Anh khều nhẹ mục ghẻ cho nó chảy máu chơi,rồi snh đi trốn. Ngu sao ở lại,gạch đá bay bể đầu. Bye,trốn à. Bớ ông,tui trốn ở bụi này
Cải nhau không cần thắng hay thua Chỉ cần cho đối phương tức chết là được anh ơi Em hóng chuyện trễ, tiếc
❤️ "Như con cháu trong nhà": Khoảnh khắc ấm áp bên lề đại lễ Cũng trong nhóm sinh viên trên, nữ sinh Nguyễn Ngọc Tuyền kể lại, hai bác chia sẻ mình đều là lính đặc công, lặn lội từ Hà Nội vào TPHCM để tham dự đại lễ. Trên ngực áo của hai bác trang trọng những tấm huy chương. Sự cố xảy ra có lẽ do hai bác mới đến thành phố, chưa quen với quy định nên đã chọn nhầm vị trí không được phép. Khi bị nhắc nhở, hai bác đang băn khoăn tìm một chỗ ngồi khác. "Nhìn đôi mắt bác đỏ hoe và nghe hai bác cựu chiến binh nói "May mà có các cháu thông cảm cho, 50 năm quay lại đây tưởng được chào đón, ai ngờ lại bị đuổi. Tủi thân lắm". Em không diễn tả nổi giây phút nghe thấy bác nói hai chữ "tủi thân". Bọn em bị hẫng lại một nhịp", Tuyền nhớ lại. Không chỉ dừng lại ở việc giúp đỡ hai cựu chiến binh trên, nhóm sinh viên còn mời thêm một cựu chiến binh khác đến cùng chung vui. "Ngoài 3 bác cựu chiến binh mà bọn em mời, ở khu vực gần đó còn có 2 bác đã ngồi từ trước. Vậy là ở chỗ nhóm em có đến năm bác cựu chiến binh. Chúng em thật may mắn khi được lắng nghe các bác kể những câu chuyện chiến trường năm xưa, cảm nhận sâu sắc sự hy sinh và đóng góp to lớn của các bác cho Tổ quốc", đại diện nhóm sinh viên bày tỏ lòng kính trọng. Nhóm sinh viên xúc động chia sẻ thêm, không chỉ riêng nhóm em mà rất nhiều người xung quanh cũng vui vẻ mời các bác cựu chiến binh đến ngồi cùng. Dù chỗ ngồi có chật hơn một chút, nhưng mọi người đều vui vẻ để các bác có được vị trí thoải mái nhất. Đại diện Trường Đại học Khoa học, Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia TPHCM cho biết nhà trường cảm thấy rất vui và tự hào vì những hành động đẹp này của các bạn trẻ đã được lan tỏa rộng rãi. "Tôi tin là thế hệ trẻ ngày nay được thừa hưởng một nền giáo dục tử tế, trên nền tảng hòa bình, độc lập, chắc chắn sẽ có những hành động và thái độ hành xử nhân văn, đúng mực không chỉ riêng sinh viên một ngôi trường nào. Chúc các bạn trẻ hãy luôn giữ vững trái tim yêu thương, lòng yêu nước và tự hào dân tộc, tiếp nối truyền thống vẻ vang của ông cha ta - những người anh hùng đã đánh đổi xương máu để chúng ta được thoải mái vui chơi học tập trong bầu không khí hòa bình hôm nay", đại diện nhà trường chia sẻ. Câu chuyện về hai cựu chiến binh không may gặp phải sự việc đáng tiếc tại khu vực xem diễu binh đã được xoa dịu bằng một hành động ấm áp từ những bạn sinh viên trẻ. Sự chân thành và lòng biết ơn của các bạn đã mang đến một hình ảnh đẹp, lan tỏa sự trân trọng đối với thế hệ cha anh. Điều này như một lời "xin lỗi" ý nhị gửi đến những người có công với Tổ quốc.
Câu nói phải ngẫm phải học từ khi đc cắp sách đến trường. Nhỏ hiểu theo nhỏ và càng lớn thì càng phải ngẫm, phân tích và hiểu " Tiên học lễ, hậu học văn" Chỉ có mí con đầu bò mới cố ko hiểu
Ngồi xuống đi ông ơi, che mất view rồi… Giữa biển người háo hức đón xem diễu binh, giữa tiếng reo vui, vẫy tay và ánh mắt ngẩng cao đầy tự hào có những dáng người đã còng lưng, tay run run cầm chiếc nón, mắt hoe đỏ nhìn về phía lá cờ Tổ quốc. Họ là những người từng bước qua chiến tranh. Từng nằm giữa lằn ranh sống chết, từng chứng kiến đồng đội ngã xuống ngay bên cạnh. Từng giữ chặt cây súng bằng tất cả niềm tin vào một ngày đất nước hòa bình. Và hôm nay… họ bị yêu cầu ngồi xuống. Không phải vì mỏi. Không phải vì họ muốn. Mà bởi một tiếng nói bật lên từ sau lưng: “Ngồi xuống đi ông ơi, che mất view rồi!” Họ cúi đầu. Lặng lẽ. Không phản ứng, không than phiền. Chỉ là… buồn. Rất buồn. Vì họ hiểu: Cuộc sống mà thế hệ sau đang tận hưởng hôm nay, đã được đánh đổi bằng máu, nước mắt và cả thanh xuân của họ. Nhưng có lẽ... chúng ta đã quên. Quên kể cho nhau nghe về những hy sinh thầm lặng. Quên dạy cho con cháu mình rằng: Người lính năm xưa đáng được ngẩng cao đầu, dù hôm nay họ chỉ lặng lẽ đứng bên lề. Tuổi trẻ không có lỗi.Lỗi là ở những điều đã không được nhắc lại đủ nhiều. Rằng lá cờ ấy không chỉ là tấm vải phấp phới trong gió, mà là linh hồn của những người đã nằm xuống. Nếu một ngày bạn thật sự hiểu… Rằng để có “view” hôm nay, đã từng có người không còn cơ hội để nhìn thấy ngày mai. Thì xin đừng bao giờ yêu cầu họ… ngồi xuống nữa.
