bỏ mẹ tôi để chạy theo người phụ nữ khác. Khi tôi hiểu rõ điều này, lúc đầu tôi rất giận ba, cho rằng ba tham vàng bỏ ngãi, tham sang phụ khó. Lớn thêm một chút, tôi nghĩ đó cũng là điều có thể hiểu được vì đàn ông cấu trúc cơ thể không giống đàn bà; giống đực bao giờ cũng có nhu cầu mạnh mẽ hơn giống cái. Tôi nghĩ vậy với đôi chút xem thường người đã sinh ra mình vì khi ông hành động như vậy thì phần “con” đã lấn át phần “người”. Nghĩ như vậy nên tôi càng thương mẹ nhiều hơn. Tôi đã thề với lòng sẽ bù đắp cho mẹ tất cả những gì ba tôi đã lấy đi của mẹ. Khi nghe tôi nói điều này, mẹ chỉ cười: “Cái số của mẹ nó vậy thì mẹ chịu thôi, tụi con đừng bận tâm. Thật ra thì bây giờ mẹ thấy trong lòng nhẹ nhàng hơn khi còn chung sống với ba. Thấy ổng hạnh phúc, mẹ cũng mừng”. Mẹ tôi nghĩ rằng ba tôi sẽ hạnh phúc khi được sống với một người phụ nữ trẻ đẹp. Khi ba đi ra ngoài với người phụ nữ ấy thì ba sẽ thấy vinh hạnh, tự hào. Còn mẹ, số phận cho mẹ gặp ba quá muộn. Khi mẹ ba mươi tuổi thì sự chênh lệch không quá lớn; nhưng khi mẹ bốn mươi tuổi thì thời gian dường như chạy nhanh hơn đối với người phụ nữ. Tuy mẹ và ba bằng tuổi nhau nhưng trông mẹ già hơn ba rất nhiều. Và khi mẹ năm mươi thì trong mắt ba đó đã là một bà già lụm cụm. Sau này tôi mới biết, khi người phụ nữ năm mươi tuổi thì họ đã suy sụp rất nhiều. Cả sắc đẹp, sức khỏe, ham muốn tình dục đều sa sút nghiêm trọng. Và thế là người đàn ông của họ không còn thủy chung với họ như thuở ban đầu... Ba tôi đã dọn ra ở với người phụ nữ khác tính tới nay đã được 10 năm. Trong 10 năm đó, ông chưa một lần quay về nhà. Khi muốn gặp anh em tôi, ông gọi điện hẹn ra quán cà phê hoặc thỉnh thoảng ông tới trường chờ tôi ở cổng. Thời gian đầu, tôi thấy mặt ba tôi toát lên vẻ mãn nguyện. Tôi nghĩ có lẽ ông hạnh phúc với lựa chọn của mình. Khoảng 3 năm sau thì nhận xét của tôi đã thay đổi. Tôi thấy vẻ mỏi mệt hiện rõ trên khuôn mặt ba. Năm đó ông mới năm mươi ba tuổi. Có lần ông tâm sự: “Nếu được làm lại từ đầu, có lẽ ba sẽ có một sự lựa chọn khác”. Tôi hỏi ông lựa chọn thế nào thì ông lắc đầu im lặng. Thêm 3 năm nữa thì tôi thấy ba tôi già xọm dù tôi biết rất nhiều năm mươi sáu tuổi vẫn còn rất phong độ. Ngược lại, mẹ tôi hình như lại trẻ ra. Mẹ siêng năng tập thể dục, mẹ đi chùa, ăn chay mỗi tháng mấy ngày. Tối tối mẹ lên mạng đọc tin tức, xem phim, nghe nhạc tiền chiến... Đôi khi tôi nhìn mẹ mê mải đến nỗi mẹ giật mình: “Có gì lạ mà con nhìn dữ vậy?”. Tôi khen mẹ đẹp và trẻ ra, mẹ cười rạng rỡ. Tôi nghĩ có lẽ mẹ đã tìm được sự an nhiên cho cuộc sống của mình. Cho đến một ngày cách đây gần một năm, ba lại hẹn tôi ra uống cà phê. Trong cái lạnh hanh hao của tiết trời cuối năm, tôi nghe ba húng hắng ho. Tôi hỏi thì ba bảo tại ba hút thuốc lá nhiều. Ba hỏi tôi: “Quân này, nếu như ba có chuyện gì, ba nhờ con một chuyện được không?”. Tôi chăm chú nhìn ông: “Chuyện gì là chuyện gì hả ba?”. Ba tôi lại ho, mãi lát sau mới nói được: “Giả sử như ba chết đi chẳng hạn...”. Chỉ nói đến đó rồi ba tôi im lặng. Trong đôi mắt mờ đục của ông, tôi nhận thấy rất nhiều u ẩn chất chứa. Hóa ra nỗi lo lắng của ba tôi là thằng nhóc con của ba và người phụ nữ kia. Đến giờ ba tôi mới thú nhận là chị ta đã bỏ ba để chạy theo một người đàn ông khác. Chuyện này xảy ra lâu rồi nhưng ba không dám nói vì sợ tôi cười chê. “Ba gởi thằng Bảo trong chùa...”- giọng ba tôi sũng nước. Rồi ông gục đầu, đôi vai rung lên bần bật. 10 năm đâu phải là quá dài đối với cuộc đời một con người, thế nhưng nó cũng đủ để đưa một con người từ đỉnh cao xuống vực sâu. Ba tôi giờ mắc bệnh lao phổi. Người ta cho ba nghỉ việc trị bệnh. Ba sợ lây cho thằng Bảo nên mới gởi nó vô chùa. Còn người phụ nữ kia từ ngày ra đi, không một lần trở về. Giờ thì tôi đã hiểu một người phụ nữ có thể xây nên mọi thứ những cũng có những người phụ nữ có thể phá tan mọi thứ. Tôi không thể ngồi im nhìn ba tôi tàn lụi, thế nhưng trong sâu thẳm lòng tôi vẫn có một tiếng nói rằng hoàn cảnh của ba hôm nay là do chính ba tạo ra thì có thể trách móc được ai? “Ba không trách cô ấy mà chỉ trách mình. Cái gì cũng có giá của nó. Ba không muốn làm phiền các con, cũng không muốn cho mẹ biết hoàn cảnh hiện nay của mình. Chẳng có ích chi. Chuyện ba làm thì hậu quả ba phải gánh chịu thôi... Chỉ thương thằng Bảo...”. Mỗi lần nhắc tới thằng Bảo, ba tôi lại nghẹn ngào. Tôi đã đi tìm gặp thằng Bảo. Nó là một thằng nhóc rất đáng yêu, mặt mũi sáng sủa, ngoan ngoãn. Khi gặp nó, tự dưng tình cảm ruột rà bỗng dậy lên trong tôi. Tôi rất muốn được gần gũi, chăm sóc, thương yêu nó... Nhưng tôi không thể đem nó về nhà vì tôi sợ khoét vào vết thương đã lành của mẹ. Biết đâu khi trông thấy nó, những nỗi niềm sâu kín trong lòng mẹ tôi lại trỗi dậy. Và mẹ tôi sẽ buồn khổ khi hình ảnh thằng Bảo sẽ nhắc nhớ chuyện xưa, sẽ không thể nào sống an nhiên như những ngày tháng cũ. Thế nhưng tôi cũng không đành lòng để nó ở trong chùa. Tôi muốn nó có một mái ấm thật sự giữa những người ruột thịt. Tôi không biết phải mở miệng nói với mẹ tôi thế nào. Tôi mất ăn, mất ngủ bao nhiêu ngày rồi. Và bây giờ thì tôi thấy mọi sự rất phức tạp chứ không đơn giản như mình đã từng nghĩ... Minh Quân
Cây thuốc lạ của người từng bị hư thận Bị hư thận, tiền bạc lại không có, anh Ngô Sĩ Lạc ở thôn Nguyên Trang, xã Sơn Nguyên (huyện Sơn Hòa, Phú Yên) cứ ngỡ mình sẽ sớm lìa khỏi cuộc đời. Trong hoàn cảnh bế tắc, anh tìm uống thuốc nam và hết bệnh nên hăm hở chia sẻ cây thuốc lạ lùng này với nhiều người, mong giúp họ tìm lại được sức khỏe. Anh Lạc giới thiệu về cây thuốc bí ẩn - Ảnh: Y.LAN Cây thuốc nam kỳ lạ Năm 1993, anh Ngô Sĩ Lạc mắc bệnh thận. Căn bệnh này suýt nữa thì cướp đi mạng sống của anh. “Tôi điều trị ở bệnh viện tại Phú Yên, vô bệnh viện TP Hồ Chí Minh rồi ra bệnh viện ở Vinh, Nghệ An. Bác sĩ đều nói cả hai quả thận bị hư, tôi phải ghép thận, nếu có tiền”. Anh Lạc làm gì có tiền, có thận để mà ghép! Năm 1984, từ Diễn Châu (Nghệ An), anh đến huyện miền núi Sơn Hòa lập nghiệp. Rồi anh đi bộ đội, sang chiến trường Campuchia. Bị bệnh sốt rét hành hạ, anh Lạc xuất ngũ một năm sau đó. Trở về Sơn Hòa, anh lập gia đình. Hai vợ chồng mưu sinh trên rẫy. Đến khi anh Lạc ngã bệnh, vợ chồng anh phải chuyển nhượng 1,5ha đất rẫy để chạy chữa, thuốc thang. Không có tiền ghép thận, anh đành buông