Mai Lỡ Hai Mình Xa Nhau Mai lỡ hai mình xa nhau ... Đừng khóc cho mi hoen sầu! Ghi nhé em chuyện buổi ban đầu Đừng để tình ta phai tàn mau Lời nguyền xin khắc sâu Mai nếu hai mình xa nhau ... Từng bước em... đêm ai dìu ? Em khóc, ai dành dỗ, nuông chiều ? Và ai dệt thơ cho em yêu ... Trong đêm buồn quạnh hiu ? Thương đôi mắt em buồn thật buồn! Thương em tính mang nhiều tuổi hờn Và hay bắt anh đưa đi chơi Trong những lần mưa đổ nhiều thật nhiều ... Vì mùa mưa em yêu! Mai nhé hai mình xa nhau ... Tội lắm em anh thơ dại! Đêm ngóng đêm mỏi mắt thương sầu Kỷ niệm một đêm ta trót trao Yêu nhau đừng phụ nhau ...
Đường Tình Hai Lối Anh sẽ là phút giây vấn vương trọn đời Em sẽ là giấc mộng tan vỡ đơn côi Hai chúng ta quá khổ đau Trái tim đầy khổ đau Giấc mơ này đã tan thành mây ANh hãy về để cố quên đã yêu đơn phương Em hãy về khép lại tranh sách yêu đương Hai chúng ta quá khác xa Trái tim đầy khác xa Hãy cho tình nghĩ đôi đường Lòng anh đã yêu tình em trớ trêu Dù biết trái tim em đầy cảm thông Đừng nói nữa em làm đơn đau thêm Hãy giúp anh tìm phút giây bình yên Xin chớ đừng trách em trái tim lạnh lùng Anh trách người có tình mà cũng như không Anh hãy thương số kiếp em Đã gieo đầy oán thương Biết yêu là khổ đau trăm đường Biết yêu là khổ đau trăm đường
Mưa Trên Biển Vắng Mưa buồn mãi rơi trên biển xưa âm thầm ôi biển vắng đêm nao tình trao êm đềm cơn sóng nào khơi lên nỗi đau trong em bao nhiêu chiều lang thang một mình Anh giờ đã như mây dạt trôi phương nào em còn mãi nơi đây ngồi ôm kỷ niệm ôi cát mềm đêm nao bước chân đôi ta in hằn sóng đã xoá nhoà những bước đi Tình như bóng mây, ngàn năm vẫn bay mây ơi mây hỡi cánh mây giang hồ Ngày tháng lênh đênh , bờ bến nơi đâu nhớ chăng tình em mãi luôn chờ mong Bao ngày tháng nên thơ tình yêu đâu rồi nay tình đã xa xăm mù khơi phương trời ôi nỗi buồn như mây kín che đôi ta bao ngày cô đơn lạnh lùng Anh còn nhớ hay quên tình xưa êm đềm anh còn nhớ hay quên vòng tay ân tình son phấn nào rồi anh lãng quên đi bao kỷ niện bên nhau với tình yêu ngất ngây Người yêu dấu ơi , tình em vẫn xanh anh nơi phương đó biết chăng em chờ ngày tháng cô đơn , lặng lẽ đi qua với bao sầu thương kín dâng hồn ta
Tình Đầu Tình Cuối Tình đầu hay tình cuối khi một ngày một người đã ra đi tình đầu hay tình sau khi cơn đau không biết đến bao lâu một ngày ta được yêu rồi một ngày một mình ta buồn thiu biết thức trắng biết trống vắng và biết nếm trái đắng mà đời thì như chiêm bao khi yêu nhau biết ra sao ngày sau tình đầu thường lên men đau nên đôi khi trái tim như nhỏ máu đầu tình nào đoán đến phút cuối bẽ bàng rồi chất ngất tiếc nuối thì tình đầu chỉ còn là trong kỷ niệm mà thôi Em ơi em ơi em đâu rồi làm sao anh hôn làn tóc rối em ơi em ơi em đâu rồi làm sao làm sao ta có đôi em ơi em ơi em đâu rồi mộ bia đề tên em đó sao em ơi em ơi em đâu rồi để tình đầu thành tình cuối đau lòng nhau Tình đầu hay tình cuối khi cuộc đời chỉ là những thương đau tình đầu hay tình sau khi cơn mơ như thức trắng đêm thâu chỉ là cơn mộng thôi mà người đời thường như cơn mộng trôi lúc bỡ ngỡ lúc gắn bó và có lúc sóng gió dù tình thì rất mong manh khi ta yêu trái tim ta màu xanhmà tình thì như trong tranh nhưng tranh suông vẫn không như lòng muốn tình trần thì vẫn quá bát ngát mà đời trần thì vẫn thấy quá ngắn thành một đời chỉ toàn ôm kỷ niệm mà thôi...
