Hihj My thì cũng nghịch lắm . Hay viết mấy chữ chọc phá lên tờ giấy rồi dán vào lưng mấy bạn cho mấy bạn ko biết đi vòng vòng diễu hành chơi . Rồi giờ ra chơi thì đứng trên lầu 3 lấy phấn viết bảng của thầy cô chọi xuống dưới đất cho trúng đầu người dưới đó chơi .
nghịch thế cơ ? mình thì nhát lắm, mình có bí danh là mọt sách, rảnh rỗi là mình đọc truyện đọc sách, cặp kiếng cận của mình ngày càng dày lên
Ừm My vẩn còn giữ hết các quyển lưu bút từng giai đoạn Trung hoc . Dai học . Lâu lâu mở ra xem cũng vui . Thôi chào bạn cà chua và linh lan . My đi ăn cơm nha chúc 2ng 8 vui nè
mình bận việc rồi, hẹn bạn Lan bạn My ngày khác gặp lại nha, chúc hai bạn một ngày vui , tươi trẻ và có lộc . [FONT=trebuchet ms,arial,helvetica]Lòng anh Một lời hứa, anh chỉ mong có thế Ðể cho lòng tin tưởng ở ngày mai Một lời hứa ban cho người góc bể Là một nguồn sống mãi, tiếc chi ai? Anh chỉ thẹn không còn son trẻ nữa Ðể cho tình âu yếm mặn nồng hơn Và chỉ sợ đời em còn măng sữa Một ngày kia trĩu nặng nuốt căm hờn. Nhưng tội nghiệp, trên trời đôi nhạn lạc Cứ yêu nhau đừng tưởng đến ngày mai. Dẫu có lúc em mơ vui thú khác Anh cũng mừng đã được yêu em rồi. [/FONT]
hjhj kg phải đâu tại vì nắm tóc Lan là Lan lại rượt mấy bạn đó chạy oánh cho bằng được nên mấy bạn Nam cứ khoái chọc. Đã vậy còn lấy sâu to đùng nhát Lan nữa. Nhưng mà Lan ko sợ , đem mấy con sâu đó cất đi rồi lát bỏ vào cổ áo mấy bạn đó...
Nhiều lúc : • Sống thấy đắng cay nhiều lắm... • Vì những tâm sự trong lòng không ai hiểu được... Nhiều lúc : • Sống thấy chua xót nhiều lắm... • Vì những lúc buồn mà chẳng biết chia sẻ cùng ai...
Khép lại Khép lại một nỗi nhớ không tên Dành cho một người không biết đến Khép lại cơn mưa nhạt nhoà ẩn hiện Để tự hỏi rằng mình đã yêu?... Khép lại dại khờ để giữ được bao nhiêu Những ngọt ngào thoáng qua ô cửa sổ Như thời gian âm thầm và lặng lẽ Để nỗi buồn gửi lại phía đằng sau. Khép lại rồi mình vẫn bước qua nhau Như cơn gió vô tình làm thay lá Khép lại rồi sẽ không còn vội vã Những muộn phiền chợt đến rồi chợt đi. Khép lại rồi chẳng vướng bận những hoài nghi Về tình yêu mong manh và dễ vỡ Một niềm tin vô tình đặt nhầm chỗ Để nụ cười vương lại những giọt sương. Khép lại rồi để nhìn lại trong gương Tự nhủ rằng phải chăng mình đã khác Thoáng qua nhanh những mảnh ghép rời rạc Ngủ ngon rồi một quá khứ bình yên. Khép lại rồi mình cũng sẽ lớn lên Trái tim thôi không hướng về người ta nữa Khép lại rồi sẽ chẳng thêm lần nữa Thấy mắt buồn nhoè bởi những thờ ơ.