xuôi, mặc cho số phận. Anh được đưa về nhà và bị căn bệnh quái ác hành hạ, dẫn đến phù, co rút hai chân, không thể đi được. Khi đó, người đàn ông sinh năm 1967 này yếu đến mức được vợ và bạn dìu hai bên, cũng không còn sức để đứng lên. Cứ ngỡ mình sẽ chết thì ngày nọ, anh Lạc hay tin ở Tuy Hòa có một người đào vàng bị hư cả hai quả thận, bệnh viện “chê”, trả về. Rồi bệnh nhân đó uống thuốc của một người dân tộc thiểu số ở Phú Túc (Krông Pa, Gia Lai) và khỏe mạnh trở lại. Như người sắp chết đuối vớ được cọc, anh Lạc nhờ em trai lên Phú Túc, lặn lội tìm người đàn ông kia để mua thuốc. “Em tôi mua được 2 khúc cây, mỗi khúc dài khoảng nửa mét, to bằng cổ tay với giá 150.000 đồng, về nhà vạt mỏng, rang vàng hạ thổ rồi nấu sôi kỹ để tôi uống thay nước. Đêm đó, sau khi uống hết ấm thuốc đầu tiên, tôi rất mệt, nhưng sáng hôm sau thì thấy đỡ nhiều. Tôi liền bảo em lên Phú Túc mua thêm thuốc. Uống đúng một tháng thì khỏe, tôi đi siêu âm lại, bác sĩ bảo: Thận không có vấn đề gì” - anh Lạc tươi cười kể về chuyện mình đã thoát khỏi bệnh một cách kỳ diệu. Cây thuốc đã được bào nhỏ - Ảnh: Y.LAN Chia sẻ niềm hy vọng Khỏi bệnh, anh Lạc vô cùng tò mò muốn biết cây thuốc gì đã giúp mình bước qua “cửa tử” nên đem khúc cây đến gặp nhiều người dân tộc thiểu số sống ở địa phương để tìm hiểu. Tuy nhiên, tất cả đều lắc đầu, chẳng biết đó là cây gì. Bởi vì trước khi bán thuốc cho gia đình anh Lạc, người đàn ông ở Phú Túc đã chặt cây thuốc ra thành từng khúc và trên cây không còn một cái lá nào, vì vậy, người ta không thể “nhận diện” được. Khỏe mạnh trở lại, anh Lạc tiếp tục làm rẫy và mua cây thuốc “trữ” trong nhà. “Mỗi lần lên Phú Túc, tôi mua từ 1 đến 2 triệu đồng tiền thuốc để dành trong nhà, ai cần thì tôi chia lại cho họ” - anh Lạc cho biết. Cách đây 3 năm, anh Cao Văn Thìn ở thôn Nguyên Trang, đồng hương với anh Lạc, mắc bệnh sốt rét, sau đó tiểu ra máu rất nhiều. Anh Thìn đến bệnh viện khám thì được khuyên nhập viện để điều trị. “Lúc đó vợ tôi cũng bệnh, đang lúc mùa màng mà gia đình lại neo người nên tôi không nhập viện. Anh Lạc hay tin, đưa cho tôi một khúc cây, bảo về sắc uống thử. Tôi uống vào thấy đỡ, nước tiểu trong trở lại. Công nhận cây đó hay, cách sử dụng cũng rất đơn giản” - anh Thìn kể. Anh Thìn cho biết sau khi uống hết 4 ấm thuốc, anh khỏi bệnh cho tới bây giờ. Khúc cây thuốc mà anh Lạc đưa, giờ vẫn còn một ít, anh Thìn cất kỹ, để dành. “Nó chẳng bị mối mọt gì cả, dù tôi cứ để khơi khơi như thế” - anh Thìn nói. Rồi, cũng như anh Lạc, anh Thìn rất tò mò muốn biết rốt cuộc đó là cây gì mà hay vậy. “Hai anh em đã lên Gia Lai mua thuốc và “theo dõi” người đàn ông đó vì muốn tìm ra gốc gác cây thuốc, nhưng mà không được” - anh Thìn tươi cười kể. Không chỉ nhiều người dân ở thôn Nguyên Trang biết về cây thuốc “của anh Lạc”, mà người ở xa cũng gọi điện đến “đặt hàng”. Anh Lạc nói: Tôi đã chia thuốc cho rất nhiều người, gần có, xa có, giờ không thể nào nhớ hết. Có người ở Cam Ranh (Khánh Hòa), uống hết bệnh rồi mà vẫn mua thêm, nói là để “thủ” trong nhà. Một người tên Thi bị phù, ứ nước ở thận, uống thuốc hết bệnh rồi thì mua về bán cho dân trong vùng. Tít trong TP Hồ Chí Minh cũng có người điện ra tìm mua cây thuốc này”. Một trong những người ở TP Hồ Chí Minh đã mua thuốc của anh Lạc là anh Nguyễn Đức Thái, sống tại quận Thủ Đức. Qua điện thoại, anh Thái cho biết: “2 năm trước, thận của tôi bị ứ nước độ 2. Nghe người ta mách bảo, tôi mua thuốc của anh Lạc, uống chừng gần một tháng thì khỏi bệnh. Từ đó đến nay, tôi vẫn đi kiểm tra sức khỏe định kỳ, kết quả đều ổn”. Theo lời anh Lạc, cây thuốc mà anh trữ trong nhà “chuyên trị” chứng suy thận, phù do bệnh về thận, thận ứ nước, tiểu ra máu do tổn thương thận, còn bệnh sỏi thận thì cây thuốc này “bó tay”. Khi phóng viên tỏ ý muốn biết “mặt mũi” cây thuốc, anh Lạc kêu vợ mang ra một khúc cây to bằng cổ tay trẻ con, có gai, màu vàng rất nhạt. Rồi anh mang ra một cái máy bào. Tì khúc cây vào cửa, anh Lạc bắt đầu bào và dăm xối xả văng ra. Chốc sau, anh đã có một vốc to dăm mỏng bào từ cây thuốc, có mùi hăng rất nhẹ. Anh Lạc hướng dẫn: Đem cái này rang vàng, hạ thổ rồi cho vào ấm đất, đổ 4 chén nước, đun sôi kỹ rồi uống thay nước, thế thôi. Một ấm thuốc nấu từ 2 đến 3 nước mới bỏ. Cũng theo anh Lạc, người bị suy thận phải uống từ nửa tháng đến một tháng mới có kết quả, còn người bị phù do bệnh về thận thì chỉ cần uống trong năm mười ngày. “Có người ở TP Tuy Hòa điện lên hỏi về cây thuốc, rồi hỏi là có cần đưa bệnh nhân đến để bắt mạch không. Trời, tôi đâu phải là thầy thuốc. Tôi may mắn biết được cây thuốc này, cứu được mình, sau đó thì giúp cho bà con thôi” - anh Lạc nói. Bạn đọc có nhu cầu liên lạc với anh Ngô Sĩ Lạc, thì liên lạc theo số điện thoại: 0168.614.6886. Trao đổi xoay quanh cây thuốc “bí ẩn” đang được anh Ngô Sĩ Lạc chia sẻ với nhiều người mắc bệnh thận, đông y sĩ Lê Văn Phước ở TP Tuy Hòa - người đã có nhiều năm sưu tầm, giới thiệu những cây thuốc quý - nói: Muốn biết đó là cây gì, hoạt chất của nó như thế nào thì phải gửi tiêu bản đến Viện Dược liệu để các nhà chuyên môn xác định. Cũng theo ông Phước, trong nhiều trường hợp, thổ nhưỡng đóng vai trò quan trọng trong việc chiết xuất được dược liệu từ cây thuốc. Và phải thu hái đúng quy trình, nếu thì cũng không có tác dụng. Theo YÊN LAN (Phú Yên Online)
Thân gỡi Núi &julie Cuộc đời phong ba cũng lắm,đau khổ cũng nhiều rồi....cho nên post gì dzui dzui đi.A đồng không phát lương bùn vô đây giải sầu mà đọc xong thấy muốn tháo dây nịt thắt cổ. Đọc báo mà thấy đăng những cảnh đời bất hạnh là tui khóc liền,qua trang liền bỡi vì thấy mình tội lỗi quá mà đâu làm được gì để giúp họ được.Nếu được hãy mỡ box từ thiện để ACE nào win làm phước thì quá hay mà việc này thì cần nhiều cánh tay chung sức và có tâm. Vài lời chân tình,chúc các bạn thân tâm an lạc.
Bí kíp chiến thắng cho nhà đầu tư..... anh ...champi.... nói là tỉ julie..và núi..... noái về những người ( chiến thắng thôi nà..) đừng nói về những chuyện và người thất bại... mà đao lòng .....> không biết phảio hong nữa .... zọt...
Ảnh hài: Đẩy vào đi anh VnExpress.net – 1 giờ 4 phút trước Đẩy vào đi anh, có gì em chịu. Siêu xe. Chông xe chứ không có trông xe. Trên này gió mát quá. Cấm nhé. Mũ bảo hiểm bản dưa hấu. Nông dân Mr Bean. Có gì em chịu.
