NS:Đặng Thế Phong-CS Ngoc Hạ Ngoài hiên giọt mưa thu thánh thót rơi Trời lắng u buồn mây hắt hiu ngừng trôi Nghe gió thoảng mơ hồ trong mưa thu Ai khóc ai than hờ! Vài con chim non chiêm chiếp kêu trên cành như nhủ trời xanh Gió ngừng đi mưa buồn chi cho cõi lòng lâm ly GIỌT MƯA THU Hồn thu tới nơi đây gieo buồn lây Lòng vắng muôn bề không liếp che gió về Ai nức nở thương đời chân buông mau dương thế bao la sầu Người mong mây tan cho gió hiu hiu lạnh mây ngỏ trời xanh chắc gì vui mưa còn rơi bao kiếp sầu ta nguôi Gió xa xôi vẫn về Mưa giăng mù lê thê Đến bao năm nữa trời ... ... Vợ chồng Ngâu thôi khóc vì thu
Chiếc Lá Thu Phai - Khánh Ly Về đây đứng ngồi đường xa quá ngại để lòng theo chút nắng bên ngoài [YOUTUBE]VG2L70nL8lA[/YOUTUBE] Mùa xuân quá vội Mười năm tắm gội Giật mình ôi chiếc lá thu phai
EM ĐI BỎ MẶC CON ĐƯỜNG NS Trịnh Công Sơn -Khánh Ly Bỏ mặc căn nhà, bỏ mặc tôi Bỏ mặc nơi đây, bỏ mặc người Bỏ trăm năm sau, ngàn năm nữa Bỏ mặc tôi là, tôi là ai Em đi bỏ lại con đường Bờ xa cỏ dại, vô thường nhớ em Ra đi,em đi bỏ lại dậm trường Ngàn dâu cố quạnh, muôn trùng nhớ thêm Bỏ mặc đêm dài, bỏ mặc tôi Bỏ mặc gian nan, bỏ mặc người Bỏ xa xôi yêu và gần gũi Bỏ mặc tôi buồn giữa cuộc vui Bỏ mặc mưa về, bỏ chiều phai Bỏ mặc hư vô, bỏ ngậm ngùi Bỏ đêm chưa qua, ngày chưa tới Bỏ mặc tay buồn không bàn tay Bỏ mặc vui buồn, bỏ mặc ai Bỏ mặc chân không, bỏ mặc người Bỏ tôi hoang vu và nhỏ bé Bỏ mặc tôi ngồi giữa đời tôi
LỆ ĐÁ Trần TRịnh-Khánh Ly Hỏi đá xanh rêu bao nhiêu tuổi đời Hỏi gió phiêu du qua bao đỉnh trời Hỏi những đêm sâu đèn vàng héo hắt Ái ân bây giờ là nước mắt Cuối hồn một thoáng nhớ mong manh Thuở ấy tôi như con chim lạc đàn Xoải cánh cô đơn bay trong chiều vàng Và ước mơ sao trời đừng bão tố Để yêu thương càng nhiều gắn bó Tháng ngày là men say nguồn thơ Tình yêu đã vỗ cánh rồi Là hoa rót mật cho đời Chắt chiu kỷ niệm dĩ vãng Em nhớ gì không em ơi ! Mầu áo thiên thanh thơ ngây ngày nào Chìm khuất trong mưa mưa bay rạt rào Đọc lá thư xưa một trời luyến tiếc Nhớ môi em và màu mắt biếc Suối hẹn hò trăng xanh đầu non Từ những đam mê xa trong cuộc đời Từ những cơn vui tan theo nụ cười Từ phút trao đi cuộc tình thứ nhất Giá băng khi tuổi hồng đã mất Dấu bèo chìm giữa sóng xa khơi Giòng tóc mây thơ trên vai rũ mềm Mười ngón tay em đan trong tủi phiền Lời hứa cao bay cuộc tình đã mất Giấc mơ hoa đầu đời đã tắt Có gì vừa trôi qua tầm tay Người đi đi mãi không về Thời gian xóa vội câu thề Bóng anh nhạt nhòa bóng núi Tôi với tình yêu trăng sao Lạy Chúa ngôi ba nghe con nguyện cầu Và giúp cho con quên đi tình sầu Lời thánh ru êm giọt đàn thống hối Chúa trên cao mỉm cười thứ lỗi Những giọt đàn vang trong trời tin.