Mẹ Hiền Yêu Dấu Người mẹ hiền yêu dấu mẹ đã trao về ta ngàn muôn âu yếm trong những năm vừa qua mẹ hiền có biết khi lớn khôn ra đời con sẽ nhớ hoài bóng dáng người Người mẹ hiền yêu dấu dù sáng hay về đêm lòng nguyện luôn luôn săn sóc mẹ bình yên và con sẽ đến vào bất cứ lúc nào khi có ai làm me nghẹn ngào Và con xin hứa nếu lỡ mẹ rơi lệ con sẽ ôm mẹ thật sát trong lòng chẳng tình thương nào to lớn hơn cho bằng tình yêu thương con đã trao cho mẹ Người mẹ hiền yêu hỡi những lúc mẹ cười vui là mặt trời sáng chói mưa buốt không hề rơi và con sẽ cố từ sáng đến trưa chiều khi thấy mẹ thì cười vui thật nhiều .
Nhật Ký Của Mẹ Bao ngày mẹ ngóng, bao ngày mẹ trông,bao ngày mẹ mong con chào đời. Ấp trong đáy lòng, có chăng tiếng cười của một hài nhi đang lớn dần. Mẹ chợt tỉnh giấc, và mẹ nhìn thấy hình hài nhỏ bé như thiên thần. Tiếng con khóc òa, mắt mẹ lệ nhòa. Cám ơn vì con đến bên mẹ. Này con yêu ơi con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời. Ngắm con ngoan nằm trong nôi. Mắt xoe tròn ôi bé con ! , nhìn cha con cha đang rất vui,giọt nước mắt lăn trên khóe môi. Con hãy nhìn kìa, cha đang khóc vì con . Một ngày tỉnh giấc, rồi mẹ chợt nghe, vụng về con nói câu:"mẹ ơi!".Chiếc môi bé nhỏ thốt lên bất ngờ, khiến tim mẹ vui như vỡ òa. Đây là mặt đất, này là trời cao. Này là nơi đã sinh ra con. Bước chân bé nhỏ bước đi theo cha. Dấu chân đầu tiên trên đường đời. Này con yêu ơi con biết không? Mẹ yêu con, yêu con biết bao. Hãy cứ đi mẹ bên con, dõi theo con từng bước chân. Ngày mai sau khi con lớn khôn, đường đời không như con ước mơ. Hãy đứng lên và vững bước trên đường xa. Ngày đầu đến lớp, mẹ cùng con đi. Ngập ngừng con bước sau lưng mẹ. Tiếng ve cuối he hát vang đón chào. Ánh mặt trời soi con đến trường. Ngày ngày đến lớp, dần dần con quen. Bạn bè thầy cô yêu thương con. Bé con của mẹ vẫn luôn chăm ngoan. Khiến cho mẹ vui mãi trong lòng. Này con yêu ơi con biết không? Mẹ yêu con,yêu con rất nhiều. Những khi ôm vào con thức, xót xa tim mẹ biết bao. Từng kì thi nối tiếp nhau, tuổi thơ con trôi qua rất mau. Ước chi con mẹ mai sau sẽ thành công. Một ngày mẹ thấy con cười vu vơ, nụ hồng con giấu trong ngăn bàn. Lá thư viết vội, có tên rất lạ. Chắc là người con thương rất nhiều. Một ngày mẹ thấy con buồn vu vơ. Cành hồng vẫn ở trong ngăn bàn, lá đâu đã vàng, hoa đâu đã tàn. Cớ sao nhìn con úa thu sang. Này con yêu