Beng Qua ngày mới. Vận sự mai mắn an lành Đến thì đã dếnđi thì đã đi Ngọn cỏ nhận tinh mơ của giọt sương rơi nhè nhẹ.Ngọn cỏ kết thúc với ánh thiêu đốt của mặt trời .
Ngày mới an lành nhé cả nhà. Sống phải biết khiêm nhường, chịu thiệt cho bản thân một chút nhưng nếu việc chịu thiệt nhỏ nhoi của mình mang lại hạnh phúc cho nhiều người, mình xin chấp nhận Lương thiện ko phải là lời nói: tao lương thiện là đc, mà nó thể hiện từ hành động nhỏ nhất của những việc mình làm
Đợt lễ vừa qua, e nhà e bạn bè .... cũng ăn nằm lề đg dưới q1. Ko ngũ lại qua đêm vì nhà gần, ko cần phải chụp hình vì những hình ảnh đẹp đã có nhà nc lo. Bọn e ước ao đc tận mắt thấy su30 , nghe tiếng máy bay mà ko phải lo sợ chạy trốn như thời cha ông. Cảm giác nghe thấy tận mắt miệng ai cũng trầm trồ ồ quá đẹp.... Phải đc sống trong những thời khắc ấy mới cảm nhận đc niềm kiêu hãnh của dân tộc ta như thế nào
Chấp nhận sự thua thiệt Ấy là người thiện lương Tưởng mất là lại được Không biết đâu mà lường Nhiều người vì cái lợi Mà quên mất nghĩa tình Tức họ tự để mất Phúc và đức của mình Con người khác con chuột Gì cũng tha vào hang Người sinh ra để sống Nhân bản và đàng hoàng Đời này chẳng ai ngốc. Đừng nghĩ chỉ mình khôn Người ta biết, nhường nhịn Để thanh thản tâm hồn Thông minh do thiên bẩm Thiện lương nhờ tu hành Cho là gieo nhân tốt Để sau hái quả lành. Chú Đại Bi
MỖI NGÀY NHƯ MỌI NGÀY CHỊ NĂM …! CHÚC CÁC EM và TẤT CẢ MỌI NGƯỜI LUÔN VUI VẺ … Mình khổ chẳng qua là vì mong mọi vật, mọi việc diễn ra theo ý mình. Chim có đường bay của nó, Cây có hướng mọc của cây. Mỗi người có cách hành xử của riêng họ. Muốn nhẹ lòng, hãy từ bỏ những phán xét người khác và biết chấp nhận mọi điều xung quanh, ngay phút đó bình yên trong cuộc sống tràn về. Có những chuyện, cần hờ hững thì hờ hững, điều gì không làm rõ được thì không cần làm rõ. Người nào cần lấn lướt mình thì cứ mặc cho họ lấn lướt. Nhiều chiếc xe trên đường qua mặt xe mình nhưng rốt cuộc thì họ về nhà họ, mình về nhà mình, hơn thua nhau chi những cái nhấn chân ga trên đường, cuối cùng đều trở thành vô nghĩa. Cuộc đời, nếu như chỉ biết nhớ không biết quên, chỉ biết tính toán mà không biết cho qua, chỉ biết khôn khéo mà lại không biết vụng về… sẽ chỉ làm cuộc sống của chúng ta luôn nặng nề, phiền não. Con người đến độ tuổi nào đó, tự nhiên không còn thích những gì ồn ào náo nhiệt, tâm thái bình thản giúp cho cơ thể khỏe mạnh, kéo dài tuổi thọ. Mặc kệ là đời sống vật chất dư dả hay bần cùng, chỉ cần nội tâm bình thản, chính là biết sống một cuộc đời hạnh phúc. Chắc chắn một điều, sau cùng, khi ngoảnh đầu nhìn lại quá khứ bạn sẽ thấy những thành, bại, nên, hư, vinh, nhục. Tất cả đều sẽ là sương khói, mơ hồ như giấc mộng đêm qua...
NHO HỒNG NHẬT xuất xứ ninh thuận, nho ngon ,Nhưng có những con người xứ ninh thuận sống dở tệ có tiền có trí mở mồm không ai đón nhận , cách sống thua những mãnh đời vô gia cư .