Chiều nay em ra phố về, thấy đời mình là những quãng không Chiều nay em ra phố về, thấy đời mình là những chuyến xe Còn đây âm vang não nề, ngày đi đêm tới trăm tiếng mơ hồ Chiều nay em ra phố về, thấy đời mình là những đám đông Người chia tay nhau cuối đường, ngày đi đêm tới nghe tiếng hư không NGHE NHỮNG TÀN PHAI Có ai đang về giữa đêm khuya, Rượu tàn phai dưới chân đi ơ hờ Vòng tay quen hơi băng giá, Như một người tình nào cũ Khóc lại một đời người quá ê chề Chiều nay em ra phố về, thấy đời mình là những quãng không Bàn im hơi bên ghế ngồi, ngày đi đêm tới đã vắng bóng người Chiều nay em ra phố về, thấy đời mình là con nước trôi Đèn soi trên vai rã rời, ngày đi đêm tới còn chút hao gầy
Trời buông gió và mây về ngang bên lưng đèo Mùa xanh lá loài sâu ngủ quên trong tóc chiều Cuộc đời đó nửa đêm tiếng ca lên như than phiền Bàng hoàng lạc gió mây miền Trùng trùng ngoài khơi nước lên sóng mềm Quang Dũng Ngựa buông vó, người đi chùng chân đã bao lần Nửa đêm đó lời ca dạ lan như ngại ngùng Vùng u tối loài sâu hát lên khúc ca cuối cùng Một đời bỏ ngỏ đêm hồng Ngoài trời còn dâng nước lên mắt em Dấu chân địa Đàng Tiếng ca bắt nguồn từ đất khô Từ mưa gió từ vào trong đá xưa Đến bây giờ mắt đã mù, tóc xanh đen vầng trán thơ Dòng sông đó loài rong yên ngủ sâu Mới hôm nào bão trên đầu, lời ca đau trên cao ...
NS Trịnh Công Sơn-Khánh Ly Chiều chủ nhật buồn Nằm trong căn gác đìu hiu Ôi tiếng hát xanh xao của một buổi chiều Trời mưa, trời mưa không dứt Ô hay mình vẫn cô liêu Chiều chủ nhật buồn Nằm trong căn gác đìu hiu Nghe tiếng hát xanh xao của một buổi chiều Bạn bè rời xa chăn chiếu Bơ vơ còn đến bao giờ LỜI BUỒN THÁNH Chiều chủ nhật buồn Nằm trong căn gác đìu hiu Tôi xin em năm ngón tay thiên thần Trong vùng ăn năn, qua cơn hờn dỗi Tôi tôi xin năm ngón tay em đi vào cô đơn. Chiều chủ nhật buồn lặng nghe gió đi về Chiều chủ nhật buồn lặng nghe gió đi về Chiều chủ nhật ...
Ngày tháng nào đã ra đi...khi ta còn ngồi lại!cuộc tình nào đã ra khơi khi ta còn nơi đây! TÌNH XA Trịnh công sơn -Khánh Ly Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại Cuộc tình nào đã ra khơi khi ta còn mãi nơi đây Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa Khi bước chân ta về , đêm khuya nhìn đường phố Thành phố hoang vu như một lần qua cuộc tình Làm sao em biết đời sống buồn tênh Đôi khi ta lắng nghe ta Nghe sóng âm u dội vào đời buốt giá Hồn ta gió cát phù du bay về Đôi khi trên mái tình ta nghe những giọt mưa Tình réo tình âm thầm. Sầu réo sầu bên bờ vực sâu Còn thấy gì sáng mai đây thôi ta còn bạn bè Giọt rượu nào mãi chua cay trong tình vẫn u mê Từ một ngày tình ta như núi rừng cúi đầu Ôi tiếng buồn rơi đều nhìn lại mình đời đã xanh rêu..
