Sao Anh Ra Đi Còn lại gì hỡi anh Lời yêu rời xa trái tim. Tình mình là thế sao? Người đi lạnh câm một trái tim. Không như nụ hoa khoe sắc hương thật nồng nàn Không như người ta đầy phấn son Không mang lời yêu lời dối gian khi gặp anh Không như người ta dành cho anh. Người quay lưng bỏ đi, mang theo hết những dĩ vãng Những phút đam mê nay còn đâu. Đành ra đi thật sao khi bóng tối còn đây Chơi vơi mình em niềm đau xót. Sao anh bỏ đi khi giấc mơ còn nghẹn ngào Sao anh bỏ em tình ấm êm Sao anh lìa xa tình yêu đó biết cay đắng Tình đó với em là trái tim. Còn lại gì hỡi anh Lời yêu rời xa trái tim. Tình mình là thế sao? Người đi lạnh câm một trái tim. Không như nụ hoa khoe sắc hương thật nồng nàn Không như người ta đầy phấn son Không mang lời yêu lời dối gian khi gặp anh Không như người ta dành cho anh. Người quay lưng bỏ đi, mang theo hết những dĩ vãng Những phút đam mê nay còn đâu. Đành ra đi thật sao khi bóng tối còn đây Chơi vơi mình em niềm đau xót. Sao anh bỏ đi khi giấc mơ còn nghẹn ngào Sao anh bỏ em tình ấm êm Sao anh lìa xa tình yêu đó biết cay đắng Tình đó với em là trái tim. Em không giàu sang đi với anh trên cuộc đời Em không bằng ai, nào thướt tha Không như người ta luôn nồng cháy với gian dối Người hỡi em yêu anh bằng trái tim.
Không Bao Giờ Quên Anh Tôi viết lên đây với tất cả chân thành của lòng tôi trao anh. Ngày nào đã quen nhau, vì chung hướng đời, mình trót trao nhau nụ cười Và tình yêu đó, tôi đem ép trong tim, Dù bụi thời gian có làm mờ đi kỷ niệm của hai chúng mình. Tôi cũng không bao giờ, không bao giờ quên anh. Cho đến hôm nay, với nức nở nghẹn ngào, mình mềm lòng xa nhau Còn đâu những đêm anh dìu tôi lối về, buồn kể nhau nghe chuyện đờị Tình mình nay chết như lá uá thu rơi, Đường trần mồ côi, tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm của hai chúng mình. Ngơ ngác trong đêm trường, tôi chưa vơi niềm yêu thương. Nhớ lúc chia phôi, cầm tay chưa nói hết bao nhiêu niềm thương của tuổi xuân vừa tròn. Xa nhau, mấy người không buồn không nhớ, xót xa cho tình yêu Nối tiếc xa xôi, ngày xưa anh nói vẫn yêu em nghìn năm, vẫn đợi em trọn đờị Nhưng nay hết rồi, hai người hai lối lúc đêm buồn không anh ? Tôi gói yêu thương, xin trao trả ân tình về người tôi yêu mếm. Đừng thương tiếc chi anh, chuyện hai chúng mình là giấc mơ trong cuộc đời Tình mình nay chết, như lá úa thu rơi, Đường trần mồ côi, tôi lạnh lùng ôm kỷ niệm của hai chúng mình. Tuy đã xa nhau rồi, nhưng không bao giờ quên anh
