Bên lũy tre làng!

Thảo luận trong 'Cà Phê - Trà Đá' bắt đầu bởi Sơn_@, 10/8/14.

  1. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    Hihii đang ở Ninh Kiều nà,nhưng chưa biết mai về tới MT hay mốt mới dìa tới,hên xui đi nha,việc ai ní lo đi,có duyên thì lốp cốp .....
    :134::134:
     
    champiqn, Phong Vân@ and julie like this.
  2. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    Apple thay pin iPhone 5 bị lỗi tại Việt Nam Chủ nhật 24/08/2014 21:09

    Từ 29-8, Apple có chương trình thay pin bị lỗi trong iPhone 5 cho người tiêu dùng tại Việt Nam. Làm sao để được thay?


    Không phải tất cả iPhone 5 đều có vấn đề về pin, trên website Apple ghi rõ, một số iPhone 5 có mã số seri nhất định, bán ra trong giai đoạn tháng 9-2012 đến 1-2013 bị lỗi pin sẽ được thay, và chỉ thông qua kênh Nhà cung cấp Dịch vụ Ủy quyền của Apple (ASP).
    Tại Việt Nam, chương trình thay pin này sẽ bắt đầu từ ngày 29-8-2014, kết thúc vào 1-3-2015. Nếu thuộc diện "mắc lỗi", pin của iPhone 5 sẽ được thay miễn phí.
    Theo Apple, iPhone 5 có lỗi "cạn pin" nhanh chỉ chiếm tỉ lệ nhỏ, buộc người dùng sạc pin nhiều lần. Trong trường hợp iPhone 5 có những hư hỏng khác như nứt màn hình ảnh hưởng đến việc thay pin, nó cần được sửa trước khi thay pin. Do đó, các trường hợp này sẽ bị tính phí sửa chữa.
    Làm sao biết pin iPhone 5 lỗi?
    Trước khi tới các Nhà cung cấp Dịch vụ Ủy quyền của Apple (ASP - Authorized Service Provider) tại Việt Nam để thay pin, người tiêu dùng cần tự kiểm tra xem iPhone 5 của mình có nằm trong nhóm sản phẩm cần thay pin không.
    * Cách thức kiểm tra mã số:
    Mở iPhone 5, chọn Settings > General (Thiết lập chung) > About, tại đây có các thông số IMEI/MEID và ICCID. Có thể giữ đè lên mã số cần lấy, iOS hiển thị cho sao chép (Copy), bạn có thể dán (Paste) số đó vào website kiểm tra tại đây.

    [​IMG] Xem mã số iPhone 5 dùng iOS 7 trong phần About - Ảnh: Apple
    Nếu không vào Thiết lập (Settings), số IMEI của iPhone 5 còn có thể xem ở mặt sau vỏ hay trên hộp, gần phía dưới, gồm 14 chữ số, không tính số cuối cùng. Hoặc tìm mã số (Serial Number) đơn giản bằng cách kết nối iPhone 5 vào PC qua cáp, mở iTunes là bạn thấy ngay mã số sản phẩm.
    Sau khi có mã số sản phẩm, vào website Thay pin iPhone 5, dán/gõ mã số vào khung Điều kiện (Eligibility), rồi nhấn Gửi đi (Submit) để kiểm tra nhanh.


    * Lưu ý quan trọng: khi chuyển iPhone 5 đến Đại lý ủy quyền của Apple, bạn cần sao lưu toàn bộ dữ liệu trên máy vào iCloud hay trên máy tính, gồm danh bạ, hình ảnh... Tất cả dữ liệu, đồng thời tắt chức năng "Find my iPhone" và tự xóa hết dữ liệu sau khi sao lưu tại Settings > General > Reset > Erase all Content and Settings. Do trong quy trình thay pin cho máy, Apple sẽ xóa sạch dữ liệu trên iPhone 5 của bạn. Thay pin ở đâu?
    Trên website Apple đưa ra khuyến cáo, người tiêu dùng sau khi kiểm tra qua mã số (Serial Number) của iPhone 5, nếu trong nhóm cần đổi pin, sẽ liên hệ nhà mạng phân phối tại thị trường đó. Trong danh sách trên website Apple gồm nhà mạng Viettel TelecomVinaphone.
    Người dùng có thể tìm các Dịch vụ Ủy quyền của Apple (ASP) tại Việt Nam theo địa điểm tại website Locate.Apple.com.
    Theo THANH TRỰC/TTO
     
  3. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    iPhone 6 sẽ tương thích với nhiều băng tần mạng di động

    (TNO) Thông qua mạng xã hội Weibo, nhà mạng China Telecom (Trung Quốc) vừa hé lộ một số thông tin có liên quan đến mẫu smartphone iPhone 6 sắp được Apple công bố.

    [​IMG]



    Hình ảnh được cho là vỏ hộp và mẫu máy iPhone 6 - Ảnh chụp màn hình techradar
    Trang công nghệ BGR dẫn lại thông tin nói trên cho biết iPhone 6 khi được ra mắt sẽ tương thích với nhiều băng tần của nhiều nhà mạng như: TDD-LTE, FDD-LTE, WCDMA, CDMA2000, GSM và CDMA1X. Máy cũng có thể mở khóa dễ dàng để sử dụng được cả các mạng tại Trung Quốc.
    Bên cạnh đó, China Telecom cũng tiết lộ iPhone 6 sẽ có hai phiên bản màn hình khác nhau là 4,7 inch và 5,5 inch. iPhone 6 sẽ được bán chính thức ra thị trường vào ngày 19.9 tới.
    Trước đó, cũng theo tiết lộ từ trang Weibo, bản iPhone 6 dùng màn hình 4,7 inch được bán với giá 850 USD, còn bản 5,5 inch được bán với giá 1.012 USD (đây là giá không kèm hợp đồng với nhà mạng).
    Thành Luân
     
  4. Xỉu Ín Chỉ

    Xỉu Ín Chỉ Thần Tài Perennial member

    Dị nhân miền Tây suốt 70 năm sợ cắt tóc, gội đầu

    Dị nhân miền Tây suốt 70 năm sợ cắt tóc, gội đầu

    Nếu không may để mái tóc chạm nước, ông Chiến sẽ bị cảm lạnh ốm liệt giường còn dùng kéo cắt một lọn tóc thì sẽ bị ngất xỉu. Qua 70 năm mái tóc ông đã dài 3 mét, nặng 3 kg.

    Tóc dài 3 m, cứ cắt là ngất xỉu

    Người có mái tóc kỳ lạ đó là cụ ông Nguyễn Văn Chiến (hay còn gọi là Tám Nhơn, 87 tuổi), trú ấp Dầu, xã Đông Hòa, huyện Châu Thành, tỉnh Tiền Giang. Khi được “mục sở thị” bộ tóc của cụ, ai cũng phải ngạc nhiên vì diện mạo của cụ rất “khác người”, với mái tóc tựa như thân rồng quấn trên đầu. Điều đặc biệt, dù đã ở vào cái tuổi xưa nay hiếm nhưng trông cụ Chiến còn khá rắn rỏi.

    Cụ dẫn chúng tôi đến một cái am nhỏ rộng chừng 15 m2 rồi cười hiền bảo: “Tôi sống một mình ở đây đã mấy chục năm nay. Nơi này yên tĩnh, rất phù hợp để ăn chay niệm Phật và an dưỡng tuổi già”. Được biết, cụ Chiến còn có 2 người em trai là cụ Nguyễn Văn Dày (đã qua đời) và Nguyễn Văn Tiên, cả hai người này cũng đều có “tóc rồng”. Tuy nhiên, trong 3 anh em thì tóc cụ Tám Nhơn dài và ấn tượng nhất.
    [​IMG]
    Cụ Nguyễn Văn Chiến (Tám Nhơn) với mái tóc dài hơn 3m.

    Với bộ dạng khác người này, cụ Tám Nhơn luôn gây sự tò mò cho những người đối diện. Mỗi lần có khách đến nhà muốn xem tóc, cụ Tám chẳng ngần ngại tháo chiếc khăn vải trùm trên đầu mình. Theo quan sát của chúng tôi, mái tóc cụ quả thật rất khác lạ. Đó là vô số những sợi tóc vàng óng ánh xen lẫn các sợi bạc bện chặt như dây thừng, kết dính lại với nhau như đổ keo chẳng khác nào những vảy rồng nhỏ dần về phía đuôi tóc. Qua 70 năm không cắt, không gội, mái tóc này hiện đã dài 3m, nặng ngót nghét 3 kg.

    Cụ ông hài hước cho biết, sở thích từ nhỏ của mình là để tóc dài. Năm 17 tuổi, tóc của cụ đã có thể tết được thành búi. “Quan niệm của gia đình tôi là da thịt, râu tóc cha mẹ sinh sao thì sẽ để vậy nên tóc để dài chứ không được cắt theo đạo Tứ Ân Hiếu Nghĩa. Mãi đến khi đi học nghe thầy cô khuyên, tôi về nhà xin phép cha mẹ mới đi cắt tóc.

    Tuy nhiên lúc này, sự lạ đã xảy ra. Sau khi cắt tóc, tôi thường xuyên bị đau đầu như búa bổ, cơ thể ốm yếu triền miên. Dù được gia đình chạy chữa thuốc thang nhưng bệnh tình không chút thuyên chuyển. Sức khỏe không đảm bảo nên chuyện học hành của tôi cũng đành dang dở”.

    Kể từ lúc tạm ngưng việc học, cụ Tám Nhơn để tóc mọc dài như trước. Và khi mái tóc dài ra, căn bệnh đau đầu, cảm cúm triền miên của cụ cũng tự dưng khỏi hẳn. Từ đó đến nay, cụ không bao giờ dám đụng dao kéo đến mái tóc của mình nữa vì lo sợ sẽ lại ốm. Mái tóc ngày càng dài ra được cụ bới cẩn thận trong cái chụp đầu bằng vải, vừa để bảo vệ tóc vừa không cho người khác nhìn thấy mái tóc khác thường.

    Dù phải đội trên đầu 3 kg tóc suốt mấy chục năm trời nhưng những lúc đi làm ngoài ruộng vườn, cụ đều cảm thấy bình thường bởi tóc đuôi rồng đã thành một phần máu thịt trên cơ thể cụ.

    [​IMG]
    Cái am nhỏ mà cụ Tiên sinh sống hiện nay. Ảnh: TG.
    Góp thêm vào câu chuyện của cha, chị Nguyễn Thị Bích Thủy (51 tuổi, con gái cụ) cho hay: “Trước đây, vì muốn gội đầu được dễ dàng, ba tôi thường tháo gỡ các sợi tóc rời ra. Nhưng mỗi lần như thế, ông cụ lại bị nhức đầu, chóng mặt. Từ đó, ba không dám tháo gỡ tóc ra mà cứ để nguyên như vậy”.

    Đặc biệt, khi tắm gội làm ướt toàn bộ phần đầu và đuôi tóc, cụ Tám Nhơn lập tức bị cảm lạnh và mái tóc thì phải mất cả ngày hong, sấy mới khô. Hơn 30 năm qua, mỗi khi tắm, cụ chỉ cho ướt phần da đầu bên dưới.

    Còn cái “đuôi rồng”, cụ cẩn thận giữ chặt, giơ cao lên trên không cho nhúng nước. Mặc dù vậy, phần đuôi tóc của cụ ông này vẫn không có mùi hôi hay côn trùng đeo bám mà hoàn toàn sạch sẽ.

    “Mỗi tuần một lần, tôi lại qua am giúp cha tắm giặt. Ngày mẹ còn sống thì có bà giúp đỡ nhưng từ khi cụ bà mất đi, tôi phải làm việc đó. Bởi nếu một mình cha thì không thể nào vừa giữ tóc vừa tắm được vì mái tóc quá dài và nặng”, chị Thủy kể lại.

    Tuy nhiên, mái tóc đuôi rồng này cũng từng đem đến cho cụ không ít phiền hà. Cụ Tám Nhơn chia sẻ: “Thời gian đầu, khi tóc mới bị bết lại tôi cũng cảm thấy rất khó chịu, vướng víu trên đầu. Cơ thể luôn cảm thấy mệt mỏi, trên đầu như thể đội đá. Hàng xóm xung quanh dị nghị, chúng tôi không phải là người bình thường. Nhưng tất cả dần dần rồi cũng quen”.

    Nét mặt hồng hào khỏe mạnh, cụ Tám giải thích: “Theo quan niệm của những người có niềm tin đạo Tứ Ân Hiếu Nghĩa chúng tôi, việc nuôi tóc là cách để giữ lễ nghĩa hiếu với cha mẹ. Nếu cắt tóc đi coi như là bất hiếu và không thể tránh khỏi bị đấng “bề trên” trách phạt. Có lẽ vì thế, mỗi lần cắt bỏ tóc, chúng tôi đều bị ốm yếu hoặc ngất xỉu”.

    Hiện tại, cụ Chiến có 7 người con. Trong số đó, ông Nguyễn Văn Lượm và bà Nguyễn Thị Bích Thủy đều có gene thừa hưởng từ cha, tóc dài hơn 1m. Cả hai đều tu tại gia, riêng bà Thủy đã hơn 50 tuổi nhưng vẫn chưa lập gia đình.

    [​IMG]
    Chân dung ba anh em “tóc rồng”. Ảnh TG

    “Tóc rồng” liên quan đến trường thọ?

    Không chỉ có mái tóc mà nếp sống của cụ Tám Nhơn cũng vô cùng khác thường. Cụ cho biết: “Mỗi ngày, tôi chỉ ăn vào một giờ duy nhất là lúc chính Ngọ (12h trưa). Tôi ăn uống không nhiều và vì ăn chay trường nên cuộc sống rất thanh tịnh”. Giống như cụ Tám, người em trai cũng ăn chay trường. Ăn rất ít nhưng các cụ vẫn làm việc mà không thấy mệt mỏi.
    Bên cạnh đó, tinh thần và thể chất của các cụ luôn rất khỏe mạnh, lạc quan. Điều đáng nói, cả ba anh em cụ gần như từ nhỏ đến lớn chưa ai phải đi bệnh viện. Giờ đây, tuy đã gần bước sang tuổi 90 nhưng sức khỏe của cụ Tám ít ai theo kịp. Hôm tìm tới thăm nhà, để theo kịp được cụ, chúng tôi phải “vừa đi vừa chạy”. Không chỉ có sức khỏe dẻo dai, đôi mắt cụ còn nhìn khá rõ.

