Anh thiệt cí tình hà ...Biết em dấu còn la lớn nữa ...Hum qua em win đc nguyên cái xác luôn Đầu tuần may mắn BIG cả tuần luôn anh nha
Con Đò Lỡ Hẹn Bóng đò cập ngang bến sông, biết anh sang lòng em vui thầm. Viết bài thơ trên giấy hoa mang tiếng yêu gởi trao tình em. Thầm mong ông tơ se mối để cho hai đứa mình gần nhau. Hẹn mai đông qua xuân tới đón em về cho trọn tình anh. Có ngờ một hôm nước lên đưa con đò rời xa bến chờ. Áo hồng người vui kết hoa có nhớ xa ấm êm tình ta. Mình em trên con bến vắng ngóng con đò anh dần mờ trôi. Lòng đau nghe môi mặn đắng trách con đò sau đành lìa xa. Lặng nhìn dòng sông nước trôi ngược dòng, cuộc tình ra đi bỏ em chờ mong. Chắc anh đã đành lòng quên em, trách em gái khờ thương nhớ bao ngày qua, tìm về đâu ngày bên nhau thắm tình đậm sâu. Nắng chiều rụng trên mái tranh nhớ câu thơ ầu ơ chúng mình, biết người giờ nơi chốn xa có nhớ xưa ấm êm tình ta. Trời sao mưa giông bão tố để bây giờ cánh cò mồ côi Buồn trông đêm sương quạnh vắng sáo xa rồi mong đợi mà chi.
KAKAKA....E QUẤT CÁI BÀI J MÀ CÓ CÂU " hãy bỏ số đề đi người ơi Á.......BÀI J NHỈ,,,," E BIK BÀI ĐÓ HÔNG
Xin Vẫy Tay Chào Một lần này nữa mai mình xa rồi Lời nào người nói đi rồi chia ly Mộng tình hai đứa tan từ đây ... rồi Rồi mình một mình bước đêm lẻ loi Nghẹn ngào tình xót xa tình ban đầu Lời nào còn nữa đâu mà cho nhau Giờ thì hai đứa xin vẫy tay ... chào Đừng nói gì nữa khơi lòng đau Nhớ ... hay thương mình cũng xa rồi Biết ... bao giờ mình chung ... đôi Một ... người buồn cuối xa phương trời Người nhỏ lệ từng đêm đơn côi Đoạn đường nào đó ta đã yêu người Đoạn đường nào đó người đã yêu ta Giờ thì hai đứa không còn đón đợi Tình mình đã chết thôi ... từ đây ...
L/K Duyên Phận Bẽ Bàng - Hai Bàn Tay Trắng Anh quá nghèo đâu dám yêu em Đời trắng tay mộng ước chưa thành Cha mẹ già chưa trả hiếu Anh còn một đàn em thơ Đâu có gì để mà em mơ ! Thôi cũng đành chôn kín trong tim Để nổi đau nhận lấy riêng mình Chỉ mông đời em thay đổi sau này Gặp người giàu sang Anh chấp nhận tất cả vì em Tình nghĩa đôi ta Có duyên mà không có nợ Nên mình phải cách xa nhau Ngày mai em vui duyên mới bên người Sang sông con sáo xổ lòng Anh ở lại ngầm ngùi nhớ mông Duyên số nghèo dám trách chi ai Thà để em hạnh phúc bên người Sống trong giàu sang nhung gấm Hơn là phận nghèo túng thiếu Nên anh đành mất người mình yêu . Hai bàn tay trắng nghèo xơ xác nghèo Nên em ra đi không nói một điều Ngày mai em vui duyên thắm người ta mua em nhung gấm Anh không ngờ em bạc như vôi Hai bàn tay trắng thì lưu luyến gì em vui đi em với cảnh huy hoàng Mặc ai bao đêm mưa gió dầm mưa đi trong nhung nhớ Để em vui người mới sang giàu Chẳng dấu diếm thân anh vốn nghèo hai bàn tay gầy chai thô Đâu có gì để mà em mơ Chẳng xứng đáng ai kia bất thành Em quen lụa là xa hoa hay em thuộc về người ta Hai bàn tay trắng nào mơ ước nhiều Em nay cao sang lắm kẻ nuông chiều Còn như anh luôn tay trắng mà em không quen cay đắng Đường em đi nào trách em gì
Căn Nhà Mộng Ước Chuyện tình năm xưa anh với em yêu nhau êm đềm như ánh trăng vàng Những chiều trốn nhà hẹn hò nơi công viên thề yêu nhau đến trọn đời Rồi cùng nhau mơ ước một mái nhà đơn sơ,cùng nhau chung sống trong tháng ngày nên thơ Có nhau suốt đời anh làm lo tương lai em dạy con nên ngưòi Mộng ước đó không bao giờ anh quên tình yêu em vẫn dạt dào trong lòng Nên ngày gian lao nôn nao đốt thời gian mong trọn mơ ước Nào hay đâu em xây đời xa hoa đành quên anh với lời thề đã lần Căn nhà xinh xinh mình ước mơ có rồi giờ em ở đâu Cuộc đời cao sang đưa bước em sang ngang quên lời hẹn ước năm nào Nơi đây phố nghèo một mình anh đơn côi và ôm thương nhớ khôn nguôi Rồi từng đêm trăng sáng soi mái nhà cô liêu nhìn anh đơn bóng nghe buốt lạnh trong tim Riêng tình dang dở nay đời anh thiếu em như sân ga vắng con tàu
Anh hẻm thấy 5 phiêu diêu hồn miền cực lạc òi á ??? anh tính xún luôn cí xác ..còn cí hồn theo 5 luôn hỷ ????