Phố Cũ Vắng Anh Từng chiều trên con phố vắng, được bên anh yêu trọn đời. Vòng tay sao êm ái, nhớ mãi bóng hình ai. Phố cũ nay vắng anh rồi, cô đơn mình em lẻ loi. Mơ được bên anh trọn đời, tình ngất ngây. Giờ đây bên anh đã có người yêu mới bên anh rồi, Lệ rơi nhưng sao vẫn thấy đã cho em bao hạnh phúc. Anh ơi đừng rời xa em, hãy đến bên em phút giây này. Người sao đành quay bước đi, tình đã xa rồi... Người yêu ơi sao đành lìa xa em, Trái tim đớn đau bao cuồng si, Lòng yêu anh, được bên anh, Anh là lẽ sống trong cõi đời. Đành sao anh, lìa xa em, N quên tháng năm bao kỷ niệm, Đâu vòng tay thiết tha ấm nồng, Có nhớ có thương cũng hết rồi. Anh cùng duyên mới vui tháng ngày tình nồng
Lầm Anh đã lầm đưa em sang đây, để đêm thường nghe tiếng thở dài Thà cuộc đời yên trong lòng đất, được trở về tiếng khóc ban sơ Hơn là mang kiếp mong chờ Anh đã lầm đưa em về đây, cho tâm hồn tan nát từng ngày Cùng điệu nhạc lâm ly huyền bí, Dìu lòng người sang chốn đam mê Ðưa anh vào khổ lụy hôm nay Lời yêu thương nồng cháy của hai mươi năm đầy ngày yên vui hạnh phúc ước vọng đến tương lai đã vùi trong giấy ngủ say cơn đau và vũng lầy để anh đi, để anh viết bằng yêu thương bằng nước mắt bằng con tim đọa đầy tìm quên trong mệt mài để quên nỗi buồn còn đâỵ Con tim nào không hay đổi thay Cuộc tình nào không lắm hận sầu Ngọt đèn vàng lung linh hè phố Ðiệu nhạc buồn văng vẳng đâu đây Chỉ thêm làm giá lạnh đêm nay
Lời Đắng Cho Cuộc Tình Cuối cùng rồi mình vẫn thế Có sao đâu, khóc chi em Cho phai má hồng được gì Giọt lệ này dành để mai đây Về cùng người khóc giữa đêm vui Hơi đâu, hơi đâu mà tiếc thương thân anh. Những ngày còn nồng ân ái Giữa đôi ta, giữa đôi ta Đã bao cách biệt trùng trùng Người thì mộng một trời mây bay Người thì còn mãi trắng đôi tay Nên anh, nên anh đã biết được ngày này. Em ơi, em ơi anh đã biết rằng Con chim quý phải ở lầu son Anh không trách là em bội bạc Mà em ơi, anh chỉ trách em Trách em, sao em không nói thật lòng mình Sao em gian dối để làm gì? Hãy nhìn một lần sau cuối Chén ly bôi, uống đi em Sao em mắt lệ nhạt nhòa? Cuộc tình nào rồi cũng đi qua Một đường tàu biết mấy sân ga Xin em xem anh như một ga nhỏ dọc đường.
Nếu Hạnh Phúc Không Phải Em Nếu chẳng phải em thực sự nhìn thấy Thì anh sẽ dối em đến bao giờ? Nếu chẳng phải em thực sự nghe thấy Lời yêu thương anh từng trao những ai? Đối với riêng em anh là hạnh phúc Vậy trong anh thì ai là hạnh phúc? Nếu đã bên nhau không còn cảm giác Vậy tại sao không thể nói với em? Chỉ mơ ước rằng có thể nắm chặt tay anh trọn vẹn yêu thương Chỉ mơ ước rằng có thể yên bình bên anh đoạn đường phía trước Có phải em đã sai khi trao anh cả trái tim mình Nên bây giờ với nhận những nỗi đau. Phải che dấu dòng nước mắt là điều quá khó khăn dành cho em Vì em biết rằng tiếng nói sau cùng cũng chính là lời chia tay Giá như chưa từng yêu anh, thương anh thì phút giây này Tim không buồn và lòng không thấy đau.
