Người tình không đến Tôi quen biết anh giữa một đêm thật tình cờ Sân ga vắng thưa người và ngoài kia vẫn mưa rơi Tình chưa thành lời vì còn ngại tình gian dối Rồi ta đã quen nhau và cho nhau phút hẹn hò Còi tàu vang lên xé màn đêm thật hãi hùng Bên nhau phút giây này sợ ngày mai cách xa nhau Sợ câu tạ từ và sợ đường tình hai lối Thì tôi chỉ xin anh nếu yêu nhau nên thật lòng Chuyện yêu đương thương thương nhớ lạ thường Đường tôi về đêm nay gió khuya lạnh buốt qua tim Ánh đèn thật buồn cô đơn càng rét mướt Nhớ người thật nhiều đành gọi thầm tên thôi Tôi theo lối xưa đến tận nơi mình hẹn hò Hôm nay phố đông người ngại ngùng tôi đứng trông anh Đợi qua từng giờ lòng càng bồi hồi xao xuyến Và tôi bước bâng khuâng vì chua cay lẫn thẹn thùng Trở lại sân ga đón tàu tôi về một mình Bao nhiêu ước mơ đầu chìm vào cơn nước trôi mau Tình yêu là mộng thành bọt bèo vào mây khói Tàu đêm vẫn âm u mà người tình vào thiên thu
Xờiiiii, có ai trên đời này tắm đc vậy Ngọc mới sợ đó , hàng độc quyền , cái này khỏi sợ lầm , lầm cái khác
Từ đó em buồn Từ biệt nhau đi giữa mùa trăng xẻ đôi, lúc tình mới thành lời Trông nhau lần cuối, nước mắt tuôn mặn môi, nước mắt chia đôi đời Bóng anh khuất sau đồi, lúc mây tím giăng trời Lúc giông tố tơi bời, lúc đường đời ngăn đôi Đường đời ngăn đôi để một người sầu lên môi Nên từ đó em buồn Tạ từ anh hứa đến tròn hai mùa Xuân sẽ về nối lời thề Xuân qua hè tới, thấm thoát đã mười đông không tin thư đưa về Nhớ anh, nhớ vô vàng, nhớ anh nhớ muôn ngàn Nhớ anh đã bao lần mắt nhòe lệ đêm mơ Lệ nhòa đêm mơ, mong đợi người về lau khô Nên từ đó em buồn Từ đó đâu còn nữa, đêm hẹn xưa tha thiết gọi tên nhau Từ đó đâu còn nữa, trăng ngày xưa lưu luyến soi đôi đầu Gương xưa còn đó nhưng bóng hình nào thấy đâu Áo xưa còn đó nhưng mùi hương phai nhạt rồi Từ đó, nghe trong lòng, nghe trong lòng mưa gió từng đêm Vào một đêm sương có người trai hồi hương, báo một tin thật buồn Tin anh gục chết giữa chốn nông trường xa cho tơ duyên bẽ bàng Phút giây cuối trong đầu, vẫn không nói nên lời Vẫn xa cách phương trời, uất hờn nghẹn tim côi Một đời ngăn đôi nhưng tình đầu làm sao vơi Nên từ đó em buồn
Chưa đi đăng ký bản quyền hii, nhưng cũng phải tiến hành thôi , lầm j hả nhỏ , PN xấu tính nhất quả đất nhưng giả bộ ngoan hiền
Lỡ chuyến đò ngang Nếu dở dang rồi xin đừng thương tiếc người ơi Nếu dở dang rồi xin đừng tìm mối tình ngoay Ngại ngùng đêm sương nẽo đời là bước canh cường Gặp nhau ngỡ ngàng tình đầu sao mãi còn vương. Dẫu bước chung đường nhưng lòng xa cách ngàn phương Dẫu bước chung đường nhưng đời đã chết tình thương Đường sầu chân vương gió về lạnh buốt tâm hồn Giờ hai đứa mình cùng tìm vào tiếng buồn thội Thương mối duyên đầu Lưu luyến chi thêm sầu Lời thề xưa đâu trọn niềm yêu nhau Hẹn hò trông ngóng thương và nhớ. Còn đâu mộng ước đầu Xuân Chưa hết câu tương phùng vội khóc biệt ly Tình đầu dang dở làm chi Cho lứa đôi chia lìa lệ khóc tràn mị Bến cũ vẫn còn nhưng thuyên đã có người sang Bến cũ vẫn còn nhưng đành lỡ chuyến đò ngang Ngược dòng yêu đương bẻ bàng mộng ước đôi lòng Mình xa nhau rồi mà tình trọn kiếp còn mang
hi, người tự nhận mình xấu là người tốt. chỉ có người luôn nói mình tốt là người rất xấu. hiiiiiiiii khi nào Ngọc đăng ký bản quyền xong , Cà đăng ký là người đầu tiên mua ngay
Từ lúc em đi Từ lúc em đi rồi ! Ngoài mái hiên mưa đêm gọi tên người Đường hoang vắng đợi Hàng cây lớn gọi Buồn nghe lá rơi !... Từ lúc em đi rồi! Hàng ghế công viên xưa chỉ một người, Chiều qua rất vội, Người yêu ái ngại! Nhìn gió mây trôi ..... Phố đêm đèn vàng không có em Tiếng mưa nhỏ buồn trong trái tim! Khúc ca thưở nào theo bước đêm hoang Nhớ em lạnh lùng căn gác vắng ..... Từ lúc em đi rồi ! Từng cánh hoa yêu đương bỏ bên đường Bàn tay ngón gầy .. Tìm môi thở dài Lời yêu gió bay
Nhỏ ni đòi học ta cách tắm , híc , biết tế điên ko , sư phụ ngọc đó , ko bán , bao nhiêu tiền cũng ko bán