Bệnh tật nguy hiểm nhất là thiếu khôn ngoan Người ta nói rằng phụ nữ nhẹ dạ trong tình yêu, nhưng người ta ít nói họ son sắt biết bao trong tình bạn Những người sóng trong vị mật quá khứ thường hoang mang trước bước ngoặc cuộc đời.
THÀ NHƯ GIỌT MƯA Thà như giọt mưa vỡ trên tượng đá thà như giọt mưa khô trên tượng đá thà như mưa gió đến ôm tượng đá có còn hơn không, có còn hơn không có còn hơn không, có còn hơn không Người từ trăm năm về như dao nhọn người từ trăm năm về như dao nhọn dao vết ngọt đâm ta chết trầm ngâm dòng máu chưa kịp tràn dòng máu chưa kịp tràn Người từ trăm năm về khơi tình động người từ trăm năm về khơi tình động ta chạy vòng vòng ta chạy mòn hơi nào có hay đời cạn nào có hay cạn đời Người từ trăm năm về phai tóc nhuộm người từ trăm năm về phai tóc nhuộm ta chạy mù đời ta chạy tàn hơi quỵ té trên đường rồi sợi tóc vương chân người Người từ trăm năm về qua trường Luật người từ trăm năm về qua trường Luật ta hỏng Tú Tài ta hụt tình yêu thi hỏng mất rồi ta đợi ngày đi đau lòng ta muốn khóc đau lòng ta muốn khóc Thà như giọt mưa vỡ trên mặt Duyên thà như giọt mưa khô trên mặt Duyên để ta nghe thoáng tiếng mưa vội đến những giọt run run ướt ngọn lông măng những giọt run run ướt ngọn lông măng khiến người trăm năm đau khổ ăn năn khiến người tên Duyên đau khổ muôn niên.
CÁT BỤI Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi Để một mai vươn hình hài lớn dậy Ôi cát bụi tuyệt vời Mặt trời soi một kiếp rong chơi Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi Để một mai tôi về làm cát bụi Ôi cát bụi mệt nhoài Tiếng động nào gõ nhịp không nguôi Bao nhiêu năm làm kiếp con người Chợt một chiều tóc trắng như vôi Lá úa trên cao rụng đầy Cho trăm năm vào chết một ngày Mặt trời nào soi sáng tim tôi Để tình yêu xay mòn thành đá cuội Xin úp mặt bùi ngùi Từng ngày qua mỏi ngóng tin vui Cụm rừng nào lá xác xơ cây Từ vực sâu nghe lời mời đã dậy Ôi cát bụi phận này Vết mực nào xóa bỏ không hay
TÔI MUỐN. Tôi muốn mình tìm đến thiên nhiên Tôi muốn sống như loài hoa hiền Tôi muốn làm một thứ cỏ cây Vui trong gió và không ưu phiền Tôi muốn mọi người biết thương nhau Không oán ghét không gây hận sầu Tôi muốn đời hết nghĩa thương đau Tôi muốn thấy tình yêu ban đầu... Em có thấy hoa kia mới nở Trong giây phút nhưng đẹp tuyệt vời Như hạnh phúc thoáng qua mất rồi Giờ đâu còn tìm được nét vui... Tôi muốn thành loài thú đi hoang Tôi muốn sống như loài chim ngàn Tôi muốn cười vào những khoe khoang Tôi muốn khóc thương đời điêu tàn...
LỜI CUỐI CHO EM Em! Anh xin em một lần cuối, Đừng trách anh, đừng giận anh nhé em. Em! Anh van em, em nói đi, em nói đi, Em nói sẽ không bao giờ buồn. Nếu ngày mai lỡ chúng mình xa nhau, Anh chôn giấu đời ngàn năm lạnh giá. Nếu ngày mai lỡ chúng mình xa nhau, Anh xin muôn kiếp yêu em mà thôi. Đừng đừng nhìn anh bằng đôi mắt buồn vời vợi, Thà em nói, thà em trách, rằng anh dối gian thật nhiều, Bây giờ chỉ còn đôi ba giây phút cuối bên nhau Em nói đi, em nói đi, dù một lời làm tan nát lòng nhau. Nếu ngày mai nếu chúng mình xa nhau, Anh xin hứa lời cùng em lần cuối. Nếu ngày mai lỡ chúng mình xa nhau, Anh xin muôn kiếp yêu em mà thôi.