    Cụ không cần đeo kính vẫn có thể đọc báo, viết sách, xâu kim, may vá như người bình thường dưới ngọn đèn dầu leo lét. Hàng ngày, cụ Tám đều dành thời gian ngồi dưới gốc tre già trước am tu khổ hạnh bất kể mưa nắng. Những lúc rảnh rỗi, cụ lại cặm cụi chăm sóc từng cây trái, luống rau xanh trước nhà. Cụ ông hóm hỉnh: “Tôi chỉ ăn rau tự trồng thôi vì sản phẩm tự tay mình làm ra vừa sạch sẽ mà lại an toàn”
    [​IMG]
    Thuyền nhỏ, nơi cụ Tám Nhơn tu hành bấy lâu.

    Ông Lê Văn Vân, Chủ tịch Hội nông dân xã Đông Hòa cũng là bạn thân hữu của cụ Tám Nhơn, khẳng định: “Những chuyện kỳ lạ xung quanh mái “tóc rồng” của cụ Tám Nhơn là hoàn toàn có thật. Rất nhiều điều bí ẩn mà đến nay ít ai lý giải nổi. Tuy khác biệt về ngoại hình cũng như các sinh hoạt vì quan niệm tu theo đạo Hiếu Nghĩa nhưng cụ Tám Nhơn vẫn thường làm việc thiện nguyện và sống rất hòa đồng với bà con lối xóm”.
    Còn nói về sức khỏe và mái tóc khác người, cụ Tám Nhơn luôn cho rằng, giữa hai yếu tố có mối liên hệ mật thiết nào đó. Bởi thực tế, tóc càng dài thì cụ càng khỏe. Tuy nhiên, nếu dại dột đụng dao kéo, cụ sẽ lập tức ốm liệt giường, thậm chí mạng sống bị đe dọa. Cụ Chiến vui vẻ chia sẻ: “Thấy ba anh em tôi nuôi tóc dài mà sống thọ nên nhiều người đến hỏi bí quyết lắm. Mục đích của chúng tôi để tóc dài là nhớ ơn, trả nghĩa với mẹ cha. Từ nhỏ, chúng tôi sống chay tịnh, gần gũi với thiên nhiên, không ham mê vật chất, danh lợi. Chúng tôi sống và làm nhiều việc thiện nên tinh thần thoải mái. Đó mới là điều quyết định cho sự trường thọ”.

    Trao đổi với PV, ông Lê Văn Vân, Chủ tịch Hội Nông dân xã Đông Hòa cho biết: “Gia đình cụ Tám Nhơn thời xưa rất nghèo, cha mẹ phải đi làm tá điền cho nhà địa chủ trong ấp. Bản thân ba anh em cụ từ nhỏ đã phải cạo đầu “ba giá” để phụ giúp cha mẹ. Năm lên 10 tuổi, cả ba đều kế tục truyền thống gia đình là để tóc dài thờ cha mẹ theo đạo Tứ Ân Hiếu Nghĩa. Không những thế, dù tuổi đã cao nhưng cụ Tám Nhơn vẫn sống hết mình vì đạo. Cụ chỉ làm điều thiện, thường ra đường giao thông nông thôn gom rác, thu vén các chướng ngại vật nằm trên đường để tránh tai nạn”.

    Cụ Tám nên đi khám

    Lý giải về hiện tượng không cắt tóc vì sợ đổ bệnh của anh em cụ Tám Nhơn, bác sĩ Ngô Hữu Lộc, chuyên gia nghiên cứu các bệnh lạ tại TP.HCM cho biết: “Hiện tại cắt tóc xong thì bị bệnh là một hiện tượng lạ. Bởi vì bình thường, cắt tóc không có ảnh hưởng gì đến sức khỏe. Mặt khác, hiện tượng sợ cắt tóc chỉ mới có duy nhất trong truyền thuyết của Hy Lạp. Hiện tượng này chưa hề có ngoài đời thực. Tuy nhiên, người đàn ông hơn 70 năm sợ cắt tóc nói trên cũng có thể là do tâm lý nhiều hơn. Trong trường hợp này, người bệnh cần đi khám ở một bác sĩ nội tổng quát để biết rõ nguyên nhân và có cách chữa trị”.

    Theo Lê Khôi / Gia đình và Xã hội​
     
  5. Lâm Xung

    Lâm Xung Thần Tài

    [​IMG]
    Trà nóng hổi nè Huynh Núi ơi!!!
    :banana:
     
    champiqn, julie and Sơn like this.
  6. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    Những vụ ngoại tình… đến chết mới phát hiện ra

    Có những người chồng kín kẽ đến mức, có “phòng nhì” bên ngoài bao năm mà đến tận khi nhắm mắt xuôi tay các bà vợ ở nhà mới ngỡ ngàng biết chuyện chồng mình từng ngoại tình.

    Bác Thơm (55 tuổi, quận 12, Tp. HCM) vừa trải qua cú sốc mất chồng. Chồng bác mất trong một tai nạn giao thông, để lại rất nhiều tiếc thương cho vợ và các con. Nhưng còn có một sự việc khiến bác Thơm đau đớn không kém, đó là sự thật được vén màn vào đúng ngày chồng bác mất: chồng bác đã ngoại tình bao năm nay, thậm chí có con riêng mà bác không hề hay biết.
    “Chồng tôi bao năm qua chưa có điều tiếng gì về chuyện trai gái. Không những thế ông ấy còn luôn là người chồng yêu vợ, thương con, được láng giềng ngưỡng mộ và lấy đó làm gương. Gia đình tôi nhìn vào ai cũng bảo êm ấm, hạnh phúc. Bản thân tôi và các con lúc nào cũng tự hào về ông ấy…” - bác bỏ lửng câu nói khi nghĩ đến một sự thật khác quá mức phũ phàng.
    Bác Thơm cho biết, vào cái ngày bác nhận tin dữ về vụ tai nạn của chồng, bác tưởng như không sống nổi nữa. Nhờ có các con bên cạnh động viên và sự an ủi của họ hàng, láng giềng, bác mới gắng gượng được. Nhưng trong đám tang của bác trai, có một sự việc kình hoàng khác xảy đến. Hai nỗi đau liên tiếp đã khiến bác gục ngã thực sự. Đó là trong lúc tang gia bối rối thì tự dưng ở đâu xuất hiện một người phụ nữ trẻ hơn bác khá nhiều, dẫn theo một bé trai tuổi vị thành niên đến trước quan tài chồng bác phủ phục xuống, nói rằng cho con trai được lạy bố lần cuối.
    Khỏi phải nói những người có mặt ở đó ngạc nhiên thế nào. Bác Thơm và các con thì còn kinh hoàng hơn nữa, cứ ngỡ mẹ con người phụ nữ kia nhầm địa chỉ. Nhưng sau khi hỏi rõ sự tình thì mới biết, 2 người đó đã tìm đúng chính xác nơi cần tìm rồi. Và cứ nhìn thằng bé giống chồng bác Thơm như lột thì biết, lời người phụ nữ đó không hề sai. Đó chính là con riêng của chồng bác không lẫn đi đâu được.
    “Thì ra người chồng mẫu mực mà tôi vẫn hằng tự hào đã có quan hệ với một người phụ nữ khác. Hai người đó gặp nhau khi ông ấy đi công tác, còn cô ấy là người vùng đó. Tâm đầu ý hợp, 2 người đã nảy sinh quan hệ. Sau chuyến công tác đó về, người phụ nữ đó có thai, ông ấy không bỏ tôi nhưng cũng không chối bỏ trách nhiệm với người phụ nữ đó. Ông ấy chu cấp đầy đủ và đi lại thăm nom khi có cơ hội. Ông ấy rất kín đáo và người phụ nữ kia cũng an phận, vì thế suốt bao năm nay tôi và các con chẳng mảy may biết gì. Đến khi ông ấy nhắm mắt xuôi tay, thiết nghĩ chẳng còn gì phải giấu nữa, cô ấy mới đưa con về mong được chịu tang cha, lúc này sự thật mới được phơi bày…” - bác Thơm không giấu được nỗi sầu muộn tâm sự.
    “Giờ đây, chuyện đã qua được vài tháng rồi mà tôi vẫn không thể nào thích nghi được với sự thật đó. Mỗi lần nhớ tới khuôn mặt thằng bé giống ông ấy như đúc từ một khuôn ra là lòng tôi lại đau đớn như có ai xát muối vào vậy…” - người phụ nữ đã lên chức bà ngoại này đã rơm rớm nước mắt khi thổ lộ nỗi lòng.
    [​IMG]
    Bác Tuyết (55 tuổi, Hoàn Kiếm, Hà Nội) cũng có hoàn cảnh tương tự như bác Thơm khi người chồng bác ngỡ là tuyệt vời của mình đã chôn giấu một bí mật suốt bao năm. Sau khi chồng bác ra đi vì một căn bệnh hiểm nghèo thì lúc ấy mọi chuyện cũng mới được hé lộ.
    “Trước đây ông ấy được cả khu phố coi là người đàn ông của gia đình, vô cùng yêu vợ thương con, không sa đà vào tệ nạn nào cả, không đi đêm về hôm bao giờ. Nhất là vợ chồng sống với nhau bao năm, chẳng khi nào ông ấy để tôi phải bận tâm về những chuyện quan hệ ngoài luồng, không như một số người chồng của mấy bà bạn tôi. Căn bệnh hiểm nghèo giáng xuống là nỗi đau và tổn thất tinh thần vô bờ đối với tôi và các con. Rồi ông ấy ra đi, để lại muôn vàn tiếc thương cho những người còn sống…” - bác nghẹn nghào giãi bày.
    Bác Tuyết cho biết, thời gian chồng bác nằm viện điều trị, đã từng có một người phụ nữ lạ dắt theo 2 đứa nhỏ đến thăm bệnh. Họ nói là vợ con 1 người bạn của bác trai, nên bác chẳng nghi ngờ gì. Nhưng khi bác Tuyết thấy người phụ nữ ấy đến nhiều lần, lại còn tỏ rõ vẻ lo lắng, săn sóc thì cũng thắc mắc lắm. Nhưng chồng bác lại giải thích rằng: “Trước đây tôi có giúp đỡ anh bạn kia nhiều, cả nhà ấy coi tôi như ân nhân. Đợt này tôi bệnh trúng đợt cậu ấy đi công tác không về được, nên đã quán triệt cho vợ ở nhà phải đến quan tâm hỏi han tôi như người thân trong nhà. Thôi người ta có cái tình, mình nỡ lòng nào cự tuyệt…”. Bác Tuyết nghe thế liền không còn nghi ngờ gì nữa, thậm chí còn thầm cảm động với tình cảm anh em, bạn bè thân thiết của chồng mình nữa.
    “Thế nhưng trong đám tang của ông ấy, vẫn người phụ nữ ấy xuất hiện với 2 đứa nhỏ. Họ không phải tới chia buồn mà là tới để xin được lạy trước vong linh người chồng, người cha của họ. Tôi bất ngờ không nói nên lời, các con cũng sững sờ tưởng người phụ nữ đó có vấn đề mà nói nhảm. Nhưng hóa ra, chồng tôi và người phụ nữ đó có quan hệ là thật. Họ đã quen nhau 8 năm và có với nhau 2 mặt con. Ông ấy kín kẽ quá, thành ra họ quen nhau, đi lại với nhau thế nào tôi thực sự không được biết. Tôi chỉ biết, người phụ nữ đó ở ngoại thành và trước đây ông ấy thường xuyên ra ngoại thành câu cá với bạn bè. Thì ra đó là những lúc họ hẹn hò với nhau…” - bác nói trong tiếng thở dài đầy ai oán.
    “Tôi thấy hụt hẫng và đau lắm, như có ngàn nhát dao đâm vào tim vậy. Ông ấy có ‘phòng nhì’ bên ngoài bao năm qua mà đến tận khi ông ấy ra đi tôi mới được biết…” - bác Tuyết cố nén tiếng nấc nghẹn ngào.
    * Tên nhân vật đã được thay đổi
    Ngoại tình có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự!
    Theo Điều 8 Nghị định 87/2001/NĐ-CP xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực hôn nhân gia đình thì: Người nào đang có vợ hoặc đang có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người khác nhưng chưa gây hậu quả nghiêm trọng; hay người chưa có vợ hoặc chưa có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người mà mình biết rõ là đang có chồng hoặc đang có vợ nhưng chưa gây hậu quả nghiêm trọng thì có thể bị truy cứu trách nhiệm hành chính và buộc chấm dứt hành vi này.
    Còn theo điều 147 Bộ luật hình sự, người ngoại tình sẽ bị khép vào: Tội vi phạm chế độ một vợ, một chồng
    1. Người nào đang có vợ, có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người khác hoặc người chưa có vợ, chưa có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người mà mình biết rõ là đang có chồng, có vợ gây hậu quả nghiêm trọng hoặc đã bị xử phạt hành chính về hành vi này mà còn vi phạm, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến một năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến một năm.
    2. Phạm tội trong trường hợp đã có quyết định của Toà án tiêu huỷ việc kết hôn hoặc buộc phải chấm dứt việc chung sống như vợ chồng trái với chế độ một vợ, một chồng mà vẫn duy trì quan hệ đó, thì bị phạt tù từ sáu tháng đến ba năm. Gây hậu quả nghiêm trọng được hiểu là quan hệ hôn nhân hợp pháp của người vi phạm bị chấm dứt là vì người này đã vi phạm chế độ hôn nhân 1 vợ 1 chồng.
     
  7. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    Chiếc lồng đèn oan nghiệt!

    Đã gần mười lăm năm trôi qua, mỗi mùa trung thu về, nỗi ám ảnh của chiếc lồng đèn xưa lại cứa vào tim tôi đau nhói. Giá như, ngày đó tôi không quá trẻ con và hiếu thắng thì giờ đây, tôi không phải sống trong sự dày vò ân hận khôn nguôi…

    Tôi và em là con chú con bác, em nhỏ hơn tôi một tuổi nhưng nhìn em chững chạc hơn tôi rất nhiều. Gia đình chú thím khó khăn nên em biết phụ ba mẹ mọi việc từ rất sớm. Trong khi đó, tôi sống như một tiểu thư vì nhà tôi khá giả, tôi lại là con út. Tôi được cả nhà yêu chiều, sắm sửa đủ thứ từ giày dép đến áo quần. Bà nội sống cùng gia đình tôi, bà thương em và thường xin mẹ đồ cũ của tôi cho em. Nhưng vì được cưng nên ngày đó, tôi rất ích kỷ. Có những bộ váy áo cả năm tôi không mặc nhưng khi mẹ đem cho em, tôi tìm mọi cách đòi lại cho bằng được.


