Buồn nó cũng rồi xị ơi, về Cà Mau mà nương tựa. Dù sao Bạc Liêu cũng có 2 nhân vật nỗi tiếng 1. Công tử Bạc Liêu : Lấy tiền nấu trứng 2. Cố nhạc sĩ Cao Văn Lầu lừng danh tác giả bản "Dạ Cổ Hoài Lang" bất hủ. Mà ĐH ấn tượng nhất là cố nhạc sĩ Cao Văn Lầu ông góc Tỉnh Long An, cùng gia đình lênh đênh con thuyền từ tỉnh Long An qua nhiều nơi, cuối cùng dừng chân ở Bạc Liêu. Ông yêu một cô gái Bạc Liêu. Mà ác thay ở với nhau mấy năm cô vợ không có chữa thời đó còn phong kiến lắm, nên cha mẹ bắt ông trả cô vợ về nơi sản xuất, ( ông đành tuân lệnh ) ông rất thương vợ, cho nên ông luôn trắc trở tình duyên nên một đêm trăng tháng Tám, với cây đờn kìm trong tay làm nên điệu thức réo rắt lòng người đến nay: "Đường dù xa ong bướm. Xin đó đừng phụ nghĩa tào khang". P/s : Kết cục sau này cô vợ lại có chữa và sinh ra mấy người con. Bà xị nên tự hào người Bạc Liêu, dù xác nhập cũng kệ.
Nói đến Kiên Giang, người ta hay liên tưởng đến những địa danh đã đi vào lòng người, có rừng U Minh Thượng lịch sử, có Hà Tiên với 10 cảnh đẹp của non nước hữu tình, có Phú Quốc như hòn đảo ngọc giữa biển khơi, có Rạch Giá với khu lấn biển xa khơi, nơi đây gắn liền với chiến công của anh hùng dân tộc Nguyễn Trung Trực với “Kiếm bạc Kiên Giang khấp quỷ thần”. ĐH cảm ơn mảnh đất Kiên Giang đã cho ĐH có một người vợ xinh đẹp, và cũng là Quê Hương thứ hai của ĐH!!!!!♥️♥️