Thôi nhé... Thôi nhé, giã từ, anh cứ đi Đôi ta chia cách mộng mơ gì Khung trời hạnh phúc là chi nhỉ Chỉ để riêng mình nỗi biệt ly Thôi nhé, xa rồi, quên xót đau Em chôn kỷ niệm vốn không màu Nhớ chi để tủi đời con gái Để mộng lỡ làng lệ ngấn mau. Thôi nhé, anh ơi, anh hãy quên Nhớ gì tơ nhện chẳng lâu bền Chỉ là chút bụi trong trời ảo Phủi sạch cho qua hết muộn phiền. Thôi nhé, đường đời anh rẽ qua Chỉ là lạc nẻo giữa bao la Trở về chốn cũ xin đừng giữ Một chút duyên tình nay đã xa …
“Đường đi ngõ quạnh lang thang, Niềm vui tao ngộ muôn vàn lạ thay. Trái tim mỗi mỗi mỗi ngày, Mỗi giờ phút đọng mây trời rung rinh”. rung ginh
Chào Em Chào em? có lẽ chẳng nên Nói gì nữa cả? giữa đêm tối mò! Chào em tính mệnh so đo? Chào em tính thể tò mò tuyết vân? Ấy xa xuôi? ấy gũi gần? Từ từ tự hỏi, tần ngần em sẽ thấy ra Đi về trong cõi người ta Người là người lạ ta là quá quen? Anh từ thể dục dưỡng điên Thành thân thơ mộng thiên nhiên một giờ
Chiêm Bao Cát lầm ngọc trắng thiên thu Gió băng trời bụi thổi mù bay theo Bay từ phố thị giắc gieo Tới thôn ổ những quanh queo con đường Gặp người thôn nữ bờ mương Suối khe nàng tắm du dương một mình Lên bờ ngồi khóc lặng thinh Không than thở những mối tình dở dang Gió bay gió thổi dịu dàng Ru nàng vào giấc mơ màng ngủ yên
Anh có nghe không? Anh có nghe không lòng biển gọi Lời thì thầm như nhịp đập con tim Chiều không anh khơi sóng dạt nỗi niềm Lăn vào biển để nghe đời than khóc. ***** Anh có nghe không lời biển hát Ru dã tràng kết những hạt tương tư Ta xa nhau, sóng biển cũng làm nư Chỉ ậm ừ đi qua ngày vắng lặng. Anh có nghe không lời đêm trắng Những chập chùng từ ánh mắt biển khơi Ngồi hát suông với biển một đôi lời Nghe đau nhói vì đời còn cách trở. ***** Anh có nghe không lời yêu bé nhỏ Em cháy bùng với hơi thở đời trao Đôi mắt em ngàn năm vẫn khát khao Nhuốm men tình cho một vòng tay ấm.
Ánh Trăng Lẻ Loi Loan Châu NHỚ TUỔI HỌC TRÒ Ngày ấy, Tuổi hồn nhiên chưa lắm bụi đường, Nắng sân trường góp nhặt yêu thương, Hòa xác phượng ôm tròn nét mực .... Không thể tả những luồng cảm xúc, Khi nhận vào Lưu Bút người ơi : "Gởi anh Phó Học Tập của Tôi, Dòng mực tím của thời cắp sách..."
Anh ở nơi nào, có còn mùa Xuân không anh Rừng ngàn lá gió, từng đêm nhắc nhở, thì thầm. Nắng ở trên đầu, nắng trong lòng phố Gió ở trên non, gió cuốn mây về. Sao anh vẫn ngồi mà nghe cô đơn Mà nghe nức nở trong hồn Và thương đôi mắt nhỏ em buồn. Nhớ Nhau Hoài Vì mình yêu nhau, vì mình thương nhau nên mới giận hờn Vì mình xa nhau, nên nhớ nhớ nhau hoài Anh ở nơi nào, có còn mùa xuân không anh ? Rừng ngàn lá gió, từng đêm nhắc nhở, thì thầm. Mai lỡ không về, chắc em buồn biết mấy. Dáng nhỏ xuân xưa cũng nhớ đêm ngày.
Tình đôi ta nay đổi thay còn giây phút để bỡ ngỡ Nói chi câu biệt ly em với anh Người ra đi sao đành quên ngày bên tôi bao mộng mơ Chút hương hoa tàn phai tôi với người Khi xưa nhìn mây tôi với anh cùng thề nguyền Không như làn mây buồn lãng quên Khi xưa cùng tôi anh ước mơ nhiều thật nhiều Nhưng sao giờ đây người đổi thay Áng Mây Buồn Khóc cho nỗi đau này, khóc cho hết đi em Khóc cho mối duyên đầu vì ngày mai đường ai nấy đi Ở nơi cuối chân trời có những cánh chim về Báo tin với em rằng từ phương xa người đang ấm êm Có những áng mây buồn sẽ theo mãi bên em Đến nơi cuối chân trời vi tình em nào đâu đồi thay Sẽ tan biến nơi nào hỡi nhưng áng mây buồn Gởi câu chúc yên lành về phương xa tình anh có hay.