    Còn nhớ, lần đó, tôi qua nhà chú chơi, thấy em mặc cái áo màu tím tôi bỏ đã bỏ từ lâu, tôi gào khóc thảm thiết khiến em sợ hãi núp sau lưng thím. Tôi bắt em cởi áo ra ngay để tôi đem về dù thím bảo chiều thím giặt sạch rồi đem trả cho tôi. Vì chuyện này, tôi bị một trận đòn bầm mông nhưng thói đành hanh vẫn không bỏ được.

    [​IMG]

    Đêm hôm ấy, trăng trung thu tròn vành vạnh...


    Trung thu năm ấy, ba và mấy anh chị mua cho tôi rất nhiều quà, nào là bánh, lồng đèn, áo quần mới…Vì thương em nên bà nội giấu tôi mang một ít quà sang nhà chú thím. Nhìn thấy em mang chơi chiếc lồng đèn mà tôi thích nhất, tôi đã vô cùng tức giận. Dù em cố gắng giải thích: “Bà nội cho em, nói là quà bác Hai cho mà” nhưng tôi vẫn giằng lấy, xé vụn và mắng em giữa lũ bạn: “Mày là đồ ăn cắp, lồng đèn này là của tao, tao cất kĩ rồi sao mày lấy trộm được”. Nhìn em khóc tức tưởi, chạy vụt đi, tôi hả hê trong lòng lắm. Đến tối, thấy chú thím qua nhà tìm em, tôi sợ hãi nên chối bay: “Cả ngày cháu không gặp nó”.
    Đêm hôm ấy, trăng trung thu tròn vành vạnh, cả làng nháo nhác đi tìm em nhưng không thấy. Ba ngày sau, một người đi hái củi dọc bờ khe nhìn thấy em dưới một hố bom lấp xấp nước. Người ta bảo, em bị trượt chân lao xuống hố, cố gắng leo lên nhưng không được. Chú thím tôi ngây dại vì mất em, tôi sợ mất hết cả hồn vía. Trong gia đình, ai cũng nghĩ em đi chơi nên bị ngã chứ không ai biết chuyện tôi vu cho em tội ăn cắp lồng đèn…
    Riêng tôi, nỗi ân hận dày vò khiến nhiều lần tôi muốn nói ra mọi chuyện nhưng không đủ can đảm. Mỗi khi nhìn những chiếc lồng đèn xanh đỏ treo khắp phố, lòng tôi quặn thắt…
    Từ đấy, năm nào đến trung thu, tôi đều mua lồng đèn đốt “gửi” cho em. Thi thoảng, trong giấc mơ, tôi lại thấy em mặc chiếc áo tím cũ và cầm cái lồng đèn ngày nào nhìn tôi cười rất tươi…
    Không biết ở thế giới bên kia, em có tha thứ cho tôi không?
    Theo Hải Bình (PNO)
     
  8. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    Cố lấy chồng giàu, tôi phải trả giá quá lớn!

    Tôi đã dùng ngay con tôi để ép anh phải sớm xong thủ tục li hôn. Vợ anh đem con về nhà cha mẹ đẻ, tôi đàng hoàng bước vào căn biệt thự sang trọng, tiện nghi với tư thế của kẻ chiến thắng mà không hề nghĩ tới hậu quả sẽ phải lĩnh đủ sau này.


    16 năm trước, như nhiều bạn bè khác khi mới từ quê xuống thành phố học đại học, tôi cũng khờ khạo và chân chất, quê mùa. Nhưng chỉ sau ngay năm học thứ hai, suy nghĩ của tôi đã thay đổi hoàn toàn. Thay vì khát khao học xong trở về quê làm việc như lúc đầu, tôi cố gắng vừa học vừa tìm cơ hội ở lại thành phố kiếm một công việc, xa hơn nữa là một tấm chồng tử tế, người thành thị và có gia sản càng tốt.

    Bận rộn với công việc, học hành, nên đến khi tốt nghiệp đại học tôi cũng chưa có mảnh tình vắt vai. Bù lại, khi bọn bạn vắt chân lên cổ chạy nộp hồ sơ kiếm việc làm thì tôi đã yên vị với vai trò nhân viên tổ chức sự kiện của một công ty Hàn Quốc. Hai năm sau khi ra trường, tôi trở thành phó phòng. Tôi trở thành niềm hãnh diện của cả họ, trở thành tấm gương sáng để các cô bác hàng xóm đem ra dạy con.
    Nhìn quanh lũ bạn tôi đứa về quê, đứa ở thành phố nhưng lại lấy chồng tỉnh lẻ, con cái đùm đề nhưng vẫn chui rúc ở phòng trọ, xóm nghèo là tôi thấy nản.
    Bằng nhiều cách, qua nhiều mối quan hệ, tôi tiếp cận mục tiêu là chồng tôi sau này. Anh hơn tôi đúng hai con giáp, đã có vợ và một con gái học lớp bảy, nhưng sắp li dị. Anh là người có quyền, có tiền, cha mẹ anh cũng là người quyền thế một thời. Tóm lại, anh có dư những thứ tôi thèm muốn.
    [​IMG]

    Với hai đứa con nhỏ dại, tôi giờ không biết phải làm thế nào để nuôi chúng


    Chẳng phải nói nhiều, người đàn ông đang chán gia đình gặp cô gái trẻ, đẹp, sắc sảo như tôi lập tức đổ không điều kiện. Quen nhau ba tháng, tôi vẫn không nhận được tín hiệu nào tốt hơn để có thể tiến thêm. Tôi nóng lòng, quyết phải dùng mưu để anh và mọi thứ anh có phải là của tôi.
    Sau một buổi tối đi bar, anh đã qua đêm tại căn hộ tôi thuê. Anh ngạc nhiên khi một cô gái dạn dĩ như tôi vẫn còn con gái, nhưng cũng nói rằng điều đó làm anh cảm thấy hạnh phúc. Thói đời, đã ăn vụng được một lần thì sẽ có lần hai, lần ba. Với anh, những đêm ngủ lại nhà tôi chỉ như một cách vừa được giải trí vừa khỏi về nhà. Nhưng với tôi, đó là những bước để tôi buộc chặt anh lại với mình. Cho đến khi tôi thông báo có thai thì anh chết đứng.
    Ban đầu, anh tìm cách tránh. Tôi nhắn tin báo sẽ giữ cái thai lại. Nếu anh không có trách nhiệm, khi sinh con ra tôi sẽ đem nó lên cơ quan anh và làm ầm lên, anh sẽ mất tất cả. Quả là hiệu nghiệm, ngay chiều hôm đó anh tự đánh xe tới chờ tôi ở cổng công ty.
    Tôi đã dùng ngay con tôi để ép anh phải sớm xong thủ tục li hôn. Vợ anh đem con về nhà cha mẹ đẻ, tôi đàng hoàng bước vào căn biệt thự sang trọng, tiện nghi với tư thế của kẻ chiến thắng mà không hề nghĩ tới hậu quả sẽ phải lĩnh đủ sau này.
    Tôi không đi làm ở nhà dưỡng thai, tận hưởng từng ngày cảm giác thỏa mãn, nhàn nhã sung sướng của vợ một quan chức. Một mặt, không ngừng suy nghĩ làm cách nào để anh phải tổ chức đám cưới, nhập hộ khẩu cho tôi càng sớm càng tốt.
    Khi cái thai được 5 tháng, tôi nói dối nó là con trai. Lúc này, anh buộc phải nói chuyện này với cha mẹ anh. Hai cụ đều bị sốc, bố mẹ tôi ở quê sau khi nghe tin cũng thế. Nhưng rồi vì sức ép của tôi lên anh, cha mẹ anh vẫn phải lặn lội về quê tôi để hai bên gia đình gặp mặt nói chuyện. Hôm về, nhìn cái cảnh họ lắc đầu, bịt mũi khi bước qua khoảng sân đất vương đầy rơm, lố nhố gà vịt, hôi mùi phân bò của nhà mình, tôi chợt thấy chạnh lòng, thương ba mẹ vô cùng.
    Tôi về sống với anh không có đám cưới, cũng chẳng có lễ hỏi, chỉ đơn giản là dắt nhau đi đăng ký trên phường. Điều đó làm tôi thất vọng, niềm kiêu hãnh vốn có với họ hàng, bạn bè sụp đổ. Nhưng thôi, tôi đã lỡ cưỡi lên lưng hổ rồi làm sao mà xuống được. Thời gian sau, anh bán nhà chia tài sản cho vợ và con gái rồi quyết định hai vợ chồng về sống với cha mẹ anh.
    Tôi biết, tình yêu của anh đã giảm sút, thậm chí còn khinh ghét, kinh tởm. Chẳng qua anh sợ tôi làm ầm lên thì sẽ mất chức, mất quyền, mất luôn cái ghế mà bấy lâu nay anh và gia đình đã dày công o bế. Hơn nữa, vì cái thai trong bụng tôi là con trai, điều ước bấy lâu nay của họ- vì anh là con một.
    Càng gần ngày sinh con, tôi càng bấn loạn. Tôi không biết phải xoay xở thế nào khi đứa bé sinh ra. Rồi ngày đó cũng đến. Tôi sinh con gái. Anh biệt tăm, ông bà nội đến thăm cháu rồi cũng về. Ở bệnh viện chỉ còn mẹ tôi lụi cụi chăm con và cháu ngoại.
    Bi kịch hơn là những ngày mẹ nuôi đẻ tôi tại nhà chồng, bà bị người ta ngấm nguýt, soi từng bước đi, từng hành động nhỏ. Khi biết rõ mọi chuyện, mẹ đã ôm tôi khóc nghẹn và khuyên tôi nên bỏ tất cả để về quê. Sống có tham vọng cũng tốt, nhưng để đạt được mọi thứ bằng mưu mô như thế này thì sẽ không bền.
    Sau một tháng chăm con chăm cháu, mẹ chia tay tôi về quê trong nước mắt và sự lo lắng. Từ lúc đó, tôi phải tự làm việc của mình mà không được ai giúp đỡ. Cha anh ốm nặng, trở nên khó tính, cáu bẳn. Mẹ anh suốt ngày giam mình trên phòng thờ, đọc kinh gõ mõ. Còn anh, chỉ về sát bữa tối, thi thoảng bồng con thì cũng im lặng, chẳng nhìn đến tôi chứ đừng nói gì đến hỏi han.
    Từ một cô gái năng động, xinh đẹp, tôi trở thành một bà nội trợ đau khổ. Chị giúp việc bị cho nghỉ, trăm việc trong nhà đến tay tôi. Việc nhà, chăm con, chăm cha mẹ chồng, chợ búa, giặt đồ… ngập mặt từ sáng tới tối. Từ 50kg, một tháng sau tôi chỉ còn hơn 40 kg một chút, mấy năm liền không lên cân nổi vì vất vả và suy nghĩ nhiều. Đã vậy, mẹ chồng tôi lại là người khó tính, hay săm soi. Cứ gặp cái gì không vừa ý là bà kêu ca, chì chiết suốt cả ngày.
    Bị phụ thuộc đủ thứ, tôi không dám hó hé gì, chỉ câm lặng làm việc, chăm con, hầu hạ nhà chồng. Mẹ tôi thương con thương cháu, thi thoảng gửi theo xe xuống vài chục trứng, gạo tám, gà vịt… chứ tuyệt nhiên không dám xuống thăm. Tôi đã hiểu được nỗi khổ khi mua sắm bất cứ cái gì cũng phải ngửa tay xin tiền chồng, điều mà trước kia tôi không nghĩ tới.
    Được hơn một năm như vậy, tôi có thai lần thứ hai. Lần này đi siêu âm lại là con gái. Tôi không giấu giếm nữa mà nói thật. Bố mẹ chồng tôi không phản ứng gì, chồng tôi ậm ừ rồi tiếp tục xem ti vi. Tôi bồng con về phòng, dỗ con ngủ trưa mà nước mắt cứ tuôn rơi. Cuộc sống của tôi thật không khác gì địa ngục. Tôi đánh đổi mọi thứ để sống như bây giờ, có đáng không?
    Một sáng đi chợ về, tôi bỗng nghe trong nhà như có tiếng ồn ào, cãi vã. Trong sân nhà, tôi thấy một cô gái trẻ bồng một đứa bé cỡ ba bốn tuổi đang đôi co với mẹ chồng tôi. Hàng xóm trong khu tập thể xúm vào xem ngoài bờ tường, bình luận ra vào. Tôi nghe loáng thoáng đó là con của chồng tôi, cô ta bắt anh phải có trách nhiệm… gì đó. Trước kia, cô ta là giúp việc cho vợ chồng anh, rồi sau đó không biết lằng nhằng thế nào mà có bầu với anh. Vợ anh đâm đơn li hôn cũng vì lý do này.
    Tôi choáng váng, nhưng vẫn chưa tin hẳn. Im lặng đi vào nhà hỏi bố chồng tôi lúc đó đang ngồi bên bàn nước xem có đúng thế không. Ông nhìn tôi một lúc rồi lặng lẽ gật đầu. Tôi bàng hoàng ngất xỉu. Hóa ra, thời gian tôi đi lại với anh thì người phụ nữ kia cũng đang mang bầu đứa con của anh. Mọi người đều biết, hàng xóm cũng biết, vậy mà tôi không hề biết gì cả.
    Khi tôi tỉnh lại, mẹ chồng tôi đang ngồi cạnh giường tôi. Bà khóc. Theo lời bà kể, cô giúp việc có con với anh cũng là con gái. Anh đã thuyết phục cô ta về quê ở cho đỡ bị ảnh hưởng (?), anh sẽ chu cấp đầy đủ cho hai mẹ con. Nhưng gần đây, khi biết anh có tôi, cô ta không còn muốn như vậy nữa mà muốn con phải có cha nên mới làm ầm lên như vậy. Bà mong tôi đừng có suy nghĩ nhiều hại cho đứa trẻ, chuyện đó để bà và chồng tôi thu xếp.
    Khỏi phải nói tôi đã suy sụp như thế nào. Con tôi sinh ra khi ngót tám tháng trong bụng mẹ nên nuôi cũng khó khăn. Lần này, tôi đưa hai con về quê để được mẹ chăm sóc, cũng là để tránh xa mớ bòng bong trong gia đình chồng. Chồng tôi lâu lâu tạt về thăm con một lúc rồi đi, còn cha mẹ chồng tôi, biện lý do già cả bệnh tật nên không đi được, chỉ gửi ít tiền mua sữa cho cháu.
    Khi biết hoàn cảnh của tôi, ba mẹ, các dì, các cậu ở quê đều khuyên tôi không nên cố bám víu vào anh và gia đình anh làm gì nữa, mà nên tự giải thoát cho mình. Tôi cũng muốn thoát ra, nhưng không biết phải quyết định ra sao vì bây giờ trong tay tôi không có bất cứ thứ gì. Tôi không có tiền bạc, không có nghề nghiệp trong khi còn có hai đứa con nhỏ phải nuôi dạy. Bố mẹ tôi ở quê cũng nghèo, chỉ là nông dân chân lấm tay bùn trong khi đã có tuổi, tôi không thể dựa vào bố mẹ. Tôi phải làm thế nào đây?
    Phạm Thị Anh Đào (Hà Nội)
     