Lão nông tự chế thuốc trừ sâu từ cây cỏ Từ hạt cau, bồ kết, gừng, tỏi, ông Lê Văn Đáo (Khoái Châu, Hưng Yên) tự chế thuốc trừ sâu cho các ruộng lúa, vườn rau nhà mình suốt 8 năm qua. Sâu bệnh hết, ít tốn kém, mà năng suất lúa không thua kém các nhà khác. Những ngày qua, tin về loại thuốc trừ sâu đặc biệt của ông Đáo được lan truyền nhiều nơi. Khách phương xa, bà con hàng xóm đến uống với ông chén rượu, khen ngợi "bác Đáo giỏi quá". Nhiều cán bộ từ thôn xã đến tỉnh hỏi han, lấy mẫu đi phân tích. Một số doanh nghiệp cũng tìm đến bàn chuyện hợp tác sản xuất loại thuốc trừ sâu mang tên ông. Lão nông Lê Văn Đáo vẫn bình thản như mọi ngày. Ông Đáo bê cái bình ở góc nhà, bên trong có nhiều loại quả nhìn thấy được, một số loại đã nghiền nát. Khi ông vừa mở bình, xộc ra mùi rượu thuốc ngâm lâu ngày, nước đặc sệt, xoa lên tay hơi dính. "Loại thuốc này độc với mọi người, chỉ cần uống vào thì lúc sau họng sẽ cứng, mất giọng ngay. Trong người tôi nhiều độc rồi, uống vào không sao cả", ông nói và uống luôn chén thuốc vốn dùng để diệt các loại sâu cho cây trồng trước ánh mắt tò mò của nhiều người. Nhiều năm nay, ông Đáo dùng bình thuốc tự ngâm trị các loại sâu bệnh trên cây trồng. Ảnh: Phan Dương. Một chủ doanh nghiệp xin được thử, ông Đáo cho anh này thử một chút đầu lưỡi. Ngay sau khi nếm, anh kêu khó chịu, choáng váng, phải ăn kẹo và uống ngay một lon nước ngọt. Lão nông rít hơi thuốc lào, cười khà khà: "8 năm nay tôi đều dùng loại thuốc này để phun cho ruộng lúa của vợ chồng tôi và các con. Hôm nay phun, ngày mai sâu bệnh đã hết rồi". Người nông dân 57 tuổi tiết lộ, loại thuốc sâu tự chế được ngâm bằng cồn 90 độ với các loại quả như hạt cau già, bồ kết khô, giềng già, gừng ta, tỏi tía, quả mã tiền... để trong vòng nửa năm. Mỗi vụ lúa, ông ngâm một bình. Số tiền mua thảo dược chỉ khoảng 100.000 đồng mà đủ phun cho vài mẫu ruộng, vườn rau. Đôi khi hứng chí, ông còn đem thuốc trừ sâu tự chế ra nhâm nhi. Chuyện chế thuốc trừ sâu đến với ông rất tình cờ. Năm 2006, ông Đáo cất các loại thảo dược đang nghiên cứu chữa bệnh vào một trong hai hòm thóc của nhà cho khỏi ẩm. Một ngày mở ra, ông thấy hòm thóc có thảo dược không có mọt, còn cái kia mọt, bướm bâu đầy. Ông Đáo cười lên sung sướng, cả gia đình lo lắng, tưởng ông bị sao. Hóa ra ông phát hiện loại thảo dược của mình có tác dụng xua đuổi, tiêu diệt côn trùng. Ông Đáo cho rằng, cây cối cũng như con người, nếu thuốc chữa bệnh được cho con người, hẳn sẽ trị được cho cây. Từ đó, ông thử nghiệm chế ra một loại thuốc trừ sâu hoàn toàn bằng thảo dược và bắt đầu áp dụng đều đặn vào hai vụ lúa, cho hiệu quả. Vụ chiêm 2006, chuyện ông phun thuốc sâu tự chế ầm khắp làng. "Lần đó, tôi vẫn phun loại thuốc trên nhưng thấy ruộng có chuột nên pha thêm ít dầu luyn, mùi hôi sẽ xua được loài gặm nhấm. Lúc tôi đi phun về thì thấy ông trưởng thôn đang tập thể dục. Chiều hôm đó, ruộng lúa nhà tôi teo lại như lá hành, ông trưởng thôn và làng xóm kháo nhau ầm ĩ rằng thuốc tôi tự chế làm chết lúa", ông kể. Lúc đó, vợ con ông Đáo ruột gan như trên đống lửa, trách móc ông phen này đói không có lúa ăn. Mặc cho mọi người nói, ông không tin thứ thuốc của mình làm lúa chết. Quả nhiên, 5 thửa ruộng lại mơn mởn phát triển. Cũng năm đó cả làng phải đánh thuốc trị bệnh rầy nâu lúc trưa nắng trong khi ruộng nhà ông Đáo không bị bệnh. Lão nông ung dung nằm nghe những bài nhạc đỏ hào hùng. Theo ông Đáo, loại thuốc tự chế có ưu điểm là diệt và phòng ngừa được nhiều loại sâu bọ như khô vằn, rầy nâu, đạo ôn... rất hiệu quả. Một ngày sau phun thì các loại sâu ăn lúa sẽ say thuốc và chết. Thuốc không gây ô nhiễm môi trường, nguồn nước, giá thành rẻ, rất an toàn, thân thiện. Thuốc trừ sâu chỉ là một phần nhỏ trong các mối quan tâm của ông Đáo. Từ một cuốn sách cổ, bao nhiêu năm nay, ông đầu tư tâm sức vào nghiên cứu. Ông kể, năm 1979 tham gia chiến tranh biên giới phía Bắc, đơn vị ông đi qua bản Chắt (Lạng Sơn). Bà con đi sơ tán hết. Qua một căn nhà nhỏ, ông thấy có hai ông bà già đau ốm, mấy ngày rồi họ không có gì ăn. Ông vội chạy về đơn vị xin được vài kg gạo với một chút mắm tôm mang đến cho họ. Vợ chồng ông già Nùng tặng ông Đáo một ống đồng, bên trong có cuốn sách cổ. "Lúc tôi lôi ra, quyển sách đã mủn, chỉ còn 4 tờ giấy với các hình vẽ và chữ Hán. Cụ người Nùng nắm tay tôi bảo dựa vào nó để cứu người", ông Đáo kể. Năm 1983, ông trở về quê hương mang theo những ký tự đã ngấm vào trí óc. Từ đó, kệ cho vợ con, người đời nói gàn dở, ông trăn trở giải mã cuốn sách cổ. Trong quá trình mày mò, ông Đáo đem hết trâu bò, lợn, gà, kể cả chính bản thân ra thử thuốc. "Đợt thử loại thuốc triệt đường sinh đẻ, nhà có 5 con gà mái, tôi đem thử 2 con thì cả hai con đó không đẻ nữa. Những năm 1980, nhà nào có được ổ lợn nái thì oai lắm. Con lợn nhà tôi đẻ được 12 con, đem thuốc cho thử thì từ đó nó không đẻ nữa. Biết chuyện, bà vợ la tôi ghê lắm", ông nhớ lại. Nhờ cuốn sách trên, ông mày mò ra được nhiều bài thuốc cổ nhưng chưa bao giờ mưu sinh bằng nghề thuốc. Thỉnh thoảng trong làng có người ốm đau, bị nấm đầu... ông mới mách nước cho tự chữa trị. Hiện nay, 3 con lớn của ông đã lập gia đình, con gái út đang đi học. Vợ ông theo những người dân trong làng lên Hà Nội buôn bán, thỉnh thoảng mới về thăm chồng. Trong căn nhà cấp bốn tuềnh toàng, bao nhiêu năm nay chỉ có ông Đáo bầu bạn với cái đài cát-sét và những bình thuốc tự ngâm. Năm 2006, ông Đáo tham gia một cuộc thi về môi trường trên Đài tiếng nói Việt Nam. Ý tưởng chống hạn cho cây hồ tiêu, cà phê của ông được giải ba. Lão nông cười: "Tôi vẫn giữ chiếc phong bì đài tiếng nói gửi về, còn cái ruột thì tôi mua... rượu rồi". Những ngày qua bình thuốc trừ sâu tự chế hết nên ngày 19/2 ông đi tìm thêm một số nguyên liệu ngâm bình thuốc mới cho kịp vụ đông xuân này. Nhiều lần chứng kiến ông Đáo thử thuốc, ông Lê Văn Dương (54 tuổi) không khỏi khâm phục biệt tài thích mày mò, chế biến của người hàng xóm. "Ông Đáo lạ đời lắm, đi phun thuốc từ 3-4h sáng. Lúc dân làng thức dậy, ông ấy phun xong cả mẫu ruộng về rồi. Nhiều năm trước, tôi đã thấy ông trị sâu bệnh cho lúa bằng thuốc tự chế. Năng suất lúa vẫn cao, chẳng bao giờ ông ấy đi phun mà đeo khẩu trang, quần áo bảo hộ cả". Ông Nguyễn Xuân Hường, Trạm trưởng Trạm Bảo vệ thực vật huyện Khoái Châu, cho biết thêm, địa phương biết chuyện ông Đáo tự chế thuốc trừ sâu cho cây lúa nhiều năm nay. Ngày 18/2, Sở Khoa học Công nghệ tỉnh Hưng Yên cùng lãnh đạo huyện đã về gặp ông Đáo nắm bắt tình hình và xin các mẫu thuốc đi thử nghiệm thêm ở các điểm mới, khi xác định được hiệu quả sẽ tiến hành công nhận bằng sáng chế cho ông. Phan Dương
