Buông Tay Nhật Kim Anh Sẽ chẳng còn đâu yêu thương chôn dấu Cùng ngày tháng ước muốn sánh bước trên con đường dài Sẽ chẳng còn ai buồn phiền vì ai Lặng căm thao thức suy tư mệt nhoài Đêm buồn không bóng ai. Và sẽ chẳng còn chi Người bước quay mặt đi rồi Buông tay là hết Giọt nước mắt vì ai Xóa những tháng ngày dài? Hết rồi... hết rồi Buông tay nhau ngày sau còn quên cơn đau Hết rồi... hết rồi Quên và quên những khi bên nhau Tiếng cười, nỗi buồn Trôi về nơi thật xa cũng là khói mây (Buông tay em đi nè, buông tay) Và đừng để trái tim thêm hao gầy.
Đủ......... Chạm đến chữ Đủ sẽ chạm được hạnh phúc tròn vị. Đừng chạy theo cái gì quá hoàn chỉnh và cũng đừng ép bản thân phải trở nên quá hoàn hảo, yêu thương vừa đủ, ấm áp vừa đủ, quan tâm vừa đủ và bên nhau vừa đủ có lẽ sẽ hạnh phúc hơn. Và hạnh phúc chẳng nằm ở đâu xa, nó nằm ngay trong trái tim của chính ta, khi bản thân chông chênh mệt mỏi, hãy đặt tay lên tim và tự nỏi "Rồi mọi thứ sẽ ổn". Khi nối buồn xâm chiếm tâm trí và cô đơn thống trị lấn át hạnh phúc, hãy tìm một khoảng không gian riêng với những bản nhạc ta yêu, những món ăn ta thích và tự nói với lòng "Hết hôm nay thôi nhé, ngày mai ta sẽ lại mỉm cười". Đừng gắng gượng, hãy đối diện và tìm cách giải tỏa nỗi buồn và mang hạnh phúc quay về. Hạnh phúc của ta nên tự ta xây lấy, đừng chạy theo người khác để thỏa mãn lòng họ và mang về thứ hạnh phúc ảo sẽ chết theo thời gian. "Sống mà phải quên người mình luôn mong nhớ thì còn gì là hạnh phúc."
Đoạn Cuối Con Đường Anh gọi tên em trong chiều thu, mưa nhẹ ướt con đường lá đổ,có nỗi nhớ theo anh từng ngày, đi bên anh trong chiều mưa bay. Con đường đi sao bỗng dài hơn, không còn em đi chung nữa rồi, thấy phía trước sao thật xa xôi, anh bỗng thấy trong lòng đơn côi. Nhớ những ngày mà mình bên nhau, anh luôn đứng ở nơi cuối đường, chỉ để chờ được cầm tay em, trao cho em chiếc hôn nồng say. Nhưng bây giờ đoạn đường anh đi, chờ đợi mãi nhưng không thấy người. Anh giật mình, thấy lẻ loi vì ta đã chia tay nhau rồi!