  9. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    California buộc smartphone phải có chức năng tự hủy

    Theo trang web công nghệ CNET, Thống đốc California Jerrry Brown đã ký ban hành luật “tự hủy”. Điều luật đặc biệt này sẽ bắt đầu có hiệu lực từ tháng 7-2015. Chế độ tự hủy cho phép người sở hữu smartphone vô hiệu hóa điện thoại của mình hoàn toàn nếu nó bị đánh cắp.
    Trước đó, nhiều nhà hoạt động chống tội phạm từng chỉ trích các hãng điện thoại như Apple không nỗ lực tối đa để giúp khách hàng chống lại nạn mất trộm smartphone. Như vậy, California là bang đầu tiên ở Mỹ buộc smartphone phải được trang bị công nghệ "tự hủy".
    * Xem: Sử dụng smartphone an toàn: những điều cần biết
    Trước đó, bang Minnesota đã ra luật yêu cầu đưa cơ chế "tự hủy" vào smartphone nhưng không mang tính chất bắt buộc. Những người ủng hộ luật của California cho rằng yêu cầu mang tính chất bắt buộc là điều quan trọng nhất nhằm chống nạn đánh cắp smartphone.
    Luật của California chỉ áp dụng với smartphone chứ không có hiệu lực với máy tính bảng (tablet). Các hãng bán lẻ sẽ bị phạt từ 500 - 2.500 USD nếu bán smartphone không có cơ chế tự hủy.
    Các hãng di động như Apple, Google và Samsung cùng nhiều nhà mạng Mỹ đã mở chiến dịch phản đối vì cho rằng luật này sẽ ảnh hưởng tới người tiêu dùng.
    Theo khảo sát của Hãng an ninh di động Lookout, cứ 10 người sở hữu smartphone ở Mỹ thì có một người bị mất cắp điện thoại. Tính đến năm 2013, khoảng 3 triệu người Mỹ đã bị đánh cắp smartphone, cao gần gấp đôi năm 2012.
    Tại thành phố San Francisco, các vụ đánh cắp smartphone chiếm 65% tổng số vụ đánh cắp trong năm 2013. Con số ở Oakland lên tới 75%. Nhà chức trách Mỹ thừa nhận nạn ăn cắp và cướp giật smartphone đang trở thành "đại dịch".
    NGUYỆT PHƯƠNG
     
    champiqn, julie and Phong Vân@ like this.
  10. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    Ăn cá nướng cải thiện sức khỏe não

    Ăn cá nướng mỗi tuần một lần tốt cho não trẻ, theo nghiên cứu được công bố trên chuyên san American Journal of Preventive Medicine. “Nghiên cứu cho thấy những ai ăn cá nướng, chứ không phải cá chiên, sẽ có khối lượng não lớn hơn ở những vùng liên quan đến bộ nhớ và khả năng nhận thức”, James T.Becker, giáo sư về tâm thần học tại Đại học Pittsburgh (Mỹ) cho biết.


    [​IMG]



    Các chuyên gia phát hiện những ai ăn cá nướng ít nhất một lần một tuần có khối lượng chất xám ở não liên quan đến trí nhớ lớn hơn (4,3%) và nhận thức (14%).

    Khả năng vào đại học ở những người này cũng cao hơn những người không ăn cá thường xuyên. Tác dụng chống ô xy hóa của các a xít béo omega 3, có nhiều trong cá, giúp cải thiện sức khỏe, đặc biệt là sức khỏe não bộ.

    Theo Thanhnien
     
    champiqn, Xỉu Ín Chỉ and julie like this.
  11. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    Trước giờ ra mắt iPhone 6, các iPhone cũ bị bán giá rẻ như cho

    Chỉ còn hai tuần nữa là đến ngày iPhone 6 ra mắt, các cửa hàng trên thế giới ồ ạt bán tống bán tháo iPhone 5S và iPhone 5C còn tồn trong kho, với mức giá rẻ như cho không để dọn chỗ trống cho mẫu iPhone mới, tờ IBTTimes cho hay.

    Theo IBTTimes, T-Mobile của Mỹ là hãng mới nhất thực hiện chiến dịch giảm giá iPhone 5. Bắt đầu từ hôm qua 27/8, T-Mobile tuyên bố giảm giá tới 50 USD cho các mẫu iPhone cũ, bao gồm iPhone 4, iPhone 4S, iPhone 5, iPhone 5S và iPhone 5C.
    Cụ thể, theo bảng giá niêm yết chính thức của T-Mobile, mẫu iPhone 5S 64GB sẽ có giá 747 USD, iPhone 5S 32 GB có giá 697 USD, iPhone 5S 16 GB có giá 598 USD, iPhone 5C 32 GB có giá 598 USD, 16 GB có giá 529 USD.
    Một số hãng bán iPhone khác thậm chí còn thực hiện chương trình giảm giá mạnh mẽ hơn. Chẳng như tại Sprint, khách hàng thậm chí còn được miễn phí khi mua iPhone 4 và iPhone 4S 8GB, có kèm theo hợp đồng dịch vụ hai năm. Hai mẫu iPhone 5 64 GB hiện chỉ còn có giá 199,99 USD, iPhone 5S 16 GB có giá 149,99 USD.
    [​IMG]
    iPhone 5S và iPhone 5C bị bán tống bán tháo với giá rẻ như cho.


    Tại Verizon, các mẫu iPhone cũ cũng được giảm giá tới 50% kèm theo hợp đồng dịch vụ hai năm. Đối với mẫu iPhone 4S 8 GB, người dùng cũng được mua miễn phí với điều kiện phải ký hợp đồng cung cấp dịch vụ kéo dài hai năm.
    Tại Walmart, iPhone 5C 16 GB giảm còn 97cent (chưa tới 1 USD) với hợp đồng 2 năm. Trong khi bản iPhone 5S có giá 79 USD.
    Như vậy có thể thấy, như những lần trước đó, cứ mỗi khi có một mẫu iPhone mới ra đời, các mẫu iPhone cũ sẽ liên tục bị giảm giá cực mạnh. Tuy nhiên, đây cũng là cơ hội cho những ai muốn được dùng iPhone có thể mua được sản phẩm của Apple với giá bình dân.
    (Theo Websosanh/IBTTimes)
     
    champiqn, bachho, Smod_06 and 3 others like this.
  12. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    iPad Mini Retina bản rẻ nhất còn 6,8 triệu đồng

    Phiên bản dung lượng 16 GB chỉ có kết nối Wi-Fi được một nhà bán lẻ tại Mỹ giảm giá nhằm kích cầu trước khi phiên bản nâng cấp được cho là sẽ xuất hiện trong ít tuần tới.

    [​IMG]

    iPad Mini Retina. Ảnh: Tuấn Hưng.


    Altatac, một nhà bán lẻ uy tín trên eBay hôm qua bắt đầu cho người dùng đặt hàng iPad Mini Retina với giá chỉ từ 320 USD (tương đương 6,8 triệu đồng) trong khi giá bán được Apple niêm yết là từ 399 USD. Đây là số tiền dành cho phiên bản dung lượng 16 GB chỉ có kết nối Wi-Fi và cũng là model duy nhất được giảm giá.
    Động thái của Altatac cũng tương tự Best Buy khi hệ thống này cũng giảm giá cho iPad Air phiên bản dung lượng 16 GB chỉ có Wi-Fi từ 499 USD xuống chỉ còn 399 USD, tương đương 8,5 triệu đồng.
    Tại Việt Nam, phiên bản chỉ có kết nối Wi-Fi ít được ưa chuộng và đang được rao bán với giá khoảng 8,6 triệu đồng. Tuy nhiên, nếu các model vừa giảm giá được nhập về sẽ là một lựa chọn hấp dẫn nhờ màn hình đẹp, kiểu dáng gọn nhẹ, pin tốt và hệ điều hành iOS hoạt động mượt mà, ổn định.
    iPad Mini Retina và iPad Air dự kiến sẽ có bản nâng cấp vào khoảng tháng 10 sắp tới. Tính năng nổi trội nhất được chờ đợi là cảm biến vân tay Touch ID tương tự như trên iPhone 5S.
    Theo Tuấn Hưng (VNE)
     
  13. Xỉu Ín Chỉ

    Xỉu Ín Chỉ Thần Tài Perennial member

    Thiệt hong chời , gì hay dạ? tin cũ nhưg vẫn mới vs ng chưa đọc , hihhiiii

    Dị nhân ngủ hàng giờ và lặn cả ngày dưới đáy biển

    Hầu như suốt hơn 30 năm qua, không ghềnh đá, hang cùng nào dưới đáy đại dương quanh hòn đảo ngọc Phú Quốc này ông không đặt chân tới.

    Vượt trên 90 hải lý khi chiếc tàu cao tốc xuất phát từ bến cảng Rạch Giá, bồng bềnh hơn 3 giờ liền với sóng, gió và nắng của biển Tây chúng tôi đặt chân lên bến cảng Hàm Ninh, huyện đảo Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang.

    Cánh xe ôm tranh nhau hỏi khách đi đâu để đưa đường và làm hướng dẫn viên tham quan khắp nơi trên đảo.

    Nghe chúng tôi hỏi về người có sở thích kỳ lạ “ngủ ngày dưới đáy biển”, nhiều người đã trả lời ngay đó là “quái kiệt” Sáu Hà.

    Người ta kể về ông bằng tất cả sự thán phục như 1 niềm tự hào có 1 không 2 ở vùng hải đảo này.

    Đơn giản, chỉ vì duy nhất ông mới có thể ngủ hàng giờ đồng hồ dưới đáy biển và lặn biển cả ngày không biết mệt, điều mà hàng vạn thợ lặn già dặn với gió biển cả đời cũng không làm được, dù chỉ 1 lần.

    “Quái kiệt… khổng lồ” xứ đảo

    Hoàng hôn buông dài trên mặt biển Tây chính là lúc chúng tôi xuất phát từ cảng Bãi Vòng, xã Hàm Ninh đi tìm nhà “quái kiệt” Sáu Hà.

    Con đường đá xuyên những tán rừng già ven bãi biển từ xã Hàm Ninh đến nhà của Sáu Hà ở Bãi Bổn gần 20 km, đường đất đỏ mưa trơn trượt rất khó đi.

    Biết chúng tôi là khách phương xa mới đến với đảo ngọc, nhiều người dân địa phương đã can ngăn vì sợ đường đi khó khăn, nguy hiểm và không kịp trở về vì trời đêm xứ rừng buông xuống rất nhanh và tối mịt. “Chú đến đó chắc phải ngủ lại, vì rừng núi thâm u chạy xe vào ban đêm nguy hiểm lắm.

    Ông đó thì cực kỳ hay. Nếu nói về tài chinh phục biển cả thì ở xứ đảo này chắc chưa ai qua được ngón nghề lặn của ổng”, Lê Văn Dũng, một người chạy xe ôm kiêm hướng diễn viên du lịch cho khách lẻ đến tham quan đảo Phú Quốc được mệnh danh là “thổ địa” xứ này quả quyết với chúng tôi như thế.

    Sau khi tìm hiểu thêm ở 1 vài người dân tại ấp Rạch Hàm, xã Hàm Ninh chúng tôi quyết định băng xe gắn máy trong đêm đến nhà “ông thầy lặn”.

    [​IMG]
    Quái kiệt Nguyễn Văn Hà, người có thể ngủ hàng giờ dưới đáy biển.

    Ngoằn ngèo trên con đường đất đỏ uốn lượn dưới những tán rừng nguyên sinh của đảo Phú Quốc, chúng tôi đến nhà Sáu Hà cũng là lúc trời vừa tắt nắng.

    Nhà ông nằm bên bờ biển đối diện với đảo Hòn Ngang thuộc ấp Bãi Bổn, xã Hàm Ninh, nơi có nhiều tàu thuyền nhỏ về neo đậu sau 1 ngày đánh bắt. Bãi Bổn như 1 vịnh biển, nước trong vắt, quanh năm xào xạc rừng dừa xanh trái.

    Ngồi trước hiên nhà gió biển chiều thổi mạnh từng con mát lạnh, thấy có khách lạ đến tìm, Sáu Hà niềm nở đón tiếp.

    Biết chúng tôi là nhà báo phương xa đến với đảo ngọc Phú Quốc, Sáu Hà tỏ ra rất nhiệt tình, cái tính cách và tình cảm của những con người xứ biển là như thế.

    Thế nhưng chính cái sự thật tình của ông làm chúng tôi hơi … bị bất ngờ. Thế nhưng chúng tôi vẫn còn hy vọng “đào xới” chất “dị nhân” trong con người ông.

    Ông bảo những gì người ta biết về ông bây giờ đều cũ rích, cả về số đo vòng bụng trên 2 mét cũng đã thay đổi. Tôi nghĩ muốn “đãi” thêm chuyện phải cùng ông trải lòng trong rượu ấm và có lẽ phải bắt đầu bằng cách gợi lại chuyện xưa.

    Mới chạm cốc có mấy lần, Sáu Hà đã huyên thuyên khoe: “Tui nói chú nghe, thời trai trẻ tui đẹp trai và đào hoa lắm, nhiều người thương yêu chiều chuộng. Có cô còn cơm cháo vun vén như thể mình là sở hữu riêng của cổ.

    Tình cảm ấy cứ đẩy đưa bước chân, càng được thương thì càng phải bày tỏ rõ ràng bằng hiện vật nơi đáy biển khơi” – dừng một lúc rồi ông kể tiếp – “Tên tôi là Nguyễn Văn Hà (48 tuổi), thứ sáu - con trai út trong 1 gia đình 5 anh chị em.