Khóc Thầm Tiễn anh đi rồi, em về gác lạnh đìu hiu Ngoài trời trăng tỏ, mà sao ướt đôi mi gầy Bóng đêm ngỡ ngàng vì quạnh hiu Khép đôi mi lại càng thương nhiều Trời ơi thương nhớ, bao năm mặn nồng bây giờ lìa xa Em thương anh, từ nay cách biệt nụ cười Đường xa gió lạnh mưa nhiều Và đời em đắng cay trăm chiều Bao năm rồi, một ngày chưa sống xa nhau Ngọt bùi chia sớt cho nhau Mà giờ này sao lắm thương đau Mấy đêm qua rồi, nghe từng lá rụng ngoài hiên Từng hồi chuông đổ mà thêm tái tê trong lòng Vắng anh cô phòng càng quạnh hiu Nhớ anh nhớ từng làn hơi thở Giờ đây mới biết, xa anh sẽ làm chết cả đời em.
Tủi Phận Thôi em hãy về bên người giàu sang Còn anh tay trắng cam đành lỡ làng Nào đâu dám mơ dám ước Tình đẹp như người đến trước Bao đêm rồi tủi phận bọt bèo. Yêu chi để buồn để khổ mình thôi Đành tâm gian dối tim này vỡ rồi Từ đây biết thương biết nhớ Em vờ giận hờn vô cớ Để phụ phàng mối tình của anh. Ngày trước quen nhau anh dối lòng chối từ, vì đời em quá cao sang, Và em vẫn thì thầm khẽ nói Rằng chót yêu anh rồi trọn đời yêu chỉ anh thôi. Để đến hôm nay mưa tím buồn lối về, Tình đầu sao quá mong manh, Ngày xưa nếu đời đừng xui khiến, Đừng hát câu ân tình Giờ đâu xót xa riêng mình. Chôn bao kỉ niệm nơi tận mộ sâu Bài thơ em viết trao tặng buổi đầu Đời em gấm hoa trải lối Hồn này tơ sầu trăm mối. Hỡi ơi người sao đành phụ anh.
Phận Bạc Tình đôi ta nay đã lỡ, ngăn cách đôi nơi gặp không dám chào. Cớ sao trời nỡ đành li tan, một người trong sầu nhớ, một người ôm mặt khóc,duyên kiếp bẽ bàng. Còn chi đâu anh đừng nói, hoa mất hương trinh nhụy phai úa rồi. Đếm đêm dài ngậm ngùi chua cay, tại đời gây hờn oán, em nào đâu có phụ lòng nhau. Mình không duyên nợ chấp nhận cho nhé anh ơi. Giờ đây, lầu mộng theo gió bay,dã tràng xe cát biển đông. Đọng giọt mưa ngâu, lệ đổ luyến thương. Về đi anh xây tình mới, xin hãy quên câu ngày xưa ước thề. Những ân tình là bể dâu thôi, hiểu được em thì chớ mang buồn đau trách tình đổi thay.
champiqn (Hôm nay), DuaNhi (Hôm nay), hailuast (Hôm nay), nhadaututhongminh (Hôm nay) Trà trưa cà nhà nhé ....Em mời cả nhà .....
Lỡ Yêu Rồi Lỡ yêu rồi làm sao quên được anh ơi Những đêm buồn nhìn về dĩ vãng xa xôi Đếm bao kỷ niệm là bao nhiêu tình Mà đành quên sao, anh giờ đành quên sao? Tình mình hôm nao đâu ngỡ rằng chiêm bao Nhớ thương ôi là bao? Nhớ lúc anh giã từ chiều phai cuối trời Nhìn hoàng hôn rơi nắm tay em buồn khẽ nói Mình yêu nhau mãi suốt đời nghe anh Chiều kia sẽ vơi, và màu hoa sẽ phai Tình ta sẽ không nhạt màu như nắng mai Mà đẹp như ước mơ *** Tiếc thay rằng thời gian không ngủ trên môi Lỡ xa rồi tình trường sẽ trắng như vôi Đã thương nhau rồi thì quên sao đành Một người đêm thâu mong một người nơi nao Còn gì cho nhau hay chỉ là thương đau Khắc ghi vào lòng nhau?
a Dzanh ơi.......a Dzanh àhh.......sao a vô bấm bấm mí cí òi im lun dị chày??? bỏ lại vài con ik a Dzanh.......hay hôm nay a lại núp bóng cây kơ nia nữa hẽm???
Để em ... Em lôi đại ma đầu quăng số .... Hức hức ăn 1 mình hok hà ... Bữa nào em nhảy zô là chít chùm à....