ơi con biết không? Mẹ yêu con yeu con rất nhiều. Những kỉ niệm lần đầu yêu, suốt một đời đâu dễ quên. Vầng trăng kia sẽ sưởi ấm con. Và sau cơn mưa nắng sẽ trong. Sẽ có một người yêu con hơn mẹ yêu. Một ngày con lớn, một ngày con khôn, một ngày con phải đi xa mẹ. Bước chân vững vàng, khó khăn chẳng màng. Biển dâng trời cao con vẫy vùng. Một ngày chợt nắng, một ngày chợt mưa, lòng mẹ chợt nhớ con vô bờ. Nhớ sao dáng hài. nhớ sao nụ cười, nhớ con từng giây phút cuộc đời. này con yêu ơi con biết không? mẹ yêu con yêu con nhất đời. Ở nơi phương trời xa xôi, hãy yên tâm mẹ vẫn vui. Từng dòng thư ôm bao nhớ thương. Mẹ nhờ mây mang trao đến con.Chúc con yêu được hạnh phúc, mãi bình an. Bao ngày mẹ ngóng, bao ngày mẹ trông, bao ngày mẹ mong con quay về. Ấp trong giấc ngủ. Nhớ bao tháng ngày bé con hồn nhiên bên dáng mẹ. Mẹ chợt tỉnh giấc, và mẹ nhìn thấy con mẹ vẫn bé như thiên thần. Thấy con khóc òa, mắt mẹ lệ nhòa. Cám ơn vì con đến bên mẹ. Thấy con khóc òa, mắt mẹ lệ nhòa. Cám ơn vì con đến bên mẹ. Cám ơn vì con đến bên mẹ.
Lời Mẹ Ru Thanh Thảo Nghe những lời ru ầu ơ gió chiều Buồn man mác lòng những mùa hoa xa vắng dáng mẹ Chiếc áo ngày xưa mẹ khâu đã sờn Mùa thi những ngày cùng con đó, chiếc áo mẹ may. Mẹ là tia nắng thắp sáng sưởi ấm tâm hồn con Mẹ là dòng sông yêu thương tháng năm hiền hoà Dòng đời chông gai con đi bao nhiêu bước chân Là bao nhiêu nỗi lo mẹ yêu. Mẹ là câu hát quê hương xanh ngát những bờ tre Trường làng ngày xưa ê anh những khi trưa hè Giật mình hôm nay con hay mái tóc điểm sương Là bao nhiêu tháng năm mỏi mòn vì con.
Mẹ Yêu Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc. Mẹ ru con yêu con tha thiết. Mong cho con luôn luôn ngoan hiền giấc no say. Vì đàn con thơ ngây bao yêu dấu. Đã hy sinh cho con bao nhiêu tuổi đời. Mẹ đã bên con Mẹ đã cho con lớn lên. Luôn bên con khuyên răn con nên người Mẹ yêu thương con hơn yêu cuộc sống Mong cho con luôn luôn yêu đời sống vui tươi. Tình thương cho con bao la biết mấy. Những đêm ôm con trong tay khóc ướt vai con. Mẹ có biết con yêu mẹ nhiều. Dù câm nín nhưng con thật lòng muốn nói. Ánh sao đêm cho con sáng soi là mẹ yêu Khúc hát ru con trong giấc mơ là mẹ yêu. Mẹ là cánh chim cho con bay thật xa. Mẹ sưởi ấm cho tâm hồn con mẹ yêu Dắt con đi qua bao nỗi đau là mẹ yêu Tiếng con yêu gọi tên suốt đời là mẹ yêu. Mẹ đừng mãi ra đi cho con mồ côi ôi, mẹ yêu ...