    Thay vì gọi tôi là Út Hà thì hàng xóm ở đây quen gọi tôi là Sáu Hà. Hết thảy 5 anh chị em đều theo nghề lặn biển, đánh lưới cào. Ngày trước, gia đình cha mẹ tôi nghèo lắm nên năm lên 10 tuổi tôi đã “làm bạn” cùng biển cả.

    Kể từ đó tôi trở thành người thợ lặn thực thụ dù chỉ là 1 cậu bé lên 10 và sống với nghề, với biển cho đến bây giờ. Căn nhà này tôi xây tốn 300 triệu đồng.

    Hôm cưới vợ cho thằng con trai, tôi bỏ thêm 200 triệu đồng nâng cấp rộng ra, xây thêm phòng ngủ cho mấy đứa con có chỗ sinh hoạt thoải mái.

    Vật dụng trong nhà mua sắm cũng khá đầy đủ… Toàn bộ tiền nong chi xuất cho những công việc này đều được biển “ban tặng” từ nghề làm thợ lặn biển đánh bắt hải sản của tôi đấy”..

    Sáu Hà rất vui vẻ, cởi mở và trò chuyện rất thân tình. Người có nước da rám nắng, nét sạm đặc trưng của dân lặn biển.

    Lúc nào Sáu Hà cũng cởi trần, trong người mặc duy nhất cái quần cụt, phe phẩy trước gió, ngồi bệ vệ rồi lúc nào cũng nói cười chẳng khác… ông Địa.

    Sáu Hà cho biết, mấy chục năm qua gắn bó với đáy biển mát lạnh riết cũng quen da thịt nên lên bờ mặc quần áo thấy nóng nực khó chịu lắm.

    Vì vậy, dù ngày hay đêm ông cũng mặc độc nhất chiếc quần cụt. Những ngày nắng nóng, 1 mình ông ngồi giữa, 4 hướng 4 cây quạt máy thổi gió tới tấp thì ông mới ngủ được.

    Kể đến đây, Sáu Hà bỗng phá lên cười vì cái thân hình và tính cách kỳ dị không giống ai của mình. Có lẽ chính vì vậy, cộng với tài lặn biển có 1 không 2 trên xứ đảo nên mọi người gọi ông là “quái kiệt” khổng lồ.

    Chúng tôi thắc mắc vì sao ông có thân hình to khỏe trông rất khác người thế? Sáu Hà cười thật tươi rồi bảo: “Ai biết. Cha mẹ sinh ra cũng lớn như người bình thường. Chẳng hiểu sau kể từ ngày lấy vợ về tướng tá cứ phát lên, rồi mập không cản nổi.

    Lúc cao điểm tôi đi cân mới giật mình, nặng trên 140 kg. Sợ mình bị béo phì hay mắc bệnh gì đó, nên mỗi tháng cứ vào đất liền tìm cân để cân mình, thử đi thử lại.

    Ở Phú Quốc này đâu có cây cân đồng hồ nào vượt ngưỡng 130 kg, nên mỗi lần muốn cân, tôi phải đánh tàu cao tốc vô đất liền không đó chứ.

    Người thì bảo tôi chơi sang, tháng nào cũng vào đất liền “du hí”. Người lạ không biết nhìn thấy thân hình “khổng lồ” của tôi thì bảo tôi bị bệnh nhưng có bệnh hoạn gì đâu, 30 năm nay vẫn to như vậy mà”.

    Ngủ gật hàng giờ dưới đáy đại dương

    Nói về nghề biển thì ông Hà rành đến “sáu câu vọng cổ”. Hầu như suốt hơn 30 năm qua, không ghềnh đá, hang cùng nào dưới đáy đại dương quanh hòn đảo ngọc Phú Quốc này ông không đặt chân tới.

    Bởi nghề lặn bắt hải sản biển với ông đã theo nghiệp cha truyền con nối. Sau khi được người thân huấn luyện thạo nghề lặn từ thuở lên mười, ông bị gián đoạn 1 năm khi khoát lên mình chiếc áo màu xanh quân đội.

    “Tôi đi bộ đội được 1một năm thì xuất ngũ. Sau đó cũng vừa lặn vừa làm việc cho 1 cảng tàu. Làm việc không bao lâu thì tôi quay trở lại với biển, cũng bằng nghề thợ lặn.

    Ở làng chài Bãi Bổn này, chỉ 1 số ít ngư dân sống bằng nghề đánh lưới tôm mực, phần lớn đều lấy nghề lặn biển làm kế sinh nhai, vì nghề này trước đây cho thu nhập sống khỏe”, Sáu Hà tâm sự.

    Theo Sáu Hà cho biết, Phú Quốc bây giờ cá, mực bắt được đã giảm khoảng 70% so với 10 năm về trước.

    Trước đây mỗi ngày lặn biển ông có thể bắt được cả trăm ký ốc nhảy, vài ký cá ngựa và cả trăm con hải sâm.

    [​IMG]
    Không có nơi nào trên đảo Phú Quốc mà Sáu Hà không biết, chưa từng lặn.

    Sau khi trừ chi phí Sáu Hà kiếm được trên 500 -1 triệu đồng/ngày. Nhờ vậy mà một mình ông gánh vác nuôi một nách 7 miệng ăn trong nhà rồi còn dư giả, cất được nhà đẹp khang trang.

    Không chỉ nổi tiếng là “người khổng lồ” xứ đảo, Sáu Hà còn được nhiều bạn lặn và ngư phủ quanh vùng kính nể về tài lặn bắt được nhiều tôm cá hơn người khác. Đặc biệt, ở ông còn có một biệt tài quái dị khác mà nhiều thế hệ thợ lặn không làm được, đó là nằm ngủ dưới đáy đại dương.

    Khi được chúng tôi hỏi đến bí quyết của cách ngủ ngày điệu nghệ này, Sáu Hà cười sảng, bình thản nói: “Có gì đâu. Cứ làm mệt thì nằm ngủ, miễn sao giữ được ống thở trong miệng và nếu không bị đói bụng thì ngủ bao lâu chẳng được”.

    Tuy nói thì nghe dễ dàng như thế chứ không phải ai làm cũng được, nguy hiểm lắm.

    Không khéo đang lúc mệt mỏi rã rời mà ở tận dưới đáy biển hàng chục mét, người không có “kỹ thuật” ngủ dưới nước khó giữ được ống hơi thì ngoi lên không kịp và chết là cái chắc.

    Theo Sáu Hà, thật ra chuyện ông ngủ hàng giờ dưới đáy biển không phải là bẩm sinh mà do ông tình cờ phát hiện chính mình.

    Ông Hà kể, 1 lần rượt bắt hải sản dưới đáy biển vô cùng hào hứng. Cứ mãi mê rượt đuổi quần thảo hàng giờ dưới biển nên ông thấm mệt rồi ngủ luôn dưới biển lúc nào không hay biết.

    Đến xế chiều, những bạn nghề của ông sau giờ lặn đã lên thuyền chuẩn bị vào bờ nhưng chờ mãi cũng không thấy Sáu Hà ngoi lên.

    Nóng ruột nhưng đành bỏ bạn lại giữa biển khơi, mọi người đến bên ghe của Sáu Hà giật giật ống hơi.

    Lúc này Sáu Hà mới bị đánh thức, ông giật mình và cũng hết sức ngạc nhiên vì mình có thể ngủ được dưới nước 1 cách bình thường.

    Sáu Hà nói, 17 tuổi ông đã lặn được ở vùng biển có độ sâu đến 8 sải tay, tương đương gần 20 mét nước. Tuy thân hình to mập vậy chứ đừng xuống nước là Sáu Hà lanh lẹ lạ thường.

    Dưới đáy biển ông chạy còn nhanh hơn nhiều anh em đồng nghiệp khác, rượt cá ào ào. Vì vậy nhiều người còn gọi ông là “thuồng luồng biển”.

    Theo Sáu Hà, làm nghề lặn biển thì gặp gì “lượm” nấy.

    Các loại mực, ghẹ, tôm chì, hải sâm, ốc nhảy, hà bao, bào ngư, hải mã, trùng biển… là gặp thường xuyên.

    Hiếm khi gặp được cá cúi (bò biển). Ai bắt được nó là làm giàu, vì giá thịt của nó rất đắt, nhất là “của quý của cá đực” và cặp răng nanh của nó bán giá cả lượng vàng.

    “Có lần tôi gặp dấu bò biển ủi đất bung lên ở gần mấy rặng san hô nhưng dò tìm mãi không ra. Chạy tìm dấu chân nó mệt đuối sức nên tôi ngã người xuống đáy biển nằm ngủ luôn 1 giấc.

    Mấy anh em theo tàu ngồi canh ống thở tưởng tôi bị chết chìm ở dưới nên hoảng hốt, túa đi tìm.

    Khi đến gần họ đụng vào người tôi đang nằm bất động như con “thuồng luồng biển” tụi nó hết hồn. Khi tôi bật dậy thì mấy thằng bạn mới biết tôi còn sống.

    Đó là lần thứ 2 tôi ngủ hàng giờ dưới đáy biển. Nói thật, hôm đó do nhậu hơi nhiều. Xuống biển quần thảo, rượt đuổi bắt cá một lúc thì thấm mệt và buồn ngủ không cưỡng được. Chỉ định ngồi nghỉ một chút nhưng ngủ gục lúc nào không hay.

    Đến khi vuột ống thở bị ngộp, tôi mới giật mình thức dậy rồi nổi lên. Từ đó bạn lặn gần xa mới phát hiện “cái tật” ngủ ngày dưới đáy biển của tôi”, Sáu Hà thật thà kể.


    Nhiều bạn lặn ở làng chày Bãi Bổn đã quá quen với khả năng kỳ lạ và hết thức độc đáo của Sáu Hà nên họ nói hễ nhìn xuống chỗ ống hơi thấy bọt biển di chuyển là biết Sáu Hà đang săn bắt.

    Còn khi thấy bọt hơi chỉ nổi ở 1 chỗ thật lâu thì biết chắc ảnh đang… ngủ. Có lần anh ấy ngủ lâu tới mấy tiếng đồng hồ, đồng nghiệp giật dây, làm cách nào cũng không chịu thức.

    Thấy trời xế chiều, anh em bịt ống hơi, Sáu Hà bị ngộp mới chịu thức và ngoi lên mặt nước. “Nói thiệt nghen, ở đảo và tất cả những người lặn biển trên cả nước chắc chỉ có Sáu Hà mới dám ngủ và ngủ được hàng giờ dưới đáy biển thôi.

    Anh em đi biển ở đây có đến hàng ngàn người nhưng không ai làm được chuyện đó, mà cũng không ai dám thử.

    Lúc đầu, khi nghe chuyện Sáu Hà ngủ dưới biển ai cũng nghĩ là... chuyện tiếu lâm, bởi chẳng ai dại đến mức chui xuống biển mà ngủ.

    [​IMG]
    Sáu Hà có thể lặn dưới biển cả ngày mà không biết mệt.

    Nhưng rồi sau đó, thỉnh thoảng người ta lại thấy ông “đứng hình” dưới đáy biển, bạn lặn phải đánh thức ông dậy. Có người cắc cớ thấy ông ngủ đã đến gần “cúp” ống hơi, không thở được ông lại choàng tỉnh.

    Lâu dần, khi xuống biển ai cũng lo kiếm “đồ” để bán, chẳng còn quan tâm nhiều chuyện bạn lặn “liều” như thế. Nhiều lúc Sáu Hà phải mất hồn khi đang ngủ trong vô thức đã nhả luôn ống hơi khỏi miệng.

    Bị vuột ra, chiếc ống không đứng một chỗ mà “nhảy” khắp nơi, làm ông rất khó khăn bắt lại. Có những lần không bắt kịp ống hơi, ông được 1 phen uống đầy … nước biển”, bạn biển Dương Văn Hùng ở Hàm Ninh nói. Còn Sáu Hà thì cười khanh khách khi nhắc đến chuyện ngủ ngày dưới nước.

    Ông “chia sẻ” cảm giác ngủ dưới đáy biển 1 cách ngắn gọn và súc tích: “Rất dễ chịu, mát hơn ngủ phòng có máy điều hòa và không sợ ai quấy rầy”. Tuy nhiên, trong các thợ lặn ở biển Tây, có lẽ duy nhất ông có cái “cảm giác” khác thường như thế.

    Dẫu biết Sáu Hà có khả năng đặc biệt và đã là 1 “kình ngư” già dặn kinh nghiệm dưới đáy biển sâu nhưng khi biết ông có thói quen kỳ khôi như thế, người nhà cũng không khỏi lo lắng.

    Đến khi ông bị chứng cao huyết áp dày vò, vợ và các con ngăn không cho ông đi biển nữa.

    Nhưng không đi biển thì lại buồn, lại “nóng nực chịu không nổi”, lại thêm bạn nhậu rủ rê, thế là ông lại có cớ nói với bà nhà xuống biển vừa tránh sa vào chè chén, lại kiếm được tiền. Lý do quá hợp lý, để vợ ông không cách nào ngăn ông trở lại với biển.

    Lặn cả ngày dưới nước cũng không biết mệt

    Trong hơi men nồng cay của rượu, Sáu Hà trải lòng về với ký ức tuổi thơ.

    Có lẽ tuổi thơ mới là kỷ niệm làm Sáu Hà khó quên. Chỉ tay vào bàn thờ nghi ngút hương khói, Sáu Hà nói lúc nào ông cũng nhớ công sinh thành của cha mẹ đã chỉ dạy cho ông nghề đi biển.

    Trong hoàn cảnh thắt ngặt, chính cha Sáu Hà đã phát hiện ra con có biệt tài “nín thở” dưới nước.

    Số là, vào những năm chiến tranh, gia đình Sáu Hà và bà con ở Bãi Bổn bị giặc ruồng bố trong 1 đợt truy tìm cán bộ cách mạng.

    Khi đoàn người chạy giặc đến bên con suối trên núi cao thì cậu bé Sáu Hà khóc thét lên. Để cứu người và đánh lạc hướng kẻ thù, cha Sáu Hà đã trấn đầu con mình xuống suối thật lâu. Khi bà con đã chạy khuất sau rặng cây thì người cha mới dám kéo đầu con lên khỏi mặt nước.

    Những tưởng con mình đã ngất lịm vì no nước nhưng thằng bé chẳng những không hề hấn gì, mà còn thét lên: “Má ơi, cứu con”.