Đóa Hoa Vô Thường tìm mình hạc xương mai Tìm trên non ngàn một cành hoa khôi Nụ cười mong manh, một hồn yếu đuối Một bờ môi thơm, một hồn giấy mới Tìm em tôi tìm, nhủ lòng tôi ơi Tìm đêm chưa từng, tìm ngày tinh khôi Tìm chim trong đàn ngậm hạt sương bay Tìm lại trên sông những dấu hài Tìm em xa gần, đất trời rộn ràng Tìm trong sương hồng, trong chiều bạc mệnh Trăng tàn nguyệt tận chưa từng tuyệt vọng đâu em Tìm trong vô thường có đôi dòng kinh, sấm bay rền vang Bỗng tôi thấy em dưới chân cội nguồn Tôi mời em về đêm gội mưa trong Em ngồi bốn bề thơm ngát hương trầm Trong vườn mưa tạnh, tiếng nhạc hân hoan Trăng vàng khai hội một đóa hoa quỳnh Từ nay tôi đã có người Có em đi đứng bên đời líu lo Từ nay tôi đã có tình Có em yêu dấu lẫy lừng nói thưa Từ em tôi đã đắp bồi Có tôi trong dáng em ngồi trước sân Mùa đông cho em nỗi buồn Chiều em ra đứng hát kinh đầu sông Tàn đông con nước kéo lên Chút tình mới chớm đã viên thành Từ nay anh đã có nàng Biết ơn sông núi đáp đền tiếng ca Mùa xuân trên những mái nhà Có con chim hót tên là ái - ân Sen hồng một nụ, em ngồi một thuở Một thuở yêu nhau có vui cùng sầu Từ rạng đông cao đến đêm ngọt ngào Sen hồng một độ, em hồng một thuở xuân xanh Sen buồn một mình Em buồn đền trọn mối tình Một chiều em đứng cuối sông Gió mùa Thu rất ân cần Chở lời kinh đến núi non Những lời tình em trối trăn Một thời yêu dấu đã qua Gót hồng em muốn quay về Dù trần gian có xót xa Cũng đành về với quê nhà Từ đó trong vườn khuya Ôi áo xưa em là Một chút mây phù du Đã thoáng qua đời ta Từ đó trong hồn ta Ôi tiếng chuông não nề Ngựa hí vang rừng xa Vọng suốt đất trời kia Từ đó ta ngồi mê Để thấy trên đường xa Một chuyến xe tựa như Vừa đến nơi chia lìa
Cho Đời Chút Ơn Hôm chợt thấy em đi về bên kia phố Trong lòng bỗng vui như đời rất lạ Tôi tìm thấy tôi theo từng gót xa Làm lời lá bay trên đường đi Tôi tìm thấy tôi như giọt nắng kia Làm hồng chút môi cho em nhờ Môi thiên đường hót chim khuyên Ôi tóc trầm ướp vai thơm Ta nghe đời rất mênh mông Trong chân người bước chầm chậm Hãy còn bước đi cho bình minh lên sớm Cho đời chút ơn biết tà áo nọ Em là phấn thơm cho rừng chút hương Là lời hát ca cho trần gian Dưới phường phố kia có người nhớ em Nằm mộng suốt đêm trong thiên đường.
Tuổi buồn như lá,gió mãi cuốn đi quay tận cuối trời... Trời còn là mưa, mưa rơi mênh mang Từng ngón tay buồn, em mang em mang Đi về giáo đường, ngày chủ nhật buồn Còn ai còn ai Đóa hoa buồn cài lên tóc mây Ôi đường phố dài, lời ru miệt mài Ngàn năm ngàn năm, ru em nồng nàn, ru em nồng nàn. TUỔI ĐÁ BUỒN Trời còn là mây, mây trôi lang thang Sợi tóc em bồng, trôi nhanh trôi nhanh Như dòng nước hiền, ngày chủ nhật buồn Còn ai còn ai Đóa hoa hồng vùi quên trong tay Ôi đường phố dài, lời ru miệt mài Ngàn năm ngàn năm, ru em giận hờn, ru em giận hờn Trời còn là mưa, mưa rơi mưa rơi Từng phiến băng dài trên hai tay xuôi Tuổi buồn em mang, đi trong hư vô, ngày qua lững lờ Trời còn là mưa, mưa rơi mưa rơi Từng phiến mây hồng, em mang trên vai Tuổi buồn như lá, gió mãi cuốn đi, quay tận cuối trời. Trời còn là mưa, mưa rơi thênh thang Từng gót chân trần, em quên em quên Ôi miền giáo đường, ngày chủ nhật buồn Còn ai còn ai Đóa hoa hồng tàn hôn lên môi Em về ngón dài, lời ru miệt mài Ngàn năm ngàn năm, ru em muộn phiền, ru em bàng hoàng.
