ta mà thèm cắn ngươi hả tên kia ? ngươi thì ta chỉ dùng máy cưa .. cưa ngươi mới nổi chứ cắn gì mà cắn... ghúm
Hết thời òi hay sao mà mơ đi lụm bọc hả Hế ơi... tội nghiệp cho hế thân tàn ma dại chọn đại nghề lụm bọc.... ọccccc ...
CHỜ NGƯỜI NƠI ẤY Ngồi lại nhấp chén say Lắng trong lòng mình những đắng cay Ngày dài thấm thoắt rơi Muốn quên đi những phận bèo trôi. Ngọc ngà cũng mấy phen Lấm trong bùn hoài cũng thấy quen Ngồi buồn ngó gót sen Trách sao cõi đời này đỏ đen. [ĐK:] Chờ người nơi ấy Về đây mang theo những dấu yêu Chở che cho nhau những đêm lạnh lùng Chờ người đâu thấy Người còn hoài xa cách xa Một mình trong đêm lắng nghe gió than. * Vì lời ai hứa Một ngày dìu em bước đi... Tìm về nơi xa phút giây yên bình Đầu non cuối gió Người còn là mây viễn du Để lại đằng sau tiếng ai thở dài
Giọt mưa đã rơi trên phím sầu, nghe như có ai thở than. Bờ sông vắng, cơn mê rã rời, xa nhau khi trời giông bão. Người yêu đã ra đi lúc nào, yêu thương đến nay dở dang. Rừng xưa đã thay bao lá vàng, chờ ai vào đêm sương xuống. Em có nhớ phút cuối môi hôn nào sao vội vàng. Còn đây trên gối chăn bao dư âm ngỡ ngàng. Những khúc hát đã đến trong cơn mơ sẽ phai dần, kỷ niệm ơi, xa vắng. Có nước mắt thanh thót rơi trên bờ vai dịu dàng, Ngày mai trên phố sẽ có ai quên lối về, Những ánh mắt đắm đuối hôm nao như đã không còn, Cuộc tình như thế thôi, ta xa nhau từ đây. Cuộc tình như thế thôi, ta xa nhau từ đây.
Khi một cái ly đựng sữa, người ta sẽ gọi nó là ly sữa. Khi cái ly đựng nước người ta gọi nó là ly nước. Chỉ khi nó không đựng gì cả người ta mới gọi nó là cái ly. Tương tự như thế, khi con người trong lòng có quá nhiều thành kiến, ham muốn danh vọng, tiền bạc, quyền thế, cũng không phải là chính mình. Con người thường ham muốn quá nhiều, cho nên khó có thể thật sự là chính mình.