Những người giảm béo đột ngột nhờ nước mía, rau củ gây xôn xao Từ 80kg giảm xuống còn 53kg chỉ trong hai tháng, cô gái Nguyễn Hoàng Lan (Hà Nội) đã khiến nhiều người phải ngỡ ngàng vì sở hữu thân hình như hotgirl. Ngoài ra, các trường hợp khác như nam ca sĩ Trung Quân giảm 21kg sau hai tháng, cô gái giảm 40kg trong hai năm để mặc vừa áo cưới hay nhà thơ Trần Đăng Khoa giảm 34cm vòng bụng trong 12 ngày...cũng là những chủ đề thu hút nhiều sự quan tâm trên diễn đàn ViTalk.vn Cô nàng 'xinh lung linh' nhờ giảm cân 'thần tốc': 30kg/2 tháng Để theo đuổi niềm đam mê của mình, cô gái 9X Hoàng Lan (sinh năm 1995) đã thực hiện kế hoạch giảm cân của mình. Với thực đơn giảm cân chủ yếu là các món đồ luộc, không ăn tinh bột vào buổi tối, nữ sinh này đã giảm được gần 30 kg trong vòng hai tháng. Những bức ảnh được đăng tải sau khi giảm cân của Hoàng Lan đã nhận được nhiều lời bình luận. > Xem chi tiết Hình ảnh trước và sau khi giảm 30kg/2 tháng của Hoàng Lan. Nhà thơ Trần Đăng Khoa giảm 34cm vòng bụng sau 12 ngày Trên trang blog cá nhân của mình, nhà thơ Trần Đăng Khoa đã chia sẻ chi tiết quá trình thanh lọc cơ thể bằng phương pháp detox, dùng nước mía và ớt. Sau 12 ngày, ông cho biết đã giảm 10kg và 34cm vòng bụng và đỡ nhiều bệnh. Tuy nhiên, nhà thơ cũng không quên nhắc nhở, người huyết áp thấp, người bị bệnh tim và thiếu máu không được áp dụng phương pháp này. > Xem chi tiết Nhà thơ Trần Đăng Khoa giảm 34cm vòng bụng sau 12 ngày. Giảm 21 cân sau 2 tháng nhờ thực đơn giảm béo Khác hẳn với vóc dáng tròn trịa sau cuộc thi Sao Mai 2011, gần đây nam ca sĩ Nguyễn Trần Trung Quân xuất hiện với thân hình gọn gàng hơn rất nhiều. Trên Facebook cá nhân, giọng ca Nơi ta bắt đầu đã chia sẻ một phương pháp giảm cân bằng cách ăn uống tối giản calo, và hoàn toàn không có tinh bột. Phương pháp ép cân bằng cách ăn những thực phẩm được chỉ định đã nhận được nhiều lượt chia sẻ của cộng đồng. > Xem chi tiết Hình ảnh trước và sau khi giảm cân của nam ca sĩ Trung Quân. Thiếu nữ Việt giảm gần 40kg để mặc vừa váy cưới Với thân hình quá khổ cùng cách mặc các trang phục tối màu nhìn cho đỡ mập, Lê Việt Hà đã nhiều phen “đứng hình” với những nhầm lẫn dở khóc dở cười. Việt Hà cho biết ra ngoài đường gặp mặt ai cũng xưng bằng cô, thậm chí có người còn nhầm cô là mẹ khi đi cùng chị gái. Tủi thân vì những nhầm lẫn không đáng có, cùng với ước mơ được mặc trên mình bộ váy cưới duyên dáng, cô đã theo đuổi mục tiêu giảm cân của mình. Từ 84kg, sau hai năm Lê Việt Hà đã giảm được 40kg nhờ thực hiện khẩu phần ăn cùng chế độ luyện tập của riêng của bản thân. Bất ngờ trước sự thay đổi bản thân ngoạn mục của Hà, nhiều người ngỡ rằng cô đã đi phẫu thuật thẫm mỹ. > Xem chi tiết Nhiều người bất ngờ trước sự thay đổi của Việt Hà sau khi giảm 40kg. Một tháng giảm 10kg nhờ cơm nguội Khác hẳn với các phương pháp tối giản tối đa tinh bột, phương pháp dùng cơm nguội để giảm béo đã được nhiều phụ nữ Nhật Bản áp dụng và cho hiệu quả không ngờ khi một tháng có người giảm được tới 10kg. > Xem chi tiết Hình minh họa: Giảm 10kg/1 tháng với phương pháp dùng cơm nguội. Điệp Lê (tổng hợp )
“Anh mới về một lần, làm sao biết hết mà khen?” Hôm nhận được tin Út Huệ lấy chồng, tôi bần thần cả buổi. Vậy là em đã không chờ tôi về để làm món cá cơm mờm kho me cho tôi ăn mỗi ngày như đã hứa. Mà suy cho cùng lỗi này cũng tại tôi. Con cá cơm mờm cũng chỉ có mấy tháng trong năm; còn con gái người ta cũng có thuở, có thì, làm sao mà tôi cứ bắt chờ đợi mãi? Tôi nhủ lòng như vậy để tự an ủi mình, để vơi đi những thiếu vắng mà tôi cảm nhận rõ hơn khi người con gái mình yêu đi lấy chồng. Tôi gọi điện cho Tư Hùng, anh trai kế của Út Huệ: “Sao ông hứa gả em gái cho tui mà bây giờ lại gả cho thằng khác?”. Tư Hùng cười hề hề: “Ai biểu mày đi hoài, cứ lo chuyện trên trời dưới đất, làm sao mà con út nó chờ được? Thôi, để tao kiếm đứa khác tao đền. Mà mày có kịp về ăn đám cưới nó không?”. Ngày đám cưới trúng vào lúc tôi đang dự khóa huấn luyện 6 tháng ở nước ngoài không về được. Đúng hôm đám cưới Út Huệ, tôi trùm mền, bỏ ăn. Tôi nhớ cô gái Long Xuyên có nước da trắng hồng như thiếu nữ Đà Lạt mà mình đã biết cách nay 12 năm khi đi thực tập. Hồi đó Út Huệ mới 16 tuổi. Lần đầu tiên khi Tư Hùng dẫn tôi về nhà chơi, đang ăn cơm, thấy Út Huệ đi học về, tôi bần thần đánh rơi cả đũa. Trong suy nghĩ của tôi, con gái miền Tây thường có khuôn mặt tròn trịa, nước da ngăm ngăm, đi đứng nặng nề, nói năng rổn rảng. Ấy vậy mà khi gặp Út Huệ thì mọi thứ lại đảo ngược. Ngoài nước da trắng hồng, cô bé có dáng đi nhanh nhẹn; giọng nói trong veo, nhẹ nhàng. “Nó là cục vàng của ông bà già, có bắt mần mụn gì đâu mà biểu đen đúa, xấu xí?”- Tư Hùng giải đáp thắc mắc của tôi. Tuy là con cưng nhưng Út Huệ rất giỏi nữ công gia chánh. Ngay hôm sau tôi đã được thử tài của em với món cá cơm mờm kho me. “Nó để cho tụi mình đói meo mới cho ăn, cái gì mà không ngon?”- Tư Hùng lại phản bác khi tôi khen cô em gái của anh nấu ăn ngon. Cái đó cũng có phần đúng nhưng bữa cơm trưa hôm đó ngon thiệt chớ không phải tôi khen để lấy lòng. Trên bàn ăn có mấy món nhưng tôi hầu như chỉ ăn món cá cơm kho me lạ miệng mà thằng con trai lớn lên ở đất cao nguyên như tôi chưa bao giờ được ăn. Tôi nhớ hôm đó là chủ nhật. Khoảng 8 giờ sáng, tôi và Tư Hùng đi uống cà phê ở chợ xã về thì Út Huệ đi ruộng cũng vừa về tới, tay cắp một rổ đầy với đủ thứ rau: bông súng, rau ngổ, rau cần, hẹ nước, cải trời, rau mác, kèo nèo… có thêm mấy cái bắp chuối xiêm và chùm me chín. Em đặt cái rồi xuống, bảo tôi: “Mấy anh ở không thì lặt rau giùm em”. Nói rồi cô út lại lấy cái rổ quày quả đi. Tôi chạy theo: “Đi đâu, cho anh đi với?”. Út Huệ cười: “Em đi đón ghe đáy”. Tôi nghe cái từ “ghe đáy” thấy lạ lạ nên càng quyết liệt đòi theo. Hai đứa tôi đi ra bờ sông ngồi chờ. Con sông Hậu rộng mênh mang, xa xa có những chấm đen đen mà Út Huệ nói đó là các trụ đáy. Người ta giăng lưới ngoài đó. Lát nữa họ sẽ mang cá vô bờ bán. Chẳng biết sao tôi lại mong người ta lâu lâu hãy mang cá vô bờ. Bởi với thằng con trai 22 tuổi như tôi, được ngồi cạnh một nàng tiên như Út Huệ thì thời gian dài bao nhiêu cũng thấy ngắn. “Chắc anh Trung chưa bao giờ về miền Tây hả?”- Út Huệ ngước cặp mắt đen thui nhìn tôi. Tôi trả lời đã về vài lần và thấy miền Tây mỗi nơi có vẻ đẹp riêng. “Vậy chớ về Long Xuyên, anh thấy thế nào?”- cô bé tinh nghịch nhìn tôi. “Con gái Long Xuyên rất đẹp”- tôi trả lời không cần suy nghĩ. Chính lúc đó, tôi thấy hai má Út Huệ đỏ hồng như một minh chứng cho nhận xét của mình. Em cười: “Anh mới về một lần, làm sao biết hết mà khen?”. Nhưng tôi vẫn quả quyết như vậy. Không chỉ đẹp mà Út Huệ còn giúp tôi “nâng cao nhận thức” về “công, dung, ngôn, hạnh” của các cô thiếu nữ miền Tây. Chỉ với mấy con cá cơm nhỏ xíu bằng đầu tăm mà Út Huệ đã cho tôi cảm giác được thưởng thức đỉnh cao của nghệ thuật ăn uống. Con cá cơm mờm là cá cơm đầu mùa. Khoảng tháng ba âm lịch, các ghe đáy bắt đầu vào vụ cá cơm mờm. Khi nghe Út Huệ nói lưới dùng để bắt cá cơm mờm “khít như vải mùng”, tôi lo lắng: “Như vậy thì bắt hết cả cá mẹ, lẫn cá con, mai mốt hết cá lấy gì bắt nữa?”. Cô bé lắc đầu: “Em không biết nhưng làm sao mà hết được?”. Rồi em nói bằng chứng là năm nào tới tháng, tới ngày cũng có cá cơm mờm. “Con nước sau cá lớn một chút thì phải cắt bỏ lườn, nếu không ăn sẽ mắc cổ”- Út Huệ nói với tôi khi hai đứa ngồi ở sàn nước rửa cá. Những con cá nhỏ xíu, màu hồng nhạt, có cảm giác phải rất nhẹ tay khi rửa, nếu không nó sẽ nát nhừ. Món cá cơm mờm kho me của Út Huệ rất đơn giản. Em chặt trái dừa xiêm cho vô nồi bắt lên bếp rồi lột mấy trái me chín bỏ vô. Vừa lột me, em vừa giải thích: “Me này ba để dành cho mấy đứa bạn em mỗi lần về chơi có cái để ăn nên không hái xuống. Cứ để trên cây tới tháng tư, tháng năm cũng chưa bị hư”. Khi nước dừa và me sôi lên, Út Huệ cho thêm cọng hành lá đập dập, mấy trái ớt sừng còn xanh, chút bột ngọt, nước màu, sau đó cho cá vào. Đợi nồi cá sôi trở lại, vớt bọt rồi tắt lửa, cho hành lá, nước mắm vào nêm nếm cho vừa ăn. Cá cơm kho me múc ra tô, lấy đũa dầm cho trái ớt nát nhừ. Ngửi mùi cá kho, nhìn các sắc màu trong tô cá, tôi có cảm giác từng đàn kiến đang cắn rát trong bụng. Tư Hùng lấy cái ruột bắp chuối trắng nõn đưa cho tôi: “Chấm nước cá ăn thử coi”. Tôi cho miếng bắp chuối đập dập vào tô cá, kẹp thêm mấy con cá rồi đưa lên miệng. Cảm giác chát chát, chua