    Người cha lại quặn lòng tiếp tục trấn con xuống nước. Tiếng gọi thảm thiết của con đã khiến người mẹ không thể dứt ruột bế con người khác mà chạy giặc tiếp tục. Khi người mẹ quay lại vẫn nghe con ngọng nghịu “Má ơi! má ơi” mà ràn rụa nước mắt.

    Mẹ con ôm nhau ngay trước họng súng của giặc khi đoàn người đã lẫn vào rừng sâu an toàn.

    Sau thời gian bị giặc tra khảo nhưng không khai thác được gì, cha Sáu Hà được thả. Từ bận ấy, mỗi lần đi biển Sáu Hà đều được cha chở theo.

    Sáu Hà được cha cho đu mái chèo tập bơi và hướng dẫn cách trương bụng nín thở dưỡng hơi. Cho đến khi cha Sáu Hà qua đời, câu chuyện trấn nước con từ lúc mới bập bẹ biết nói để cứu nguy cho đoàn người chạy trốn vẫn chưa ai biết.

    Có lẽ cha Sáu Hà sợ con biết rồi tủi thân và trách cứ cha mẹ mình trong thời loạn lạc. Nhưng nay ngồi nhớ lại, Sáu Hà lại nhớ thương cha mẹ da diết.

    Uống ly rượu lễ với cha, Sáu Hà chùng giọng: “Cha tôi 1 đời bươn chải vì con, đến lúc sắp chết vẫn còn khổ”.

    Với Sáu Hà thì cha là người mà ông luôn tôn thờ, người đã cho ông 1 thời tuổi thơ dữ dội trong nghèo khó nhưng nhờ nó mà ông biết sống đẹp, sống có nghĩa.

    1 thời tuổi thơ mà ông chỉ được học đến hết lớp 2 để rồi lao mình xuống biển kiếm cơm. Sáu Hà nhíu mày nhìn biển rồi bất ngờ hỏi: “Chú có muốn lặn biển không, tui cũng đang nhớ biển đây”.

    Nói rồi ông đưa tôi đi thăm xóm bãi, nơi có hàng trăm thanh niên trai tráng cùng ông sống bám đáy biển mưu sinh.

    Ông bảo đã giải nghệ nghề lặn biển mấy năm nay, nhưng vẫn thèm được ra khơi xa, nơi cách bờ hàng trăm hải lý ở Thổ Châu, Hòn Rái, Hòn Sơn, hay vùng lãnh hải xa.

    Nơi đó 1 thời ông đã cùng bạn lặn rong ruổi hàng giờ tìm bắt hải sâm, đi vào rừng san hô ngũ sắc mà theo ông thì trên rừng Phú Quốc tiên bồng thế nào thì dưới đáy biển cũng bồng tiên thế đó.

    Ông bảo ngủ trên giường gần vợ thường không mơ mộng như khi ngủ trên cát, trên rong biển, hay lúc lim dim bị hàng ngàn con cá vây quanh.

    Có lúc ông còn được đối diện với mấy loài cá đuối to như thùng phuy, quạt nước vào người mát lạnh. Nhưng có một giấc mơ ông không sao quên được.

    Trong giấc mơ ấy ông thấy mình và các bạn lặn ở Hàm Ninh, Hòn Thơm không còn mặc quần áo vải tả tơi lạnh giá, mà được trang bị bộ đồ lặn như người nhái làm hướng dẫn viên du lịch đưa du khách khám phá lòng biển Tây.

    Đang thả hồn vào câu chuyện, Sáu Hà bỗng tặc lưỡi thở dài: “Thủy cung” ở Phú Quốc không còn như trước nữa. Người ta đánh bắt, khai thác cày xới lòng biển bằng nhiều phương tiện, tận diệt sản vật của biển.

    Những rặng san hô bị cào bằng tan tác, có nơi bị ô nhiễm nguồn nước ảnh hưởng đến sự sống của muôn loài. Giấc mơ nhẹ nhàng đi qua nhưng lòng tôi cứ day dứt mãi...”.

    “Sao cứ mãi theo nghề lặn biển, 1 công việc cực nhọc và cũng khá nguy hiểm?”, chúng tôi thắc mắc. Sau một thoáng trầm tư, mắt nhìn ra biển, Sáu Hà bộc bạch “Bao đời gắn với biển, mới đẻ ra đã thấy biển, cả tuổi thơ gắn với biển rồi lớn lên, cưới vợ, sinh con đẻ cái, mưu sinh… cũng nhờ biển. Nhưng mà lặn biển còn có nhiều điều hay lắm...

    Xuống đáy biển ta như lạc vào một thế giới kỳ ảo, tuyệt đẹp, không chỗ nào giống chỗ nào, có vùng nước sâu, vùng cạn, nắng nhiều, nắng ít, nơi có nhiều rong hay nhiều sạn sỏi đều cho những những màu nước khác nhau. Bởi vậy không lặn là tôi nhớ biển đến nao lòng”.

    Nhiều người quả quyết, Sáu Hà có thể lặn dưới biển cả ngày mà chỉ lên mặt nước 1 đến 2 lần để ăn cơm vào buổi trưa và thu dọn đồ để vào bờ. Đó là một khả năng đặc biệt của 1 “quái ngư” trên đảo ngọc Phú Quốc.

    “Tui ở nhà hoài bứt rứt lắm chú. Mà đã xuống biển rồi là không muốn lên bờ. Bởi vậy, tôi quý từng phút từng giờ được đắm mình trong lòng biển cả bao la nên cứ lặn liên tục dưới đảy biển cả ngày không biết mệt. Nhà không có ghe tui cũng quá giang ghe khác đi biển hà”, ông thổ lộ.

    Nhìn chiếc ghe mới, Sáu Hà háo hức như đứa trẻ vừa được cho quà. Hôm chúng tôi đến, ông nói vậy là mình sẽ được trở lại đáy biển.

    Lần này, ông sẽ lặn cả ban đêm, là lúc nhiều sinh vật biển ra khỏi nơi ẩn nấp để lại được nhìn được đi thăm, khám phá khắp nơi dưới đáy đại dương bao la này. Chiều xuống nhanh.

    Mặt trời dát vàng mặt biển. Sáu Hà đẩy xuồng cùng chúng tôi ra khơi, rồi nhảy ùm xuống biển như 1 cậu bé lần đầu được đùa nghịch với biển sâu.

    Tôi bấm giờ và đếm 1, 2, 3, đến trên 60 giây ông mới trồi lên mặt nước. Tay nắm con sao biển đưa cho con gái, miệng phì cười giục tôi: “Xuống nhanh đi, biển trông đẹp lắm”.

    Lời gọi mời từ người đàn ông yêu biển nghe thật hồn nhiên, hấp dẫn hơn cả lời chào mời của các hướng dẫn viên du lịch chuyên nghiệp mà tôi thường gặp.

    Đắm mình trong dòng nước biển xanh rì mát lạnh, chúng tôi cùng Sáu Hà thả hồn vào đại dương, ngắm nhìn thiên nhiên, non nước hữu tình ở một góc trời Tây.


    Gia Bảo
    Theo Nguoiduatin
     
    champiqn, Smod_06, julie and 3 others like this.
  14. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    9 siêu phẩm công nghệ của nửa cuối 2014

    Khi trời chuyển thu cũng là lúc các hãng công nghệ rục rịch trình làng những bom tấn smartphone, máy tính bảng và thiết bị wearable đỉnh nhất của mình, nhằm đón đầu mùa mua sắm Giáng sinh - thời điểm kinh doanh quan trọng nhất của năm. Tất cả những siêu phẩm dưới đây đều chưa được công bố chính thức, song các đồn đoán và thông tin rò rỉ đã đủ để chúng ta có sự hình dung tương đối hoàn chỉnh về chúng. Tất nhiên, do chúng đều chỉ tồn tại dưới dạng tin đồn nên cũng không thể loại trừ khả năng sẽ có thiết bị không xuất hiện trên thị trường, ít nhất là trong năm 2014 này.
    1. iPhone 6

    [​IMG]

    Vua của mọi danh sách, thiết bị được ngóng đợi nhất trong năm - không gì khác, chính là chiếc iPhone kế tiếp của Apple. Hầu hết tin đồn đều cho rằng con dế này sẽ được Apple đặt tên là iPhone 6 và ra mắt trong một sự kiện "hoành tráng chưa từng có trong lịch sử Apple" vào ngày 9/9 tới.
    Dựa trên các đầu mối hiện có, có vẻ như iPhone 6 sẽ là một sự nâng cấp đáng kể so với iPhone 6, từ việc sẽ sở hữu màn hình lớn hơn, sắc nét hơn (4.7 inch) cho đến một thiết kế hoàn toàn mới, trông giống với iPad Air hơn là iPhong truyền thống.
    Giới thạo tin cũng tin rằng, sẽ có tới hai phiên bản iPhone 6 trong năm nay, một model với màn hình 4.7 inch và model còn lại sở hữu màn hình 5.5 inch. Hiện chưa rõ bộ đôi này sẽ ra mắt cùng lúc hay phiên bản 5.5 inch sẽ phải đợi thêm một thời gian nữa. Có nguồn tin tiết lộ Apple đang gặp rắc rối với khâu sản xuất iPhone 5.5 inch nên con dế này có thể bị hoãn tới đầu năm 2015.
    2. iPad Air 2

    [​IMG]

    Liên tục những năm gần đây, Apple luôn công bố mẫu máy tính bảng iPad mới nhất của hãng vào tháng 10 nên có lẽ năm nay cũng không phải là ngoại lệ. Hiện thông tin về iPad Air thế hệ thứ hai chưa nhiều, nhưng trang ET News của Hàn Quốc mới đây tiết lộ hiện Táo khuyết đang phát triển các linh kiện đặc biệt cho sản phẩm này.
    Nhiều khả năng, iPad Air mới sẽ không thay đổi nhiều về thiết kế so với Air đời đầu, nhưng sẽ được nâng cấp về vi xử lý và camera. Ngoài ra, trang blog Nowherelse.fr của Pháp cũng mới đăng tải một bức ảnh rò rỉ được cho là chụp iPad Air 2.
    3. iWatch

    [​IMG]

    Từ nhiều năm nay, người ta đã đồn về việc Apple sẽ phát triển một chiếc đồng hồ thông minh mang tên iWatch. Tuy nhiên, phải đến năm nay, sự tồn tại của iWatch mới trở nên cực kỳ cần thiết, khi mà thị trường wearable được dự đoán sẽ bùng nổ còn các đối thủ như Samsung, Sony, LG, Motorola đều đã nhập cuộc trước Apple. Thậm chí Samsung, Sony cũng đã kịp "chạy vài vòng" khi tung ra tới vài ba phiên bản smartwatch gối đầu nhau.
    Trang Re/code dẫn lời một nguồn tin xác tín khẳng định iWatch sẽ được chính thức trình làng vào tháng 10 này, với công năng tập trung vào thể thao và sức khỏe di động, chẳng hạn như đo số bước chạy/đi, lượng calo bị đốt cháy, nhịp tim và các thông tin tương tự. Nếu như Apple thực sự ra mắt iWatch trong tháng 10 như đồn đoán thì nhiều khả năng sản phẩm này sẽ lên kệ trước cuối năm.
    4. Google's Nexus 6 (hay Nexus X)



    [​IMG]

    Cũng như Apple, Google được đồn là đang ấp ủ một smartphone đầu bảng mới trong mùa thu này. Trang TKTechNews đưa tin rằng Nexus 6 có thể được tung ra thị trường trong tháng 9 nhưng tên gọi cuối cùng của nó lại là Nexus X chứ không phải theo cách kết hợp tên - số như truyền thống. So với các đời Nexus trước đây thì Nexus X sẽ có thiết kế và cấu hình cao cấp hơn. Nhưng cũng chính vì thế và giá bán của nó sẽ nhỉnh hơn tương đối so với Nexus 5. Cụ thể, giá bán cho bản không khóa sẽ vào khoảng 499.99 USD, thay vì 349 USD như Nexus 5. Máy sẽ cài sẵn Android L, với cấu hình gồm camera chính 13MP, màn hình 2K QHD và vi xử lý Snapdragon 805 mới nhất của Qualcomm.
    5. Máy tính bảng Nexus mới

    [​IMG]

    Ngoài Nexus X thì Google cũng được cho là đang hợp tác cùng HTC để phát triển và sản xuất một dòng tablet Nexus hoàn toàn mới. Từ những gì nghe được từ giới thạo tin, người ta tin rằng tablet Nexus mới sẽ là phiên bản "máy tính bảng" của siêu phẩm HTC One, với tên mã Volantis. Về cấu hình, Volantis sẽ sở hữu một màn hình siêu nét, song độ phân giải cụ thể là bao nhiêu thì chưa được đề cập. Thiết kế khung kim loại liền khối được đánh giá rất cao của HTC cũng sẽ được nhân bản sang Volantis, cùng với hệ điều hành Android L cài sẵn. Hiện chưa rõ tablet này sẽ lên kệ khi nào, nhưng trước đây, Google thường công bố các sản phẩm Nexus mới vào mùa thu.
    6. Moto X+1

    [​IMG]

    Khả năng cao là mẫu smartphone đầu bảng đầu tiên của Motorola sau khi chia tay mái nhà Google - với tên gọi Moto X+1, sẽ ra mắt trong tháng 9 này. Motorola đã gửi thư mời cho một sự kiện đặc biệt diễn ra vào ngày 4/9 tới đây, nơi hầu hết giới công nghệ đều tin là hãng sẽ chính thức vén màn công bố Moto X+1 và một vài món đồ chơi công nghệ thú vị khác. So với Moto X, Moto X+1 sẽ sở hữu màn hình lớn hơn, sắc nét hơn, vi xử lý nhanh hơn và camera với đèn flash led kép.
    7. Moto 360

    [​IMG]