Lời Cầu Thượng Đế Nếu một ngày tôi xuôi tay nhắm mắt Thân rã rời còn tìm đến trời cao Hỏi trăng sao soi sáng lối dương trần Rằng có biết đời người nhiều lao đao Nếu một ngày tôi xuôi tay nhắm mắt Đem hồn sầu từ lòng đáy mộ sâu Lên thượng đế tận cùng chốn thiên đàng để phán xét một đời người cưu mang Trước thượng đế hiền từ tôi sẽ nói Thượng đế ơi! Thượng đế tạo chi tôi thịt với xương cho nhân thế ghê thường cùng máu nóng thắm hồng màu yêu thương Trước thượng đế lệ nhòa tôi sẽ khóc Đặt tim đau khô héo thuả dương gian Tôi đã thấu tình yêu trên đất hạn Lời xám hối trọn đời này xin mang Lời xám hối trọn đời này tôi mang để kiếp sau đừng một kiếp khổ đau Xin xóa hết lời tình yêu ban đâu Cho nước mắt đừng cuộn vào lòng đau Nếu một ngày tôi xuôi tay nhắm mắt Xin trả người hồn một khối ly khoan Để không còn đời một kiếp lầm than Để mai sau tìm về trốn thiên đàng
Em Đi Trên Cỏ Non Em đi trên cỏ non mọc ôm đôi bờ đường đê. Em che nghiêng nón lá chân rụt rè qua nhịp cầu tre. Quê hương em ở ngoại thành xóm nhà tranh, Em đi qua mấy sông vượt mấy đèo, Dẩu trèo lên đỉnh cao mấy núi cũng lặn lội về thăm. Em quên tên luống rau càng cua mọc bờ thềm xưa, nhưng em không thể quên cây cầu dừa mưa rụng giọt mưa. Cha đưa em đi học ngôi trường xa, Đôi chân em bé nhỏ sợ lấm bùn cha ngồi xuống cõng em cha nói cỡi ngựa ngựa phi. Xám khói xám chân mây hỏi rằng có phải sương mai. Trắng áo trắng ai đi dịu vàng bóng dáng thơ ngây. Tia nắng nhuộm vàng thôn xóm, cơn gió rụng bông bưởi trắng. Nghe có gì như tha thướt. Qua lối mòn chưa quen biết. Em chưa đi trên cỏ non chưa từng nghe mát rượi bàn chân. Em chưa qua mấy khúc sông chưa được nhìn voi vịn chiều hôm. Em chưa yêu ngoại thành, Khi mà em chưa nghe trái tim mình rung động, Thuở mẹ gặp cha thương lắm như ruộng đợi phù sa.
Có Khi Nào Rời Xa Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau Ai còn đứng dưới mưa ngân nga câu ru tình Và môi hôn rất ướt dư âm giấu trong mưa, cơn mưa kéo dài. Sẽ là dối lòng khi em chẳng ngại âu lo Là em sẽ mất anh trong lúc yêu thương nhất Vì tình yêu mong manh tay em quá yếu mềm, người yêu ơi anh có biết? Em yêu anh hơn thế, nhiều hơn lời em vẫn nói Để bên anh em đánh đổi tất cả bình yên Đêm buông xuôi vì cô đơn còn riêng em cứ ngẩn ngơ Anh đưa em theo với, cầm tay em và đưa lối Đến nơi đâu em có thể bên anh trọn đời Nơi yêu thương không phôi phai được bên nhau mỗi sớm mai Quá xa xôi không anh ơi!/Biết không anh em yêu anh.
Thương Về Miền Trung (Ai về xứ mộng xứ mơ Cho tôi gởi một vần thơ tặng nàng Sông Hương lắm chuyến đò ngang Chờ anh em nhé đừng sang một mình.) Đã bao lâu rồi không về Miền Trung thăm người em Nắng mưa đêm ngày cách trở, giờ xa xôi đôi đường Người hỡi! Có về miền quê hương thùy dương Nước chảy còn vương bao niềm thương, cho nhắn đôi lời. Dẫu xa muôn trùng tôi vẫn còn thương sao là thương Nhớ ai xuôi thuyền Bến Ngự đẹp trăng soi đêm trường Và nhớ tiếng hò ngoài Vân Lâu chiều nao Ước nguyện đẹp duyên nhau dài lâu Xa rồi còn đâu. Em ơi! Chờ anh về Đừng cho năm tháng xóa mờ thương nhớ Đêm nao trăng thề, đã vang ước hẹn đẹp lòng người đi. Em biết chăng em Đã bao Thu rồi vắng lạnh lòng trai đi ngàn phương Mỗi khi sớm chiều xóa nhòa hồn hoa nơi phố phường Người ơi! Nếu còn vầng trăng soi giòng Hương Núi Ngự còn thông gieo chiều buông Tôi vẫn còn thương.