chua, ngọt ngọt, cay cay… hòa lẫn vào nhau khiến tôi có cảm giác mình đang ăn một thứ gì đó chưa từng trải qua trong đời. Những lần sau, tôi lấy các thứ rau gói lại rồi chấm nước cá. Lại nhắm mắt, nhai, nuốt… “Anh ăn thử cá cơm lăn bột chiên đi”- Út Huệ nhắc. Nhưng tôi chỉ chăm chăm một món. Nói ra thì kỳ và có vẻ như mình lần đầu tới nhà người ta mà để lại ấn tượng không tốt vì cái tật tham ăn, nhưng mà tôi phải công nhận là cái món cá cơm mờm kho me nó rất giản dị nhưng lại thơm ngon đến bất ngờ. Tôi không biết mình có thiên vị hay không chứ mấy hôm ở nhà, món gì Út Huệ làm, tôi cũng thấy ngon. Ngay cả cái việc cô bé cẩn thận vắt chanh vào miếng bắp chuối đập dập để giữ cho bắp chuối không bị thâm đen, tôi cũng nhận ra cái tinh tế trong đó. 12 năm đã qua. Tôi ra trường, đi học, đi làm, ra nước ngoài học tập, công tác nhưng mỗi lần có dịp là tôi lại về Long Xuyên. Đúng mùa thì được ăn cá cơm mờm kho me, sớm hoặc muộn thì được ăn những thứ khác. Tôi nhận ra tình yêu thương Út Huệ dành cho tôi, nỗi nhớ mong khắc khoải trong đôi mắt đau đáu đợi chờ. Chỉ duy nhất một điều tôi không nhận ra, thời gian là một thứ thuốc độc vô hình. Tôi cứ đi, còn Út Huệ thì không thể cứ đợi chờ… Hôm nay bỗng dưng tôi nhớ Út Huệ là bởi Tư Hùng vừa gọi điện bảo tôi về ăn cá linh đầu mùa. Chắc hẳn là anh đã kiếm được cho tôi một cô gái khác như đã hứa. Tôi hẹn vài bữa nữa sẽ về. Không biết lần này, người kho cá linh cho tôi ăn có ngon như món cá cơm mờm kho me của Út Huệ hay không? Thôi thì chứ trông chờ vào duyên phận vậy…
Biến chứng nặng do lạm dụng corticoid TT - Dẫu thầy thuốc và báo chí không ít lần cảnh báo nhưng nhiều người vẫn tự mua thuốc có chứa corticoid về điều trị dẫn đến hậu quả hết sức nặng nề. Có tác dụng kháng viêm, giảm đau nhanh chóng, corticoid thường được dùng để điều trị nhiều loại bệnh. Nhưng nếu dùng kéo dài và không đúng liều, corticoid có thể gây ra vô vàn biến chứng nguy hiểm. Chúng tôi gặp nhiều bệnh nhân lạm dụng corticoid dẫn đến suy giảm sức đề kháng, nhiễm vi trùng lao, bị lao phổi, lao màng não, lao xương... Số lượng bệnh nhân bị nhiễm trùng lao này nhiều đến mức trở thành ấn tượng đối với các thầy thuốc chuyên ngành hồi sức. Bác sĩ Phạm Thế Thạch (khoa hồi sức tích cực Bệnh viện Bạch Mai) Làm suy giảm sức đề kháng... Để giảm các triệu chứng đau, sưng của bệnh gout nhanh chóng, ông N.V.K. - 58 tuổi ở Ba Vì (Hà Nội) - thường tự mua thuốc có chứa thành phần corticoid tại hiệu thuốc về điều trị. Sau một thời gian, bệnh nhân bị lao phổi nặng, bệnh diễn biến nhanh đến nỗi kể từ lúc xuất hiện các triệu chứng ho, sốt... đến lúc đi khám hai lá phổi của bệnh nhân đã trắng xóa! Và chỉ sau ba ngày nằm viện, nhiều vùng cơ thể của bệnh nhân này cũng bị nhiễm trùng, thậm chí có những vết loét ăn vào tận xương... Giải thích về trường hợp này, bác sĩ Phạm Thế Thạch, khoa hồi sức tích cực Bệnh viện Bạch Mai, cho biết corticoid nếu sử dụng trong thời gian dài có thể gây nên tình trạng suy giảm sức đề kháng ở người bệnh, tạo điều kiện cho virút, vi khuẩn xâm nhập cơ thể gây bệnh. Do vậy, những người sử dụng corticoid trong thời gian dài như bệnh nhân K. rất dễ bị bệnh, khi bị bệnh thường nặng hơn và có diễn biến nhanh hơn so với những người bình thường. Bác sĩ Thạch cũng cho biết khoa hồi sức tích cực Bệnh viện Bạch Mai thường xuyên tiếp nhận những bệnh nhân có các biến chứng nặng nề như: suy thượng thận, xuất huyết tiêu hóa... do lạm dụng corticoid điều trị các bệnh khác. Bác sĩ Nguyễn Hữu Trường, Trung tâm Dị ứng - miễn dịch lâm sàng, cho biết không chỉ người bệnh mà ngay cả trong giới y bác sĩ cũng có nhiều người lạm dụng corticoid để điều trị những bệnh thông thường. Bác sĩ Trường lấy dẫn chứng một trường hợp bệnh nhân nữ ở Phú Thọ bị một cơ sở y tế địa phương cho truyền corticoid liều cao trong nhiều lần để giảm các triệu chứng của bệnh dị ứng nhưng lại dẫn đến biến chứng nổi mụn khắp cơ thể, mọc ria mép, mặt phù nề... Hay như một bà cụ ở Yên Bái bị biến chứng thoái hóa cột sống vì được một bác sĩ chỉ định sử dụng corticoid liều cao để điều trị bệnh hen trong thời gian dài. Các bác sĩ cũng cho biết những bệnh nhân bị phụ thuộc vào corticoid như trên phải điều trị khá phức tạp, bắt buộc phải giảm liều từ từ kết hợp với các thuốc khác để tránh gây tử vong do suy thượng thận cho bệnh nhân. Theo giải thích của bác sĩ Trường, việc lạm dụng corticoid làm ức chế tuyến thượng thận sản sinh các hormone corticosteroid - có chức năng chuyển hóa các chất đường, muối, đạm... - duy trì các chức năng sống của cơ thể, khiến cơ thể buộc phải phụ thuộc hoàn toàn vào nguồn corticoid ngoại sinh. Vì vậy nếu bị thiếu corticoid đột ngột, cơ thể sẽ nguy kịch vì bị dừng toàn bộ hoạt động chuyển hóa. Cần đưa corticoid vào diện thuốc bán theo đơn Đó là đề xuất của bác sĩ Nguyễn Hữu Trường vì theo ông, một trong những nguyên nhân chính dẫn đến việc lạm dụng corticoid ở người dân là do thuốc này được bán tự do, tràn lan, không cần đơn và chỉ định của bác sĩ. “Nếu như ở một số nước khác, corticoid được coi như thuốc độc, được quản lý và sử dụng rất thận trọng thì thuốc này ở nước ta lại được bán tự do, tràn lan, người mua có thể mua dễ dàng như mua rau. Do vậy, người ta không chỉ lạm dụng thuốc này trong điều trị mà còn lạm dụng vào các lĩnh vực như mỹ phẩm, thực phẩm chức năng... gây hại cho sức khỏe người dùng” - bác sĩ Trường nói. Theo bác sĩ Thạch, phần lớn trong số bệnh nhân bị các biến chứng nặng do lạm dụng corticoid từng điều trị tại khoa hồi sức tích cực đều là những người lớn tuổi ở vùng nông thôn mắc các bệnh xương khớp, gout... thường tự ý mua những thuốc có chứa corticoid như: Dexamethasone, Betamethasone... tại các hiệu thuốc với giá rất rẻ về điều trị chứng giảm đau, giảm sưng. “Quá tin tưởng vào công dụng giảm đau tức thì của thuốc cộng thêm giá thành rẻ, việc mua bán quá dễ dàng, bệnh nhân dễ dàng lạm dụng, phụ thuộc vào thuốc lúc nào không hay” - bác sĩ Thạch nhận định. Bác sĩ Thạch cũng cho biết corticoid nếu được sử dụng đúng sẽ là thần dược đặc biệt trong điều trị các bệnh hệ thống miễn dịch. Tuy nhiên, nếu lạm dụng để điều trị các bệnh thông thường hoặc sử dụng không đúng liều chỉ định sẽ dẫn đến các hậu quả khôn lường. Vì vậy, bác sĩ khuyến cáo người dân cần tránh việc tự ý sử dụng, khi có bệnh cần thăm khám tại các cơ sở y tế chuyên khoa có uy tín vì chỉ có các bác sĩ này mới có thể đánh giá đúng được bệnh cảnh và kết luận cho bệnh nhân dùng hay không dùng thuốc hoặc dùng với liều lượng bao nhiêu. Đặc biệt, bệnh nhân phải tuân thủ theo phác đồ điều trị, tránh việc sử dụng không đúng liều, bỏ giữa chừng... Nhiều nước đưa corticoid vào danh mục thuốc kê đơn Đồng tình với kiến nghị của bác sĩ Nguyễn Hữu Trường về việc đưa corticoid vào diện thuốc bán theo đơn, ông Phạm Lương Sơn - trưởng ban thực hiện chính sách bảo hiểm y tế, Bảo hiểm xã hội VN - cho biết nhiều nước trên thế giới đã đưa corticoid vào danh mục thuốc kê đơn nhằm kiểm soát tác dụng phụ. L.ANH