THƯƠNG MỘT NGƯỜI NS:Trịnh Công Sơn-CS Quang Ngọc Thương ai về ngõ tối Sương rơi ướt đôi môi Thương ai buồn kiếp đời Lạnh lùng ánh sao rơi Thương ai về ngõ tối Bao nhiêu lá rơi rơi Thương ai cười không nói Ngập ngừng lá hôn vai Thương nụ cười Và mái tóc buông lơi Mùa thu úa trên môi Từng đêm qua ngõ tối Bàn chân âm thầm nói Lặng nghe gió đêm nay Ngại ai buốt quá đôi vai Bờ vai như giấy mới Sợ nghiêng hết tình tôi Thương ai về xóm vắng Đêm nay thiếu ánh trăng Đôi vai gầy ướt mềm Người lạnh lắm hay không Thương ai màu áo trắng Trông như ánh sao băng Thương ai cười trong nắng Ngại ngùng áng mây tan...
ta nghe đời như có như không...còn lại mình..đời bềnh bồng..đời buồn tên... CÒN CÓ BAO NGÀY &&& Đêm ta nằm bóng tối che ngang Đêm ta nằm nghe tiếng trăm năm Gọi thì thầm Gọi thì thầm Đêm nghe trời như hú như than Ta nghe đời như có như không Còn lại mình Đời bồng bềnh đời buồn tênh Còn đây có bao ngày Còn ta cứ vui chơi Rồi mai sẽ ra đi Dù nhớ thương con người Còn đây những đêm này Còn em hãy yêu tôi Đợi đốt nến chia phôi Dù nhớ thương cũng hoài Trong cuộc bể dâu Đi trăm ngày phố xá Cũng trôi theo Trong hội trần gian Bao nhiêu ngày yêu dấu Cũng không còn Từng giòng nước mắt Sẽ nhớ thương cho đời Từng giòng nước mắt Sẽ tiếc cho ngày vui Người người yêu nhau Đã mất nhau trong đời Một ngày tăm tối Khép nghìn sớm mai.
Những hẹn hò từ nay khép lại...thân nhẹ nhàng như mây... Những hẹn hò từ nay khép lại Thân nhẹ nhàng như mây Chút nắng vàng giờ đây cũng vội Khép lại từng đêm vui Đường quen lối từng sớm chiều mong Bàn chân xưa qua đây ngại ngần Làm sao biết từng nỗi đời riêng Để yêu thêm yêu cho nồng nàn Có nụ hồng ngày xưa rớt lại Bên cạnh đời tôi đây Có chút tình thoảng như gió vội Tôi chợt nhìn ra tôi NHƯMỘT LỜICHIA TAY CS:Toàn Nguyễn-guitar Muốn một lần tạ ơn với đời Chút mặn nồng cho tôi Có những lần nằm nghe tiếng cười Nhưng chỉ là mơ thôi Tình như nắng vội tắt chiều hôm Tình không xa nhưng không thật gần Tình như đá hoài nỗi chờ mong Tình vu vơ cho ta muộn phiền Tiếng thì thầm từng đêm nhớ lại Ngỡ chỉ là cơn say Đóa hoa vàng mỏng manh cuối trời Như một lời chia tay
Ngoài hiên mưa rơi rơi.Lòng ai như chơi vơi...... ƯỚT MI Ngoài hiên mưa rơi rơi.Lòng ai như chơi vơi Người ơi nước mắt hoen mi rồi Đừng khóc trong đêm mưa.Đừng than trong câu ca Buồn ơi trong đêm thâu. Ôm ấp giùm ta nhé Người em thương mưa ngâu hay khóc sầu nhân thế Tình ta đêm về có ấm từng cơn mơ em chưa. Mưa lạnh lùng rơi rớt giữa đêm về Nghe não nề Mưa kéo dài lê thê những đêm khuya Lạnh ướt mi Ai còn nhìn mưa mãi rớt bên sông thêm lạnh lùng Ai còn buồn khi lá rớt rơi trong một cuối đông Ngoài hiên mưa rơi rơi. Buồn dâng lên đôi môi Buồn đau hoen ướt mi ai rồi Buồn đi trong đêm khuya. Buồn rơi theo đêm mưa Còn mưa trong đêm nay, lòng em buồn biết mấy Trời sao chưa thôi mưa để mắt người em ấy Từ đây thôi mờ, nước mắt buồn mi em ngây thơ
CÒN TUỔI NÀO CHO EM &&&& Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời Tay măng trôi trên vùng tóc dài Bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này Tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo may Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời Xin cho tay em còn muốt dài Xin cho cô đơn vào tuổi này Tuổi nào lang thang thành phố tóc mây cài Em xin tuổi nào còn tuổi nào cho nhau Trời xanh trong mắt em sâu Mây xuống vây quanh giọt sầu Em xin tuổi nào Còn tuổi trời hư vô Bàn tay che dấu lệ nhòa Ôi buồn! Tuổi nào ngồi khóc tình đã nghìn thu Tuổi nào mơ kết mây trong sương mù Xin chân em qua từng phiến ngà Xin mây xe thêm mầu áo lụa Tuổi nào thôi hết từng tháng năm mong chờ...