Về Quê Theo em anh thì về Theo em anh thì về thăm miền quê Nơi có một triền đê có hàng tre ru khi chiều về Ơi quê ta bánh ta bánh đúc Nơi thỏa thơm đồntg xanh trái ngọt Nơi tuổi thơ ta trài qua đẹp như giấc mơ Ơi quê ta dầu sương dãi nắng Phiên chợ nghèo lều mái tranh xiên Kìa dáng ai như dáng mẹ dáng chị tôi Đưa nhau ta thì về Đưa nhau ta thì về nơi mẹ đưa nôi Nơi sáo diều chơi vơi Với dòng sông bên lở bên bồi Bao nhiêu năm theo dòng đời đua chen Phiêu bạt chốn phồn hoa cát bụi Welcome to Yeucahat.com Đôi khi cánh cò xưa lạc vào giấc tôi mơ Nước qua cầu thời gian trôi mau Nơi bền lâu là nơi lắng sâu Thiếu quê hương ta như về ta về đâu ? Ơi quê hương ta bánh đa đúc Một chiều bưng bát cơm quê Rưng rưng ta hát giọng quê dãi dầm ...
Nó Và Tôi Tôi nó sinh ra nhằm chinh chiến mới quen nhau mà thương mến Nó quê ngoài kia từ lâu lắm chưa lần về Ngày tôi gặp nó nét đăm chiêu đêm nhập ngũ Thấy thương nhau nhiều quá Ba tháng trong quân trường cam go đã chai tầm hồn lính mới Nó luôn bảo tôi đừng than oán chi cuộc đời Vì khi nhịp súng vẫn đêm đêm vang vọng mãi Tao mày nào được vui Hôm chia tay hai đứa cùng bùi ngùi Ngày mai nó tôi trên ngưỡng cửa cuộc đời Giận nhau gắn vui, dù cho vành môi sẽ khô mấy cũng mỉm cười Hai năm sau mới có thư về Nhìn con dấu ghi nơi nắng cháy biên thùy Người quen cho biết tin . Bạn tôi thân mến đã liệt oanh ngã xuống khắp đơn vị tiếc thương Đôi đứa đôi nơi ngày đầu tiên biết tin nhau là tin cuối Chát cay đầu môi chiều khu chiến mưa sụp sùi Nhìn trong lòng giấy nét quen xưa nghiêng đỗ gãy Nó đi nhưng còn đây Muôn lớp trai đi nghìn sau theo dấu chân đi vào thiên lý Biết bao người trai nợ xương máu không trở về Người đi vào tôi vẫn lưu danh cho đời mãi Nó anh hùng ngày mai
Ngõ Hồn Qua Đêm Chiều bàn giao cho vùng đêm đen biên giới, theo cánh quân anh đóng ven lưng chừng đồi, nghe muôn côn trùng than trong đêm trường sầu thương thế nhân, hồn rung tiềm thức quay trong vùng thương nhớ len lén đưa anh qua bến mộng ngày xưa. Chuyện ngày xưa chia đếu ra hai phe đánh, anh lấy cây làm súng bên em diệt thù, phe kia ngang tàn xua quân đốt nhà đuổi hai đứa ta, trò chơi tuổi xanh hai bên cùng nhau đánh tương sát lẫn nhua như oán thù nghìn thu. Tháng tháng tiếp nối thơ ấu ra di anh giã từ cuộc chơi đó, đêm tiển đưa anh quay gót son mềm em đếm dài cây số thương, gói ghém quá khứ trong chiếc ba lô nơi tuyến đầu nằm thao thức, giây phút suy tư xanh giấc mơ gầy nghe trái sầu rụng nửa đêm. Nhìn hỏa châu lưng trời chia soi đêm tối, anh ngỡ như ngày cưới hoa đăng ngập trời, xin em tin rằng đôi ta bây giờ dù xa cách nhau tình yêu ngàn năm không phai nhạt hương sác anh hứa yêu em trong suốt cuộc đời này.