Giáo viên Tây lý giải vì sao người Việt khó học tiếng Anh Mẹ tôi sang Việt Nam thăm tôi và rất bối rối vì không thể hiểu được tiếng Anh của hàng xóm người Việt. Khi còn học ở Canada, tôi từng làm việc tại một nhà hàng. Người Việt đầu tiên mà tôi gặp là một đầu bếp. Cô ấy rất đáng yêu, hài hước, luôn mỉm cười nói chuyện bằng tiếng Anh với tôi, nhưng do phát âm không chuẩn nên tôi không hiểu dù chỉ một từ. Cách đây vài năm, mẹ đến Việt Nam thăm tôi. Những người hàng xóm thân thiện mà tôi nghĩ họ có thể nói tiếng Anh khá tốt đã hỏi thăm mẹ tôi bằng những câu hỏi tiếng Anh đơn giản như: "How are you? (Bạn khỏe không?)". Khi đó, mẹ tôi cũng thực sự bối rối vì không hiểu họ đang nói gì. Từ đó tôi nhận ra rằng, sau một thời gian sống, học tập và làm việc tại Việt Nam, tôi đã quen với "cách người Việt nói tiếng Anh". Tôi thực sự rất thích tiếng Việt vì đây là một ngôn ngữ rất độc đáo, có âm điệu và có dấu. Hai yếu tố này làm cho tiếng Việt trở nên rất đặc biệt so với 6.500 ngôn ngữ trên thế giới. Thế nhưng, cũng chính điều này làm cho tiếng Việt trở thành một ngôn ngữ “khó nhằn” đối với những người nói tiếng Anh bản địa, đồng thời, cũng gây khó khăn cho người bản xứ khi học tiếng Anh. Là người biết tiếng Việt, tôi nhận ra rằng, người Việt Nam khá bất lợi khi học tiếng Anh so với người nước khác. Đơn giản vì người Việt phải sử dụng cơ miệng theo một cách hoàn toàn khác để “nói” được tiếng Anh. Ngoài ra, phần lớn sách dạy tiếng Anh ở Việt Nam đều được dịch từ sách nước ngoài, theo giáo trình phổ biến dành cho những học viên ở các nước không sử dụng ngôn ngữ có “thanh điệu” như tiếng Việt. Phương pháp dạy tiếng Anh tại Việt Nam hiện đều lấy “ngữ pháp” và “từ vựng” làm gốc, trong khi nền tảng cho việc học tiếng Anh hiệu quả lại nằm ở phần “phát âm”. Tất nhiên, tôi không hề phủ nhận tầm quan trọng của việc học ngữ pháp, thế nhưng, bạn cũng đừng quá chú trọng tới điều đó, trừ phi bạn muốn trở thành một nhà văn chuyên viết bằng tiếng Anh. Việc học tiếng Anh ở Việt Nam chỉ lấy từ vựng và ngữ pháp làm nền tảng chứ không chú trọng vào việcphát âm. Khi còn là một giáo viên dạy tiếng Anh cho người Việt, tôi luôn muốn tìm ra cách tốt nhất và tôi đã nảy ra ý tưởng học và nghiên cứu tiếng Việt. Rất may mắn tôi có một giáo viên rất tốt và cô ấy nói rằng, nếu muốn học tiếng Việt tốt, việc đầu tiên là phải phát âm rõ ràng, sau đó mới có thể học từ vựng và nói chuyện được. Nếu tôi học từ vựng trước khi biết phát âm đúng thì khi nói chuyện, tôi sẽ liên tiếp mắc lỗi và tạo thành một thói quen rất “xấu” khó sửa được. Và thật đáng ngạc nhiên, cách học này thực sự rất hiệu quả. Nó giúp tôi hiểu tiếng Việt nhanh hơn và trở nên tự tin hơn khi nói chuyện. Tôi chắc chắn rằng phương pháp học này cũng sẽ có ích cho người Việt khi học tiếng Anh. Khi chuyển sang làm quản lý bán hàng cho một công ty tại Việt Nam, tôi đã nhận dạy tiếng Anh cho các nhân viên vào buổi tối. Và họ đã trở thành "những con chuột đầu tiên" trong phòng thí nghiệm của tôi. Chương trình học bao gồm các tiết học phát âm đúng tất cả “ngữ âm” trong tiếng Anh và các bài kiểm tra. Chúng tôi khởi đầu rất tốt. Các học viên rất hăng hái học, nhưng rất nhanh chóng, tôi gặp phải 3 vấn đề không lường trước được. Thứ nhất, họ chưa bao giờ học tiếng Anh theo cách này và luôn nghĩ theo lối mòn - học càng nhiều ngữ pháp càng tốt. Thứ hai, các bài học phát âm trở thành nỗi ám ảnh vì phần lớn họ gặp khó khăn khi phải phát âm lặp đi lặp lại nhiều lần một âm bất kỳ trong 2 tháng với cường độ học 3 buổi mỗi tuần. Họ chán nản và một số quyết định từ bỏ sau một vài tuần tham gia. Thứ ba, một vài bạn biết tiếng Anh, nhưng mắc nhiều lỗi trong phát âm. Đặc biệt, họ không bao giờ sử dụng các “âm gió” và quên cách phát âm đúng khi nói chuyện. Bản thân tôi cũng vấp phải lỗi tương tự khi mới bắt đầu học tiếng Việt nên tôi rất hiểu. Tôi có thể “học phát âm chính xác” nhưng khi nói thì lại “quên phát âm chính xác”. Tôi chỉ thực sự khắc phục được lỗi này khi cô giáo tiếng Việt “dọa” sẽ không bao giờ dạy nữa, nếu tôi tiếp tục tái phạm. Kết quả là trong lớp dạy tiếng Anh của tôi rất ít sinh viên hoàn thành khóa học. Tôi hơi thất vọng, mặc dù mình đã đặt rất nhiều tâm ý và công sức vào việc phát triển một phương pháp để dạy tiếng Anh cho người Việt. Thế nhưng trong tiếng Anh, chúng tôi có câu: “Bạn có thể dẫn một con ngựa đến nguồn nước nhưng bạn không thể bắt nó uống”. Tuy nhiên, tôi cũng rất hạnh phúc vì một số sinh viên có thể nói rất tốt. Họ có thể đọc một cuốn sách tiếng Anh với cách phát âm rõ ràng, gần như ngang bằng với tôi. Phương pháp nghiên cứu về phát âm hoàn toàn có thể áp dụng cho tất cả mọi người. Bạn biết đấy, chỉ cần phát âm rõ ràng, sau đó bạn sẽ tự động hệ thống được những gì mình đã học. Tôi biết sẽ là rất khó khăn, nhưng đấy sẽ là một đòn bẩy tốt cho việc học tiếng Anh của bạn. Jesse Peterson (một người từng dạy tiếng Anh ở Việt Nam )(Theo Vnexpress)
iPhone 6 khóa mạng giá từ 14 triệu ồ ạt về Việt Nam Những chiếc iPhone 6, 6 Plus khóa mạng hiện vẫn đang được bán với giá khá cao, khoảng 15 – 16,5 triệu đồng cho bản khóa mạng tại Mỹ hoặc 14 – 14,5 triệu từ Nhật Bản. Khoảng 2 tuần sau khi iPhone 6 và iPhone 6 Plus chính thức bán ra thị trường, những phiên bản khóa mạng của sản phẩm này cũng nhanh chóng được đưa về để phục vụ người dùng trong nước. Trong vài ngày qua, số lượng máy về nước ngày càng nhiều và lượng người quan tâm, hỏi mua cũng khá lớn. Dòng smartphone mới của Apple với những bản khóa mạng đã có mặt ở thị trường trong nước. Ở thời điểm hiện tại, máy khóa mạng về Việt Nam chủ yếu vẫn từ 2 thị trường Mỹ và Nhật. Các iPhone 6 khóa mạng tại Mỹ hiện có giá bán dao động khoảng 13 – 16,5 triệu đồng cho bản 16 GB trong khi đó, máy xách tay từ Nhật có giá khoảng 14 – 14,5 triệu đồng. iPhone 6 Plus khóa mạng có giá khoảng 18 triệu đồng. Việc máy xách tay từ Mỹ có giá cao hơn là điều dễ hiểu bởi ở thời điểm hiện tại, giá code mở mạng của iPhone 6 tại Mỹ chỉ khoảng 90 USD (khoảng 2 triệu đồng). Trong khi với máy Nhật, người dùng sẽ phải dùng SIM ghép vì vẫn chưa thể mở mạng bằng code. Một số cửa hàng cho biết giá mở mạng iPhone 6 bằng code dao động từ 1,7 đến 2,5 triệu đồng. iPhone 6 và 6 Plus khóa mạng bắt đầu được đưa về Việt Nam nhưng giá bán vẫn còn khá cao. Theo anh Tuấn – chủ một cơ sở chuyên mở mạng iPhone, SIM ghép dành cho iPhone 6 đã được đưa về nước trong khoảng một tuần nay. Đây cũng là lý do khiến cho iPhone 6, 6 Plus khóa mạng ồ ạt về nước trong ít ngày qua. Anh này cho biết, giá 1 SIM ghép cho iPhone là là 300.000 đồng. Như vậy, nếu mua một chiếc iPhone 6 khóa mạng Nhật (của nhà mạng Docomo hoặc Softbank), người dùng chỉ phải bỏ ra khoảng 15 triệu đồng – thấp hơn khoảng 3 triệu so với máy quốc tế thời điểm hiện tại. Anh Tuấn cho hay, SIM ghép hiện nay sử dụng công nghệ cao nên khắc phục được hầu hết các lỗi thường gặp trên máy khóa mạng (lock), sóng điện thoại cũng ổn định nên nhiều người có xu hướng mua máy khóa mạng, dùng SIM ghép để tiết kiệm chi phí. “Khi iOS 8 có bản jailbreak, họ sẽ tìm để tải về các phần mềm để khắc phục triệt để hạn chế của máy khóa mạng, dùng không khác gì máy quốc tế”. Hiện tại, các thương gia có xu hướng xách tay máy iPhone 6 hơn là 6 Plus bởi 6 Plus có giá cao hơn, lại kén người mua. Bên cạnh đó, họ cũng thích mang về các bản dung lượng lớn như 64 hoặc 128 GB hơn so với bản 16 GB. Rao bán iPhone khóa mạng trên một diễn dàn rao vặt tại Việt Nam. Nếu như năm ngoái, phải đến thời điểm tháng 12 iPhone 5S khóa mạng mới có thể "sống tốt" tại Việt Nam, do nhà mạng nới lỏng quy định bán code mở mạng cũng như thời điểm đó SIM ghép mới có thể chạy tốt trên iOS 7, thì năm nay iPhone 6 và 6 Plus khóa mạng nổi lên khá sớm. Trao đổi với một số chủ hàng xách tay, iPhone 6 hiện có doanh số tốt kể từ khi giá bán đi vào ổn định trong khoảng 10 ngày qua. Mức giá khoảng 18 triệu đồng dành cho iPhone 6 bản 16 GB, 21 triệu cho bản 64 GB có thể sẽ không dao động nhiều cho đến khi máy chính hãng về nước (khoảng tháng 11).
