Trăm Năm Không Quên Không gian mênh mông qua, những niềm vui khi xưa vẫn đây Sao mi hoen cay bóng dáng người tình ngày nào đâu thấy Khi xưa nơi đây có gió với mây theo ta hát ca Rồi ngồi đây hôm nay gió mây đã xa cô đơn đưa ta về đây Ngày em ra đi anh như hóa điên nỗi đau ko ngừng Thương nhớ ko nguôi cơn đau hoài ko dứt Rồi em ra đi nơi xa cố quên vết thương hôm nào Yêu dấu ta trao nhưng sao lòng vẫn đau Người ơi có nghe ko? lòng anh có riêng em thui Dù em ra đi để cố quên lòng vẫn mãi sao ko thể quên. Người ơi có nghe ko? lòng anh vẫn trông mong Dù là trăm năm sau khi xa đời em vẫn ko quên.
Ve vẻ vè ve Cái vè cá chép Có một đôi mép Ấy rất là ngon Ai mà muốn son Nhon nhon nếm thử Ai sợ bị khử Nhớ chỉ ngắm thôi
MN ngày mai nha pà con cô bác gần xa.Cứ thía này là mum mum á..Bất quá thì trúng 1 em.Cứ chờ mà xem nhá +1
Đang bay về trời nhìn xún trần gian thấy có người đấm đá zui wa' .. Nên bay zia xem 1 tí ... Hí hí .. Cá Chép nép đâu nhảy ra oánh tên xà mâu đê