Linh Hồn Tượng Đá Trên dốc đá tôi tình cờ quen nàng Ngồi bên nhau gọi tên nhau để rồi xa nhau Em đã đến và đã đến như áng mây Như cánh chim bay qua bầu trời Ôi hình hài một vài giờ vui Tôi muốn nói lên trọn lời êm đềm Kề tai em bằng con tim một người yêu em Trưa nắng cháy sợ gió núi xô sóng khơi Tan vỡ mau nên tôi nghẹn lời Nên cuộc đời trọn phận lẻ loi ĐK: Em ơi, em ơi thời gian gần gũi Nào được bao nhiêu Nào khi rời gót lòng đầy cô liêu Nên xa em rồi tôi nhớ em nhiều Em ơi, em ơi thà không gặp gỡ Thà đừng quen nhau Đừng cho hình bóng, đừng nhình nhau lâu Tôi không ôm ấp kỷ niệm đớn đau ** Tôi đứng đó như hình một pho tượng Chờ ai đây đợi ai đây và tìm ai đây Nghe
Tình Nghĩa Đôi Mình Chỉ Thế Thôi Sao Thôi là hết anh đi đường anh Tình duyên mình chỉ bấy nhiêu thôi Còn mong gì hình bóng xa xôi Nhắc làm gì chuyện năm xưa Cho tim thêm ngẩn ngơ Thôi là hết em đi đường em Từ nay sầu dẫm nát tim côi Vì sao trời đành bắt duyên em Lỡ làng cùng người em thương Lỡ làng cùng người em yêu Từ đây anh xin người yêu Đừng oán trách hay giận hờn vì anh Nếu trước chúng ta đừng quen Thì thương nhớ không về trong đêm nay Nhiều đêm chăn gối bên người không quen biết Trong tim em có thấy nghe cô đơn Tại em không nói, hay tại anh không biết Mà tình ta tan vỡ theo thời gian Thôi là hết, chia ly từ đây Người phương trời kẻ sống bơ vơ Nhiều đêm buồn về chiếu tâm tư Nghe lòng mình còn thương ai Nghe lòng mình còn yêu ai
Và Tôi Cũng Yêu Em Tôi yêu xem một cuốn chuyện hay Tiếng chim hót đầu ngày Và yêu biển vắng Tôi yêu ly café buổi sáng Con đường ngập lá vàng Tôi yêu hương vị Tết ngày xưa Mái tranh dưới hàng dừa Và yêu trẻ thơ Bữa cơm canh cà và điếu thuốc Giấc ngủ không mộng mị Và tôi cũng yêu em Và tôi cũng yêu em Và tôi cũng yêu em Yêu em rộn ràng Yêu em nồng nàn Tôi yêu đi bộ dưới hàng cây Đấu vui với bạn bè Và ly rượu ngon Tôi yêu trong nhà nhiều cây lá Tôi yêu những người già Tôi yêu những gì đến tự nhiên Những câu nói thành thật Và yêu ngày nắng Tôi yêu mặc jeans và áo trắng Yêu trăng sáng ngày rằm Và tôi cũng yêu em Và tôi cũng yêu em Và tôi cũng yêu em Yêu em rộn ràng Yêu em nồng nàn Yêu em chứa chan
Cắn Môi Tình Còn Đau Em xa anh buồn chi nữa hỡi em, như giấc mơ ta mơ qua một đêm, tình trong mơ đẹp như tranh như thơ, tỉnh giấc rồi mơ chỉ là mơ thôi. Trăng treo cao chờ ai nữa hỡi trăng, đôi bóng xưa nay lẻ loi mình anh, tình đôi ta giờ mờ theo sương khói, ánh trăng tàn theo bước chân em xa. Giờ cô đơn mình anh bước âm thầm, buồn chơi vơi tình ơi sao vỡ tan, em đã xa rồi, xa ánh trăng thề, gọi tên em lá rơi thẫn thờ rơi. Người ra đi tình em cũng ra đi, bờ môi thơm vòng tay ôi đã xa, số kiếp cho mình khổ mãi chữ tình, buồn cắn môi mới biết tình còn đau.
Thương Hoài Nghàn Năm Ngàn năm thương hoài một bóng người thôi Tình đã khơi rồi mộng khó nhạt phai Trăng khuyết rồi có khi đầy Ngăn cách rồi cũng xum vầy Mây bay bay hoài ngàn năm Lòng như con thuyền đổ bến tình yêu Ngại gió mưa chiều thuyền vẫn còn neo Ai đó dù có hững hờ, ai đó dù đã âm thầm Ra đi ôm trọn niềm thương Thương hoài ôi ngàn năm còn đó đá mòn mà tình có mòn đâu Tình đầu là tình cuối người ơi Suốt đời mình nguyện câu lứa đôi Thời gian âm thầm như nước về khơi Lòng trót yêu người tình khó đổi thay Hoa thắm rồi có khi tàn, Tình ấy chỉ đến một lần Tâm tư thương hoài ngàn năm