Hàng xách tay = lock, là hàng ở Mỹ một người có thể lấy trong đường line điện thoại = phải kí 2 năm contract với AT&T, T..Mobile...VV..iPhone 6, 16GB chỉ có 299 đô nên hàng rẽ tại VN... Mình thì kô chơi kiểu này rồi đó, những người lấy phone của những đường line điện thoại này đem về VN kiếm lời xong họ kô trả= Bad Credit = Liều Mạng!!! nếu mua iPhone thẳng của Apple giá chính thức iPhone 6, 16 GB là đã 649+thuế thì sao có thể đem về VN bán 13 hoặc 14 triệu dc nà! Thà mua iPhone = World xài thích hơn và có giá trị hơn, mình là người Business kô thể để Bad Credit dc! hihihi Thanks Đệ... Tỷ chỉ muốn nói lên những gì Tỷ biết
6 chú chó Phú Quốc đầu tiên lên tàu hải quân ra Trường Sa Chỉ vài ngày nữa chú chó Mực này sẽ có mặt ở Trường Sa 'Bộ lục quốc khuyển' Phèn, Mực, Vằn, Lửa, Mun, Xoài ra đảo xa Sáu chú chó ra Trường Sa được đặt tên theo màu lông đặc trưng của giống chó Phú Quốc, lần lượt là Phèn, Mực, Vằn, Lửa, Mun, Xoài. Mỗi đảo sẽ có hai con cái và một con đực. Anh Tưởng Văn Quý, chủ cơ sở nuôi chó Hoàng Hà ở quận 12 (TP.HCM), nơi tặng chó cho Trường Sa, cho biết hầu như các nước có phong trào nuôi chó mạnh đều có “quốc khuyển”. Điển hình như Mỹ có thương hiệu Bichon, Đức có Becgie, Trung Quốc có Ngao Tây Tạng, Mexico có Chihuahua (chó Phốc)... Chó Phú Quốc là một trong những loài chó thông minh tinh khôn nhất Gần đây, Việt Nam đã nộp hồ sơ lên Hiệp hội Chó giống quốc tế (FIC) đề nghị công nhận chó Phú Quốc thành một “thương hiệu” của Việt Nam. Nếu được công nhận, trong thời gian không xa, chó Phú Quốc sẽ được coi là “quốc khuyển”. “Tương lai không xa thế giới sẽ công nhận chó Phú Quốc là thương hiệu của Việt Nam. Đó là lý do tôi muốn đưa chó Phú Quốc ra Trường Sa để chứng minh quần đảo này có sự hiện diện của con người và động vật. Đưa chó ra Trường Sa Đông và Sơn Ca là bởi các anh bộ đội báo về hai đảo này còn mới, chưa có nhiều chó. Nếu thử nghiệm thành công sẽ nhân rộng ra nhiều đảo”, anh Quý lý giải. Chó Phú Quốc từ nhỏ đã sớm tự lập và rất dễ thích nghi Một lý do để đưa chó Phú Quốc ra Trường Sa, theo anh Quý, là loài chó này rất tinh khôn, phù hợp với các bài tập săn bắt, vồ mồi, leo rào, đào hầm, rất giỏi tấn công và chiến đấu, đặc biệt là rất trung thành với con người. Sáu con đều có những đặc trưng nhất của chó Phú Quốc. Đó là đều có đốm đen ở lưỡi, có đủ ba màu vàng - đen - vện và mỗi con đều mang trên mình xoáy hình kiếm hoặc bản đao. Do trong quá trình nuôi thử nghiệm nên sáu con chó đưa ra đảo ở các lứa tuổi khác nhau. Có con đã đẻ một lứa, có con sắp phối giống, có con đang trưởng thành. “Nổi bật nhất vẫn là con Mực vì nó sinh ở Phú Quốc rồi mới đưa vào đất liền. Đầu năm này con Mực đẻ một lứa năm con. Ngày sinh nó biến mất, tự đào cát làm hang đẻ con. Đến khi tôi tìm ra thì nó đã sinh xong mà không cần hỗ trợ gì”, anh Quý nói. Sức sống dẻo dai Anh Quý cho biết so với các giống chó khác, chó Phú Quốc có sức sống cao nhất. Loài chó này dễ dàng thích nghi với mọi điều kiện thời tiết mưa nắng gió. Khi gặp mưa nước ngập, chó có thể tự bơi; khi trời nắng nóng biết đào hang để trốn nóng; biết leo cây, leo rào cao 2 - 3 m... Đặc biệt loài chó này rất dễ ăn uống, lại thích ăn cá phù hợp với các đảo ở Trường Sa. Đặc biệt chúng có thể tự săn bắt cá chứ không chờ phải cho ăn như một số loài chó khác. Sáu chú chó sẽ ra Trường Sa trong đợt đầu tiên “ Hiện khi nuôi chó Phú Quốc, tôi chỉ cần cơm chan chút nước mắm chúng cũng ăn ào ào. Điều đặc biệt của chó Phú Quốc là dù vẫn giữ một số bản năng hoang sơ để tồn tại nhưng chúng rất dễ thuần hóa. Chỉ cần cho ăn 2 - 3 ngày là quen với người cho nó ăn”, anh Quý nói. Mặc dù tự tin với khả năng sinh tồn dẻo dai, nhưng với kinh nghiệm của mình, anh Quý cũng có đôi chút lo lắng khi loài “quốc khuyển” sắp tới phải đối mặt với thời tiết khắc nghiệt ở Trường Sa. Chưa kể sáu chú chó sẽ có hành trình hơn 10 ngày lênh đênh trên biển trước khi cập đảo. Do đó, ngoài việc tăng cường tẩm bổ, cho chó nghỉ ngơi, anh Quý đã chuẩn bị một số thuốc như men tiêu hóa để chó thích nghi với thức ăn mới, thuốc trị cảm cúm, thuốc trị viêm phổi nếu những ngày đầu chó gặp gió lạnh, gió độc ở Trường Sa. Ở đất liền, sáu chú chó cũng đã được tiêm vắc xin để phòng những bệnh mà chó hay mắc và khó chữa như xuất huyết, đường ruột, ho, hô hấp, cúm chó… 'Sổ khám bệnh' và thuốc cho chó Phú Quốc khi ra đảo Theo anh Quý, sẽ có hai cuốn sổ theo sáu chú chó ra Trường Sa. Một cuốn sổ ghi các loại thuốc, vắc xin đã tiêm, thông tin nhà giống, phối giống tránh trùng huyết… để người nuôi nắm được tiểu sử, lai lịch từng chú chó. Cuốn còn lại hướng dẫn cách nuôi loài “quốc khuyển”. Như nên hạn chế cho chó ăn mặn để tránh rụng lông; tránh ăn ớt, hành, tỏi, tiêu; tránh cho ăn thực phẩm, giải khát có cồn hay trà, cà phê, sô cô la, kẹo cao su… “Có nhiều người thấy chó quý nên hay cho ăn linh tinh mà không biết thức ăn đó có hại với chó. Thời gian đầu nên cho ăn ít, ăn nhiều lần để chó dễ thích nghi”, anh Quý khuyến cáo. Theo anh Quý, chỉ cần theo dõi bảy ngày ở Trường Sa là biết chó Phú Quốc có thích nghi được với môi trường ở đây hay không. Nếu thích nghi, sau 2 - 3 tháng, chó Phú Quốc sẽ sinh sản. Trung bình mỗi lần chó mẹ sẽ sinh 5 - 7 con, nhiều thì sinh 10 - 12 con. “Sau khi sinh, chó mẹ sẽ tự tìm chỗ, tự lo cho con mà không cần tới con người hỗ trợ”, anh Quý nói. Anh Quý tự tin khẳng định nếu chó thường có thể thích nghi được với môi trường ở Trường Sa thì chắc chắn chó Phú Quốc cũng sẽ thích nghi được. Có biệt tài săn bắt cá Chó Phú Quốc là một loại chó riêng của đảo Phú Quốc, Việt Nam. Nó có đặc điểm phân biệt với những loại chó khác là các xoáy lông ở trên sống lưng. Chó Phú Quốc là một trong ba dòng chó có xoáy lông lưng trên thế giới. Đây là giống chó săn rất giỏi, một khi đã truy tìm thì chúng tra đến cùng dấu vết con mồi, rất ít khi bỏ cuộc. Chó Phú Quốc rất trung thành và thông minh, tuân thủ mệnh lệnh một cách chính xác mà không tốn nhiều công huấn luyện. Chó Phú Quốc trưởng thành nặng khoảng 20 - 25 kg với một cái đầu nhỏ, cổ dài, mỏm dài, tai dài, mỏng và có những chấm trên lưỡi. Chó Phú Quốc biết đào hang để đẻ và có biệt tài săn thú, bơi dưới nước giỏi như rái cá nhờ chân có màng như chân vịt và bộ lông mượt sát. Bài, ảnh: Trung Hiếu