Giã Từ Vũ Khí Rồi có một ngày, sẽ một ngày chinh chiến tàn Anh chẳng còn chi, chẳng còn chi ngoài con tim héo em ơi Xin trả lại đây, bỏ lại đây thép gai giăng với lũy hào sâu Lổ châu mai với những địa lôi, đã bao phen máu anh tuôn Cho còn lại đến mãi bây giờ. Trả súng đạn nầy khi sạch nợ sông núi thù Anh trở về quê, trở về quê tìm tuổi thơ mất năm nao Vui cùng ruộng nương cùng đàn trâu với cây đa Khóm trúc hàng cau, với con đê có chiếc cầu tre Đã bao năm vắng chân anh, nên trở thành hoang phế rong rêu Rồi anh sẽ dựng căn nhà xưa Rồi anh sẽ đón cha mẹ về Rồi anh sẽ sang thăm nhà em Chăm lại vườn cau ta làm lại từ đầu Rồi anh sẽ dìu em tìm thăm Mộ bia kín trong nghĩa địa buồn Bạn anh đó đang say ngủ yên Xin cám ơn, xin cám ơn người nằm xuống. Để có một ngày, có một ngày cho chúng mình Ta lại gặp ta, còn vòng tay mở rộng thương mến bao la Chuông chùa làng xa chiều lại vang biết ai lên khói ấm tình thương Bát cơm rau thắm mối tình quê, có con trâu, có nương dâu Thiên đường nầy mơ ước bao lâu...
Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ Một đêm bước chân về gác nhỏ Chợt nhớ đóa hoa Tường Vi Bàn tay ngắt hoa từ phố nọ Giờ đây đã quên vườn xưa Một hôm bước qua thành phố lạ Thành phố đã đi ngủ trưa Đời ta có khi tựa lá cỏ Ngồi hát ca rất tự do Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà Từ những phố xưa tôi về Ngày xuân bước chân người rất nhẹ Mùa xuân đã qua bao giờ Nhiều đêm thấy ta là thác đổ Tỉnh ra có khi còn nghe Một hôm bước chân về giữa chợ Chợt thấy vui như trẻ thơ Đời ta có khi là đóm lửa Một hôm nhóm trong vườn khuya Vườn khuya đóa hoa nào mới nở Đời tôi có ai vừa qua Nhiều khi thấy trăm nghìn nấm mộ Tôi nghĩ quanh đây hồ như Đời ta hết mang điều mới lạ Tôi đã sống rất ơ hờ Lòng tôi có đôi lần khép cửa Rồi bên vết thương tôi quì Vì em đã mang lời khấn nhỏ Bỏ tôi đứng bên đời kia
Có Những Sự Chia Sẽ Chẳng Bao Nhiêu Là Đủ Có Những Sự Quan Tâm Xuất Phát Chưa Bao Nhiêu Là Toàn Tâm Có Những Lỗi Lầm Không Biết Có Cơ Hội Để Thay Đổi ... Có Những Góc Khuất... Không Biết Bỏ Ngõ Cùng Ai ??? Có Những Suy Nghĩ ... Đã Có Ai Hiểu , Tuy Mình Không Nói Ra !!! Cát Bụi
Huyền Thoại Mẹ Mẹ là gió uốn quanh, Trên đời con thầm lặng Trong câu hát thanh bình. Mẹ làm gió mong manh. Mẹ là nước chứa chan, Trôi dùm con phiền muộn Cho đời mãi trong lành Mẹ chìm dưới gian nan.
Thật ra: * Có duyên thì sẽ gặp nhau ... * Có phận sẽ được ở với nhau ... * Không duyên không phận thì chỉ như là cơn gió lướt qua đời nhau ... Và đôi khi khoảnh khắc lướt qua đó cũng làm ta nhói lòng 1 khoảng thời gian dài trong đời…