    Cùng với Moto X+1 thì một tâm điểm nữa của sự kiện 4/9 sẽ là Moto 360, mẫu smartwatch được đánh giá rất cao của Motorola. Đây cũng là một trong những chiếc đồng hồ thông minh đầu tiên cài hệ điều hành Android Wear dành riêng cho thiết bị wearable của Google. Ngay từ thời điểm xuất hiện chớp nhoáng tại sự kiện Google I/0 hồi tháng 3, Moto 360 đã hút hồn được giới truyền thông nhờ thiết kế mặt tròn bắt mắt, sắc sảo và hiếm gặp ở các thiết bị sử dụng màn hình cảm ứng.
    Ngoài ra, Moto 360 còn có khả năng chống nước và hỗ trợ sạc không dây tiện lợi. Hiện chưa rõ giá bán chính xác của sản phẩm là bao nhiêu, nhưng một số nguồn tin tin rằng nó sẽ không rẻ hơn 250 USD và sẽ được phân phối thông qua chuỗi bán lẻ Best Buy.
    8. Samsung Galaxy Note 4
    [​IMG]
    Note 4 sẽ sở hữu màn hình QHD


    Cũng như Motorola, Samsung sẽ tổ chức một sự kiện hoành tráng vào đầu tháng 9 tới với tên gọi Unpacked 2. Nhiều khả năng, đây sẽ là sân khấu để Galaxy Note 4, siêu phẩm mới nhất của đại gia di động Hàn Quốc chính thức trình làng. Giống như Note 3, Note 4 vẫn trang bị màn hình khủng 5.7 inch nhưng được nâng cấp toàn diện về màn hình (QHD 1440 x 2560p), vi xử lý (Snapdragon 805 mới nhất của Qualcomm) và bổ sung thêm các tính năng mới của Galaxy S5 như chống nước hay quét vân tay và đo nhịp tim. Ngoài ra, cũng sẽ không phải là bất ngờ nếu bạn bắt gặp thiết kế vỏ dập lỗ giống như S5 ở phần lưng của Note 4.
    9. BlackBerry Passport

    [​IMG]

    Mẫu smartphone hình vuông lạ mắt của BlackBerry sẽ được công bố chính thức vào tháng 9 tới. Ngoài thiết kế khác thường này thì Passport còn ghi điểm nhờ bàn phím, với những cảm biến chạm cho phép bạn trượt tay (swipe) để nhập số và ký tự thay vì phải bấm phím. Dù chưa ra mắt nhưng có vẻ như sản phẩm này đã thu hút được sự quan tâm của khá nhiều tín đồ Dâu đen.
    Theo Trọng Cầm (VNN)
     
    champiqn, bachho, Smod_06 and 2 others like this.
  15. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    Cái này hay thiệt nha!Thanksss bạn post nha!
    :tea::tea:
     
  16. Smod_06

    Smod_06 Super Moderator Thành viên BQT Perennial Member

    Nhìn Di Nhân này bụng bự quá giống như cái phao nên khó chìm xuống nước là phải rồi, hihi :D
    Bài hay, tks bạn! :tea:
     
  17. champiqn

    champiqn Thần Tài Perennial member



    Kinh thưa thầy và các ban.
    - mới 2 ngày trước tại " Quan Âm Tự" còn gọi là chùa "Cô Ba Nét" tại Vĩnh Châu.
    -Con không khỏi ngạc nhiên , tận mắt chứng kiến những người già ,thanh niên , trẻ em bị tàn tật, bại liệt, tai biến ko thể đi lại được hoặc tay, chân bị yếu ko bước đi được , sau vài phút xoa bóp, bấm nguyệt đạo của thầy trị bệnh, con thấy bệnh nhân như hoàn toàn khác hẳn trước khi trị, người bệnh bước đi không còn trông chờ hay phụ thuộc vào người vịnh hoặc 1 số công cụ hỗ trợ, tay có thể cầm nắm mọi vật nhẹ. " nhìn thật phi thường".
    - Câm, điếc bẩm sinh cũng có thể trị đươc.
    Sau một hồi Con im lặng và chăm chú vào 2 bàn tay của người trị, xoa xoa vào 2 cái tai, xoa xoa và 2 bên bàn tan tai , rồi vỗ bóp bóp vào hai cái tai sau đó người trị tập nói, tập nghe cho bệnh nhân, lạ thay sau hai mươi mấy năm câm, điếc nay đã từ từ biết nhận biết các thông tin bên ngoài, và phát âm có lời nhưng không rỏ ràng lắm. Và cuối cùng là tiếng vỗ tay từ bên ngoài.
    Thông Tin của Người trị :
    Tên :Võ Hoàng Yên
    Tuổi :khoảng 4 mươi mấy
    Nguyên quán: nghe đồn ở Tây Ninh
    Thức ăn: ăn chay trường
    Nghề nghiệp : Trị bệnh, cho người nghèo , không lấy tiền,
    Chuyên trị ở các Âm , Chùa..... 2 ngày trị một huyện

    Xác Suất 80% hết bệnh , 20% không hết do nghiệp phải ránh
    [​IMG]
    hình của ông ta

    Đứng gần người Trị con có cảm giác bị Choáng thầy ạh.

    Message edited by HienTao - Thứ Năm, 24 Jan 20

    Date: Thứ Năm, 24 Jan 2013, 7:15 AM | Message # 5 [​IMG]Generalissimo
    [​IMG]
    Group: Moderators
    Messages: 1527
    Status: Tạm vắng
    Quote (HienTao)
    Người này trị bệnh có sự giám sát của Bệnh viện và đặc biệt có bên an ninh bí mật giám sát


    [​IMG]


    Ông ta tên là Võ Hoàng Yên
    [​IMG]g
    Các Bạn mến,
    Qua 1 số hình ảnh và bài viết về "Lương Y" Võ Hoàng Yên ,
    Tôi có 2 nhận xét cá nhân như sau:

    1/- Tui hong hỉu siu mà "Đỉnh cao trí tuệ" của Nhà Nước VN ta bi giờ, lại vưỡn dùng Bộ Luật theo kiểu "Phong kiến" Vua Chúa thời xưa là:
    "Phép Vua thua Lệ Làng"​

    Có nghĩa là mỗi Huyện, mỗi Quận, mỗi Tỉnh, mỗi Thành Phố... đều có Luật riêng !!! :

    Nơi thì đè "Lương Y" Võ Hoàng Yên bắt phạt tiền Triệu !

    Nơi thì cấp giấy Phép hành Nghề cho "Lương Y" Võ Hoàng Yên

    Đặc biệt tờ Báo Tuổi Trẻ luôn luôn đăng tin những lúc "Lương Y" Võ Hoàng Yên đi trị bịnh ở đâu, thời gian nào, và có nhiều bài viết tuyên dương, cũng như tin các "Cán Bộ Đảng" địa phương đã đón tiếp và giúp đỡ cho "Lương Y" Võ Hoàng Yên được hành nghề tại nhiều nơi !

    Vậy mà nhìu chỗ khác vưỡn bắt phạt "Lương Y" Võ Hoàng Yên này !!!

    Thật là đáng bùn cười ! Có lẽ địa phương đó, cán bộ hông bít đọc Báo !!!
    [​IMG] [​IMG]


    2/- Nhìn các clip video trị bịnh của "Lương Y" Võ Hoàng Yên , tôi thấy Ông ta dùng các động tác khoa học của "Huyệt đạo trị liệu" để đả thông kinh mạch rất hợp lý và có "kiến thức" có "học thức" đàng hoàng !

    Nhưng !

    3/- Tôi cũng có thấy những lúc "Lương Y" Võ Hoàng Yên tay đặt trên người Bịnh, mà Mắt của "Lương Y" Võ Hoàng Yên lại nhắm !!!
    Phải chăng là lúc đó, Ông đang "Niệm Chú" ???
    Mà 1 người tử nhỏ đến lớn, sống ở Chùa, thì chắc hẳn là Ông niệm Phật !!!

    Vì hoàn cảnh xã-hội mà nhà nước đang cố tình bám víu vào chữ "XÃ HỘI CHỦ NGHĨA" nên Ông "Lương Y" Võ Hoàng Yên mới chỉ nói là:
    "Hoàn toàn trị bệnh theo cách "Đả thông kinh huyệt" của khoa Châm Cứu mà thôi !

    Do đó, Tôi rất ngưỡng mộ "Lương Y" Võ Hoàng Yên
    Và mong rằng sẽ có thêm nhiều người Tài, Đức như Ông Yên , xuất hiện để giúp những người dân...đen trong Nước !!!

    Nửa Lính, nửa Quan, nửa Thầy, nửa Thợ: Đầu đầy...Chí !, lang-thang trên 4 vùng đất Việt.
    Ít Tiền, ít Bạc, ít Bạn, ít Bè: Bụng thiếu...Cơm !, trằn-trọc dưới 8 hướng trời Tây.

    gLSK Date: Thứ Bảy, 26 Jan 2013, 8:01 PM | Message # 10 [​IMG]Major general
    [​IMG]
    Group: Disciples
    Messages: 405
    Status: Tạm vắng

    "Do đó, Tôi rất ngưỡng mộ "Lương Y" Võ Hoàng Yên
    "

    Dạ thưa Thầy, đúng vây.
    Thứ nhất anh Yên là cư sĩ thuần thành, tuổi đời còn trẻ nhưng tuổi đạo chấc cũng khas.
    Thứ 2 là anh ấy chữa bệnh miễn phí
    Thứ 3 đúng là có những ca bệnh đã vái tứ phương ko chuyển, nhưng sau khi anh Yên chũa ngay lần đầu đã chuyển ngay. Nếu ko tận mắt nhìn thì khó tin đươc. Đúng là thần kỳ, nên có người gọi VHY là "thần y"
    Thứ 4 anh Yên ko nhận bệnh xằng, ca nào chữa đc thì nói đc. Ca nào ko thì nói không. LY. VHY ko chữa đc bách bênh, mà chủ yếu về hệ vận động và câm điếc.
    Có thời gian, LSK xin hầu chuyện Thầy và quí vị đây về VHY trên đường hành đạo mà LSK may mắn đc biết.

    Kính.

    Mes

     
    Hoàng 9999 and Sơn like this.
  18. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    khó quá!Khó quá!lòng này biết tỏ cùng ai!

    Chúng tôi cưới nhau được hơn 3 tháng. Do bên nhà ba mẹ vợ tôi khá giả lại thương con nên bảo vợ chồng tôi về ở chung cho đỡ tốn kém. Ba mẹ và anh chị em vợ tôi rất tốt, họ xem tôi như người trong nhà, nhờ vậy cuộc sống của vợ chồng tôi khá thoải mái. Tuy nhiên, có một chuyện khá tế nhị mà vì nó tôi muốn dọn ra ở riêng nhưng thương lượng với bà xã chưa xong.
    Chuyện là như vầy, tôi và bà xã quen nhau cũng khá lâu trước khi cưới. Tuy nhiên, cô ấy khó tính nên không cho “phá lệ, xé rào” mà phải chờ đến đêm tân hôn. Hôm đó tôi uống rượu khá nhiều, không nhớ mọi chuyện diễn ra thế nào nhưng hôm sau chẳng nghe vợ nói gì.
    Chúng tôi đi hưởng tuần trăng mật ngay sau đó. Đến khi ấy thì xảy ra chuyện. Đêm nào vợ chồng gần gũi, cô ấy cũng khóc. Mới đầu khóc ít, sau đó càng vào cao trào thì lại càng khóc to. Tôi hoảng quá hỏi vợ có bị làm sao không thì cô ấy lắc đầu nói “em đâu có khóc, anh cứ làm việc bình thường đi”.
    Nói chung là ngoài tiếng khóc của vợ thì mọi chuyện đều bình thường, mỗi cuộc giao ban của chúng tôi kéo dài khoảng 30 phút và sau đó vợ tôi cho biết là cô ấy rất vui.
    Khi ở khách sạn thì vợ tôi khóc chẳng có ai hay, hết tuần trăng mật, về nhà thì lại có chuyện. Trong một lần vợ chồng tôi đang hì hục về đích thì mẹ vợ đập cửa phòng, đèn đuốc trong nhà bật sáng trưng. Thì ra hôm đó vợ tôi khóc to quá nên mẹ tôi tưởng hai vợ chồng đánh lộn, vội đập cửa vào để can ngăn.
    Sau lần đó, tôi ngượng quá, không dám mần ăn gì. Thỉnh thoảng vợ tôi rủ rê thì hai đứa lại thì thà, thì thụt như ăn trộm. Tôi bảo vợ cắn chặt cái khăn để đừng khóc thành tiếng nhưng như vậy thì cô ấy lại khó thở và thấy tức cười. Thế là cuộc vui chẳng tới đâu.
    Vợ tôi khẳng định cô ấy rất hạnh phúc khi vợ chồng gần gũi nhưng lại không có cách gì để kiềm nén âm thanh phát ra giống như tiếng khóc. Tôi nói “giống như” là vì vợ tôi không hề chảy nước mắt. Tôi có nên đưa vợ đi khám để điều trị hoặc có cách gì để vợ tôi không khóc mỗi khi vợ chồng giao ban hay không? Vợ tôi nói có người bày cho cô ấy nuốt con thằn lằn sống thì sẽ khỏi nhưng cô ấy không dám...
    linhtu… @gmail.com
    Bạn trẻ thân mến,
    Bạn nói rằng mỗi cuộc giao ban của vợ chồng bạn kéo dài khoảng 30 phút và sau đó bà xã của bạn rất vui; như vậy có nghĩa là cuộc họp của hai bạn bảo đảm chất lượng, hiệu quả.
    Bạn cũng cho biết trong các cuộc họp hành, mới đầu cô ấy khóc ít, sau đó càng vào cao trào thì càng khóc to nhưng không có nước mắt. Vậy có thể có 2 suy đoán: Thứ nhất, âm thanh đó có thể không phải là tiếng khóc mà chỉ là âm thanh phát ra một cách vô thức khi người ta sung sướng.
    Thứ hai, trong trường hợp suy đoán đó là tiếng khóc thì phải tìm hiểu xem nguyên nhân là gì? Thông thường người ta khóc khi buồn rầu, đau khổ hoặc vui quá, hạnh phúc quá cũng khóc. Mà một khi đã khóc thì phải có nước mắt. Các bạn mới cưới, chẳng có xích mích, mâu thuẫn gì; vợ bạn lại khẳng định cô ấy rất vui khi vợ chồng gần gũi, vậy đích thị là tiếng khóc ấy không phải do buồn khổ mà vì quá vui sướng. Nếu thật sự vui sướng, hạnh phúc đến phát khóc mà không có nước mắt thì bà xã của bạn hẳn là có vấn đề về tuyến lệ, phải đi khám xem có bị nghẹt hay tắt tuyến lệ hay không?