10 lý do khiến bạn chưa giàu "Là một nhà tư vấn tài chính, tôi đã dành nhiều năm giúp mọi người vượt qua nhiều loại sai lầm và khiến họ trở nên giàu có. Điều trớ trêu là, có một người khiến tôi thấy khó giúp nhất lại chính là bản thân tôi", chuyên gia tư vấn tài chính cá nhân Jocelyn Black Hodes viết trên tạp chí tài chính cho phụ nữ Daily Worth. Khái niệm "giàu" có thể khác nhau ở từng người, tuy nhiên Hodes tin rằng giàu có nghĩa là sự tự do về tài chính cho phép bạn đạt được những mục tiêu và sống cuộc đời như bạn mong muốn. "Tôi rất giỏi đưa ra lời khuyên, nhưng lại không phải khi nào cũng giỏi trong việc khuyên chính mình. Cho nên khi giúp khách hàng với câu hỏi tại sao họ chưa giàu, phần dễ nhất là tìm ra nguyên nhân, vì tôi đã quá quen thuộc với chúng. Bất kể chúng ta được nuôi dạy, giáo dục, nghề nghiệp hay phong cách như thế nào, hầu hết chúng ta đều chưa đạt được mong muốn về mặt tài chính. Lý do thì có rất nhiều, hầu hết đều tương tự nhau. Tin tốt là không bao giờ quá muộn để trở nên giàu có, nếu bạn, cũng như tôi, đã sẵn sàng để đối mặt với những lý do khiến bạn chưa giàu", Hodes nói. . Dưới đây là 10 lý do mà Hodes chỉ ra Không bao giờ quá muộn để trở nên giàu có, nếu bạn đã sẵn sàng để đối mặt với những lý do khiến bạn chưa giàu. 1. Bạn tiêu tiền như mình đã giàu Chắc chắn rằng, cảm giác mua những thứ đắt đỏ rất tuyệt, từ một cái xe đẹp, quần áo hàng hiệu, nhà cửa, những chuyến du lịch xa xỉ. Kể cả khi bạn không thường mua những thứ đắt đỏ, chỉ sắm những thứ không thật cần thiết thôi bạn cũng đã tốn một khoản đáng kể nếu ngồi cộng hóa đơn. Tuy nhiên cảm giác phấn khích sau khi đi shopping sẽ tiêu tan nhanh chóng khi hóa đơn thẻ tín dụng đến nhà. Hầu hết chúng ta sẽ cảm thấy tội lỗi nếu chi tiêu vượt trên nhu cầu và dùng thẻ tín dụng nhiều hơn khuyến cáo. Nếu cứ càng vung tay quá trán, quá trình làm giàu càng trở nên xa vời. Lời khuyên là, hãy chi tiêu như một người nghèo và bạn sẽ tiến gần hơn đến mục tiêu giàu. 2. Bạn không có kế hoạch Không có những mục tiêu ngắn hạn, trung và dài hạn một cách rõ ràng, việc làm giàu sẽ càng trở thành một viễn cảnh mịt mù. Có một câu mà chúng tôi vẫn thường nói trong ngành tài chính: Những ai trượt trong việc lên kế hoạch, hãy lên kế hoạch bị trượt. Lên kế hoạch tài chính nghe có vẻ rất to tát và đáng sợ, nhưng trên thực tế không phải vậy. Dù bản kế hoạch của bạn là tự làm hay do chuyên gia tư vấn, quá trình lên kế hoạch đơn giản bắt đầu bằng việc đặt ra những mục tiêu ưu tiên và viết chúng ra. Đặt danh sách ở những chỗ nào dễ thấy hàng ngày. Nhắc nhở trực quan sẽ giúp chúng ta rất nhiều trong việc đi đúng đường ray. 3. Bạn không có quỹ khẩn cấp Có thể bạn đã nghe hàng trăm lần rằng: Cần phải có một quỹ khẩn cấp tương đương ít nhất 6 tháng thu nhập. Tuy nhiên, nói thì dễ làm mới khó. Tôi đã chứng kiến quá nhiều người (bao gồm cả bản thân tôi) gặp cú sốc khi một khoản chi bất ngờ ập đến, từ chi phí xe cộ, sửa nhà, ốm đau hoặc thất nghiệp, tai nạn hoặc đau ốm khiến bạn bị sụt giảm nguồn thu. Khi những sự cố này xảy đến - thực tế là chúng xảy ra thường xuyên hơn bạn nghĩ - nếu không có phương án tài chính dự phòng bạn sẽ rơi vào tình huống rất tệ hại. Nếu buộc phải vay nợ lãi cao, sử dụng thẻ tín dụng, bạn sẽ càng lún sâu vào vòng xoáy nợ nần chứ chưa nói đến làm giàu. 4. Bạn khởi đầu muộn Với mỗi năm hay mỗi tháng trôi qua mà không tích lũy thêm được khoản nào, cơ hội làm giàu của bạn lại giảm đi một chút. Thời gian và lãi suất cộng dồn là hai người bạn đồng hành khi tiết kiệm tiền, do đó nếu lãng phí thời gian đồng nghĩa với mất tiền. Cũng như rèn luyện thể lực, phần khó nhất của tích lũy là khởi đầu. Dù bạn đang trong đống nợ, kiếm được ít tiền hay có nhiều khoản chi chồng chất, bạn vẫn có thể tích một cái gì đó, dù là những khoản rất nhỏ. Điểm mấu chốt là bạn càng sớm học thói quen tiết kiệm - bất kể bao nhiêu tiền - thì cơ hội cho bạn tiếp tục và gia tăng khoản tiết kiệm càng trở nên dễ dàng. Tôi thích nghĩ về việc tiết kiệm như là các cơ bắp mà bạn sẽ phải hành động và có được thông qua quá trình rèn luyện. Dù bạn khởi đầu muộn, bạn vẫn có thể trở nên giàu có vào một lúc nào đó. Vấn đề là bạn phải khởi động, ngay bây giờ. 5. Bạn hay than phiền thay vì cam kết "Cuộc sống quá đắt đỏ", "Tôi sẽ không bao giờ thoát nợ", "Tôi không kiếm đủ tiền", "Đầu tư là quá mạo hiểm"... Tôi đã nghe đủ mọi loại bao biện cho bản thân về lý do chưa tiết kiệm, chưa đầu tư hay chưa lên bản kế hoạch. Tôi thừa nhận rằng bản thân mình cũng có lúc cũng than phiền như thế. Lười và dung dưỡng những thói quen xấu thì dễ dàng hơn là cam kết và theo đuổi mục tiêu. 6. Bạn sống vì hôm nay thay vì ngày mai Rất khó để nghĩ về quỹ lương hưu và những viễn cảnh xa xôi khác khi mà chúng ta có những nhu cầu và nhiều khoản chi khác đang hiển hiện trước mắt. Hóa đơn phải trả, con cái phải ăn, đi du lịch và kèm theo đó là phải mua quần áo mới. Vấn đề là thái độ bốc đồng và nuông chiều bản thân thái quá dẫn đến những khoản nợ quá hạn. Để thay đổi, hay thay đổi lối tư duy "mua bây giờ, lo sau" thành "tiết kiệm bây giờ, giàu sau". 7. Bạn là nhà đầu tư kém Có thể bạn may mắn trở nên kiếm tiền nhờ một loại hình đầu tư. Nhưng điều này cũng giống như trúng xổ số, không xảy ra thường xuyên và không phải là lộ trình để trở nên giàu có. Một trong những lỗi tài chính tệ nhất là bạn đầu tư tất cả tiền vào một chỗ. Điều này khiến tiền của bạn trong trạng thái rủi ro cao. Thị trường chứng khoán có thể đang tăng điểm, bất động sản có thể trên đà phục hồi, nhưng liệu bạn đã chuẩn bị cho thời điểm thị trường đảo chiều? Mà thị trường khó mà dự đoán trước. Danh mục đầu tư của bạn cần bao gồm nhiều mức độ rủi ro, mức độ sinh lời và tính thanh khoản khác nhau. 8. Bạn không tự động hóa Đây là bí mật của tiết kiệm: Sự tự động hóa. Hoạt động tiết kiệm sẽ trở nên rất trơn tru khi nó được tự động hóa. Điều không may là chúng ta sinh ra không phải là những người tiết kiệm bẩm sinh. Bản chất của chúng ta là bốc đồng và tham lam. Trong khi đó, tiết kiệm cần rất nhiều kỷ luật. Sự tự động hóa giúp chúng ta có thể giàu lên mà mất ít công sức hơn. Tùy vào lựa chọn ban đầu của bạn, mỗi tuần hay mỗi tháng, một khoản tiền sẽ được chuyển từ lương hay thu nhập của bạn sang tài khoản tiết kiệm hoặc đầu tư. Nếu không có sự tự động hóa này, chúng ta sẽ mất công sức đấu tranh với bản thân nên làm gì với số tiền đó, nhiều khả năng sẽ tiêu mất. Dù khoản tiền tự động chuyển khá nhỏ, theo thời gian nó sẽ tạo ra thay đổi lớn. 9. Bạn không có năng khiếu khẩn cấp Bạn có thể nghĩ rằng không cần phải lo về các khoản nợ hay khoản tiết kiệm vì sẽ có ai đó sẽ đến cứu vớt cuộc đời bạn. Các cơ may đó có thể là tăng lương, công việc mới, khoản thừa kế, cưới được vợ hoặc chồng giàu, trúng xổ số... Dù cơ may đó có là gì, bạn dùng nó như một cái cớ để trì hoãn triển khai các kế hoạch làm giàu. Tuy nhiên, vấn đề là trong cuộc đời chúng ta không thể chắc chắn được điều gì. Ai biết được điều gì sẽ xảy ra hoặc không xảy ra. Do đó, tại sao không tập trung vào những thứ bạn có thể khiến nó xảy ra ngay bây giờ. 10. Bạn dễ bị 'lung lạc' Có thể bạn sống với một người chuyên vung tay quá trán, hoặc có một cô bạn gái mê đi shopping, hoặc có thể bạn là một người đôi khi không thể điều khiển bản thân mình. Tất cả chúng ta đều chịu những ảnh hưởng tiêu cực ở xung quanh, ngày ngày đe dọa thay đổi thói quen tiết kiệm hoặc cản trở mục tiêu làm giàu. Ngoài ra, nền văn hóa thực dụng, đánh giá cao bề ngoài mà chúng ta đang sống cũng có thể là cản trở lớn nhất. Mưu mẹo để thoát khỏi ảnh hưởng của tất cả yếu tố trên là hãy tỉnh táo nhắc nhở bản thân về mục tiêu giàu có, nhất là mỗi khi bạn cảm thấy mình sắp sửa đi chệnh đường ray. Anh Đức (Theo Yahoo Finance)
ú...ù...có ai ở nhà hem Sao về nhà ngũ hẽm đc te Nằm xuống chùm mền mà cứ ám ảnh cái vĩa hè Của bv vô la làng ùi cái ngũ tiếp