BÀI THÁNH CA BUỒN Bài thánh ca đó còn nhớ không em Noel năm nào chúng mình có nhau Long lanh sao trời thêm đẹp môi mắt Áo trắng em bay như cánh thiên thần Giọt môi hôn dưới tháp chuông ngân Cùng nhau quỳ dưới tượng Chúa cao sang Xin cho đôi mình suốt đời có nhau Vang trong đêm lạnh bài ca Thiên Chúa Khẽ hát theo câu đêm thánh vô cùng Ôi giọng hát em mênh mông buồn... ĐK : Rồi mùa giá buốt cũng qua mau Lời hẹn đầu ai nhớ dài lâu Rồi một chiều áo trắng phai màu Em qua cầu xác pháo bay sau Lời nguyện mình Chúa có nghe không Sao bây giờ mình hoài xa vắng Bao nhiêu đêm Chúa xuống dương gian Bấy nhiêu lần anh nhớ người yêu Rồi những đêm thánh đường đón Noel Lang thang qua miền giáo đường dấu yêu Tiếng thánh ca ngày xưa vang đêm tối Nhớ quá đi thôi giọng hát ai buồn Đêm thánh vô cùng lạnh giá hồn tôi ...
CỎ ÚA Còn nhớ tên nhau xin gọi trong giấc mộng Còn chút thương yêu xin đưa vào dư âm Có phải còn yêu vì đôi lần thầm nhớ Mình đã thật quên cớ sao lòng vẫn chờ Từ lúc em đi trong rượu cay men nồng Màu trắng khăn tang quanh căn phòng cô đơn Bão tố triền miên ngày em về nhà đó Buồn hắt buồn hiu ngõ đêm sầu cô liêu Một chiều trên đồi em làm thơ Cỏ biếc tương tư vàng úa Mộng dệt theo đàn bên người mơ Mới biết mình yêu bao giờ Hỡi cố nhân ơi chuyện thần tiên xa vời Tình đã như vôi mong chi còn chung đôi Cứ cúi mặt đi để nghe đời lầm lỡ Đừng níu thời gian cho thêm sầu vương mang
RIÊNG O1 GỐC TRỜI. Tình yêu như nắng, nắng đưa em về, bên giòng suối mơ Nhẹ vương theo gió, gió mang câu thề, xa rời chốn xưa Tình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi Người vui bên ấy, xót xa nơi này, thương hình dáng ai Vòng tay biếc nuối, bước chân âm thầm, nghe giọt nắng phai Đời như sương khói, mơ hồ, trong bóng tối Em đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi, riêng một góc trời Người yêu dấu, người yêu dấu hỡi Khi mùa xuân vội qua chốn nơi đây Nụ hôn đã mơ say, bờ môi ướt mi cay, nay còn đâu Tìm đâu thấy, tìm đâu thấy nữa Khi mùa đông về theo cánh chim bay Là chia cách đôi nơi, là hạnh phúc rã rời, người ơi Một mai em nhé, có nghe Thu về, trên hàng lá khô Ngàn sao lấp lánh, hát câu mong chờ, em về lối xưa Hạ còn nắng ấm, thấy lòng sao buốt giá Gọi tên em mãi, trong cơn mê này, mình nhớ thương nhau
AI ĐƯA EM VỀ Đêm nay ai đưa em về Đường khuya sao trời lấp lánh Đêm nay ai đưa em về Mắt em sao chiếu long lanh Đêm nay khi em đi rồi Đường khuya riêng một mình tôi Đêm nay khi em đi rồi Tôi về đếm bước lẻ loi Điệp khúc: Người yêu ơi trong tình muộn Người yêu ơi trong tình buồn Trọn tình yêu ta đã cho nhau Hãy quên niềm đau Thời gian ơi xin dừng lại Thời gian ơi xin dừng lại Cho đôi tình nhân Yêu trong muộn màng Đừng khóc ly tan 2. Đêm mai ai đưa em về Mình em trên hè phố vắng Đêm mai ai đưa em về Mắt em lệ ướt long lanh Đêm mai không ai đưa về Người ơi xin đừng hờn dỗi Đêm nay cô đơn đi về Xin người hãy nhớ tình tôi