Lẽ thường 1/Oánh 9 số mà chả có em nào:Buồn bã vì thua 2/Ăn và uống nhiều quá,nhất là uống bia:Buồn món tế nhị 3/Nanh nọc quá mà bỗng nhiên thấy áy náy:Buồn lòng
Vừa lé vừa vô duyên khi cứ quan tâm cái mỏ của tui.. mỏ của tui mắc mớ gì tới vận mệnh tài chính của mấy người hok ??? xíiiiiiiiiiiiiiiiiiiii
Yêu Lầm Bởi tôi lỡ dại yêu lầm người ta Nên khổ đời tôi vì ai gian dối Khi còn yêu đón đợi từng ngày Khi còn yêu quyến rũ vỗ về Bây giờ bạc lòng ra thế Bởi xưa chẳng chịu nghe lời mẹ cha Cứ ngỡ tình yêu mình nên thơ quá Khi hiểu ra đã muộn màng rồi Khi hiểu ra chết cả cuộc đời Đời người con gái lỡ yêu ai Bởi tại tôi làm khổ thân tôi Bởi tại tôi quá tin lời người Nào ngờ tình đời đen trắng Để bây giờ mang niềm cay đắng ! Tuổi xuân mất rồi trong cuộc đời tôi Tâm sự đầy vơi nào ai hay biết Đêm từng đêm khóc hận tình đời Thân phận ơi uất nghẹn từng lời Còn gì đâu ước mộng chung đôi
Tất nhiên là có:Nó(tức là cái mỏ của bạn) cong lên chiếm nhiều thể tích không gian.Khoảng không gian hẹp lại mà cái đáng ngại là số lượng người vẫn thế.Cái này các cụ gọi là đất chật người đông.Đất chật người đông ắt dẫn đến tình trạng giá cả leo thang thành đắt đỏ.Liên quan đến vấn đề tài chính của cả tui và nhiều người khác.Logic khoa học liên quan biện chứng giữa giá và độ cong của mỏ.
Một Phút Suy Tư Mùa thu năm ấy Trên đường đến miền cao nguyên Đà Lạt núi rừng thâm xuyên Thác ngàn nước bạc thiên nhiên Chạnh lòng tôi thấy Lá vàng rơi nhẹ say mơ Trong rừng thu đẹp nên thơ Lưng trời đàn chim bơ vơ Mùa thu năm nay Tôi lại thấy lòng lâng lâng Khi nhịp bước nhẹ đôi chân Trong rừng vắng lạnh bâng khuâng Nắng đây vẫn là nắng ấm Mùa thu thương nhớ mơ màng Gió thu về đây mơn man Hồ thu xanh biếc tràn lan Đồi thông vi vút Nghe chừng lá động muôn phương Đà Lạt những chiều mây vương Có mùa thu vàng dâng hương Nhịp chân ai đấy Hay là gió thoảng xa xôi Gió làm rung động tim tôi Hay là dư âm thu rồi?
Tựa Cánh Bèo Trôi Thôi xin đừng thương hại dùm tôi Không cần thương hại người ơi Vì tôi chán phấn son cuộc đời Thôi xin đừng đưa đón vui cười Xin đừng đưa đã gạn mời Vì tôi khinh chót lưỡi đầu môi. Khi ân tình đang thời nở hoa Sao người ta vui thật là vui Mình như thấy chữ yêu tuyệt vời Nhưng khi người ta quên lời Đem tình san sẻ đi rồi Mình không hơn chi cánh bèo trôi. Tình yêu ơi tình yêu ??? Thuở xưa biết nếu duyên tình đầu Gặp ngang trái xót xa nghẹn ngào Bây giờ ta ôm trái sầu Thà làm thân gổ cây tận rừng cao Thà làm viên đá âm thầm đáy biển thật sâu. Thôi cam phận ôm tình lẻ loi Không thèm ghen giận gì ai Làm thân gái dĩ nhiên thiệt thòi Xin Ông trời cho sống qua ngày Tôi tự an ủi lâu rồi Rằng chua cay cũng thế mà thôi