Mùa đông đã về trên thung lũng Tình yêu héo cuối mùa thu Hứng lạnh lẽo cô nàng cười tươi rói Môi sen hồng và mắt biếc đón sầu đông. Sầu đông vương vãi trắng đồng Nụ hôn trở gió áo bông đội đầu Sắc trắng lẫn với sắc nâu Sầu đông rụng nhánh cơ cầu giòn tan. Mùa đông đã về với nhân gian Em cũng sắp về bên kia bờ hạnh phúc Rời xa những neo thuyền phàm tục Em khua chèo rẽ sóng sang sông. Đông về với gái có chồng Em ơi em hỡi giầu không buông giàn Đoạn đành một cõi ly tan Anh nhai vôi với vô vàn cau khô. Mùa đông đã về bên nấm mồ Hương khói hóa vàng tình mộng Trời cao và đất rộng Anh nghiêng nằm cùng bia đá ngàn năm. Mùa đông thủa ấy xa xăm Em – Anh dệt mộng tơ tằm bể dâu.