    [​IMG]



    Ở đây, chúng tôi thiên về suy đoán thứ nhất, đó không phải tiếng khóc mà chỉ là âm thanh phát ra một cách bộc phát khi người ta cảm thấy sung sướng, hạnh phúc. Không riêng bà xã bạn mà nhiều người cũng “có thói quen” rên rỉ, nỉ non khi gần gũi bạn tình. Điều đó trong giới hạn “âm thanh vừa đủ nghe” thì có tác dụng kích thích ham muốn, làm tăng khoái cảm.
    Trường hợp của vợ bạn thì hơi đặc biệt, đó là… volum tự động điều chỉnh âm thanh từ thấp tới cao, từ nhỏ đến to tùy theo cường độ hoạt động của chủ thể. Nếu đã cho cô ấy ngậm khăn mà không ăn thua thì trước tiên nên thiết kế lại hệ thống cách âm của căn phòng, sao cho âm thanh được ngăn chặn một cách triệt để nhất. Hiện nay các cửa hàng vật liệu xây dựng có nhiều loại vật dụng cách âm rất tốt, bạn nên tìm mua để sửa soạn lại căn phòng của mình. Đừng sợ mọi người trêu chọc bởi chuyện này còn ít khó xử hơn là nửa đêm bị cả nhà đập cửa phòng, dựng dậy…

    [​IMG]


    Cách thứ hai được nhiều người áp dụng và cho kết quả tốt là hãy ngăn chặn những âm thanh đến không đúng lúc của đối tác bằng những nụ hôn sâu. Bạn hãy thử sẽ thấy rất hiệu nghiệm. Nụ hôn sâu sẽ chặn luồng hơi phát ra, đồng thời lại có tác dụng hướng sự tập trung của đối tác vào mục tiêu khác; khi đó não bộ của cô ấy tạm thời quên đi thói quen phát ra âm thanh “như tiếng khóc”.
    Cứ kiên trì tạo thành thói quen, lâu dần cô ấy sẽ “quên” chuyện khóc lóc dở khóc, dở cười ấy. Về bài thuốc nuốt con thằn lằn để… trị cái bệnh khóc thì xin can vì chắc chắn đó chỉ là câu nói đùa. Bạn mà thực hiện thì có khi bà xã lại khóc to hơn…

    VŨ KIM KHÔI
     
    champiqn and Hoàng 9999 like this.
  19. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    Quả Báo!!!

    Tôi không bao giờ quên cái ngày ba bỏ mẹ tôi để chạy theo người đàn bà kia. Ba nói với mẹ là đi mua đồ ăn sáng, nhưng mẹ đợi đến trưa, đến chiều, lòng đầy lo lắng và đói lả vẫn không thấy ba quay lại.
    Khi tôi nhận được tin đến nơi thì người ta đã chuyển mẹ tôi lên phòng cấp cứu. Bệnh tim của mẹ tái phát sau một thời gian điều trị ổn định. Chuyện xảy ra đã 7 năm rồi nhưng tôi vẫn nhớ như in.

    [​IMG]



    Năm đó tôi 20 tuổi, đang học đại học năm thứ hai. Khi mẹ tôi phát bệnh, ba giao công việc lại cho anh hai để vào bệnh viện chăm sóc mẹ. Ba nói: “Chỉ có ba mới hiểu ý mẹ, làm cho mẹ vui mà khỏi bệnh”. Tôi đã chứng kiến những tháng năm hạnh phúc của ba mẹ nên hiểu tấm lòng của ba trong câu nói đó. Vậy là anh em tôi thay nhau quán xuyến chuyện làm ăn để ba toàn tâm, toàn ý chăm lo cho mẹ.
    Bác sĩ Trưởng Khoa Nội Tim mạch của một bệnh viện trên địa bàn quận 5, TP HCM là bạn thân của mẹ nên ba chọn bệnh viện đó để mẹ điều trị.
    Sau khi tình trạng của mẹ ổn định thì ba đăng ký cho mẹ nằm ở phòng dịch vụ chỉ có 2 bệnh nhân. Người bệnh nằm cùng phòng với mẹ là một bác cũng trạc tuổi ba mẹ tôi. Nuôi bác là người vợ còn khá trẻ. Nghe đâu hai người mới chắp nối được vài năm sau khi người vợ đầu của bác mất vì bệnh hiểm nghèo.
    Đồng bệnh tương lân nên hai gia đình khá thân thiết. Bên này có cái gì ngon cũng mời bên kia, bên này hết nước sôi thì bên kia đi đổ dùm, bên này có việc đi đâu đó thì bên kia trông dùm người bệnh, khi người này bận thì người kia đi lấy cơm cháo dùm…
    Anh em tôi thấy vậy cũng mừng, nghĩ mẹ bệnh dài ngày, ba chăm sóc cũng vất vả, có người bầu bạn tâm sự cũng đỡ buồn. Hằng ngày, ba nhờ người phụ nữ kia mua cơm, sau đó họ cùng xuống căn tin của bệnh viện ăn cơm “cho khỏi mắc công rửa chén bát” như lời ba tôi nói. Cả ba tôi và người phụ nữ kia đều rất cảm kích trước sự chăm sóc tận tình của mỗi người dành cho người bạn đời của mình.
    Cho đến cái ngày định mệnh. Ba tôi bảo đi mua đồ ăn sáng cho mẹ rồi không thấy quay lại. Bác Giao, người bệnh nằm cùng phòng với mẹ cũng lâm vào cảnh tương tự. Sau này bác kể, mẹ tôi cứ ngồi ngóng ra cửa phòng, chốc chốc lại ngoắc mấy người nuôi bệnh quen ở mấy phòng bên cạnh để hỏi “có thấy chồng em đâu không? Ảnh đi mua đồ ăn sáng cho em, không biết bị gì mà tới giờ chưa thấy về?”. Mẹ tôi sợ ba bị tai nạn hay bệnh hoạn bất ngờ…
    Ở bên cạnh, bác Giao cũng nhấp nhỏm. Đến trưa vẫn không thấy vợ bác và ba tôi quay lại phòng, bác Giao đã gọi cho con mình. Họ túa đi tìm, đến tối vẫn không gặp họ. Cả hai người đều không mang theo điện thoại. Khu khám bệnh ban đầu còn xầm xì, sau đó thì bàn tán ồn ào về chuyện hai người nuôi bệnh dẫn nhau bỏ trốn, để lại hai người bệnh không người chăm nom.
    Mẹ tôi ngất xỉu khi biết chắc là ba không quay lại. Khi anh em tôi nhận được tin báo, từ Đà Lạt chạy xuống thì mẹ tôi đã hôn mê sâu. Tôi chỉ kịp nắm lấy bàn tay đang lạnh dần của mẹ. Mặt mẹ ướt đầm nước mắt. Mẹ tôi ra đi mà vẫn không hiểu tại sao người chồng yêu thương lại có thể nhẫn tâm quay lưng, bỏ rơi mình trong lúc bệnh hoạn như vậy.

    [​IMG]



    Đám tang mẹ tôi, ba không về. Tôi chẳng biết ông có biết tin không, hoặc là ông không dám về để chứng kiến hậu quả việc làm độc ác của mình.
    Riêng tôi, cùng lúc mất cả cha lẫn mẹ đã khiến tôi rơi vào u uất. Tôi phải nghỉ học một năm trời để trị bệnh. Tôi hận ba tôi và người đàn bà kia và thề sẽ xé xác, phanh thây họ nếu gặp lại. Anh hai tôi thì trầm tĩnh hơn. Anh ôm tôi vào lòng: “Còn có anh hai đây mà cưng. Mẹ bệnh lâu quá rồi, có lẽ ba cũng bức bách. Thôi thì mình cứ cho là duyên nợ của ba mẹ chỉ có bấy nhiêu, em đừng giận, đừng trách ba làm gì, mọi chuyện rồi sẽ qua thôi”.
    Tôi không nói, không rằng nhưng tôi không dễ tha thứ như anh hai. Tôi nửa muốn đi tìm ba để hỏi tội, nửa muốn xem như ông đã chết rồi.
    Cuộc đời thật trớ trêu. Ngay khi tôi gần như đã quên chuyện cũ thì bất ngờ tôi gặp lại ba mình. Công ty cử tôi về TP HCM tập huấn 6 tháng. Chỗ tôi ở cách trường học khá xa nên tôi phải đi xe ôm mỗi ngày. Và một trong những lần như vậy, tôi đã gặp người đàn ông của mẹ tôi. Khi nhận ra người chạy xe ôm là ông, tôi nhìn ông trân trối và không thốt lên được lời nào. Ông cũng vậy. Sau khi há hốc nhìn tôi, ông vội vàng nổ máy định phóng xe bỏ chạy nhưng tôi đã níu lại.
    Trong suy nghĩ của mình, tôi không bao giờ hình dung người cha mà tôi kính yêu lại tàn tạ, hom hem như vậy. Khi đã tiêu hết số tiền dành chữa bệnh cho mẹ tôi, ông phải đi chạy xe ôm kiếm tiền nuôi người tình bụng mang dạ chửa. Sau khi sinh con, bà ta bị bệnh nằm một chỗ, gánh nặng gia đình dồn hết lên vai ba tôi. Ông phải đem đứa con nhỏ gởi vào một mái ấm trên quận Thủ Đức.
    Giờ đây, ngày ngày ông chạy xe ôm để kiếm tiền thuốc thang cho người đàn bà ấy. Họ sống trong một căn nhà tồi tàn ở tận ngoài Bình Chánh. Căn nhà này được mua bằng một phần tiền bán mạng mẹ tôi. Nếu ba không bỏ đi, ôm hết tiền theo thì mẹ tôi không chết tức tưởi như vậy.
    Càng nghĩ tôi càng hận. Nỗi căm hận tưởng đã phai mờ 7 năm qua giờ lại bùng lên như ngọn lửa nhỏ gặp cơn gió to. Tôi hả hê nói với ba: “Đáng đời cho ông. Mẹ tôi chết là vì ông và người đàn bà kia. Đúng là ông trời có mắt, chuyện nhân quả ngày nay nó tới liền chứ chẳng phải đợi lâu”. Ba tôi cúi gầm mặt không nói lời nào. Tôi càng hả hê trong dạ.
    Nhưng cảm giác ấy cũng chỉ được vài phút giây ngắn ngủi. Khi quay lưng đi là tôi bắt đầu khóc. Tôi nhớ những ngày tháng ấu thơ hạnh phúc ngập tràn bên ba mẹ. Ba rất thương và chiều tôi. Chưa bao giờ ba từ chối những yêu cầu trời ơi, đất hỡi của tôi. Nhớ có lần tôi bệnh bị sốt cao, nửa đêm ba cõng tôi chạy ra đường để đón xe lên bệnh viện tỉnh. Suốt mấy ngày liền, ba ngồi quạt cho tôi, đút cho tôi từng muỗng nước cam, từng muỗng cháo…

    [​IMG]





    Ký ức về gia đình hạnh phúc, về tình yêu thương vô bờ bến của ba cứ cuồn cuộn chảy về trong tôi. Có lúc tôi nghĩ, đúng là ba có lỗi với mẹ nhưng với anh em tôi, cho đến ngày ba dứt áo ra đi theo tiếng gọi của một con tim lạ thì cũng vẫn vẹn nguyên hình ảnh một người cha mẫu mực, hết lòng yêu thương con cái. Tôi không biết phải làm sao bây giờ?
    Hình ảnh gương mặt hom hem của ba và người đàn bà gầy gò trong căn nhà nhỏ cứ ám ảnh tôi. Rồi câu chuyện về đứa nhỏ phải đem gởi ở nhà mở khiến lòng tôi ray rứt. Nếu tôi tha thứ cho ba thì tôi có lỗi với mẹ; còn nếu như cứ bỏ mặc ông như thế thì cũng có nghĩa là tôi tự đày đọa mình suốt phần đời còn lại bởi trong sâu thẳm lòng mình, tôi biết tình phụ tử là thiêng liêng và không gì có thể cắt rời...


    Tường Vi
     
    champiqn and Hoàng 9999 like this.
  20. Sơn_@

    Sơn_@ Thần Tài

    Ăn rồi!Ngon cực kì!

    Nhớ canh nấm sò của mẹ

    Mẹ bảo, nấm sò còn gọi là nấm bào ngư, có màu trắng, thường mọc trên những cây gỗ mục hay đang “yểu” đi. Nấm sò mọc xếp nhau như bậc thang, có hình dạng giống lỗ tai người nên người dân quê còn gọi là tai nấm.
    Mẹ còn bảo rằng, nấm sò có thể chế biến được thành nhiều món ăn rất chân quê mà ngon như gỏi, xào, canh... Ngay món canh, cũng có nhiều cách chế biến, trong đó có món canh với trứng gà là mẹ hay làm cho cả nhà ăn để giải nhiệt.


    [​IMG]

    Bát canh nấm sò
    Thật ra, tôi không nhiều lần tự tay làm món này, nhưng hay quan sát mỗi khi mẹ nấu. Mẹ thường rất tỉ mỉ. Để làm món canh nấm sò trứng gà, trước hết nên chọn những tai nấm dày, dai, cứng và có phần thân tròn trịa, tương đối to. Sau đó rửa sạch, để ráo nước và xé sợi (không cần nhỏ quá), chuẩn bị thêm quả trứng gà.
    Bắc xoong lên bếp, đợi xoong nóng đều thì cho ít dầu ăn vào, dầu chín thì bỏ củ hành giã nát hay thái mỏng để phi dầu. Sau đó đổ nấm sò và trứng vào nồi xào cho chín rồi đổ nước, việc xào chín giúp hạn chế mùi ngái của nấm. Chờ nồi canh sôi thì cho gia vị vào để nêm nếm. Khi đã vừa ăn thì cho một ít hành lá và ngò thái mỏng vào nồi canh để tăng thêm hương vị.

    [​IMG]


    Tìm hiểu thêm trong y học, nấm sò thường có trong thực đơn dành cho những người giảm cân vì nó rất ít calo, thích hợp với các trường hợp rối loạn tiêu hóa hay thiếu máu não. Một nồi canh nấm sò trứng gà thơm ngon trong bữa ăn rất hiệu quả trong việc giải nhiệt vì nấm sò có tính mát.
    Tuy nhiên, cũng vì đặc tính này của nấm sò mà không nên ăn quá nhiều vì dễ gây lạnh bụng. Thêm một lưu ý nữa là nên ăn món canh này lúc còn nóng vì để nguội thì sẽ tanh mùi trứng gà và ngái ngái mùi nấm.

    Theo Xuân Khánh (quangngaionline)
     
    champiqn and Hoàng 9999 like this.