hôm nay nhớ lại chuyện củ. một người bạn mà mình đã hết lòng giúp đở và tin. nhưng lại chơi mình một cú quá đau..mà mình không đau vì bị chơi nhưng đau vì mình người bạn đó không thông mình như mình đã nghĩ...tại sao vì cái lợi quá nhỏ mà phải làm như vậy..trong khi người đó thừa biết mình đâu có khờ..tại sao...tại sao.?? nếu chịu an phận mà đối xử tốt với nhau thì giờ có phải tốt hơn không...
Chuyện tình thời quá khứ hả huynh... chắc một mối tình đẹp...hjhj " Người hỡi tôi biết yêu là khổ Xin kể lại chuyện xưa lưu bút trong nhật ký Chiều nay nghe hồi chuông xóm Đạo vẫn nhớ thương và buồn. Chuyện mười trăm trôi qua khi em còn đến trường Tuổi đời đẹp như thơ hoa bướm mộng mơ Ngày xưa tôi còn dại khờ yêu em chẳng dám hẹn hò đôi câu. Ngày xưa em xinh đẹp mỹ miều Tóc thề buột cheo leo yêu quá là yêu Ngày xưa tôi học thì lười Yêu em chỉ nhớ nụ cười môi em...." dzô huynh
không phải chuyện yêu đương P ui. là chuyện đàn ông thôi..vừa là bạn thân vừa là giúp nhau làm ăn nhưng người đó không chịu hiểu ý tốt của mình mà lợi dụng khi mới mọc long cánh..( dù chưa bay được ) nhưng vội đá mình rồi..uổng thiệt chứ..phải chi người đó..bay lên trên cao rồi đá mình cũng đở hơn..dù sao cũng vui khi giúp được người khác thành công..
Ah thì ra là thế... cái chuyện này thì em thấy hoài huynh ơi... chuyện thường ngày của con người... em cũng đã bị như vậy... lúc khó khăn mình hết lòng giúp đỡ, nhưng khi bình thường thì họ chẳng xem mình là cái gì hết... coi đó như là trách nhiệm là bổn phận của mình vậy đó... đời là thế đó huynh ơi... Bởi vậy Ông Bà ta thường có câu : " Cứu vật... vật trả ơn... Cứu nhân... nhân báo oán..."
khi người đó mới vào đây..mình đã quen biết và mến cái tài và sự cần cù,chịu khó làm ăn.. và do trục trặc gia đình phải lận đận tha phương cầu thực..không còn vốn liếng đến nổi có mỗi phải xuống đi biển cả năm trời vào mà vẫn không dư bao nhiêu..khi vào lại cả xe cũng phải cầm cố mà sống mình thấy vậy giúp vốn làm ăn và hổ trợ việc mở rộng thị trường kinh doanh.Mong giúp người,giúp mình. nhưng khi mới nhóp nhem thì đã vội trở mặt.giờ người ta vẫn sống ổn. mình thì chẵng thiệt hại gì..nhưng nếu chịu an phận hợp tác thì giờ có phải hơn không...ôi...cuộc đời...
Đêm vắng lặng sao lòng chợt nặng nhớ chuyện xưa.. ôi chẳng đặng như lòng.. sông còn lúc đục lúc trong. lòng người nay đổi mai thay.. Là thường.. Trần ai là kiếp Vô Minh.. Sống sao không thẹn với mình thì thôi. đêm về nhớ chuyện xa xôi.. thôi thì thôi thế..thì thôi. Còn bạn còn rượu..có mồi..là say.. Sáng tác : đệ từ lưu linh... p/s thui đi ngủ mai lại Vui...!!! G9 too ALL.!!
Nghe hổ nói chuyện này làm mình nhớ tới cô bạn. Mình cũng từng tin tưởng giúp đỡ k biết bao nhiêu cho vừa, thế mà cứ lợi dụng mình mãi. Đến giờ mình đã biết bộ mặt thật của ng này rồi thế mà vẫn cố tình lừa mình tiếp.
Bạn hiền tâm trạng quá à! Ráng lên bạn hiền ui! Mình vẫn đang "nhặt lá, đá ống bơ" ở núi Hoa Quả Sơn nhưng vẫn đang cố gắng sống vui nè! Cũng vì buồn mà mình ở ẩn để tu luyện đó bạn hiền ui! Chúc bạn hiền sớm vui vẻ nha! "5 say chưa chai" nha!!!
Huynh Bạch Hỗ có tâm sự rồi, tiểu đệ tặng huynh một bài thơ mong là huynh thấy trong lòng thanh thảng hơn ... Với không gian ta chỉ là cát bụi Trở về đây với tứ đại hình hài Vượt thời gian ta đi vào tỉnh lặng Nghĩa gì đâu quá khứ với tương lai Kiếp xa xưa ta nghìn lần tai hợp Hình hài kia đã mấy lần trở lại Còn chờ chi? sao không tìm giác ngộ Hãy tự mình thắp đuốc trong đêm dài ta đến từ cát bụi rồi cũng sẽ về với các bụi. Bài này được phổ nhạc rất hay, khi nghe sẽ thấy được chân tâm của mình đó sư huynh à.. chúc sư huynh một ngày mới đầy may mắn và hạnh phúc!!! cạn ly http://www.nhaccuatui.com/bai-hat/voi-khong-gian-ta-chi-la-cat-bui-dang-cap-nhat.fU8p0LHhfBR8.html
Ho cam on cac ban nhieu nha.!!! Ho cung khong sao dau cac ban ah. Chuyen cung da qua roi tai nhau co nguoi ban chung nhac lai chuyen xua ma thay tiec cho ban minh thui.!!! Hom nay co ruou hom nay say.!! Moi cac ban..